Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35 Phượng Hoàng Khế Ước
Nói là làm, Trần Võ Sâm ngồi sụp xuống cầm Máu Phượng Hoàng trên tay rồi chịu cơn đau nóng mà áp nó lên trán.
Thốn không sao kể xiết.
Cho nên bất đắc dĩ Trần Võ Sâm phải đồng ý.
"Ồ ! Ngươi vậy mà thảm như vậy. Theo ta biết gia tộc ngươi sinh con rất khó vì huyết mạch lưu truyền rất thuần nên gần như trăm phần trăm sẽ thức tỉnh năng lực. Ai dè xem ngươi giống như đã trúng giải đặc biệt nhỉ." Phượng Hoàng này dường như có bát quái chi tâm, líu lo không ngừng.
Bên trong một viên thủy tinh hình thù giọt nước sáng lên một thứ ánh sáng chói lòa lại nóng rực từ lửa khiến người vừa trải qua quá trình Luyện Da như Trần Võ Sâm cũng không khỏi râm ran khó chịu.
Tuy Phượng Hoàng không nói rõ là việc gì nhưng Trần Võ Sâm trăm phần trăm khẳng định việc đó khó nên đã tính bụng từ chối.
Điều quan trọng ở đây là Máu Phượng Hoàng được Trần Võ Sâm viết rất nhiều ở trong truyện của mình và nó thậm chí còn là một chủ đề được hắn khai thác xuyên suốt hơn một trăm chương truyện nên Trần Võ Sâm chỉ cần liếc mắt là hắn có thể nhận ra dù chưa từng thấy.
"Ngươi cái con chim này cứ như thế nhanh ? Bật hack không phải cứ vậy lộ liễu chứ." Trần Võ Sâm nghĩ mà tức nhưng lại vô lực.
"Hãy hứa khi người tìm tới ta thì phải giúp ta một việc là được."
Phượng Hoàng cũng không chịu thua. "Ngươi lại cho mình là gì rồi ? Trong mắt ta ngươi đến một con kiến cũng không đáng. Nhân loại các ngươi g·iết một con kiến có bao giờ nghĩ phức tạp như thế sao ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Giữa thiên địa hư vô của tinh thần, Phượng Hoàng sau một hồi im lặng lại đáp.
"Ngươi sẵn lòng giúp ta sao ? Không thể nào đi. Ta không hiểu. Tại sao chứ ?" Trần Võ Sâm ngạc nhiên vô cùng hỏi tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Trần Võ Sâm là ai ? Thồi biết rồi không giải trình nữa.
Phượng Hoàng cũng biết chắc Trần Võ Sâm sẽ đáp vậy nên nói.
Đó là một chiếc hộp được gia trì 3 lớp niêm phong nhưng đó là phong ấn từ trong thôi vì ở ngoài chỉ cần mở nhẹ là được.
Còn nếu không có thì đơn giản. Trần Võ Sâm chỉ cần hấp thụ là xong.
Chắc nói đến đây mọi người đã biết rồi.
Trong truyện Trần Võ Sâm viết hắn là kẻ có năng lực Bất Tử cho nên mới có thể hài hòa hấp thụ được Máu Phượng Hoàng nhưng hiện tại phát hiện ra năng lực của mình với trong truyện không khác gì đường Hai Ba Trưng và Bà Triệu, hắn biết nếu mình hấp thụ thì mình đã thật c·hết.
"Máu Phượng Hoàng !" Trần Võ Sâm thủ thỉ.
"Cảm ơn ngài chim đã đề tỉnh !" Trần Võ Sâm lên tiếng chân thành nói.
Trần Võ Sâm nghe mà trầm lặng vì Phượng Hoàng nói rất đúng. Ở góc độ của hắn nói đúng và nếu từ góc nhìn đó nhìn xuống Trần Võ Sâm cũng không thể phản bác nếu không chỉ là đạo đức giả mà cũng vẫn phải c·hết.
"Được thôi." Trần Võ Sâm đưa ra một câu trả lời chắc chắn.
"???" Trần Võ Sâm.
Trần Võ Sâm nghe vậy thì chỉ đắng chát nói: " Ta không thể ! Huyết mạch ta không thể phản tổ, ta là phế huyết." Trần Võ Sâm bất đắc dĩ nói. Quả thật đây cũng là một nỗi rầu rĩ của hắn khi hồi ức lại.
Và vì hiểu nó rõ như thế Trần Võ Sâm mới biết một công dụng của nó.
"Ngươi vậy mà có thể đọc suy nghĩ của ta ?" Trần Võ Sâm ngạc nhiên hỏi.
Theo như Trần Võ Sâm viết, Phượng Hoàng là chủng tộc cao quý thần thánh mà người phàm dù chỉ nhìn qua cũng có thể trực tiếp bị đốt mà c·hết hoặc là bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo mà phát điên.
Chỉ vì khi viết truyện, Trần Võ Sâm đã mở một cái trò đùa là để mình khi quay lại gia tộc thức tỉnh thất bại rồi để hội anh em bạn dì cười nhạo, châm biếng rồi tại chỗ tự chém bản thân hồi sinh lại làm cả lũ ngẩn tò tè.
Đúng vậy là Độ Hóa Linh Huyết.
Thoáng Trần Võ Sâm thấy dường như Phượng Hoàng xuất hiện lại không có đáng ghét như thế vì dường như nó đã cứu hắn một mạng.
Trần Võ Sâm nghe mà phiền nhưng không dám biểu lộ chỉ im lặng không đáp. Ghi thù trong tối nơi sâu thẳm đáy lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Võ Sâm nhắm mắt cảm thụ, một lúc sau thế quái nào hắn như nghe được một tiếng thánh thót vang bên tai.
Hắn biết thôi hỏng vội vã muốn rời Máu Phượng Hoàng ra nhưng lại không thể.
Chương 35 Phượng Hoàng Khế Ước
Trần Võ Sâm tin rằng chỉ cần mình hấp thụ được Máu Phượng Hoàng hắn sẽ thuế biến máu của chính mình đến một tầng thứ khác vẫn là người nhưng lại không chỉ thế.
Trần Võ Sâm ngẫm lại thấy cũng đúng nhưng hắn biết mình quá yếu nên không thể đọc được suy nghĩ của đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chớp mắt Trần Võ Sâm đã thấy mình ở trong một khoảng không mà hắn biết đây chính là mảnh tinh thần của con Phượng Hoàng đó.
"Quay lại việc chính. Ngươi đang muốn hấp thụ Tinh Huyết của ta để đột phá hả ?" Giọng Phượng Hoàng lại vang lên. Nó vẫn không hiện thân mà chỉ giao tiếp với Trần Võ Sâm qua sóng tinh thần.
Thứ này vốn dĩ không thể tồn tại ở Giới này nhưng bằng cách nào đó nó lại bị Đạo Tặc Khăn Vàng đoạt được nhưng chúng không biết sử dụng nó. Chưa kể sao dùng nếu lớp phong ấn không thể gỡ ra ? Trần Võ Sâm chả cần nghĩ cùng dám chắc rằng tụi thổ phỉ kia lúc đạt được vật này cũng bó tay không biết là gì chỉ coi là một loại đèn sưởi nên mới tùy tiện vứt trong bảo khố như thế.
"Ký Huyết Khế đi. Mà thôi chắc ngươi không biết là gì đâu ta lập rồi ký thay ngươi xong rồi giờ bắt tay vào việc luyện hóa đi." Phượng Hoàng lại nói.
Đây là cách duy nhất để hắn tâm linh tương thông được nếu có sinh linh trong đây.
Trần Võ Sâm cũng không dám nói láo gật đầu.
Trần Võ Sâm sợ đến phát khóc. Thế quái nào hắn lại quay trúng được ô mất lượt là gặp phải con Phượng Hoàng dở hơi cám hấp thế nào có thể hồi sinh nhưng chọn làm cái máy sưởi kiêm đèn hai mươi tư trên bảy.
Trần Võ Sâm nghe vậy nhíu mày, bỗng hắn nhận ra mình quên một chi tiết quan trọng.
"…" Trần Võ Sâm.
Tuy nhiên Phượng Hoàng lại đáp. "Ngươi không thể hấp thụ được. Tinh Huyết sẽ đốt c·hết ngươi."
Phượng Hoàng cũng không cho là chuyện đáng kể. "Ngươi là người của tộc Bất Tử phải không ? Sao không ở gia tộc mà thức tỉnh năng lực đi lại lăn lộn ở ngoài này ? Ngươi huyết mạch không phải cũng có thể thành Thân Thể Bất Tử sao phải tìm tới Tinh Huyết của ta ?" Phượng Hoàng lại hỏi.
Tuy nhiên như đã nói, Phượng Hoàng có thể D·ụ·c Hỏa Trùng Sinh cho nên trước khi hấp thụ, Trần Võ Sâm cần thâm nhập sâu và cảm ứng xem trong giọt máu này có thân ảnh Phượng Hoàng không. Nếu có thì hắn cần biết sao con mắm Phượng này lại không hồi sinh đi phiêu dật năm châu bốn bể thế nào chui vào cái Giới này rồi bị bọn Đạo Tặc khinh thành cái máy sưởi.
Nhưng...
Phượng Hoàng là một dạng chim lửa thần thánh và linh thiêng trong một số thần thoại phương Tây như thần thoại Hy Lạp, thần thoại Ai Cập và các thần thoại khác có liên quan hay chịu ảnh hưởng. Dù là trong ghi chép nào nó đều tồn tại và Trần Võ Sâm có đưa sinh vật này tồn tại trong truyện.
"Ngươi vậy mà cứ thế quyết định sinh tử của một người đơn giản như vậy ?" Trần Võ Sâm bật thốt lên.
"Thế nhưng ta vẫn có giúp ngươi luyện hóa máu của ta." Phượng Hoàng nổ ra một tin kình bạo làm Trần Võ Sâm chấn kinh.
"Ta không có dở hơi ! Thêm nữa ta cũng không có c·hết không cần trọng sinh." Bỗng giọng nói vang lên trực tiếp tới trong đầu Trần Võ Sâm.
Nhưng...
Giọng nói lúc này lại vang lên. "Tất nhiên ! Ngươi và ta đang tâm linh tương thông sao lại không thể cơ chứ."
Phượng Hoàng này khoái đọc tâm thuật nên đã nói: "Không được giờ ta g·iết ngươi luôn. Máu Phượng Hoàng là vật cao quý trong vũ trụ vậy mà ngươi tính luyện hóa đáng tại chỗ c·hết." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong truyện thì đó là một trò đùa khá hay nhưng giờ chính mình xuyên vào truyện thì thành tự kê đá đập chân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.