Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 69 Đột Phá Kết Đan Kỳ
Ngày xưa, khi Trần Võ Sâm còn là một thằng nhóc đam mê truyện tiên hiệp và khởi bước với những bộ truyện như Phàm Nhân Tu Tiên và Già Thiên. Hắn từng nghĩ: "Quá trình Kết Đan chính là thời điểm khi một tu chân giả khắc đan văn. Tuy nhiên về sau với lối suy nghĩ khá dị của mình, Trần Võ Sâm lại cảm thấy nó thật sự quá cơ bản. Một kẻ đơn giản với một lối đi đơn giản liệu có hợp với thời đại không ?"
"Không" Đó là câu trả lời của Trần Võ Sâm cho nên hắn đã tự sáng tạo ra một loại Kết Đan mới cho truyện của mình. Nó gọi là Kết Giới.
Nghe thì có vẻ hơi thần kinh là tại sao một Tu Chân Giả nho nhỏ đột phá Kết Đan Kỳ lại có thể mơ mộng tới một khái niệm trừu tượng và xa vời như thế ? Nó không khá thi và phi logic.
Sai !
Cái tầm nhìn của người khác có thể hạn hẹp nhưng Trần Võ Sâm không thế. Tại sao cứ phải giới hạn bản thân với cái mác Tu Tiên Cổ Điển ? Bạn đang đọc gì ? Đây là Tu Tiên Thời Đại và nó đại biểu cho sự mới mẻ trong suy nghĩ chứ không phải cái máy dập ghim chỉ biết dập đi dập lại một kiểu.
Cho nên Kết Giới đúng như cách độc giả ngày đó đã đọc và tranh luận trên những topic, Trần Võ Sâm đang định mở ra một thế giới thu nhỏ trong cơ thể hắn.
Điều này nếu xét về tất cả khía cạnh được giả định thực tế thì nó không thể nhưng Trần Võ Sâm đã thu thập những điều hợp lý mà hắn tạo ra trong truyện của mình để biến nó thành điều thực tế.
Thế Giới Thần Thể: Có tính dung hòa nhất với ngũ hành nguyên tố.
Dung Cảm Thuật (Sau này Trần Võ Sâm mới biết mà đặt tên cho nó.): Là thuật pháp Trần Võ Sâm rất vất vả để có thể đạt được từ Ba Na gia tộc.
Thần Vật Trái Tim Thủy Sứ: Thứ vật phẩm mang quyền năng tối thượng cũng là thứ duy nhất có thể cung cấp năng lượng và sẽ là động cơ để duy trì thế giới thu nhỏ của Trần Võ Sâm không c·hết.
Và cuối cùng cũng là quan trọng nhất nhưng lại là thứ Trần Võ Sâm cảm thấy mơ hồ nhất dù hắn đáng lý phải là kẻ hiểu nhất vì hắn là Tác Giả: Linh Hồn Điện và những linh hồn trong đó.
Nay Trần Võ Sâm đã hiểu những đốm sáng đó tại sao hắn có thể thấy vì nó chính là một phần linh hồn của những n·gười c·hết bị sao chép và đưa tới Linh Hồn Điện. Nghe khá buồn cười nhưng Trần Võ Sâm nghĩ hắn đã có thể tạo ra những linh hồn riêng mình cho thế giới của hắn rồi.
Điều này là Chân Thần Cảnh còn chưa có thể làm nhưng một Trúc Cơ Kỳ nho nhỏ như hắn đã có thể.
Cho nên với tất cả những điều phi phàm đó, Trần Võ Sâm cảm thấy mình sẽ không thể thất bại. Việc của hắn chính là hòa tan được Trúc Cơ Đan của hắn dung hợp với Thân Thể và mượn Trái Tim Thủy Sứ tạo ra một thế giới nhân tạo ngay trong Thế Giới Tinh Thần của hắn.
Mà dù Trần Võ Sâm tin tưởng Thế Giới Tinh Thần của mình đến đâu thì việc tạo ra một Thế Giới trong cơ thể một tên Trúc Cơ nó nghe sao cũng rất điên rồ và mạo hiểm. Cho nên Trần Võ Sâm phải đợi mãi Bùi Cường Hoành đi xin với Tinh Linh Tộc để giúp hắn. Bởi lẽ Tinh Linh Tộc được cho là những nhà Tinh Thần Học trời sinh với năng lượng tâm linh vô cùng mạnh mẽ và tạo ra rất nhiều Nhà Tiên Tri vĩ đại.
Tuy vậy xin họ giúp đỡ cũng rất khó vì họ tính bài ngoại rất cao. Trần Võ Sâm là may mắn hắn có một người Sư Phụ rất có danh tiếng nếu không thì vô phúc mà nhờ cậy được tới họ.
Như hiện tại Trần Võ Sâm đang được Lệ Lệ đưa tiễn tới cánh cổng vào Tinh Linh Giới.
Lệ Lệ đưa Trần Võ Sâm tới đây sau đó trước sự đón vào của Tinh Linh Cảnh Vệ, Cô chúc Trần Võ Sâm hãy đột phá thành công trở về.
"Đừng thất bại ! Thời đại này em phải trở thành ngọn đuốc sáng nhất." Trích nguyên lời Lệ Lệ nói khi hai chị em tạm biệt.
Trần Võ Sâm nhìn cô rồi gật mạnh đầu.
"Nhất định ! Chị cứ tin em." Trần Võ Sâm hô lớn trước khi thân ảnh mình biến mất trước cánh cổng không gian.
....
Tiến vào trong Tinh Linh Giới, Trần Võ Sâm mang danh hiệu Đại Sứ của Nhân Loại cho nên phải tiếp kiến Nữ Hoàng Tinh Linh cùng Ngũ Đại Tộc Trưởng trước sau đó trải qua các thủ tục rườm rà như họp gặp mặt, chụp ảnh và yến tiệc tối sau đó mới được tới Tinh Linh Điện nơi mà Trần Võ Sâm sẽ được Hộ Pháp để trấn thủ tinh thần thực hiện đột phá.
Nói thật Trần Võ Sâm rất hồi hộp. Hắn không phải Nguyên Thủ của Quốc Gia cũng không phải người có tính Hướng Ngoại cao như thế cho nên việc biết lịch trình sắp tới của bản thân thôi cũng làm Trần Võ Sâm cảm thấy sợ hãi co ro vào một góc.
Thế mới thấy Bùi Cường Hoành ở Nhân Loại Vòng địa vị cũng không nhỏ. Thế mà lão này lại đi làm cái gì Đại Trưởng Lão của một Học Viện Tu Chân nhỏ ở thành phố. Trần Võ Sâm thực sự nghĩ nát óc không ra hắn có tạo ra một nhân vật như vậy lúc nào ?
Thêm lần thứ n cộng thứ mà Trần Võ Sâm không tài nào biết được.
Đi theo Tinh Linh Cảnh Vệ tới trung tâm Đại Điện Hành Chính của Tòa Nhà Công Hội Tinh Linh Quốc. Trần Võ Sâm đã được thấy những cảnh tưởng mà hắn đã tưởng tượng về nó từ rất lâu.
Những Tinh Linh bay lượn bên trong tòa nhà với bộ đồ công sở cùng bộ dáng hớt hải và Sảnh Chính to lớn được trang hoàng với các vật trang trí lấp lánh của Nhân Loại kết hợp với Trang Sức từ Tinh Linh khiến cho nơi đây như là một Cung Điện tráng lệ, một tạo tác của thời đại nơi mà Tinh Linh Quốc và Nhân Loại là đồng minh mạnh mẽ.
"Thật lộng lẫy." Trần Võ Sâm cảm thái.
Một Tinh Linh Cảnh Vệ thấy Trần Võ Sâm khen thì rất tự hào, thiện cảm hơn rất nhiều với vị Đại Sứ Nhân Loại trẻ tuổi trước mặt này.
"Đúng vậy ! Cảm ơn ngài đã khen."
"Đã tới nơi. Đằng sau cửa lớn này Nữ Hoàng và Ngũ Lão đang đợi ngài. Cũng chào mừng ngài đến với Tinh Linh Quốc chúng tôi."
Vị Tinh Linh Cảnh Vệ này lại nói, nụ cười hiền lành và thân thiện.
Trần Võ Sâm mỉm cười đáp lễ và tiến vào trong.
Ở bên trong chính là Đại Sảnh Đường to lớn cùng hàng Vệ Binh dài tới cả trăm người đứng hai bên mà Trần Võ Sâm không biết đây là quy cách chào đón hay đề phòng hắn nữa.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm chỉ là Trúc Cơ Kỳ tiểu cun cút, chắc hẳn không vì vậy họ sẽ đề phòng hắn đâu. Cho nên Trần Võ Sâm nghĩ đây là quy cách long trọng của Tinh Linh Tộc.
Ở phía chính giữa Đại Đường, một chiếc ghế cao nhất đại diện cho Nữ Hoàng tộc Tinh Linh và bên dưới đằng trước là năm chiếc ghế quyền lực nhất, Ngũ Đại Tộc Trưởng, đại diện cho 5 Tộc Trưởng quyền cao ngang Hoàng Đế của mỗi Đế Quốc.
Tất cả những người này ai cũng khí tức nội hàm làm cho Trần Võ Sâm nhìn không thấu được cảnh giới chân thật của họ nhưng thứ áp lực của Thượng Vị Giả thì họ không cần cố tỏ ra Trần Võ Sâm vẫn cảm nhận được rất rõ.
Cái khí tức này giống một vị Tổng Thống có ngồi ăn bún chả ở quán lề đường nhưng khí chất ông ấy lộ ra khi ngồi đó cũng khiến người ta cảm thấy kính nể và sùng bái, đặt địa vị hắn lên cao hơn mình dù cả hai có khi ngồi chỉ là đối diện nhau và ăn cùng một loại thức ăn và mặc cùng một kiểu quần áo.
Tất nhiên khi trả tiền có thể hơi khác nhau nhưng cái này bình thường thôi. Dù sao Tổng Thống mà. Trả tiền chỉ đúng giá như người bình thường thì ai gọi là Tổng Thống ?
Nhưng để nói đi và lại nói lại. Áp lực khi Trần Võ Sâm đứng đây là rất lớn.