Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77 Nhập học

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77 Nhập học


Cô gái bị t·ấn c·ông bất ngờ cũng giận dữ dùng chân đạp hắn rồi véo ngược lại má Trần Võ Sâm.

"Thực ra tôi thấy cậu rất xinh đẹp và làm tôi thấy quen thuộc nên tôi đã nhìn chăm chú một chút. Xin lỗi cậu." Trần Võ Sâm thành khẩn mà nói khiến cho Dương Mỹ Chi cũng khó mà bắt bẻ.

Cô gái này có mái tóc màu vàng, tai hơi nhọn, đôi mắt màu xanh ngọc tựa như ngàn vì sao trên bầu trời cùng một khuôn mặt tinh xảo như búp bê. Cô mặc một chiếc váy ngắn và bộ đồng màu xanh sẫm trông như nữ sinh Nhật Bản khoe đôi chân dài trắng muốt cùng đôi vớ trắng thật khiến người ta muốn phạm tội.

Tuy nhiên Dương Mỹ Chi vẫn tò mò, cô hỏi."Tôi giống ai cậu quen sao ?"

Lúc hắn kịp nhận ra thì vội vã đuổi theo.

"Á ?" Trần Võ Sâm thật không hiểu não mạch kín của cô ta có vấn đề gì mà cắt nghĩa sai be bét được như vậy.

"Đó không phải ý tôi muốn nói." Trần Võ Sâm cố giải thích.

"Xin lỗi, tôi không có ý nhìn bạn chằm chằm như thế." Trần Võ Sâm giải thích.

"Có thể khai báo như ra Phường khai báo hộ khẩu thường trú không ạ ? Nói mỗi cái tên thế biết con cái nhà ai sao nhận quen biết ?" Trần Võ Sâm trong lòng thầm hô. Ngoài mặt thôi thì lười hỏi dù sao người ta cũng đâu muốn nói.

"Ngươi nhớ mặt ta đấy ! Chuyện này còn chưa xong đâu." Cô gái nói xong vội vã bỏ chạy vào trong.

Nay coi như đã thấy rõ.

Tuy nhiên hắn nhịn xuống. Ngẫm lại xe rất êm, có người đón đưa. Chút khó chịu này vẫn còn có thể nhẫn. Với cả đàn ông mà ra tay với phụ nữ thì còn ra thể thống gì ?

"Anh bạn, Tân Sinh hả ?"

"Sao cậu nhìn tôi như thế ? Trên mặt tôi có dính gì bất thường sao ?" Dương Mỹ Chi khó hiểu hỏi.

Một cô gái trong sáng, ngoan ngoãn, tốt bụng và năng động.

Trần Võ Sâm chỉ nhún vai coi như câu trả lời.

Rất nhiều ánh mắt hâm mộ và ghen tị đổ vào hai người bọn hắn khiến cả hai xấu hổ mà buông nhau ra.

"Ý cậu là sao ?" Trần Võ sâm hỏi lại.

"Ý cậu là tôi rất xấu hả ?" Dương Mỹ Chi mặt hơi khó chịu nói.

"???" Trần Võ Sâm đầu đầy dấu hỏi.

Khi tới hắn đã vội vã đi ra sau mở cửa mời hai con tinh tinh chứ không phải hai còn người xuống xe.

Lúc này tiếng máy móc vang lên số "6 mấy" Trần Võ Sâm nghe không rõ tưởng là mình nên đứng lên.

"Cậu là . . . ?" Trần Võ Sâm dò hỏi. Nếu không phải cô gái ngồi đối diện hắn, hắn cũng sẽ không hỏi đâu.

Theo quán tính, Trần Võ Sâm ngã trở lại ghế nhưng lần này lại ngồi sát hơn vào Dương Mỹ Chi, đầu hai người rất gần nhau như có thể nghe thấy tiếng hơi thở của đối phương.

Trần Võ Sâm tay siết lại thành nắm đấm giơ lên. Hắn hận giờ không có nắm lá ngón trong tay để nhét thẳng vào mồm đứa con gái khó chịu này.

Chương 77 Nhập học

Lúc này sau khi cắt đuôi được một tên phiền phức là A Phủ, Trần Võ Sâm thở nhẹ một hơi mà tiến vào tòa nhà đăng kí học sinh. Ở đây bình thường luôn là người ra vào tập nập cho nên Trần Võ Sâm phải ngồi đợi lấy số cứ như ra ngân hàng đợi tư vấn vậy.

Đây chính là Học Viên Nhân Tinh nơi mà những Tinh Anh của Nhân Loại theo học.

Cả hai cứ thế mà ăn ý đấu một trận véo má nhau làm cho bác tài nhìn không nổi mà phải tăng tốc tới nơi lẹ.

Trần Võ Sâm vội xua tay. "Không phải, không phải !"

Dương Mỹ Chi ngượng ngùng đẩy Trần Võ Sâm ra.

Trần Võ Sâm nhìn cô mà bao kí ức hiện về. Hắn nhận ra cô không phải vì cô là người hắn quen trước đây mà là vì đây từng là một nhân vật nữ chính hắn viết trong truyện, Dương Mỹ Chi.

"Thôi chắc đến lượt tôi rồi, tôi đi trước nhé." Trần Võ Sâm nói xong định rời đi thì vô gái vội nắm tay hắn kéo hắn lại.

"Khuôn mặt cậu rất bình thường ! Vô cùng bình thường luôn."Trần Võ Sâm cố giải thích nhưng càng nói hắn càng thấy khuôn mặt Dương Mỹ Chi tỏ ra khó chịu và chút hờn dỗi.

"Tên tôi là Evelin." Cô gái giới thiệu một cách lạnh lùng.

Để lại A Phủ trầm trồ nhưng cái kính mắt của hắn thoáng đẩy lên lộ ra một đôi mắt nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Võ Sâm im lặng không nói. Hắn đâu thể nói cô giống bạn gái cũ của kiếp trước hắn được. Như vậy thì hơi quá.

"Cậu có thật là thiên phú vô song, tuyệt đỉnh thế gian là ngọn hải đăng dẫn đường thời đại mới không ?"

"Ma Dờ Fack." Trần Võ Sâm cái gì có thể nhịn chứ đụng tới tự tôn của một người đàn ông thì hắn không thể nhẫn tiến tới véo má cô gái.

Chưa kể hình tượng Dương Mỹ Chi cũng là hình tượng cô gái đầu tiên hắn yêu ở những năm tháng hắn lên lớp mười trong kiếp trước.

Đã bao lâu từ ngày hắn viết chương đầu tiên về Học Viện Nhân Tinh nhưng hắn lại luôn cảm thấy mơ hồ về nó.

Ở bên phải hắn là một cô gái thanh thuần với mái tóc đen dài óng ả cùng nước da trắng sáng, đôi môi chữ "V" căng mọng cùng đôi mắt đen to tròn nổi lên sự thanh thuần đáng yêu của thiếu nữ.

"Người ta gọi tôi ! Tôi số trước cậu 67." Nói xong Dương Mỹ Chi vội vã chạy đi để lại Trần Võ Sâm ngồi nghệt ra không hiểu gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Có phải cậu bị GAY không ? Nghe nói cậu không có hứng thú với phụ nữ. Cậu chỉ thích Dầu Ăn với Muối Ớt thôi hả ? Chơi dạng đó cậu không đau hả ? Hay thế mới là lạc thú kiểu cậu thích ?" Cô gái tiếp tục bô bô cái miệng hỏi.

Nhưng . . . (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ồ Phải." Trần Võ Sâm thuận miệng đáp rồi nhìn về phía người hỏi.

Tên này như nhìn thấu được thắc mắc của Trần Võ Sâm. Hắn rất bất mãn nói.

"Thưa Công Chúa và ngài Võ Sâm. Chúng ta tới nơi rồi ạ." Thái độ ông lão cung kính như quản gia lại thêm xế hộp quá đỗi xịn xò và bắt mắt thu hút không ít ánh nhìn của các học viên đi ngang qua thấy.

Bỗng Dương Mỹ Chi ngoảnh mặt lại nhìn về phía Trần Võ Sâm, bốn mặt họ chạm nhau làm Trần Võ Sâm ngượng ngùng cúi mặt xuống.

"Chậc ! Thật khó tiếp cận mà." A Phủ lẩm bẩm nhưng cũng không vội vã mà bỏ đi.

Một lúc sau cũng đến lượt Trần Võ Sâm, hắn làm thủ tục rất nhanh và vì là có tiến cứ thế nào hắn không cần đóng học phí. Tốt đúng một cái học sinh xuất sắc có khác, đi học chỉ cần lo học không cần lo gì khác.

"Ấy chậm đã ! Giới thiệu chút đi chứ bạn học ? Chúng ta sau này rồi sẽ thành bạn thân đấy." A Phủ liên tục mở miệng nói liên tục.

Những dãy núi mấp mô, Cổng Chào To Lớn Chọc lên thẳng Thiên Khung.

"Thực ra ! Do cậu chưa tìm hiểu kĩ càng nên không biết thực ra năm nay Học Viện có một Chuyên Ngành mới là Lý Luận. Một Chuyên Nghành mà lấy việc nghiên cứu làm chính. Và xin trân trọng lại với cậu, tôi là A Phủ, Trạng Nguyên Khoa Lý Luận mùa đầu tiên này."

"Phải không cậu nghĩ là một tên mọt sách, yếu đuối như tôi tại sao lại có dũng khí mà đăng kí vào học viện. Nơi mà lấy việc tu luyện và năng cao cảnh giới thì tôi làm sao mà sinh tồn được phải không ?"

"Tôi không có ý định vào khoa Chuyên Ngành và không có ý định kết bạn. Cậu không thấy chúng ta vừa mới gặp mặt sao ? Bạn thân kiểu gì ?" Trần Võ Sâm vừa giải thích vừa quyết tâm bỏ chạy nên hắn dùng tốc độ siêu nhanh của mình mà vọt đi.

Ở khoảng cách này Trần Võ Sâm ngửi thấy một mùi đào chín thơm phức.

Tuy nhiên cô gái lại rất nhiều tò mò mà hỏi hắn.

"Thật tuyệt khi được tận mắt thấy nó." Trần Võ Sâm chìm sâu vào hồi ức mà thoáng khé mắt cay cay.

Trần Võ Sâm rời khỏi tòa nhà đăng kí, ở phía bên ngoài ồn ào có một đám đông đang vây kín một cuộc ẩ·u đ·ả nào đó.

"Cứ thế nào giống như ngôn tình vậy ?" Trần Võ Sâm thầm cười khổ.

Tuy nhiên Dương Mỹ Chi lại hỏi hắn.

"Cậu ngốc hơn tôi tưởng ấy." Thế mà cô gái lại phản ứng lại với câu hỏi của Trần Võ Sâm bằng một khuôn mặt đầy coi thường.

"??????" Trần Võ Sâm đối diện với khen mình hay là câu hỏi cũng không thể nắm rõ mà khuôn mặt tỏ ra hoang mang cực độ.

Cầm lấy số 69, Trần Võ Sâm thấy một cái ghế trống không nên ngồi xuống, khi đặt mông xuống hắn mới chợt ngạc nhiên nhìn về phía tay phải mình.

Nói xong A Phủ cái mũi hất lên trời biểu hiện vô cùng đắc ý. Thậm chí do mắt hắn cất lên cao quá không nhìn thấy Trần Võ Sâm ồ lên một câu thì đi vào trong.

Bỗng một giọng nói vang lên sau lưng hắn.

Hắn thấy một tên nhóc bộ dáng vô hại đeo kính cận. Nhìn tên này giống kiểu thư sinh thế mà lại đăng kí vào học viện lấy nắm đấm làm đầu. Thật không hiểu hắn đã nghĩ gì và tại sao ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Cử động này làm Trần Võ Sâm ngạc nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên Trần Võ Sâm để ý là nét kiêu kì cùng thần thái của cô gái làm Trần Võ Sâm thấy rất quen.

Trần Võ Sâm nghe mà tâm phiền.

Kẻ cả có biết quen hay không Trần Võ Sâm cũng không định tới lui thân thiết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77 Nhập học