Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 76 Tiến tới Học Viện Nhân Tinh
Trần Võ Sâm trở lại học viện Tu Chân Hà Nội từ biệt Phùng Thế Minh và Phạt Thần Đội Viên sau đó đánh điện thoại từ biệt từ xa đến sư tỉ của hắn Lệ Lệ.
Ở trong học viện Trần Võ Sâm sống cũng rất lowkey và ít bạn nên quanh quẩn cũng chỉ có mấy người đó. Thực ra còn một cô gái nhưng cả hai đang có một thời gian xa lánh nhau nên Trần Võ Sâm không biết mở lời thế nào thôi thì không từ mà biệt. Cùng lắm thì nếu có nhớ nhau sẽ gọi điện trao đổi.
Chỉ thoáng chốc khi giải quyết xong mọi việc, Trần Võ Sâm trở lại văn phòng của Bùi Cường Hoành, theo hắn đi.
Dù Trần Võ Sâm biết về Học Viện Tu Chân rõ như lòng bàn tay nhưng Bùi Cường Hoành không biết nên vẫn kể lại cho hắn.
Đầu tiên là về hệ thống phân cấp của học viện.
Đây là một ngôi trường có thể nói là danh giá bậc nhất của Thế Giới. Tiền Vô Cổ Nhân, Hậu Vô Lai Giả.
Là nơi quy tụ của tất cả các con em của các gia tộc và tập đoàn to lớn nhất. Ở đây nắm đấm là sức mạnh, hệ thống phân cấp chính là thước đo tư cách, vị trí và địa vị của một cá nhân trong trường.
Hằng năm tại Học Viện Nhân Tinh đều có một buổi đánh giá tổng hợp để xét thăng hạng hay hạ cấp nó chia thành biểu tượng ở trên khuy áo sẽ được phát mỗi khi xong gồm ba cánh.
Một Cánh: Đa phần thực lực nằm ở Kết Đan Sơ Kỳ đến Hậu Kỳ.
Hai Cánh: Nằm ở khoảng Kết Đan đỉnh phong đến Nguyên Anh Kỳ.
Ba Cánh (Năm cuối): Từ Nguyên Anh Kỳ đến nửa bước Hóa Thần.
Trong đó Giáo viên ở Học Viện phân 5 cấp: Trắng, Xanh Lục, Vàng, Đỏ và Đen.
Giáo Viên Phổ Thông: Thường dạy lẽ nghi và các thứ thông thường các học viên mới cần nắm bắt. Những Giáo Viên này sẽ có một vạch trắng ở hai vai. Thực lực của Giáo Viên Phổ Thông thường từ Nguyên Anh Kỳ trờ về.
Giáo Viên Trung Đẳng có hai vạch xanh lục ở vai và dạy các tiết học chính ở trong học viện về cách sử dụng Tiên Thuật và những điều hơi nâng cao chút. Thực lực của Giáo Viên Trung Đẳng cao hơn Giáo Viên Phổ Thông một chút nhưng không phải quá nhiều. Thứ các Giáo Viên được chú trọng ở trong trường là tri thức không phải nắm đấm.
Giảng Viên Bộ Môn: Thường thấy có hai vạch vàng ở hai bên dạy những thứ vô cùng quan trọng ở từng lĩnh vực riêng biệt. Học Viên muốn nghe thường phải đăng kí từ trước thậm chí đánh nhau để có một vị trí vào học. Thực lực của Giáo Viên cũng không phải cao vì tùy từng môn học có khi Giáo Viên cảnh giới chỉ có Kết Đan hay Trúc Cơ Kỳ.
Trưởng Khoa: Thường thấy có hai vạch Đỏ ở bên vai. Là những người giỏi nhất trong một lĩnh vực nào đó. Ở ngoài thậm chí còn là Tiến Sĩ, Giáo Sư có những thành tựu to lớn cho xã hội. Những tiết dạy của Trưởng Khoa rất hiếm thậm chí còn khiến nhiều các Học Viên Năm Cuối ngóng đợi. Tranh đấu hết sức nổi lửa.
Giảng Viên Khách Mời: Thường thấy có hai vạch Đen ở vai. Những người này thường là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ngoài xã hội tới để dạy cho học viên trong trường một hai khóa. Đa phần những Giảng Viên Khách Mời tới dạy thì sẽ là ở ngoài sân lớn để nhiều học viên có thể cùng nghe giảng.
Đây là thông tin cơ bản Trần Võ Sâm nghe Bùi Cường Hoành kể và từ đó hắn có thể xác minh lại so với nguyên tác nó có thay đổi gì không.
Thật may là không. Từ đó Trần Võ Sâm có thể xác nhận rằng người hắn cần tìm thì vẫn ở đó.
Cả hai người bay một lúc đã tới Học Viện Nhân Tinh. Học Viện này bao thầu nguyên một Thành Phố nên rất rộng lớn. Điều này làm Trần Võ Sâm nhớ tới một thông tin vô cùng quan trọng mà hắn phải nói cho Bùi Cường Hoành.
"Thầy ! Con cần Thầy giúp một việc." Trần Võ Sâm mở miệng hỏi.
Bùi Cường Hoành thì sau khi biết đệ tử mình thiên tài yêu nghiệt như nào thì cũng rất chiều hắn. Miễn cái việc đó không quá đáng và vượt ngoài khả năng của hắn thì hắn đều đáp ứng.
"Nói đi."
"Thầy có thể đưa con tới thẳng phòng đăng kí học viên mới luôn không ?"
"? ? ?" Bùi Cường Hoành vẻ mặt đầy khó hiểu nhìn Trần Võ Sâm.
"Ta viết hẳn một bức thư tay mùi mẫn, căn dặn kĩ càng để tiến cử ngươi vào học viện. Giờ ngươi lại còn muốn ta bế cả ngươi tới phòng đăng kí luôn hả ? Sao ngươi không ngồi lên cổ ta luôn đi !!!" Bùi Cường Hoành tức giận thầm nghĩ. Hắn cảm giác đây là Trần Võ Sâm được nước lấn tới.
"Không !" Bùi Cường Hoành kiên quyết từ chối vứt thẳng Trần Võ Sâm ở cổng thành vào Học Viện Nhân Tinh rồi biến mất trên bầu trời.
Điều này làm Trần Võ Sâm thầm hô bất ổn. Chiếu theo nguyên tác hắn đúng chính là từ cổng ngoài đi vào trong học viện và bị lạc đây.
Phải biết Trần Võ Sâm với đường đi lối chạy là mù tịt. Hắn cảm tưởng như ở việc đi đường hắn và anh đầu rêu nào đó bất phân thắng bại.
Chưa kể tiến tới cổng vào học viện Nhân Tinh một cảnh tượng quen thuộc lại hiện ra.
Chỉ thấy tên Cảnh Vệ của Học Viện nhảy ra ngăn cản Trần Võ Sâm đòi vé vào cổng.
Lúc này theo nguyên tác Trần Võ Sâm lôi ra bức thư tay giới thiệu nhưng tên lính sẽ không nhận ra rồi đuổi Trần Võ Sâm đi hại Trần Võ Sâm phải động võ.
Điều này làm tâm Trần Võ Sâm rất phiền và mệt mỏi.
"Cái gì có thể chứng minh để vào thành vậy anh ? Em không hiểu lắm." Trần Võ Sâm bất đắc dĩ nói.
Tên Cảnh Vệ thấy thế nhìn Trần Võ Sâm một hồi thấy không giống mấy kẻ phá rối lắm vì mặt mũi sáng sủa và quần áo chỉnh chu nên mới hỏi một câu hỏi rất phụ tuyến.
"Nguyên do vào Học Viện là gì ?"
Nghe câu hỏi này làm Trần Võ Sâm ngạc nhiên. Theo kịch bản không phải khinh thường hạ nhục hắn một hồi kêu hắn là mấy kẻ g·iả m·ạo sao ? Giờ lịch sự vậy ?
Tuy nhiên đó là việc tốt, Trần Võ Sâm nói nhanh. "Em tới đăng ký vào Học Viện ạ."
"Đến căn phòng ở phía bên trái đằng trước kia giao thư tiến cử hay giấy thông hành đặc biệt cho Giám Vệ Trưởng." Anh lính máy móc nói.
Trần Võ Sâm vui vẻ nghe theo. Sau đó thuận lợi tiến vào trong dễ dàng điều mà ở nguyên tác có khối Trần Võ Sâm làm được.
Tuy vậy bước khó nhất lại tới rồi. Trần Võ Sâm nhất định sẽ không biết phòng đăng ký hồ sơ Học Viên mới ở đâu mà bị ép tham gia đánh lộn với đám học sinh trẩu tre mất.
Ấy thế mà từ đâu một cỗ xe ô tô hạng sang màu đen dừng trước mặt hắn. Nếu Trần Võ Sâm không lầm thì là một chiếc roll royce bản màu r
"Cậu là Trần Võ Sâm ? Lên xe đi." Một giọng nói trong trẻo vang lên từ sau lớp kính xe màu đen đó.
"Tôi ? Cái gì cơ ?" Trần Võ Sâm chỉ chỉ vào mặt mình đầy
Trần Võ Sâm cảm động không thôi
Tuy nhiên cô gái từ trong xe gọi với ra với giọng thiếu kiên nhẫn.
"Cậu có thể nhanh lên không hả ? Tôi sẽ muộn tiết mất.”
Trần Võ Sâm nghe vậy ngại ngùng lên xe.
Lúc này Trần Võ Sâm mới để ý tới cô gái ngồi đối diện hắn.