Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 91 Jun
Những con xác sống có một khuôn mặt gớm ghiếc và có những vết u mọt ở trên mặt. Chúng dù đ·ã c·hết vẫn mặc y phục như lúc sống nhưng là những bộ cánh của Cẩm Y Vệ giống trong các bộ phim Hàn Quốc mà Trần Võ Sâm từng xem.
Đây làm Trần Võ Sâm mơ hồ không quá hiểu.
Tuy nhiên điều làm Trần Võ Sâm thấy hứng thú hơn cả là cô gái đang đấu với đám xác sống.
Cô gái có vẻ ngoài rất nhỏ nhắn tưởng chừng như chỉ trạc tuổi Trần Võ Sâm. Cô mặc một bộ kimono nhỏ, mái tóc búi cao, buộc gọn sau đầu tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng xinh xắn của mình khiến ai nhìn vào cũng muốn cưng chiều, cung phụng. Tuy là thế nhưng thân thủ cô vô cùng linh hoạt đi giữa bầy xác sống rồi gặt đầu chúng như chém dưa, gọt quả.
Điều khiến Trần Võ Sâm để ý là trong thân pháp của cô gái hắn thấy được lượn lờ quy tắc. Như thế cô gái đã có thể tu luyện được môn Thuật Pháp tới Nhập Pháp Tắc rồi vậy.
Nhìn cô gái mạnh như vậy, Trần Võ Sâm chỉ có thể âm thầm cảm khái.
"Người so với người vẫn là không bằng mà." Trần Võ Sâm ngẫm nghĩ. Hắn nếu không có Đọc Vị Thuật chắc chắn cũng không bằng cô gái này được.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm không mất tự tin vì nếu như hắn có thể luyện Đọc Vị tới cảnh giới tương ứng thân pháp cô gái hắn cũng có thể làm điều tương tự.
Trong khi đó cô gái đã cảm ứng được có người theo dõi mình, đôi mắt nhìn về phía đám Anh của Trần Võ Sâm, một đôi mắt ấy thôi mà đã khiến Trần Võ Sâm giữa không gian lãnh lẽo mà không khỏi đồ mồ hôi.
"Mạnh ! Vô cùng mạnh !!!" Trần Võ Sâm thầm nghĩ. Hắn thật đúng là coi thường cô gái ấy rồi. Chỉ một ánh mắt như thế thôi Trần Võ Sâm đã có thể xác định nếu hai người giao thủ với nhau, Trần Võ Sâm nhất định sẽ bị miểu sát.
Về phía cô gái thì khi cô dùng cảm ứng tới chỗ Trần Võ Sâm cô nhận ra đám người này không phải thực thể. Dù nhìn qua cả đám yếu xìu nhưng sinh vật quái lạ cô thấy không ít nên cô rất duy trì cảnh giác. Nhất là khi . . . Cô còn đang cạn kiệt kệ Quỷ Khí nữa.
Vốn cô gái còn tưởng nơi đây chỉ là mồ chôn của đám xác sống biết đi cùi bắp. Thế nhưng cái vả miệng đến với cô nhanh không ngờ khi cô gặp được một tên đệ tử nội môn c·hết đi thành xác sống.
Tên này mạnh kinh khủng dù cô gái có dùng kinh nghiệm thượng thừa của mình nhưng vẫn thua vì cảnh giới hai bên chênh lệch. Cái thua đó đã khiến tên xác sống đánh được một đòn vào Đan Điền của cô và có một năng lượng kì dị xói mòn Quỷ Khí trong cơ thể.
Điều này khiến cô gái không thể không bỏ chạy và con xác sống đó không có truy đuổi nếu không giờ cô đã là xác sống một thành viên trung thành.
Thế mới thấy Lãnh Địa của Người C·hết thật không đùa được. Tuy nhiên cô vẫn để lại một ánh nhìn đầy khát vọng về phía xa sương mù.
"Cậu là ai ?" Cô gái tiến tới dò hỏi sau khi tiễn đưa đám xác sống đi được một lúc.
Cô cũng không có ý định t·ấn c·ông Trần Võ Sâm vì vào được đây chỉ có thể là Giáo Viên hoặc là Học Viên của Nhân Tinh. Chính vì thế cô mới không có chủ động t·ấn c·ông trước.
Chưa kể khi cô nhận ra trước mặt chỉ là Trần Võ Sâm phân thân thì càng thêm không có ý nghĩ.
"A ! Chị là học viên của Học Viện ?" Trần Võ Sâm vì lễ phép vẫn trước không rõ tuổi của cô gái nên xưng hô là chị. Dù cho nhìn sao cô gái cũng chỉ tầm tuổi hắn hoặc nhỏ hơn.
"Chỗ này nguy hiểm lắm. Cậu không nên tò mò mà tìm kiếm thứ gì trong đây. Dù có không phải chân thân đi nữa thì c·hết một bộ công cụ không phải rất đáng tiếc sao ?" Cô gái lại nói.
Nghe cô gái nhắc nhở là có ý tốt, Trần Võ Sâm cũng vui vẻ nhận nhưng quả thật mất mát khi c·hết một bộ Ảnh với Trần Võ Sâm không đáng kể lắm.
"Ra khỏi đây đi ! Chúng ta không thể tiến vào trong nữa. Tôi đã lỡ để một cánh cổng mở nên sắp tới chỗ này sẽ rất nguy hiểm rồi." Cô gái ngượng ngùng nói.
"…" Trần Võ Sâm.
Lúc này Trần Võ âm chỉ còn cách cho Đội Ảnh Tuyệt Tình quay trở lại. Tuy nhiên Ảnh Kiên Cường vẫn đang đi sâu vào trong.
Cả hai khi ra ngoài cô gái mới giới thiệu tên cô là Jun, cô đến từ một Gia Tộc am hiểu võ thuật nhưng cô từ chối nói tên.
Jun quả nhiên cũng chỉ bằng tuổi Trần Võ Sâm và cô chủ tu Đạo Tại Thân chứ không phải Đạo Trường Sinh.
Cảnh giới Tu Tiên của cô rất thấp chỉ là Trúc Cơ Đỉnh Phong. Thế nhưng về mặt chiến lực Trần Võ Sâm có thúc vó ngựa cũng không bằng.
Đây cũng là một điều bi ai cho hắn.
Bỗng, Trần Võ Sâm mất liên lạc được đội của Ảnh Kiên Cường và từ hình ảnh cuối cùng truyền về Trần Võ Sâm biết họ đụng độ với một xác sống rất lợi hại.
Thân pháp nhanh đến không thể nhìn rõ nhưng vẫn thấy được lờ mờ đôi mắt đỏ đầy điên dại của nó.
"Này, cậu cũng có học qua võ thuật phải không ?" Đột nhiên Jun hỏi, đôi mắt cô đầy ngây thơ nhưng Trần Võ Sâm chả dám coi thường cô.
"Có một chút." Trần Võ Sâm thành thật đáp.
"Tôi biết ngay mà ! Tôi có thể cảm thấy sự mẫn cảm với khí trong ánh mắt của cậu. Chắc chắn cậu đang ở trạng thái đầu tiên của Cảm Tri."
"Ừm phải !" Trần Võ Sâm xác nhận. Đọc Vị chính là tầng một trong Ngũ Cảm Tri Thuật. Đây là Thuật cơ bản của người học võ cần có nên cô gái cảm nhận được cũng là bình thường.
Ngũ Cảm Tri Thuật càng cao, khí tức của người tu luyện càng có sự áp bách mạnh mẽ hoặc là ẩn nó đi mà tĩnh lặng như dòng nước khó ai có thể cảm thấy được.
Như Trần Võ Sâm Ngũ Cảm Tri Thuật mới chỉ ở cảnh đầu tiên: "Đọc Vị" cho nên không khác gì người mặc mỗi quần lót nên bị nhìn thấu cũng là dễ hiểu.
“Tôi có thể giúp cậu lên cảnh giới thứ hai của Cảm Tri Thuật, cậu giúp tôi một việc là được.”
“Ồ có thể sao ? Nhưng việc gì ?” Trần Võ Sâm hứng thú hỏi.
“Giúp tôi khu trừ Dị Khí trong cơ thể là được.” Jun nói, sau đó rất hồn nhiên cởi áo khoe ra tấm lưng trắng mịn của mình.
Trần Võ Sâm nhìn vào đó mà đôi mắt không muốn rời.
“Cái này … tại sao cậu không tự làm lại nhờ tôi ?” Trần Võ Sâm cẩn thân hỏi. Jun mạnh như thế còn không khu trừ được thì sao một tên như hắn có thể ?
Jun nghe Trần Võ Sâm hỏi mà đôi mắt lộ rõ vẻ khó hiểu.
“Không phải vì Linh Khí trong người cậu tinh thuần hơn tôi sao ? Với cả Khí của tôi khá đặc biệt bị Dị Khí khắc chế nên không thể tự khu trừ nó. Cậu giúp tôi đi.” Jun dùng đôi mắt mèo con mở to tròn nhìn Trần Võ Sâm.
Đôi mắt khiến người nào nhìn vào cũng mủi lòng nên Trần Võ Sâm cũng vậy.
“Được rồi ! Được rồi ! Vậy việc của tôi phải làm gì ?”
“Hãy dùng khí của cậu dẫn Dị Khí ra ngoài theo các huyệt đạo tôi mở là được.
Dưới bản thể là Ảnh Binh, Trần Võ Sâm tuy tạm thời giờ là có thể giúp Jun nhưng không phải quá nhiều nên hắn đề nghị. “Ra ngoài chỗ tôi đi ! Bản thể tôi sẽ giúp được nhiều hơn.”
Trần Võ Sâm đề nghị.
Jun thấy cũng hợp lý theo hắn đến vị trí nguyên bản Trần Võ Sâm và Nhất Vệ đang đợi.
Khi cả hai gặp nhau, Jun đã vô cùng cảnh giác khi nhìn tới Nhất Vệ vì cô không thể nhìn thấu chiến lực của hắn.
“Bình tĩnh đi ! Đây là bạn tôi.” Trần Võ Sâm nói với Jun khiến cô trấn an rất nhiều và ngồi xuống.
Trần Võ Sâm cũng biết cô đang chịu Dị Khí xói mòn dày vò nên không làm mất thời gian của cả hai. Hắn theo chỉ dẫn của cô tiến hành khu trục.
Quá trình diễn ra rất dễ dàng và thuận lợi. Hoá ra không khó như Trần Võ Sâm tưởng.
“Cảm ơn cậu.”Jun mặc lại áo ngoài, cô cảm ơn Trần Võ Sâm.
Trần Võ Sâm đầy tiếc nuối nhìn bóng lưng của cô lần cuối.
“Không có gì. Giao dịch mà thôi.” Trần Võ Sâm nói.
“Tại sao cậu vào đó vậy ?” Trần Võ Sâm tò mò hỏi.
Một câu hỏi quá đỗi bình thường thế mà Jun lại nhìn Trần Võ Sâm như nhìn người trời, cô hỏi ngược lại hắn.
"Cậu không biết trong này có gì sao ? Cậu đang nghiêm túc hả ?"
"???"
"Xin rửa tai lắng nghe." Trần Võ Sâm nói.
Jun thấy Trần Võ Sâm có vẻ không giống đùa cô càng thêm kì quái.
Một người mò từ phía Học Viện tới đây đi thẳng vào chính khu vực này vậy mà bảo với cô là hắn không biết vào kiếm cái gì ? Điều này khiến cô thấy hơi lạ.
"Đó là vì truyền thừa của Chưởng Môn Tuyệt Đỉnh Phái. Nơi đây từng là nơi táng thân của họ." Jun vừa nói mà nhìn về phía bên trong mặt lộ hướng tới lại buồn bã.
"À ! Ra là vì truyền thừa. Điều này dễ hiểu hơn rồi. Thế nhưng sao cái Tuyệt Đỉnh Phái nghe quen quen vậy nhỉ ?" Trần Võ Sâm ngẫm nghĩ. Hình như hắn từng có viết đến cái tên này nhưng chắc lâu quá rồi nên Trần Võ Sâm không thể nhớ.
"Chính xác đó là công pháp gì mà cậu nhất định phải đạt được nó vậy ?" Trần Võ Sâm dò hỏi.
Jun cũng không có định giấu. Thực ra trong sách cổ cũng ghi chép nếu Trần Võ Sâm chịu đi tìm hiểu cũng có.
"Hỗn Độn Pháp Quyết." Jun nghiêm túc mà nói.
"!!!" Trần Võ Sâm nghe mà mắt trợn trừng vì ngạc nhiên. Cái tên này hắn vậy mà rất biết.