Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 92 Phạm Uyên Duyên khó khăn

Chương 92 Phạm Uyên Duyên khó khăn


Những kí ức xưa cũ như đoạn băng quay ngược lại trong não Trần Võ Sâm.

Vào một ngày đêm trăng ở khu tị nạn khi mà mọi người đang kiếm tìm niềm vui riêng với nhau, Trần Võ Sâm lại không biết làm gì ngoài ru rú trong phòng và gõ phím.

Những ngón tay thon gầy Trần Võ Sâm gõ từng chữ lại từng chữ cùng với một dàn ý đã được hắn lược sẵn về một thế giới giả tưởng mà hắn kết hợp giữa Võ Đạo và Tu Tiên Giới.

Khi mà Âm Dương Lưỡng Cực được Trần Võ Sâm lý giải thành 2 loại khí thuộc về Võ Đạo và Tiên nhưng không thể dung hòa nhau nên tạo thành hai trường phái:

Đạo Trường Sinh và Đạo Tại Thân.

Ý chỉ rằng đó là hai lối công pháp riêng biệt không thể giao thoa. Linh Khí khác với Chân Khí.

Thế nhưng Trần Võ Sâm cũng đã tạo ra một thời đại nơi mà có một môn phái có thể dung nhập 2 loại Khí đối nghịch nhau này để tạo ra một Khí mạnh mẽ hơn.

Hỗn Độn Chi Khí.

Trần Võ Sâm không có nhớ rõ ràng thời đại đó hắn viết ai là kẻ cầm đầu sáng tạo ra cả triều đại hùng mạnh ấy nhưng hắn nhớ thứ công pháp khiến cho cả thời đại trở nên thịnh vượng như vậy.

Hỗn Độn Pháp Quyết.

"Cậu biết công pháp này sao ?" Giờ đến lượt Jun ngạc nhiên. Cô không nghĩ Trần Võ Sâm lại biết công pháp thượng cổ đã bị chính thời đại đó cố tình ẩn giấu đi.

Jun nếu không được Sư Phụ nói cho cô cũng không biết trên đời này có công pháp nghịch thiên như vậy tồn tại.

Theo như Sư phụ kể. Khi mà tu luyện Hỗn Độn Pháp Quyết cảnh giới giữa Võ Đạo và Tiên Đạo sẽ dung hợp biến thành một. Từ đó cảnh giới tiêu thăng lên rất nhiều.

Tất nhiên Trần Võ Sâm làm gì có tu vi Võ Đạo nên nếu Hỗn Độn Pháp Quyết chỉ có thế thì Trần Võ Sâm còn chưa ham. Cái hắn ham là nếu hắn tu luyện Hỗn Độn Pháp Quyết hắn có thể mượn Hỗn Độn Chi Khí thuế biến Thần Thể thành Hỗn Độn Vũ Trụ Thể. Từ đó cách tu luyện của hắn cũng sẽ nhanh hơn.

Chứ như giờ Trần Võ Sâm dự tính cả năm trời hắn mới đột phá được một tiểu cảnh giới.

"Cũng biết chút nhưng dù là Hỗn Độn Pháp Quyết ở trong đó đi nữa thì cũng quá khó khăn rồi." Trần Võ Sâm thở dài. Hắn nhìn Jun phải chật vật chạy ra ngoài cũng đủ hiểu ở sâu bên trong còn nhiều xác sống kinh khủng hơn nữa.

Đừng nói là biết Hỗn Độn Pháp Quyết ở đâu chỉ nói làm sao tiến vào đó thôi Trần Võ Sâm đã không nắm chắc.

Tuy nhiên lúc này Jun lại rất tự tin vỗ ngực đứng lên nói. "Cậu đừng lo, Sư Phụ tôi nhất định có thể lấy được công pháp ra."

Trần Võ Sâm quăng cô ánh mắt đầy hồ nghi sau đó lại nhìn Nhất Vệ đang đứng ở bên liên tục lắc đầu phủ định.

"Sư phụ của cậu là ai ?" Trần Võ Sâm nghe cô mù quáng sùng bái mà tự tin về sư phụ mình như vậy thì cũng tò mò.

Jun thấy Trần Võ Sâm mặt chân thành tha thiết muốn biết như vậy cũng nói cho hắn.

"Thiên Quỷ Herin đó !!! Người chính là Sư Phụ của tôi." Jun nói với một giọng đầy kiêu ngạo và vô hạn sùng bái. Đôi mắt cô như chớp sáng khi nói ra cái tên đó.

"Không thể nào !!!" Trần Võ Sâm và Nhất Vệ thế mà đồng thanh nói.

Sau đó cả hai lại nhìn nhau.

"Cậu Chủ biết cô ta sao ?"

"Ông biết cô ta hả ?"

Cả hai người cùng hỏi lẫn nhau.

Trần Võ Sâm biết là vì Thiên Quỷ Herin trong miệng Jun chính là kẻ Trần Võ Sâm hiện tại sợ hãi nhất. Cô ta chính là chị của Trương Bá.

Trong khi đó Nhất Vệ thì biết Thiên Quỷ Herin là do cô ta ở trên thế giới hiện là tội phạm truy nã số một.

Thành phần nguy hiểm như vậy ấy thế mà lại để đệ tử của mình tham gia vào Học Viện Nhân Tinh nổi tiếng còn bỏ mặc không quan tâm sao ? Nhất Vệ lo lắng nghĩ.

Hắn đang lo rằng phải không Thiên Quỷ Herin nấp ở đâu đó quanh đây đợi nhảy bổ vào bọn hắn.

Đến lúc đó dù là Nhất Vệ tự nhận mình mạnh mẽ hắn cũng chỉ có nước bị miểu sát phần.

"Tuy nhiên Sư Phụ tôi người không ở đây." Jun nói với giọng buồn bã.

Thế nhưng Nhất Vệ và Trần Võ Sâm lại thở phào một hơi. Cả hai nhìn nhau đều thấy sự vui vẻ trong mắt đối phương.

"Nên vậy, nên vậy." Trần Võ Sâm thuận miệng nói, an ủi Jun.

"Cậu xem có ai an ủi mà miệng cười tươi như rói vậy không, Cậu Chủ ?" Nhất Vệ đứng coi Trần Võ Sâm thân thiết tới bên Jun an ủi cô nhưng vẻ giả trân rõ mồn một.

"Nhưng nếu như cậu biết chắc chắn mình không thể vào chỗ sâu để lấy Hỗn Độn Pháp Quyết vậy cậu vào trong đó làm gì ? Tìm trận doanh mới để đầu nhập hả ?” Khi càng tiếp xúc nhiều, Trần Võ Sâm càng cảm thấy thân thiết hơn với Jun nên nói chuyện cũng thoải mái hơn.

Jun thì tính tình hiền lành không nhiều tâm kế như thế, ai hỏi gì cô cũng đáp nấy.

"Không có a ! Tôi vào đó thám thính tình hình thôi."

"Thám thính tình hình thế nào mà cậu lại dính Dị Khí rồi ? Thứ này không phải sẽ khiến cậu biến thành xác sống đó chứ ?" Trần Võ Sâm rất nghi ngờ hỏi lại Jun.

Đổi lại chỉ là sự ngượng ngùng cúi thấp đầu của cô như sự ngầm thừa nhận hắn đúng.

Trần Võ Sâm thấy vậy chỉ thầm than "Bà cô đấy đúng là đủ liều mạng."

Đến đi do thám tình hình mà cũng suýt nộp cả mạng mình vào trong đó vậy thì chịu rồi.

"Thôi tôi trở lại Học Viện đây. Cậu về cùng không ?" Trần Võ Sâm thấy nơi quái quỷ này đòi hỏi thực lực cao quá nên hắn lựa chọn từ bỏ. Hỗn Độn Pháp Quyết thì cũng tốt đấy nhưng mà để đạt được khó quá thôi hắn từ bỏ.

Jun thì sau khi bị dính Dị Khí cũng đã biết sợ rồi.

"Được."

Cứ thế cả ba người được Nhất Vệ Bảo Tiêu kiêm người vận chuyển đưa cả hai về đất liền.

Ở đây Trần Võ Sâm đã biết chủ động xin số Jun. Hắn thật sự đã đói bạn đến phát điên rồi. Không thể nào lúc cần nhờ vả hay hỏi han thông tin lại không có ai để hỏi như lần trước được.

Jun thì cũng vui vẻ mà kết bạn thêm thôi. Tính cách cô thân thiện, hòa ái, dễ kết bạn nhưng bạn bè bên ngoài trước giờ rất ít.

Đa phần được một thời gian thì bạn cô tự dưng biến mất không rõ nguyên nhân.

Tất nhiên những điều này Tràn Võ Sâm không có biết. Sau khi trao đổi xong số cả hai tạm biệt nhau rồi tách ra.

Lúc này Trần Võ Sâm mới để ý giờ đã là đầu giờ chiều. Hắn cũng thấy đói bụng nên quyết đi ăn trưa cộng với ăn sáng luôn.

Lựa chọn ăn sáng tốt nhất của Trần Võ Sâm vẫn là tìm tới Phú Bà kiêm Fan của mình Phạm Uyên Duyên. Lúc này ở cửa hàng cô đang vướng phải một vấn đề khá lớn.

Đoàn thanh tra từ trụ sở chính cụ thể là người của Giáo Sư đã tới chỗ cô với lí do rà roát nguyên nhân có một khoản tiền thất thoát nên xuống để điều tra.

Cụ thể khoản tiền này chính là ở một loạt Đan Dược Cấp 2 được xả ra thị trường nhưng lại không được ghi vào sổ sách.

Đây chính là Hồi Khí Đan cấp 2 Trần Võ Sâm nhờ Phạm Uyên Duyên bán hộ. Số lượng cũng không phải nhiều và đáng lẽ ra không đáng để trụ sở chính phải xuống tận nơi để tra xoát và lập báo cáo như thế.

Nhưng Phạm Uyên Duyên có thể dò ra tại cái c·h·ế·t của Donur khiến cho Giáo Sư hẳn rất tức giận nên đang kiếm chuyện để gây sự.

Rất có thể từ một vụ việc nhỏ này lão ta sẽ cài cho cô thêm một đống vụ xấu vốn không có nữa để cô bị cách chức và bị hắn bắt lại làm vật nghiên cứu thay cho Donur.

Cho nên lúc này Phạm Uyên Duyên ở trong phòng mà nhìn ra bên ngoài rất lo lắng liên tục gọi điện cho bạn bè mình ở khắp nơi xin họ giúp đỡ.

Chương 92 Phạm Uyên Duyên khó khăn