Nửa ngày sau, khi Trần Nguyên chăm sóc xong linh điền, hắn hiện tại đang ở một khoảng đất dưới chân núi luyện tập lên dây leo thuật.
Nhìn năm cây dây leo dài hơn 12mét, Trần Nguyên hơi cau mày chút, hắn cảm thấy dây leo thuật này của mình đã gần đạt tới đại thành cấp độ, Nhưng giống như thiếu cái gì đó mãi không thể đạt tới.
Suy nghĩ một hồi lâu Trần Nguyên quyết định lại rời núi một chuyến, dù sao tài nguyên tu luyện của hắn cũng sắp hết, giờ đi tới phường thị bán phù mua tài nguyên tu luyện, tiện thể đi một chuyến Xích Viêm Sơn Mạch lịch luyện luôn.
Quyết định xong Trần Nguyên thấy trời cũng sắp tối, cũng không ở lại tập luyện thêm hắn đi l·ên đ·ỉnh núi.
Tới đỉnh núi Trần Nguyên trực tiếp đi tới phòng bếp, sau đó bắt đầu làm lên đồ ăn,
Nửa giờ sau, bày trên bàn là một nồi linh mễ, cùng vài con bất nhập giai linh ngư, chia ra cho Đại Hắc sáu thành đồ ăn, nhìn con hàng này ăn ngấu nghiến Trần Nguyên động lên chút tâm tư.
"Giờ Đại Hắc cũng là nhất giai trung kỳ yêu thú rồi, nếu gặp chuyện cũng là không nhỏ một cái trợ lực" dù sao ăn nhiều như vậy, cũng không thể nuôi không đi.
Nghĩ tới đây Trần Nguyên quyết định chuyến này đi tới phường thị dẫn theo Đại Hắc.
Sáng hôm sau !
Trần Nguyên dẫn theo Đại Hắc lên phi thuyền, sau đó tiến tới Thanh Huyền phường thị, phi thuyền dài rộng có hơn 10 mét, vì vậy trở thêm Đại Hắc đi theo cũng không có vấn đề gì lớn.
Vừa đi vừa nghỉ hơn một tháng, tới phường thị ngoài 30 km, Trần Nguyên dừng lại ở một khu rừng, thả xuống Đại Hắc, kêu nó hảo hảo ở lại, thấy có tu sĩ thì tránh đi chút, sau đó Trần Nguyên tiếp tục chạy về phường thị.
Dù sao thể hình Đại Hắc cũng không nhỏ, nếu dẫn theo vào bên trong phường thị cũng quá rêu rao, để Đại Hắc ở đây sau đó tới phường thị mua túi linh thú, sau đó quay lại đón Đại Hắc, như vậy sẽ an toàn hơn chút.
Đi vào trong phường thị, Trần Nguyên thay đổi chút dung mạo cùng khí tức, sau đó đi tới trước cửa của Bách Bảo Lâu.
Bách Bảo lâu là một cái thương nghiệp thế lực, chuyên buôn bán các loại công pháp, đan dược, pháp khí, hầu hết các nhu cầu cùng tài nguyên tu luyện đều có bán ra.
Bước vào trong lâu, Trần Nguyên ngay lập tức ngửi thấy một mùi hương khá thơm, hít một cái, cảm giác tinh thần đều tốt hơn rất nhiều.
Ở một bên thị nữ thấy có khách tới liền tiến gần lại hỏi: "Khách quan không biết ngươi cần mua gì?.
Trần Nguyên nhìn sơ qua thì thấy là một người nữ tu diện mạo ưu tú, tu vi luyện khí ba tầng.
Trần Nguyên lên tiếng đạo: "Vị này đạo hữu, tại hạ muốn mua một cái túi linh thú, không biết ở đây có sao".
Thị nữ nghe vậy cũng liền lên tiếng: "đương nhiên là chúng ta có "
Thị nữ nói xong hơi ngưng chút sau đó tiếp tục lên tiếng: "ở Bách Bảo Lâu chúng ta có 3 loại túi linh thú.
Loại một là hạ phẩm túi linh thú, diện tích rộng 5 mét, giá 120 linh thạch.
Loại thứ hai là trung phẩm túi linh thú, diện tích rộng 20 mét, giá 500 linh thạch.
Còn loại thứ ba là thượng phẩm túi linh thú diện tích là 100 mét, giá là 1500 linh thạch.
Không biết khách quan ngươi muốn loại nào?
Trần Nguyên nghe được giá của thượng phẩm linh thú túi trong lòng hơi linh hãi, vậy mà còn đắt hơn cả thượng phẩm phòng ngự pháp khí.
Hơi suy nghĩ chút, cuối cùng Trần Nguyên chọn hạ phẩm linh thú túi, dù sao giờ hắn cũng không có nhiều linh thạch, để Đại Hắc chịu tí thiệt thòi chắc cũng không sao.
Nghĩ tới đây Trần Nguyên lên tiếng: "đạo hữu lấy cho ta loại hạ phẩm là được, nhân tiện ở chỗ này các ngươi thu mua phù lục giá như thế nào”.
Thị nữ nghe Trần Nguyên còn định bán ra thêm phù lục nữa cũng liền trả lời: "vị này khách quan, chúng ta ở đây thu mua phù lục thông thường đều là 6/10 giá cả so với giá thị trường, không biết khách quan muốn bán ra gì loại phù lục".
Trần Nguyên nghe được hơi nhíu mày lên tiếng: "Chỉ có 6/10 giá cả thôi sao, như vậy quá rẻ, nếu có thể tăng thêm một thành giá cả nữa, vậy ta sẽ bán ra".
Thị nữ nghe vậy vẻ mặt hơi khó xử trả lời: "Vị này khách quan, cái này ta cũng không làm chủ được, ngài đợi chốc lát ta gọi quản sự tới".
Nói xong thị nữ liền quay người rời đi.
Một lúc sau Trần Nguyên thấy một tên trung niên nam tu đi tới, người này có thân hình hơi mập, khuôn mặt khá phúc hậu tu vi luyện khí 8 tầng.
Sau khi người này đi tới liền chắp tay lên tiếng: "vị này đạo hữu, tại hạ họ Tống, là nơi này quản sự, không biết đạo hữu có thể cho ta xem thử ngươi vẽ phù lục sao?.
Trần Nguyên nghe được Tống quản sự muốn xem thử phù lục, hắn cũng liền đáp: "Đương nhiên là có thể, Tống quản sự ngươi xem thử".
Nói xong Trần Nguyên xuất ra ba tấm phù lục khác nhau đưa tới.
Tên này Tống quản sự nhận lấy hơi kiểm tra sau đó lên tiếng: "ba loại này chất lượng chỉ có thể xem là đạt tiêu chuẩn, chưa được gọi là xuất sắc, nếu đạo hữu có nhiều như vậy ta có thể ra 10 tấm 32 linh thạch thành giao".
Nói xong Tống quản sự cũng không tiếp tục lên tiếng, mà đang một mặt chờ đợi Trần Nguyên đưa ra câu trả lời.
Trần Nguyên chỉ hơi suy nghĩ chút, sau đó lên tiếng: "10 tấm 33 linh thạch, nếu Tống quản sự đồng ý, vậy ta có thể bán ra 150 tấm, không biết ý Tống quản sự như nào".
Tống quản sự nghe vậy chỉ hơi làm chút suy nghĩ, sau đó cũng liền đáp ứng Trần Nguyên: "Tốt, coi như ta kết cái thiện duyên, hi vọng sau này đạo hữu còn có phù lục, có thể tìm tới ta".
Trần Nguyên thấy Tống quản sự đồng ý lúc, cũng liền lấy ra 150 tấm phù đưa cho Tống quản sự.
Trong mấy tháng này ở Mê Vụ Sơn Lâm, Trần Nguyên có vẽ ra được hơn nghìn tấm trung phẩm phù lục.
Tống quản sự Nhận lấy phù lục, hơi làm kiểm tra chút, thấy không có vấn đề gì sau đó liền lấy ra một đống linh thạch, cùng một cái túi linh thú đưa tới: "Đạo hữu, 150 tấm phù lục giá 495 khối linh thạch, trừ đi 120 linh thạch đạo hữu mua túi linh thú, còn lại 375 linh thạch, đạo hữu ngươi cất kỹ".
Trần Nguyên nhận lấy linh thạch cùng túi linh thú, kiểm tra không vấn đề gì liền thu linh thạch vào túi trữ vật, còn linh thú túi thì dắt bên hông.
"Tống quản sự tốt, nếu đã giao dịch xong vậy tại hạ đi trước"
Nói xong Trần Nguyên quay người trực tiếp rời đi Bách Bảo Lâu.
Ngay sau khi Trần Nguyên ra khỏi Bách Bảo Lâu, Tống quản sự hơi trầm tư suy nghĩ một lúc, sau đó lắc đầu nghĩ thầm.
"Thôi bỏ đi, 500 linh thạch cũng chưa đáng để ta ra tay, dù sao đang có một đám chờ cơ hội đá hắn ra khỏi chiếc này ghế quản sự".
"Với lại người này rất có thể là trung phẩm phù sư, không thì sau lưng hắn cũng đứng đó một tên trung phẩm phù sư, nếu có thể kéo về làm việc cho ta như vậy tốt nhất".
Nghĩ tới đây Tống quản sự gọi đến kế bên thị nữ, sau đó lên tiếng: "Nếu về sau người này còn đến bán ra phù lục, vậy thì gọi cho ta".
Nói xong Tống quản sự cũng không để ý đến thị nữ mà quay người đi vào trong.
Hết chương !
0