Sau khi Trần Nguyên ra khỏi Tụ bảo lâu, sau đó liền rời đi phường thị.
Một lúc sau tới một khu rừng, Trần Nguyên hơi gọi một tiếng, lúc này có đạo thân hình chạy tới chỗ hắn đứng, nhìn kỹ thì thấy chính là Đại Hắc.
Đại Hắc chạy tới Trần Nguyên, sau đó liên tục ủi hắn miệng kêu "bò "bò.
Trần Nguyên trấn an Đại Hắc một lúc, sau đó liền thu Đại Hắc vào linh thú túi, Trần Nguyên dùng linh thức thăm dò vào bên trong thì thấy Đại Hắc đang một mặt mờ mịt nhìn xung quanh.
Trần Nguyên lên tiếng trấn an cùng giải thích cho con hàng này hiểu về túi linh thú.
Một lúc sau cuối cùng Đại Hắc cũng chịu ngoan ngoãn lại, hắn cũng hơi thở dài một tiếng, sau đó quay lại phường thị.
Vào phường thị, Trần Nguyên đi tới chỗ lần trước cho thuê động phủ, lần này Trần Nguyên cũng không gặp tên tu sĩ lần trước, cũng may là động phủ trước đó Trần Nguyên trả lại vẫn chưa được cho thuê đi, hắn cũng liền vui vẻ chọn cái đó động phủ, sau đó giao linh thạch, nhận lấy lệnh bài trận pháp cũng liền rời đi.
Đi vào bên trong phường thị, sau đó Trần Nguyên thử truyền tin cho vũ Kim Phi, một lúc sau thấy không có trả lời cũng liền không để ý tới nữa, sau đó hắn thả Đại Hắc ra ngoài, dặn nó chỉ có thể ở trong này chơi, không thể chạy ra phía ngoài trận pháp.
Sau khi dặn đi dặn lại vài lần, sau đó liền quay về tĩnh thất ngủ một giấc, dù sao đi đường liên tục tinh thần của hắn bây giờ cũng hơi cảm thấy mệt mỏi.
Sang ngày hôm sau.
Tại tán tu phiên chợ, Trần Nguyên đang ngồi bày quầy bán hàng, hắn mở quầy đã được hơn ba giờ, bán ra được hơn 20 tấm phù lục.
Bỗng nhiên lúc này có ba tên tráng hán đi tới trước mặt Trần Nguyên.
Trần Nguyên nhìn qua thì thấy ba tên tráng hán vẻ mặt hung ác, hai tên tu vi luyện khí 6 tầng, cùng một tên luyện khí hậu kỳ.
Trần Nguyên mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng hơi nghi hoặc, ba người này nhìn qua không giống như mua phù lục, giống như đến gây chuyện hơn.
Trần Nguyên vẻ mặt hơi nghi hoặc lên tiếng: "Ba vị này đạo hữu tới đây là mua phù lục sao?.
Tên luyện khí hậu kỳ có vẻ như là người dẫn đầu lên tiếng: "Vị này tiểu huynh đệ mới đến phường thị đi".
Trần Nguyên hơi nhíu mày lên tiếng đáp: "Chuyện này hình như không có liên quan tới đạo hữu đi".
Tên Tráng hán luyện khí hậu kỳ hơi nhếch miệng cười lên tiếng: "Đạo hữu chúng ta tán tu xưa nay đều bị các đại thế lực chèn ép, cho lên cách đây ba tháng mấy vị thượng phẩm phù sư ở đây có liên hợp lại tạo ra một cái thế lực dành cho tán tu, đó chính là Phù Sư Hội".
Chúng ta tán tu chỉ có liên hợp lại mới không sợ bị khác thế lực đè ép, cho lên ta tới đây là muốn mời đạo hữu ngươi gia nhập phù sư hội.
Trần Nguyên nghe đến đây trong lòng hơi trầm, "nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết cái này phù sư hội có vấn đề".
Hắn thử thăm dò lên tiếng hỏi: vị này đạo hữu vậy nếu chúng ta gia nhập vào phù sư hội thì có gì ích lợi, sau đó cần phải trả ra cái giá gì đâu".
Tên kia tráng hán nghe vậy liền cười giải thích: "Đạo hữu ngươi yên tâm, phù sư hội chúng ta chính là do ba vị thượng phẩm phù sư liên hợp tạo lên, nếu đạo hữu gia nhập vào, như vậy hoàn toàn có thể được phù sư hội bảo hộ.
Hơn nữa mỗi tháng đều sẽ tổ chức phù sư giao lưu hội, đạo hữu cũng có thể được thượng phẩm phù sư chỉ điểm, lấy thiên tư đạo hữu, sau này bước vào thượng phẩm phù sư cũng có khả năng.
Nói đến đây xong tên này tráng hán nhìn Trần Nguyên một mắt, thấy hắn cũng không tỏ gì vẻ mặt sau tiếp tục lên tiếng.
"Đương nhiên muốn để phù sư hội hoạt động, như vậy cũng phải cần đến nhiều khoản chi tiêu, cho lên mỗi người gia nhập cần phải chi ra ba thành lợi nhuận cho phù sư hội".
Trần Nguyên nghe được sắc mặt hơi tối sầm lại, sau đó hắn lên tiếng: vị này đạo hữu, ta cũng không có gì hứng thú với các ngươi phù sư hội, tha thứ tại hạ không tham gia được".
Nghe được Trần Nguyên nói vậy, tên luyện khí sáu tầng đứng bên cạnh liền lên tiếng quát, "Hừ, tiểu tử cho ngươi mặt mũi ngươi không cần, nói cho ngươi biết, ba thành lợi nhuận ngươi không tham gia cũng phải giao".
Trần Nguyên nghe vậy sắc mặt cũng hơi khó coi lên tiếng: ồ vậy ta không giao thì các ngươi tính làm gì đây".
Tên kia nghe được vậy liền nhe răng cười: "Tiểu tử, nếu ngươi không giao như vậy chúng ta tìm cách đánh gãy hai chân của ngươi cảnh cáo, nếu vẫn không giao như vậy chính là hai tay".
Trần Nguyên nghe được đến đây sát ý nổi lên, nhưng hắn vẫn nhịn xuống xúc động xuất thủ.
"Nơi này là trong phường thị, các ngươi làm vậy không sợ bị chấp pháp đội trách tội".
Tên kia luyện khí sáu tầng liền phá lên cười : Ha ha, ngươi nghĩ chấp pháp đội sẽ quản sống c·hết của một tên luyện khí 4 tầng tiểu tu, chúng ta làm kín một chút không để lại dấu vết, vậy ai có thể nói là chúng ta làm đây".
Trần Nguyên nghe được lời nói như vậy sắc mặt càng thêm khó coi, nhưng vẫn không để ý lên tiếng: các ngươi về đi, muốn tìm ta động thủ, vậy cứ đến xem thử".
Tên kia tráng hán luyện khí hậu kỳ nhìn thật sâu Trần Nguyên một cái, sau đó lên tiếng, "Tốt, vị này đạo hữu, ta cho ngươi hai ngày thời gian để suy nghĩ lại, nếu đổi ý thì có thể tìm tới ta, sau hai ngày vậy chúng ta cũng không chắc chắn được chuyện gì sẽ xảy ra với ngươi đâu".
Nói xong tên này trực tiếp quay người rời đi, bọn hắn cũng không phải chưa từng gặp cọng rơm cứng, nhưng xuất thủ vài lần sau tên nào tên đấy cũng đều ngoan ngoãn giao ra linh thạch.
Trần Nguyên thấy ba người rời đi cũng thu dọn quầy hàng, xảy ra này chuyện hắn cũng không còn hứng thú để tiếp tục bán phù.
Về tới động phủ, Trần Nguyên suy nghĩ về chuyện hồi nãy, đang nghĩ được một lúc thì thấy trong túi trữ vật xuất hiện động tĩnh, Trần Nguyên dùng linh thức thăm dò vào trong, thì thấy là truyền tin phù của Vũ Kim Phi đang hơi dung động.
Trần Nguyên thấy là Vũ Kim Phi chào hỏi, sau đó hắn liền hẹn tối nay mời Vũ Kim Phi ăn cơm một chuyến, thuận tiện có chút tin tức muốn hỏi.
Đến buổi tối, trong Thiên Hương Lâu, "Nơi này có bán ra các loại đồ ăn được nấu bằng linh mễ cùng yêu thú thịt, kèm theo linh tửu, cùng linh trà, cho lên giá cả ở đây cũng rất đắt, một bữa bình thường đều là mấy chục linh thạch.
Lầu hai trên một cái bàn, nơi này có hai đạo thân ảnh đang ngồi ăn uống nói chuyện, hai đạo thân ảnh này chính là Trần Nguyên cùng Vũ Kim Phi.
Hai người đã ngồi ở ăn uống ở đây được một lúc, gặp mặt, Vũ Kim Phi cũng chỉ hỏi thăm hắn trong nửa năm này đi đâu mà không liên lạc được.
Trần Nguyên cũng chỉ trả lời sơ qua, là đi về phàm gian một chuyến giải quyết chuyện thế tục.
Vũ Kim Phi thấy Trần Nguyên không muốn lộ ra ngoài nhiều, cũng không tiếp tục lên tiếng hỏi.
Đang lúc này Trần Nguyên lên tiếng: Vũ đạo hữu, ngươi biết lai lịch của phù sư hội sao".
Hết chương !.
0