Lúc này Trần Nguyên lên tiếng hỏi: "Vũ đạo hữu ngươi biết lai lịch phù sư hội sao?
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên hỏi vậy hơi kinh ngạc lên tiếng: "Hàn đạo hữu, chẳng lẽ ngươi bị bọn chúng tìm tới cửa rồi?.
Vũ Kim Phi là trung phẩm đan sư, cho lên thường ngày cũng quen biết rộng rãi, hắn biết phù sư hội là gì thể loại, nếu bọn chúng biết Trần Nguyên là trung phẩm phù sư, như vậy tìm tới cửa cũng hợp lý.
Trần Nguyên cười khổ lên tiếng: "Vũ đạo hữu dự đoán như thần, tại hạ hồi sáng đi bày quầy bán phù thì thấy người của phù sư hội tìm tới".
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên nói vậy cũng hơi gật đầu, "đám này luôn có tai mắt ở tán tu phiên chợ, cho lên chỉ cần có người bày quầy bán phù đều không thoát khỏi mắt bọn chúng".
Thấy vẻ mặt Trần Nguyên tràn đầy bất đắc dĩ, Vũ Kim Phi lên tiếng: "phù sư hội là do hơn 4 tháng trước được thành lập, lúc đầu là ba tên thượng phẩm phù sư đứng ra lập lên, sau đó mời chào lên tán tu phù sư đi vào.
Lúc đầu thủ đoạn có chút ôn hoà, bình thường tán tu phù sư không gia nhập cũng không sao, nhưng về sau thủ đoạn càng ngày càng mạnh tay, thậm chí có một tên phù sư không gia nhập, ngay sau đó hai ngày, được thông báo b·ị c·ướp tu đột nhập vào g·iết người c·ướp c·ủa".
Trần Nguyên nghe được đến đây hơi kinh ngạc lên tiếng, "tên kia phù sư bị g·iết, sau đó chấp pháp đội không xử lý chuyện này sao?.
"Chấp pháp đội đến điều tra một lúc không có kết quả cũng liền rời đi, ta còn nghe được tin tức là phù sư hội này sau lưng đứng đó chính là đệ tử của Thanh Hà Tông".
Trần Nguyên nghe đến hư hư thực thực, phía sau phù sư hội là đệ tử Thanh Hà Tông cũng hơi nhíu mày.
Thanh Hà Tông còn này quái vật khủng lồ này hắn cũng không trêu chọc nổi, tuy chỉ là đệ tử của Thanh Hà Tông, nhưng phải biết, này phường thị chính là do Thanh Hà Tông mở, nếu như thật sự xảy ra t·ranh c·hấp, như vậy người ăn thiệt thòi chắc chắn là hắn.
Đến đây Trần Nguyên hơi động lên tâm tư từ bỏ cái này thân phận Hàn Nguyên, cùng lắm thì đổi một cái khác thân phận là được, nhưng như vậy hắn cũng không thể tiếp tục bán ra phù lục a.
Vũ Kim Phi thấy Trần Nguyên rơi vào trầm tư cũng không đánh gãy, một mình ngồi thưởng thức bữa ăn.
30 phút sau, hai người đã đều ăn xong, Trần Nguyên gọi tới thanh toán linh thạch, sau đó tạm biệt Vũ Kim Phi rời đi.
Về tới động phủ, Trần Nguyên hơi suy tư một lúc lâu sau. "phi — cùng lắm thì đổi một cái thân phận, sau đó không ra bày quầy bán hàng nữa liền được, hắn không tin phù sư hội có thể quản được những cửa hàng kia".
Nghĩ tới đây Trần Nguyên cũng nhẹ nhàng một chút, cùng lắm thì bản thân chịu chút thiệt thòi nhỏ là được, tạm thời chưa đủ thực lực cứ ghi tạm vào quyển sổ nhỏ trước, sau này đủ thực lực quay lại san bằng phù sư hội, thậm chí là cả mấy tên làm chỗ dựa nữa.
Sáng hôm sau, Trần Nguyên tìm Vũ Kim Phi mua một chút chữa thương đan dược, cùng khôi phục linh lực đan dược, sau đó tiến về Xích Viêm Sơn Mạch.
Mất hơn hai giờ đi đường, cuối cùng thấy được Xích Viêm Sơn Mạch ở trước mặt, Trần Nguyên cũng không dừng lại mà trực tiếp tiến vào bên trong.
Trần Nguyên vừa đi được một đoạn thì thấy phía truớc có một con yêu hổ đang đi săn, con này yêu hổ cảnh giới là nhất giai sơ kỳ đỉnh, ngang với tu sĩ luyện khí ba tầng.
Khi Trần Nguyên thấy được hổ yêu, con này hổ yêu cũng tương tự phát giác được Trần Nguyên, đôi mắt hổ nhìn Trần Nguyên như đang nhìn con mồi của bản thân vậy.
Trần Nguyên thấy vậy liền bày ra tư thế chuẩn bị nghênh địch, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Trần Nguyên chiến đấu, không thể chủ quan được.
Một lúc sau như là hết kiên nhẫn, con này hổ yêu trực tiếp nhào tới tính táp Trần Nguyên một cái.
Trần Nguyên thấy vậy liền vừa lùi về sau, tay vừa bấm pháp quyết triệu hồi lên dây leo thuật, "Vèo một cái, từ dưới đất mọc lên 4 cây dây leo phi tới quấn quanh hổ yêu".
Hổ yêu thấy tự nhiên từ dưới đất mọc lên bốn cây dây leo đánh tới, hơi nghi hoặc chút nhưng vẫn phản xạ tự nhiên làm ra động tác né tránh.
Mặc dù đã tránh thoát được bốn cây dây leo công kích tới, nhưng cũng phải ngừng trạng thái t·ấn c·ông Trần Nguyên.
Trần Nguyên thấy vậy hơi mỉm cười, "Như vậy thôi vẫn chưa xong đâu" vèo một cái nữa, ngay lúc hổ yêu định làm ra động tác tiếp theo thì dưới đất mọc lên thêm một cây dây leo nữa quấn tới.
Lần này hổ yêu cũng không kịp né tránh, bị cây này dây leo quấn được một chân, sau đó siết chặt, Hổ yêu thấy chân mình bị trói cũng ngay lập tức giãy giụa cắn xé dây leo.
Trần Nguyên mắt hơi hiện tinh quang, điều khiển bốn cây dây leo còn lại đánh tới hổ yêu.
Giằng co được một lúc thì cuối cùng hổ yêu cũng bị dây leo khống chế lại, Trần Nguyên nhìn thấy vậy liền tế ra một thanh trung phẩm phi kiếm chém tới.
"Phịch một cái, phi kiếm xuyên thẳng qua cổ của hổ yêu"
Hổ yêu hơi làm giãy giụa cuối cùng, sau đó cũng liền gục xuống mất đi hơi thở.
Trần Nguyên cũng không dám làm buông lỏng, hắn điều khiển phi kiếm quay lại chém đầu hổ yêu, một lúc sau thấy không gì vấn đề mới yên tâm đi tới.
Làm chút xử lý, Trần Nguyên thu được một bình tinh huyết, một tấm da, cùng với chút thịt, dù sao túi trữ vật cũng là có hạn, nếu chứa toàn bộ xác của hổ yêu, như vậy quá chiếm diện tích.
Sau đó Trần Nguyên lấy đi hai cái răng nanh cùng với bốn cái móng vuốt, tuy rằng hơi nhỏ, cũng không thể chế tạo được gì pháp khí, nhưng xử dụng để luyện tập khắc linh văn, như vậy cũng đỡ hơn lãng phí.
Đi thêm một lúc thì Trần Nguyên thấy ở phía xa có tiếng Pháp khí đánh nhau, nhìn động tĩnh có vẻ là hai tên luyện khí trung kỳ đang giao đấu.
Nơi này nguy hiểm nhất cũng không phải yêu thú, mà là tu sĩ, dù sao ngươi mãi mãi cũng không biết được, sau khi bản thân trải qua một cuộc đại chiến với yêu thú xong, liệu phía sau có tên nào tu sĩ đi theo làm chim sẻ núp đằng sau hay không.
Dù sao đánh g·iết một tên tu sĩ vừa trải qua một trận đại chiến, dễ dàng hơn là đi tìm một con yêu thú ngang cấp đánh g·iết, với lại sau khi đánh g·iết được tên kia tu sĩ, chính là gấp đôi chiến lợi phẩm.
Trần Nguyên cũng không định đi qua làm Hoàng Tước, dù sao hắn cũng không biết liệu có tên nào trước đó đã tới sau đó ẩn lấp đi rồi hay không.
Với lại mục đích hắn tới đây cũng không phải là kiếm linh thạch, mà là lịch luyện cùng luyện tập dây leo thuật, tới đây Trần Nguyên cũng chọn một hướng đi khác, sau đó quay người rời đi.
Đi được một lúc, Trần Nguyên thấy phía trước có một tên nam tử tu sĩ, tu vi ở luyện khí sáu tầng, đang điều khiển một thanh phi đao chiến đấu cùng yêu thú.
Đối thủ của tên này tu sĩ là một con yêu lang, con này yêu lang cao gần ba mét, tu vi đã là nhất giai trung kỳ đỉnh.
Tuy cả hai về tu vi là ngang nhau, nhưng nhìn sơ qua thấy yêu lang đang chiếm thượng phong rõ rệt, còn tên kia tu sĩ đang hơi chật vật.
Con kia yêu lang thân hình một màu lông trắng như tuyết, Trần Nguyên nhìn kỹ thì thấy dưới chân có một chút gió đang quanh quẩn ở dưới chân nó.
Mỗi lần tên kia tu sĩ điều khiển pháp khí công kích, đều có thể bị con này yêu lang dễ dàng né tránh, nếu không phải trên tay hắn đang cầm một thanh trung phẩm phòng ngự pháp khí, vậy rất có thể đã bị con kia yêu lang hạ gục.
Tuy như vậy, nhưng dáng vẻ cũng rất chật vật, nếu như không có gì át chủ bài, như vậy rất có thể hôm nay tên này tu sĩ cũng sẽ phải nằm lại ở đây.
Hết chương!
0