Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109: 1 chấp 5 (4)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: 1 chấp 5 (4)


'' Đánh không lại tiền bối a! Thực lực của ngươi mặc dù đã che lấp đi nhưng vừa hay trong người tiểu bối có đồ vật có thể xác địch thực lực của đối phương trước mặt mình nha. Lại trùng hợp rằng thứ này trước mặt tiền bối liền không thể xác định được bên trong còn đang không ngừng r·ối l·oạn đây.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

'' Hảo tửu a! Rượu này là tiền bối làm ra?''

Đại Lực nghe vậy khuôn mặt không khỏi giật mình trước độ vô sỉ của lão già này, coi hắn là thằng đần sao ở bên ngoài bão tuyết lớn như này có người bình thường nào có thể đi lại bình thường như ngươi được cơ chứ. Hơn nữa loại rượu hắn vừa uống kia liền có công dụng đề cao công lực, một chén nhỏ kia thế mà giúp hắn đột phá tiểu thành trở thành một tên [Tuyệt Thế Cao Thủ] trung kỳ. Mà lão già kia vừa nãy liền đã nốc 1 bình rượu to như cái vạc kia, hắn còn không phải cao thủ vậy thì Đại Lực thề t·ự s·át đầu thai chuyển kiếp.

'' Tiểu tử ngươi không sợ trong rượu có độc sao?''

Thật không thể tin được 3 đứa trẻ này dựa vào gì mà có thể tin tưởng đưa lưng cho mình cho 1 người mới quen, có lẽ là do kiệt sức sau nhiều ngày điên cuồng tìm cách sống sót đi. Đại Lực cũng không nói gì thêm mà từ trong [Hang gió] lấy một cái chăn đắp lên người bọn nhỏ, miệng không khỏi thở dài. Đúng là thế đạo loạn lạc a, lúc trước còn sống trong vòng tay ấm áp của cha mẹ thế mà trong phút chốc liền mất đi tất cả.

Chương 109: 1 chấp 5 (4) (đọc tại Qidian-VP.com)

'' Sợ chứ!'' Đại Lực thật thà trả lời.

---------------

Thế là trong cơn bão tuyết ban đêm, Đại Lực người dựa vào Hắc Phong, một tay thêm củi vào lửa để giữ nhiệt, một bên thì cầm lấy cây đèn dầu xem xét tình trạng con rối. Hắc Phong con ngựa này, hiện tại đã nằm phía sau lưng hắn ngủ khò khò.

Tại bên giao tranh,

'' Nhân viên giao hàng Đại Lực từ triều đình, Ba Bị của ''Sương Đêm''. Không biết tính danh của tiền bối là.''

Không khỏi cảm thán mình ra thật bạo tay, một bên hắn đã bắt đầu ra tay sửa chữa con rối. Mặc dù đa số con rối hắn dùng hiện tại là từ c·ướp đoạt mà ra, nhưng ít nhất hắn đã tự mình làm ra 1 con rối. Nên mặc dù không có vật liệu để sửa chữa hoàn toàn con rối ở đây, nhưng làm cho nó hoạt động được 40-50% thì hắn vẫn làm được.

Trong đầu Đại Lực lúc này đã tràn đầy suy nghĩ hiếu kỳ, người đàn ông trước mắt này làm cho hắn có cảm giác cực kỳ run sợ nhưng cùng với đó là an tâm. Như thể hiện tại Đại Lực đang đứng trước ông, bà của mình vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

'' Đã sợ sao ngươi còn dám uống.'' Ông lão nghe được câu trả lời liền cực kỳ tò mò hỏi ngược lại.

Đại Lực điên cuồng thúc Hắc Phong chạy thật xa khỏi nơi này, hắn không biết tình huống bên kia thế nào. Nhưng dựa vào tiếng la hét, cùng dư chấn bên đó hắn dùng cái mông cũng biết được bên đó đã chém g·iết điên rồi. Không khỏi cảm ơn trời đất đã cho hắn thoát khỏi, Đại Lực quay đầu nhìn về phía 3 đứa bé đã hoàn toàn lâm vào ngủ gật.

'' Mẹ nó cuối cùng cũng ra, làm ta đợi nãy giờ.'' Nói tới đây Cừu Long tích xúc một đầu nội lực trong cơ thể, miệng hắn gào to như một đầu sử tử. Âm thanh vang dội tứ phương, đam chém g·iết đến đỏ cả mắt các Cẩm Y Vệ liền ngay sau khi nghe được âm thanh này. Cũng liền bắt đầu bộc lộ ra một cổ cảm xúc b·ạo l·ực, đôi mắt không khỏi đỏ dần. Bọn hắn cũng bắt đầu hoá thành những Tu La, lấy việc g·iết chóc làm điều vui sướng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cơm nước no nê về sau, bọn trẻ lại tiếp tục ngủ th·iếp đi.

Từ phương xa tiếng cành cây bị chà xát vang lên, càng tới gần Đại Lực tiếng bước chân càng lúc càng lớn dần. Cuối cùng xuất hiện ngay trước mắt Đại Lực, là một ông lão với mái tóc bạc bên hông cài lấy một thanh đao. Đôi mắt không ngừng quan sát hắn, trong giây phút ngắn ngủi cặp mắt ấy lại hướng về túp lều của bọn nhỏ nhìn thoáng qua. Khoảng khắc này cực kỳ ngắn, nên Đại Lực dù có chăm chú quan sát thì hắn cũng không nhận ra được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay khi rượu vào cổ họng, một cảm giác nóng bỏng liền xuất hiện nuốt chọn lấy Đại Lực. Hắn cảm giác toàn lỗ chân lông của mình lúc này đều đang nở ra, vị cay nồng nặc chạy thẳng từ họng hắn lên làm Đại Lực không khỏi sặc sụa. Mặc hắn lúc này đã đỏ bừng, đầu óc hơi choáng váng nhưng sau đó liền tỉnh táo lại. Hắn không khỏi hít hà mội hơi mùi vị còn xót lại trên cái bát, không ngừng khen dứt miệng.

Lão già sau đó liền ngồi xuống đối diện Đại Lực, trong tay hắn lúc này đã cầm lấy một bình rượu một tay chìa ra. Đại Lực nhìn thấy liền hiểu ý, từ trong [Hang gió] lấy ra một cái chén đưa tới. Ông lão rót cho Đại Lực về sau, liền cầm lấy bình rượu đưa lên miệng uống. Đại Lực nhìn thấy hành động này khoé miệng không khỏi co giật, nhưng mà vì lịch sự hắn cũng cầm theo chén rượu uống một hơi.

'' Cẩm Y Vệ Cừu Dẫn.'''

Đang ngồi tìm cách sửa chữa con rối, con mắt Đại Lực liền nhìn sang một hướng chớp nháy không ngừng.

Tiền bối quá khen, Đại Lực trong lòng lúc này thì không khỏi chửi bây. Hắn còn không gọi gã này đi ra, thì có trời mới biết gã còn theo dõi hắn tới khi nào. Mẹ nó mấy ngày nay liền không ngừng theo dõi hắn, ngay cả tiểu tiện cũng không tha. Nếu không phải hắn bắt đầu bước xa hơn trường phái của mình, phối hợp ông lão này thì không hề che dấu sự hiện diện của mình. Làm hắn có thể xác định người phía trước tin được, thế là hắn liền từ trong ngực lấy ra lệnh bài của ''Sương Đêm'' cùng '' tiêu cục triều đình ra.''

Cái tên này vừa ra liền là cho Đại Lực cực kỳ bất ngờ, đôi mắt không ngừng mở to ra nhìn về phía ông lão trước mắt này.

Ông lão đã không ngừng quan sát Đại Lực ngay từ lúc uống rượu tới giờ, đôi mắt không hề che dấu bộc lộ ra một cỗ nghi hoặc. Tay không ngừng sờ lấy cằm của mình, ông lão cũng không trả lời câu hỏi của Đại Lực mà đưa ra một câu hỏi khác:

'' Đứng lại cho lão tử. Ăn ta một chưởng.''

'' Hôm nay uống có hơi nhiều rượu! Nên làm việc không được tốt lắm'' Hiển nhiên lão già này cũng đã biết nguyên nhân tại sao mình bị phát hiện, cơ mà hắn cũng chả quan tâm. Bởi vì từ lúc quan sát hắn chạy nạn tới nay, tên này xem như là một người quy củ. Lỡ bắt gặp người đi lạc liền đem hắn tìm chỗ xuống, chặt cây thì chỉ chặt những cây đã già yếu, hơn nữa mấy đầu cá gã ăn đều có cùng 1 kích thước. Nếu người này còn là một t·ên s·át n·hân biến thái, vậy chỉ có thể trách tên này diễn kỹ quá tốt ngay cả sinh hoạt bình thường đều không để lộ ra.

Nhưng hắn cũng không hề để cảm xúc của mình hạ xuống quá lâu, bởi sinh ra ở thời đại này liền nên sẵn sàng tiếp nhận thứ này. Hay có thể nói ngươi không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận và vượt qua nó, đây chính là cách sống sót ở thế giới này. Đại Lực mặc dù không hề ưa thích hoàn cảnh của thời đại này, nhưng hắn cũng không có sức mạnh để cái biến chúng.

'' Lỡ đâu thứ này bị hỏng thì sao, ta cũng có thể làm một người bình thường đi ngang qua đây thôi mà.'' Lão đầu không tim không phổi trả lời.

Điều hiện tại hắn có thể làm, chính là tạo ra một môi trường cho bọn nhỏ phát triển mà không gặp quá nhiều cản trở mà thôi. Chim non rồi cũng phải học cách bay, hắn không thể bảo vệ bọn nhỏ cả 1 đời được ngoại trừ 2 đứa nhỏ nhà hắn.

---------------------

Tiếp đến hắn bắt đầu nhóm lửa, lấy ra một ít thịt cùng cá đã đông lạnh ra. Bỏ 1 đống tuyết vào cái nồi để lấy nước, hắn bắt đầu nướng thịt cùng cắt cá ra thành những miếng nhỏ. Rắc một chút muối lên những miếng cá về sau, hắn liền đem tới túp lều bên trong. Bọn nhỏ lúc này đã quấn chặt mình trong chăn, mắt nhìn Đại Lực đưa tới đồ ăn. Bọn hắn liền như hổ đói lao vào cắn xé, Đại Lực một bên cười tít mắt sau đó liền ra ngoài làm thêm chút món ăn cho bọn nhỏ.

Bầu trời bắt đầu xuất hiện cơn gió tuyết và chẳng mấy chốc đã hoá thành một cơn bảo, Đại Lực sau 1 đêm chạy bán sống bán c·hết thì cũng quyết định dừng lại hạ trại. Dù sao hắn đã cách rất xa nơi kia, hơn nữa bọn nhỏ cũng cần phải nghĩ ngơi dưỡng sức. Từ trong [Hang gió] lấy ra nhu yếu phẩm cần thiết, Đại Lực nhanh chóng dựng lên 1 cái lều nhỏ phía sau 1 gốc cây cho bọn trẻ.

Cừu Long lúc này đã tránh thoát ra khỏi ảo cảm, miệng còn cầm điếu thuốc quan sát trận chiến xa bên đó. Cuối cùng như đợi được điều gì, miệng hắn cười gằn thân thể liền nhanh chóng phóng tới đó.

'' Tiền bối ở phía bên kia nếu không chê, thì xin mời tới đây ngồi cùng ta. Nơi này mặc dù hơi đơn sơ, nhưng vẫn đủ ấm áp để vượt qua cơn bảo tối nay.''

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: 1 chấp 5 (4)