Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50: Gặp gỡ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Gặp gỡ.


Nghĩ tới nghĩ lui Đại Lực liền càng bực bội cuối cùng là ném nó ngay sau đầu, đợi về sau lại tính. Đột nhiên, đầu hắn nhớ đến cái gì sau đó đưa tay lên cằm suy nghĩ. Thạch Ưng thấy hắn đăm chiêu liền im lặng, chỉ nhìn lấy em gái mình miệng đầy đồ ăn mà nhai nuốt. Liền nghe được Đại Lực hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Càng đem hình dáng hai đứa nhóc tối hôm đó so sánh với hai tên này. Đại Lực càng chắc chắn là hai đứa đêm hôm đó. thế là hắn mở lời:

''Cũng xem như biết một chút đi. Nhưng vẫn cần xác nhận, dù sao a...'' Tên tóc bạc dừng lại một chút, sờ lấy thanh kiếm gỗ ở thắt lưng hắn một chút sau đó mới nói tiếp:'' Mưa máu lúc nào cũng là tượng trưng cho điềm xấu a.''

Đại Lực cũng rất bất ngờ khi hắn quen biết sự phụ của mình hắn liền hỏi lại:'' Ngươi quen sư phụ đám người?''

Đại Lực lúng túng gãi đầu, gặp lấy đứa nhỏ này hưng phấn như vậy cũng làm hắn khó xử: ''Thật ra cứu ngươi còn là một người khác nữa hắn...''

Đại Lực nhướng mày:'' Mưa máu? Ngươi không phải nhìn lầm a. Rõ ràng là một cơn mưa thường.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì vậy trong thành Uyên Lãnh không ai là không biết đến hắn, mà hắn còn có giúp đỡ rất nhiều người. Vì vậy đa số bên trong đều nguyện ý bán cho hắn một bộ mặt, kể cả một vài thế lực giang hồ mà tại sao có thể làm được thì chỉ có bọn hắn người trong cuộc mới biết được. Vậy xem ra chỉ có thể làm thêm nghề tay trái rồi, vấn đề là nên làm gì. Hắn có thể chế độc mà còn tiếp đến về sau sẽ được hai sư phụ của hắn đào tạo thêm, nên xem ra có thể nhận một chút công việc pha chế theo yêu cầu. Hoặc là hắn có thể mở khoá làm một tên y sư, hay là vận chuyển một chút hàng cấm nhỉ.

''Không cần phải gọi ân nhân. Gọi ta là đại ca Lực liền tốt.''

Đại Lực liền đứng lại, cũng không cảm thấy có gì nguy hiểm bởi vì tại hậu phương cũng không phải cứ muốn đột nhập liền được.

Chương 50: Gặp gỡ.

''Vậy a, ta có một việc muốn nhờ nhóc. Nhóc có thể tìm thêm một chút đồng bọn, đặt biệt là mấy đứa có hoàn cảnh giống nhóc. Là thế này,....'' Đại Lực một miệng bắt đầu nói cho Thạch Ưng việc cần làm. Thạch Ưng cũng chăm chú lắng nghe, càng nghe về sau mặc cậu bé càng nghiêm túc gật đầu. Giảng hết về sau, Đại Lực liền lấy tay đập lấy bả vai Thạch Ưng.

''Cứ bình tĩnh mà làm a, dù sao cũng là tìm thêm thành viên cho gia đình. Không cần quá nghiêm túc, ta sẽ ứng tiền cho nhóc trước.''

''Không còn phải như thế, ta chỉ là hiếu kì một tên Ba Bị mới của Sương Đêm được hai lão già kia nhận làm đệ tử là như thế nào thôi.''

''Đúng vậy.'' Tiểu Quỳnh nảy giờ cũng nghe lấy hai người bàn bạc. Hưng phấn đưa hai tay lên đồng tình, không để ý lấy cái miệng còn đầy dầu mở.

''Vậy ngươi cũng nhìn được đủ nhiều a.'' Đại Lực lúc này hơi mất kiên nhẫn liền định chạy đi chỗ khác. Thì đã bị cánh tay tên kia chặn lại, hắn quay đầu khó hiểu nhìn xem.

Từ Đại Ngưu lên chức ông chủ đội bảo vệ về sau, chi phí cho mấy đứa nhỏ học võ liền đã ít hơn rất nhiều vì phía bên chủ cung cấp chi phí ăn cùng dược liệu. Miễn là đám người kia chăm chú là việc cho hắn để trả nợ đầu tư trước đó, về sau bọn hắn liền muốn đi đâu liền đi. Sau đó là mua đồ dùng hàng năm, còn có áo gạo muối dầu. Cái nào cũng phải tính toán kỷ lưỡng, cũng may bên Trần Lập về đều đặn cung cấp chi phí cho bọn hắn hàng tháng. Mà còn có xu hướng tăng lên nếu có thu thêm mấy đứa nhỏ, nhưng cũng ít xuống nếu bọn nó đã trưởng thành. Đây thuộc về phạm trù tính toán của Tiểu Thuý bọn người, hắn liền không cần quan tâm bây giờ trước mắt chỉ cần tìm thêm cách kiếm tiền liền được.

Đại Lực mặt đầy dấu chấm hỏi, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tên kia ngày càng hung tợn khi mình không đáp lại. Cùng với cảm giác bất an trong lòng ngày càng dâng cao, biết người trước mặt cũng không phải dễ chọc. Liền đứng thẳng dậy, hét lớn làm tên tóc bạc kia cũng giật mình:

Tên tóc bạc lắc đầu chỉ bảo:'' Nơi này có trận pháp tại, nên xem như rơi xuống cũng bị nó thanh lọc thành cơn mưa thường thôi. Chứ bên ngoài bây giờ đã là bị nhuộm một màu đỏ rồi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Chúng ta quen nhau sao?'' Đại Lực mở đầu.

''Ngươi biết ẩn tình trong đó?''

''Muốn a.'' Thạch Ưng bị vặn hỏi lại, liền nghiêm túc nói.

Nghe được câu hỏi này Thạch Ưng không khỏi hoang mang, dù hắn đã trưởng thành trước tuổi rất nhiều nhưng dù sao cũng mới là một đứa trẻ 10 tuổi a. Nào có định hướng rõ ràng như vậy, trong lòng hắn chỉ muốn có thể ở cùng em gái mình là được rồi. Đại Lực nhìn khuôn mặt Thạch Ưng như đã có được đáp án, hắn chỉ nhẹ nhàng thả xuống cái muỗng đang cầm lau miệng của mình một cái. Quay đầu nhìn Thạch Ưng, hắn nỡ ra nụ cười hiền từ hỏi:

''Ngươi đoán xem? Chẳng lẽ ta và ngươi từ kiếp trước gặp được.'' Tên tóc bạc đưa lấy tay gãi mủi mình, miệng tuỳ hứng đáp.

''Đại Lực thuộc tổ chức Sương Đêm vai trò Ba Bị, nghe lấy mệnh lệnh từ cấp trên.''

Chương 50: Gặp gỡ.

''Có suy nghĩ đi đâu về sau chưa?'' Đại Lực im lặng hỏi một cái.

Giao hàng cái này nhiệm vụ chắc chắn vẫn phải tiếp tục, chứ không phải bởi vì hệ thống mà nghĩ được. Dù sao công việc này đã gắn bó với hắn rất lâu, nói bỏ liền bỏ hắn còn làm không được. Với lại cái này công việc giúp hắn rất nhiều, tính ra hắn có mối quan hệ với tất cả tầng lớp trong này từ là người dân bình thường cho đến người giàu chính là nhờ việc giao hàng chưa bao giờ trễ hẹn của mình mà lại rất rẻ. Nên cơ hồ nếu có thể chỉ định người đưa hàng, bọn hắn đều tìm đến Đại Lực mà Đại Lực cũng không hề chê giá cả có bao nhiêu liền nhận bấy nhiêu.

''Cũng không có gì đặt biệt a. Ngoại trừ có đam mê giao hàng cùng với nhận trẻ cơ nhỡ.'' Tên này dùng bộ mặt khó tin nhìn lấy Đại Lực, miệng thì không ngừng đã kích hắn.

''Nếu không thì đi theo ta về thế nào, dù sao nhà ta cũng mở một cái cô nhi viện. Nuôi các ngươi trưởng thành tuyệt đối là dư sức.'' Dù nói là vậy nhưng mà Đại Lực đầu cũng bắt đầu tính toán, hắn biết chắc chắn sắp tới hắn thu nhận cũng không chỉ hai đứa trẻ này không mà còn là nhiều hơn nữa. Dù nói đã qua vài năm, lớp đầu cũng đã bắt đầu ra ngoài làm việc nhưng là sinh hoạt vẫn là nơi củ. Vì vậy chắc chắn phải mua thêm nhà hoặc thuê đất để có chỗ ở, tiền cho bọn nhỏ ăn học nữa nếu mà có đứa muốn học võ vậy là phải thêm chi phí.

''Cũng tính là quen biết một chút, dù sao cũng từng được hai lão chỉ điểm.'' Tên tóc bạc gật đầu.

''Thôn Vũ Hoài?''

Sau khi đưa lấy đồ đạc cho hai đứa nhỏ cũng như căn dặn bọn nhóc một lần nữa. Đại Lực liền bắt đầu di chuyển ra khỏi nhà ăn, hướng tới tổng bộ tìm lấy đám đồng đội của mình. Nhưng vừa mới đi khỏi nhà ăn, hắn liền gặp người chặn hắn lại. Mà cũng không phải là người xa lạ nào khác, là tên tóc bạc ở trong nhà ăn mới nãy. Từ lúc Đại Lực bắt đầu trò chuyện với hai đứa nhóc, tên này không biết từ lúc nào biến mất bây giờ lại xuất hiện tại đây.

Đại Lực nghe vậy một mặt mộng bức, ta từng có cứu ngươi a? Nhưng mà tại suy nghĩ kỷ lại, nhìn bộ dáng thằng bé hình như hắn đã gặp ở đâu rồi. Cuối cùng đầu Đại Lực mới nhảy số, tại thôn Hoài Vũ trước khi hắn bị tên quỷ kia cho xiên một phát hình như trước đó đã chạy tới cứu hai đứa nhóc nào đó. Mặc dù cứu là Phạm Đức, nhưng hắn cũng có công thu hút sự chú ý của tên kia nên cũng xem như là tự tay cứu đi.

Thạch Ưng nhìn thấy khuôn mặt Đại Lực không đúng liền an ủi: ''Lực đại ca cũng không cần phải áy náy. Đệ vẫn còn Tiểu Quỳnh kế bên, ít nhất là hai đứa có thể dựa vào nhau mà sống.'' Tiện tay sờ lấy đầu tiểu muội đang cầm lấy đồ ăn, ánh mắt toả ra tràn đầy yêu thương. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Đúng vậy ân nhân, ngài đúng là còn nhớ a.'' Thạch Ưng hưng phấn gật đầu thật mạnh, không nghĩ tới ân nhân vẫn còn nhớ tới bọn hắn.

''Được a, đại ca Lực.''

''Có muốn kiếm chút tiền không nhóc?'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói tới đây hắn lại hơi ngừng một chút, rồi nhìn lấy Đại Lực:'' Ta biết ngươi đã ít nhất hai lần xém bỏ mạng, nhưng cuối cùng dựa vào mệnh cứng mới thoát qua. Lần này thì khác, mưa máu đại biểu cho một thứ khủng kh·iếp sắp tới ta dù sao cũng nhận được ân huệ từ hai lão kia. Nên không thể để một tên đệ tử mới thu của bọn hắn c·hết được, vì thế tiếp đến hành động đội của ngươi sẽ do ta chỉ huy và ngươi phải nghe lấy mệnh lệnh từ ta rõ chưa.''

''?????'' Thạch Ưng mặc đầy dấu chấm hỏi. Không biết Đại Lực ý là gì.

Đại Lực gật đầu hài lòng, thế là sau khi lấy được đồ ăn từ nhà bếp hắn liền ngồi vào cùng chỗ với hai đứa nhỏ. Hỏi một chút chuyện của bọn hắn, lúc đầu chỉ là biết thêm tình hình hai đứa nhỏ. Nhưng sau khi nghe được cha mẹ hai đứa đã mất vào đêm đó, cũng như là tình trạng hiện tại. Hắn không khỏi trầm mặt cùng với cảm thấy áy náy khi đã hỏi hai đứa nhỏ một câu hỏi như vậy.

''Cùng đi a, dù sao ta cũng có việc tính đi tới tổng bộ. Chắc ngươi cũng thấy đám mưa ngoài kia rồi.''

''Đại ca yên tâm, đệ sẽ hoàn thành nhiệm vụ này. Phải không Tiểu Quỳnh.''

Nhưng mà Đại Lực còn chưa nói xong, Thạch Ưng liền chặn lời hắn:'' Ta biết là đại ca Đức mang lấy hai người chúng ta chạy. Còn ân nhân ở lại chặn đường.''

''Có muốn không, nói cho ta một tiếng.''

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Gặp gỡ.