Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30: Tìm thấy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Tìm thấy


Thấy A Vô không còn lạnh mặt nữa, Tiểu Nha cười rồi ôm chặt lấy A Vô, “A Vô tỉ tỉ, tiểu nha rất nhớ tỉ…”

Cũng không biết qua bao lâu, khi Y Nhân chuẩn bị trở về, phát hiện ra ân nhân đứng ở bên dưới cây liễu cách đó không xa, trong mắt tràn ngập cảm xúc không thể hiểu rõ.

Sở dĩ A Vô tức giận như vậy là vì một màn kia đã k*ch th*ch nàng, nếu Y Nhân và Tiểu Nha thật sự xảy ra chuyện gì, vậy thì cả đời này nàng sẽ không tha thứ cho bản thân mình.

Trên tửu lầu, trong phòng bao (đọc tại Qidian-VP.com)

A Vô lắc đầu, “Bây giờ còn chưa được, ta còn có việc muốn làm.”

Khi Y Nhân cho rằng mình sẽ c·h·ế·t dưới vó ngựa, có người bay tới, một quyền đánh con ngựa ngã xuống đất!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đương kim Tam Hoàng tử!” A Vô giới thiệu với bọn họ.

Nhìn đôi mắt vô tội của hai người, A Vô cũng không thể nào nói nặng lời, đành phải nói: “Sau này để ta phát hiện hai người làm việc gì nguy hiểm, ta có rất nhiều biện pháp trừng phạt.”

Y Nhân cảm thấy cũng có thể doạ mấy người A Vô một chút, vừa định đồng ý thì trên sườn núi cạnh bờ sông đột nhiên truyền đến tiếng A Vô, “Y Nhân, chúng ta chờ ngươi rất lâu rồi, nếu còn giận dỗi, chúng ta sẽ mặc kệ ngươi nhé!”

Trong nháy mắt, Cố Trường Quân thấy được bóng dáng A Vô trên người Y Nhân, vì thế hắn buột miệng thốt ra một câu: “Vậy ngươi có muốn đến phủ của ta không?”

Y Nhân cúi đầu, “Xin lỗi, là ta sai rồi!”

Giọng nói vô cùng quen thuộc như thế, Cố Trường Quân sững sờ cả người ngay tại chỗ.

Chương 30: Tìm thấy (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn bóng dáng của Y Nhân, A Vô hơi lo lắng, nhưng Tam Hoàng tử đã phái người trộm bảo hộ hắn rồi.

Tiểu Nha vội vàng nói: “A Vô tỉ tỉ, là tại Tiểu Nha ép Y Nhân ca ca mang Tiểu Nha đi, tỉ không nên trách Y Nhân ca ca.”

Không chờ Y Nhân phản ứng trước mắt đã xảy ra chuyện gì, một giọng nữ từ tầng hai tửu lầu truyền đến.

Dưới ánh trăng, gió thổi nhẹ cành liễu.

Thấy biểu tình này của A Vô, Y Nhân đã hiểu, hắn nói: “Không có ý này thì tốt rồi, tỉ đã giải quyết xong chuyện của mình chưa? Có phải là nên cùng chúng ta trở về rồi không?”

Khi ánh mắt của A Vô đảo sang người đàn ông đang đứng cạnh Y Nhân, nụ cười trên mặt nàng lập tức thu lại, thậm chí người cũng không ổn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Y Nhân bĩu môi, “Không có nhà để về!”

Nói xong, Cố Trường Quân cũng phải khiếp sợ với điều mình vừa nói.

A Vô đang uống trà, nghe thấy lời này, nàng thiếu chút nữa đã phun một ngụm ra, “Khụ khụ… Ngươi nói linh tinh cái gì thế?”

Y Nhân và Tiểu Nha cùng nhau ngẩng đầu, chỉ thấy A Vô đầy mặt lửa giận trừng mắt với bọn họ, lá gan của hai người nháy mắt nhỏ lại.

“A Vô, ta có thể giải thích…”

A Nhân lau miệng rồi nói: “Các ngươi nói chuyện từ từ, ta đi ra cửa một chút.”

Sau khi rời tửu lầu, Y Nhân đi đến bờ sông, tức giận giống như một con cá nóc nhỏ, má phình ra, thật ra hắn sợ A Vô không trở lại Giang Nam. Thật vất vả mới có người nhà, hắn không muốn lại mất đi.

Có lẽ là bởi vì bọn họ đều là người chỉ có hai bàn tay trắng, cho nên bọn họ vô cùng quý trọng người nhà khó khăn mới có được. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Giải thích cái gì? Giải thích ngươi suýt c·h·ế·t ở dưới vó ngựa? Hay là ngươi mang theo tiểu nha không màng vạn dặm chạy tới kinh thành? Ngươi biết là nguy hiểm tới mức nào không? Chẳng may các ngươi xảy ra chuyện gì…” Nói tới đây, A Vô nghèn nghẹn trong cổ

“Y Nhân, Tiểu Nha!”

Y Nhân liếc mắt nhìn người đàn ông xa lạ đối diện với A Vô một cái rồi hỏi, “A Vô, đây là ai?” Vừa rồi người cứu hắn hẳn là thuộc hạ của người đàn ông trước mắt này.

Cố Trường Quân xoay người, sau khi nhìn thấy Y Nhân, hắn nhíu mày hỏi: “Đã muộn thế này rồi, sao ngươi lại ở đây một mình?”

Tiểu Nha lễ phép gật đầu, chỉ có Y Nhân ra vẻ không chấp nhận, còn nói: “A Vô, nếu hắn đã không có việc gì, vậy thì sao tỉ không về Giang Nam? Tỉ không phải là thích tên này rồi chứ?”

“Ta không có giận dỗi!” Y Nhân bất mãn nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Tìm thấy