Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: Gặp nhau

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Gặp nhau


Con ngươi trong mắt A Vô giật giật, chờ đến khi nàng tỉnh lại, chữ “cứu” trong lời nói của Y Nhân lập tức khiến cho nàng chú ý, “Hôm nay ngươi còn suýt nữa bị hại ở ngoài thành sao?”

“Ta muốn có được nàng thêm một lần nữa!’

Nghe thấy những lời chói tai này, trong lòng Cố Trường Quân không khỏi dâng lên một cảm giác nhức nhối, “Nàng là nghĩ về ta như vậy ư? Chẳng lẽ ta không thể thích được nàng ư?”

A Vô đã từng vô số lần tưởng tượng đến cảnh tượng nàng và Cố Trường Quân gặp lại, nàng cho rằng mình sẽ hận người đàn ông này đến c·h·ế·t, nhưng hiện tại xem ra, nàng hình như không hận hắn như trong tưởng tượng.

Nói xong, A Vô xoay người rời đi.

“Nếu như vậy, chúng ta chơi một trò chơi đi, nếu nàng có thể kéo được Lâm gia xuống, ta sẽ hoàn toàn để nàng tự do! Nếu nàng không thể, vậy thì nàng phải một lần nữa quay lại bên cạnh ta, ta sẽ giúp nàng xử lý kẻ thù.”

Nói được một nửa, Y Nhân hát hiện A Vô đang xuất thần, mới thăng thêm âm lượng: “A Vô, tỉ có nghe được ta nói chuyện không?”

“Cố Trường Quân, còn dám chạm vào ta, ta sẽ phế ngươi!”

Chương 31: Gặp nhau

“Sau đó thì sao? Tra tấn ta một lần nữa, lại khiến cho ta phải trải qua những ngày sống không bằng c·h·ế·t như thế?” A Vô hỏi lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Y Nhân còn chưa phát hiện ra A Vô không ổn, ngược lại giới thiệu: “A Vô, hắn tên là Cố Trường Quân, hôm nay ta ở ngoài thành đã xảy ra chút chuyện, là hắn đã cứu ta…”

A Vô lui về phía sau một bước, đôi mắt tản ra một tia nguy hiểm, “Ngươi muốn ta làm thế nào?”

Y Nhân đến giờ mới nhớ ra, nghĩ tới bản thân mình chỉ trong nửa ngày thời gian đã suýt nữa rơi vào vòng c·h·ế·t chóc, hắn chột dạ mà nhếch miệng nói: “Đều qua rồi, ta cũng không sao…”

Kinh thành lớn như vậy, hai người bọn họ còn có thể ngẫu nhiên gặp được, mà Y Nhân vừa tới kinh thành đã biết Cố Trường Quân, đây chẳng lẽ còn không phải là ý trời hay sao?

Chờ đến khi Tam Hoàng tử mang theo Y Nhân và Tiểu Nha rời đi, A Vô xoay người nhìn về phía Cố Trường Quân, trong giọng nói nhẹ nhàng bâng quơ, “Đã lâu không gặp.” Thật giống như gặp được Cố Trường Quân chỉ là ngẫu nhiên gặp được một người quen cũ.

“Ngươi cho rằng dựa vào một mình ngươi là có thể báo thù được ư?”

Ánh mắt của Cố Trường Quân lạnh lại: “Được đến tay rồi, rất nhanh sẽ mất đi giá trị, không phải sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên, Cố Trường Quân tới gần A Vô, nói ở bên tai nàng một câu: “Nàng từng là người ta phải có, cũng là người ta từng mất đi. A Vô, nàng nên nói ta phải xử trí nàng thế nào đây?”

“Đàn ông ấy à, thật đúng là bạc tình!”

Cố Trường Quân nắm lấy cằm của A Vô, cười như không cười nói, “Mấy năm nay, ta đã cẩn thận suy nghĩ, thật ra nàng rất hợp khẩu vị của ta, trước kia mắt ta bị mù, có lẽ là do nàng không đủ hấp dẫn. Nhưng hiện tại có vẻ là nàng còn hấp dẫn hơn nhiều so với trước kia.”

Năm đó, hắn phái người đi tới thôn xóm, kết quả phát hiện có người đã tới trước một bước, không chỉ đốt lửa toàn bộ thôn xóm, còn g·i·ế·t tất cả người chứng kiến. Cũng không biết vì sao, kể từ ngày hôm đó, hắn vẫn nhất định tin tưởng vững chắc là nàng còn sống.

A Vô lại giống như nghe được một điều gì đó đáng chê cười, cười ha ha, “Ngươi thích ta ư?”

Rất nhanh, A Vô đã bị đè trên bãi cỏ ở bờ sông.

Thật là tốt, nàng còn sống.

A Vô đẩy Cố Trường Quân ra, sắc mặt đạm mạc nói: “Cố Trường Quân, đừng hiểu lầm, lần này ta trở về không phải là muốn khôi phục lại quan hệ với ngươi, ta chỉ là có thù chưa báo!”

A Vô khẽ cười một tiếng, sau đó nhấc một chân đặt g*** h** ch*n của Cố Trường Quân, Cố Trường Quân nghiêng người tránh thoát, A Vô nhân cơ hội đứng dậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cố Vương gia, ta có báo thù được không cũng không liên quan tới ngài, chỉ xin ngài đừng nhúng tay vào bất kỳ chuyện gì của ta! Đương nhiên, ngài cũng có thể bảo vệ Lâm gia, ta không để bụng.”

Tam Hoàng tử đi tới, ánh mắt lạnh nhạt liếc nhìn Cố Trường Quân, để lại một câu, “Hoàng huynh, tự giải quyết cho tốt!”

Gió ở bờ sông hơi lớn một chút, thổi khiến cho cả thể xác và tinh thần của A Vô đều rét run. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Trường Quân một câu cũng chưa nói đã ôm A Vô vào trong lòng ngực.

Giờ khắc này, trái tim đã hoàn toàn được giải phóng.

Đây không phải là một trò cười sao?

“Cố Trường Quân, ngươi lên cho ta!” A Vô tức giận nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tam Hoàng tử, nhờ ngươi đưa Y Nhân và Tiểu Nha đi!” Hiện tại đầu nàng đang loạn hết cả lên, chờ đến khi nàng trở về rồi sẽ mắng Y Nhân sau.

Dường như khi tình yêu phai nhạt, mọi thứ đều nhẹ nhàng.

Cố Trường Quân nheo mắt, đây là một tín hiệu nguy hiểm, đáng tiếc là A Vô không chú ý.

Khi nói lời này, khoé miệng nhếch lên, sự tự tin khiến cho cả người nàng toát ra một sức hấp dẫn đặc biệt.

Cách trở hai năm, cuối cùng hắn đã gặp lại người phụ nữ này.

Suýt nữa Cố Trường Quân đã không ngăn chặn được cảm xúc của bản thân muốn ôm lấy A Vô. Nhưng hắn biết, nếu lúc này quá nóng vội, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới sau này, cho nên hắn mới cố gắng đè nén bản thân.

A Vô không khỏi cười lên một tiếng, “Cố Vương gia, đừng có nói với ta, mới chỉ có hai năm ngài đã chán ghét Lâm Khuynh Tuyết rồi chứ, ngài đã yêu nàng ta nhiều năm rồi, nhanh như vậy đã chơi chán rồi sao?”

Cố Trường Quân không đuổi theo mà nằm ở trên cỏ. Hắn ngẩng đầu lên, giữa không trung có một vầng trăng sáng ngời tròn xoe.

Ánh mắt của Cố Trường Quân nhìn A Vô chằm chằm, nhìn hắn giống như bình tĩnh, nhưng đôi môi mỏng khẽ run lên của hắn bán đứng tâm trạng kích động của hắn lúc này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Gặp nhau