Vạn Biến Hư Ảo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 307: Cô Gái Bí Ẩn
Trong vô tận bóng tối, một thân ảnh lững thững đi từng bước như một con rối cô độc và tuyệt vọng, hắn cứ đi như vậy mà không biết điểm dừng. Đi mãi, đi mãi, rồi không biết đã qua bao lâu, hắn chợt thấy phía trước le lói một tia sáng khiến đôi mắt đã quá quen với bóng tối cảm thấy đau đớn, khó chịu.
Ý thức chợt ùa về trong tâm thức hắn, hắn nhớ bản thân đang cố gắng đoạt lấy một thanh Thần Kiếm tuyệt đỉnh nhân gian, nhưng hắn không rõ vì sao thanh Thần Kiếm này lại một mực phản đối kiếm tâm của mình.
Có thể nói, suốt một đời Idle, khi mới chập chững biết đi, hắn đã theo sư phụ luyện tập cách dùng kiếm.
Idle ăn ngủ với kiếm, dùng kiếm để bảo vệ những thứ mà hắn cảm thấy xứng đáng. Idle chưa bao giờ phản bội kiếm đạo của mình, có thể nói, ngoài nghĩa vụ của gia tộc và tình cảm thân thiết với cô gái mang tên Aiko ra, hắn giành toàn bộ linh hồn của mình cho kiếm.
Idle chưa bao giờ bị một thanh kiếm khước từ, mỗi một thanh kiếm được hắn sử dụng đều cảm thấy niềm vui và sự khao khát. Nhưng lần này, đã có một thanh kiếm khước từ hắn.
Quang Thần Kiếm rõ ràng làm mọi cách để đẩy Idle vào chỗ c·hết, khi hắn cố tình nhấc thanh kiếm lên. Toàn thân hắn vô cùng đau đớn, các v·ết t·hương từ da gân tới xương cốt đều đặc biệt khủng bố.
Nhưng ý chí thôi thúc hắn phải có được thanh kiếm này. Vì nó, những người bạn ít ỏi của Idle đều phải mạo hiểm cả tính mạng để đem lại cơ hội được làm chủ Thần Kiếm và với lòng tự tôn của một kiếm sĩ, hắn không cho phép bản thân lùi bước, dù có phải tan xương nát thịt.
Idle không nhớ rõ, sự tỉnh táo cuối cùng giúp hắn biết được bản thân đã chạm được vào Thần Kiếm và rút nó lên, nhưng sau đó áp lực kia dường như càng khủng kh·iếp hơn, khi mà đất đá xung quanh hắn đều đã bị ép cho vỡ vụn.
Hắn đ·ã c·hết rồi sao?
Chút ý thức vừa mới khôi phục khiến Idle có phần mơ màng, hắn nhìn xung quanh chỉ thấy một bóng tối vô tận.
Đây là đâu?
Hắn rất muốn gào lên nhưng hắn không thể, cổ họng là thứ yếu đuối đã bị sức ép kinh khủng làm nát vụn từ lâu, hắn không thể phát ra bất cứ thứ âm thanh nào nữa.
Xung quanh thật yên tĩnh, thật khó để nhận ra cách đây không lâu chỗ này là một chiến trường thảm khốc.
Gray, Faith, Ralph?
Tất cả bọn họ đều không thấy đâu, ngay cả các tên cận vệ, năm kẻ cấp Đế cũng đều chẳng có tăm hơi.
Trong bóng tối vô tận đó, Idle chợt cảm thấy một tia sáng lóe lên. Ánh sáng là thứ thật sự kỳ diệu, trong bóng đêm vô tận cô độc, một chút ánh sáng khiến hy vọng trỗi dậy.
Idle bước về phía ánh sáng, những tia sáng càng ngày càng mạnh mẽ và chói mắt, khiến hắn di chuyển có phần khổ sở.
- Tại sao ngươi dám chiếm hữu ta?
Một âm thanh trong trẻo có phần hờn giận vang lên, Idle rất kinh ngạc, hắn cố gắng mở mắt nhìn về hướng âm thanh.
Tại nơi trung tâm ánh sáng, một nữ nhân, không, một mỹ nhân khuynh thành đang cau mày liễu trừng mắt nhìn hắn.
Idle có phần bối rối, hắn g·iết người vô số những tuyệt chưa bao giờ làm cái chuyện thương thiên hại lý cưỡng gian con gái nhà lành, chẳng hiểu từ đâu lại chạy ra một cô gái xinh đẹp nói hắn chiếm hữu cô.
Idle lúng túng lắc đầu. Hắn muốn giải thích nhưng không thể nói được nên đành thể hiện bằng hành động.
Cô gái thấy hắn ngơ ngác như vậy thì rõ ràng càng tức giận, cô rút thanh kiếm rực rỡ khỏi mặt đất rồi chỉ thẳng vào hắn:
- Ngươi còn ngụy biện?
Idle không hiểu vì sao bản thân lại chẳng thể nổi giận với một cô gái vô lý như vậy, ngược lại, hắn bình thản giơ hai tay ra, phơi bày toàn bộ điểm yếu trước mắt đối phương, mặc kệ cô ta định g·iết mình.
Cô gái bị hành động của hắn bất ngờ, cô giậm chân khó chịu:
- Ngươi biết ta không thể ra tay nên cố tình trêu tức ta? Thế giới này toàn những tên nam nhân vô lại.
Giây phút này, Idle cảm thấy hơn 30 năm cuộc đời của hắn vẫn còn vô số thiếu sót, nhất là phương diện hiểu biết tâm lý nữ nhân. Ngay cả cô em gái Aiko mà hắn vẫn luôn chiếu cố, Idle nhiều lúc cũng chẳng hiểu vì sao con bé lại tức giận và mắng hắn đầu gỗ.
May mắn con bé đã tìm được một người đáng tin cậy để dựa vào, điều này làm Idle rất vui mừng, như vậy, hắn mới có thể toàn tâm toàn ý đắm chìm vào kiếm tâm của mình.
Thực ra, lúc này nếu như Dương Tuấn Vũ có mặt bên cạnh hắn thì nhất định hắn cũng chỉ biết vỗ vai an ủi hắn rồi lắc đầu thở dài mà thôi. Phụ nữ là một thực thể cực kỳ khó hiểu, Dương Tuấn Vũ hắn âu cũng được coi là một kẻ có vốn tri thức rộng lớn, nhưng chạm đến phạm trù nữ nhân thì hắn vẫn luôn cảm thấy não mình không đủ dùng. Lời khuyên chân thành chính là: “Đừng hỏi tại sao, cứ trực tiếp nhận lỗi về mình thì sẽ được khoan hồng.”
Nhưng Idle nào có thể hiểu, hắn đặc biệt vô dụng trước tâm lý nữ nhân, một kẻ hơn 30 tuổi đầu còn chưa một mảnh tình vắt vai, làm sao có thể biết con gái nghĩ cái gì trong đầu. Chính vì thế, trước sự giận dỗi vô lý của mỹ nhân trước mặt, Idle chính thức mặt thộn ra.
Cô gái kia sau khi đá thúng đụng nia, chửi mắng một hồi cuối cùng phát hiện ra tên trước mặt không thể nói chuyện thì suýt nữa tức ói máu. Đôi mắt đen láy phủ một tầng hơi nước vì tủi thân, cô ngồi xuống bật khóc thút thít.
Nước mắt mỹ nhân g·iết c·hết anh hùng, Idle càng cảm thấy mình ngu ngốc, hắn bước vội tới bên cô gái, tay chân giơ lên lại đặt xuống, hắn chẳng biết phải làm gì lúc này. Từ bé tới lớn, Idle không ngờ có ngày mình lại rơi vào hoàn cảnh khó xử này.
Chính vì thế, cô gái khóc tới hôn thiên địa ám, khóc tới kiệt sức, hết nước mắt cũng không có ai dỗ dành, cuối cùng đợi tới khi cảm thấy chán khóc rồi, cô lại ngẩn người ngồi nhìn trời, mặc dù trời đang tối đen chẳng có thứ gì có thể lấy làm thú vị.
Idle thấy cô gái hết khóc thì thở phào nhẹ nhõm, suốt nhiều giờ đồng hồ hắn vẫn vô cùng lo lắng, thấy cô ngồi xuống yên lặng nhìn trời, hắn cũng cảm thấy một chút mệt mỏi rồi ngồi xuống, nhưng cũng không dám ngồi gần.
Cô gái bị Idle làm cho tức c·hết, cô nghiến răng nghiến lợi, chẳng biết từ đâu lấy được mấy viên gạch rồi ném vào hắn.
Idle rất phối hợp, hắn chỉ che mấy chỗ yếu hại của nam nhân rồi mặc kệ cho cô phát tiết.
Nhưng rồi, người bị ném thì cứ trơ ra như tảng đá, còn người ném thì tay đã mỏi nhừ.
Mỹ nhân cảm thấy mày hoa mắt choáng, cô nằm vật ra luôn dưới mặt đất, con tim như bị muôn ngàn nhát dao cứa qua.
Idle thấy cô nằm bất động thì hơi lo lắng, hắn đứng dậy tiến tới gần thì thấy cô đã nhắm mắt ngủ từ bao giờ. Cô gái này lúc yên lặng thật là khiến người ta phải yêu mến. Cô ấy thực sự rất đẹp, Idle dù không có kinh nghiệm trên phương diện tình cảm trai gái nhưng hắn phải khẳng định vẻ đẹp của nàng.
“Cô ấy nằm ra nền đất lạnh lẽo này sẽ ốm mất.”
Idle nghĩ vậy liền nhìn xung quanh, nhưng chẳng thấy có thứ gì có khả năng giữ nhiệt. Hắn chợt nhìn lại bản thân mình, quần áo vì bị cô ném đá suốt nhiều giờ đồng hồ giờ đã trở nên rách rưới, nhưng hắn quả thực không còn sự lựa chọn nào khác, đối với hắn sức khỏe vẫn quan trọng hơn là thẩm mỹ.
Cởi áo của mình ra, hắn cố gắng di chuyển cẩn thận để không phát ra tiếng động, sau đó từ từ đắp chiếc áo lên người cô gái trẻ. Làm xong, hắn không dám ở lại, Idle vội vàng rời khỏi đó xa xa một chút.
Mỹ nhân ngủ say? Không, cô làm sao có thể ngủ được, dù bản thân cùng hắn chẳng thể phát sinh cái gì, nhưng tâm tính một cô gái không cho phép mình bất cẩn trước nam nhân. Cô giả vờ ngủ để xem tên đầu gỗ kia làm gì, sắc lang thường thường đều tỏ ra chính nhân quân tử, không s·ợ c·hết, chỉ đợi nữ nhân bất cẩn rồi bộc lộ bản tính của mình.
Cô vốn định kiểm tra bản chất của hắn, nếu hắn có bất cứ hành động nào phi lễ thì sẽ lập tức ra tay bất ngờ cho hắn nếm mùi đau khổ. Nhưng tên này rõ ràng là một đầu gỗ toàn tập, hắn không ngờ có thể bỏ qua một cơ hội trời cho như thế.
“Hắn định làm gì?”
Sau một lúc lâu, tên kia rõ ràng đã bắt đầu hành động, hắn tiến đến gần cô rất từ từ và nhẹ nhàng.
“Cố gắng không phát ra tiếng động để ta không tỉnh lại ư?”
Cô thầm cười lạnh.
Nhưng mọi thứ lại khiến cô bất ngờ, tên này đúng là bắt đầu cởi áo của mình ra rồi, nhưng ... hắn không làm gì phi lễ với cô cả, ngược lại, còn đắp chiếc áo rách rưới lên người mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.