Vạn Biến Hư Ảo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 308: Hắc Y Nhân
- Quang Thần Kiếm? Cô là kiếm hồn?
Mỹ nữ chìm vào suy tư, cô đã bị ánh hào quang của chủ nhân lúc trước làm suy nghĩ có phần thái quá.
“Hắn b·ị t·hương nhiều vậy?”
“Nhìn hắn thật cô độc...”
Nhưng mọi thứ không như dự đoán của hắn, Idle lại tiếp tục ngơ ngác khi thấy cô gái đó bước tới và cầm chiếc áo lên trả hắn. Cô còn nói hai từ “cảm ơn”. Idle đã tưởng mình nằm mơ. “C·hết rồi cũng có thể nằm mơ sao?” Idle cảm thấy mới mẻ khi nghĩ về thế giới sau khi c·hết.
Cô gái như gật đầu đồng ý với suy nghĩ của hắn, cô buồn bã nói:
- Ngươi là cái thá gì mà phán xét ta? Đây là trong không gian tâm trí của Idle, ta và hắn đã cùng nhau vượt qua ranh giới sinh tử không biết bao nhiêu lần. Nếu không có ta, hắn chắc chắn đ·ã c·hết.
- Thứ kiếm hồn yếu ớt. Ngươi có tư cách gì muốn trục xuất ta?
Mỹ nhân nhíu mày vì không vui với câu hỏi của hắn, nhưng cô vẫn gật đầu:
Cô gái chợt nhớ ra hắn không nói được thì lắc đầu thở dài:
Đúng lúc Idle bị lời nói của Quang Minh Kiếm làm cho bất ngờ, trong vùng không gian tối tăm chợt vang lên tiếng nói:
Nhưng Quang Minh Kiếm lại mang trong nó sức mạnh thánh khiết, so với một quá khứ ngập tràn bóng đêm của Idle quả thật có phần không thích hợp. Có điều, hắn không muốn nhìn thấy sự thất vọng từ đôi mắt buồn kia. Cô ấy đã cô đơn quá lâu rồi.
Nghĩ thông suốt, cô gái đứng lên, Idle phát hiện ra được sự tỉnh lại của cô thì căng thẳng chờ nghe bị mắng. Dù sao hắn cũng đã tự tiện đắp chiếc áo bẩn đó lên bộ váy trắng của cô. Đúng vậy, chiếc váy đã bị dính bẩn rồi.
Mỹ nhân dần dần thay đổi quan điểm của mình, cô nhìn chiếc áo rách rưới còn dính máu đang đắp lên người, rồi lại nhìn về phía người nam nhân đang đứng ở phía xa.
Nhưng, Idle, tên nam nhân này đã rút cô lên rồi, vì thế, hắn bắt buộc phải đưa ra sự lựa chọn cuối cùng.
Cô chợt cảm thấy mâu thuẫn trong lòng, rõ ràng bị hành động của đối phương làm cho bất ngờ, nhưng lại cố tìm lý do để khước từ hắn.
- Anh đúng là một tên ngốc.
- Tôi chỉ có hình thái giống con người mà thôi, nó mới chính là thực chất của tôi.
Idle nhìn theo hướng cô chỉ tay, nơi đó có một thanh kiếm đang cắm xuống đất, nó tỏa ra một thứ ánh sáng rất rực rỡ. Vốn Idle không thể nhìn rõ nó, nhưng theo cái đưa tay của cô gái, thanh kiếm bớt tỏa ra ánh sáng, sau đó để lộ ra dáng vẻ của mình.
- Ý tôi không phải là nam nữ khác nhau. Cái tôi muốn nói chính là tôi không phải là con người.
Idle đã rất bất ngờ khi nhìn thấy trạng thái kiếm hồn của Asura, nhưng điều này không những không đem đến sự vui mừng nào, mà còn đẩy hắn vào một sự lựa chọn khó khăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ai cho phép ngươi xâm nhập vào đây?
Cô gái thấy hắn không đổ lỗi cho thanh kiếm của mình thì rất hài lòng, một người chỉ vì cái lợi trước mắt mà sẵn sàng vứt bỏ đi thanh kiếm đã theo mình nhiều năm thì đúng là hạng cặn bã, không đáng để cô phò tá.
Hắc y nhân cười sằng sặc, hắn khinh bỉ nói:
Idle trợn mắt kinh ngạc. Cô gái này có điểm gì khác với con người ư? Hắn bỏ đi suy nghĩ nhìn chằm chằm vào một cô gái là hành động bất lịch sự, mà bắt đầu nhìn cô kỹ hơn.
Asura thúc đẩy sự điên cuồng của Idle, đây không thể nói là một điều tồi tệ, ngược lại, trong các trận chiến sinh tử, sự điên cuồng thực sự khiến Idle có thể vượt qua được giới hạn chịu đựng của mình.
Chương 308: Hắc Y Nhân
- Kiếm hồn của Thần Kiếm ư? Hừ, ngươi cũng dám dự nhận mình là một Thần khí? Chỉ có ta, chỉ có sức mạnh tăng trưởng vô tận của ta mới có thể một ngày đạt tới cảnh giới đó. Ngươi không những hiện tại còn chưa đạt đỉnh cao sức mạnh, cho dù có quay trở lại như lúc ban đầu, ngươi cũng không có đủ khả năng trục xuất ta đâu.
“Hắn đắp áo cho mình vì sợ mình bị ốm sao? Mình làm sao có thể bị ốm được chứ?”
“Bỏ mặc nàng, để nàng vĩnh viễn biến mất ư?”
- Anh không thấy tôi khác với anh sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nghĩ rất lâu, cuối cùng cảm thấy bản thân đã quá ích kỷ.
“Hắn không cảm thấy đau đớn sao? Rốt cộc kẻ này đã phải trải qua những gì?” Cô vô cùng tò mò.
- Ha ha ha.
“Chỉ cần người đó xứng đáng, dù hắn có yếu đuối một chút thì có sao?”
- Coi như anh đã qua được bài kiểm tra cuối cùng của tôi. Hãy nhớ, tôi là Quang Minh Kiếm, là một Thần Kiếm thay trời hành đạo, trừ gian diệt ác. Chấp nhận tôi, anh phải từ bỏ ma đạo, từ bỏ thanh kiếm hắc ám của mình. Anh hãy lựa chọn đi! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mà trong anh thật cũng đang tồn tại loại hắc ám này. Tôi cố gắng bài xích anh một phần là vì lý do cá nhân, nhưng một phần cũng bởi tôi cảm nhận được năng lượng đen trong con người anh.
Cô gái thấy bộ dạng đó của hắn thì thờ dài, cô chủ động ngồi xuống đối diện hắn và nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Idle chấn động, hắn không thể tin vào tai và mắt mình. Kiếm hồn thực sự tồn tại? Nó có thể có một hình thái rõ ràng như vậy? Hắn chưa bao giờ nghe có người tận mắt nhìn thấy được kiếm hồn, dù cho đó là v·ũ k·hí đặc biệt thân thiết của một người.
“Mình đã làm sai sao?”
Idle và cô gái giật mình nhìn về khoảng không vô tận trước mắt, ánh sáng của Quang Minh Kiếm lập tức chiếu về nơi phát ra tiếng nói, lộ ra một hắc y nhân nồng nặc sát khí.
Asura chưa hỏng, thậm chí Idle có thể cảm nhận rõ sức mạnh của nó thực sự đang tăng trưởng nhanh chóng từng ngày. Càng trải qua nhiều trận chiến, càng nhiều người bị g·iết dưới lưỡi kiếm sắc bén của nó thì hắc khí càng khiến nó tiến hóa nhiều hơn.
Idle nghe thế lập tức nghĩ đến một con quỷ trong thanh Asura, thứ đã đem đến cho hắn nguồn sức mạnh vô cùng lớn, nhưng thực sự rất khó kiểm soát. Asura luôn muốn bào mòn tâm trí hắn, muốn hắn trở thành một kẻ nô dịch cho nó.
Cô gái thấy vậy nhíu mày quát lên:
Chủ nhân làm ra cô đã truyền vào tâm trí cô ý nghĩa phải vì chính nghĩa, trừ gian diệt ác mà sống. Chủ nhân của cô thực sự rất tuyệt vời, bà ấy đã cùng cô chinh chiến khắp nơi, giúp đỡ rất nhiều người, lập nên vô số huyền thoại lưu danh sử sách.
May mắn phía trần di tích có một khe hở để ánh sáng chiếu vào, ánh sáng ấm áp phủ lên người khiến tâm hồn cô dần dần được chữa trị, cô đã rất vui mừng vì mình có thể sống tiếp.
Idle chẳng hiểu vì sao bản thân lại rất khó chịu khi nghĩ như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Idle dù biết Asura chẳng phải thứ gì tốt lành, nhưng hắn không phản bác lại lời trách móc của cô gái trước mặt. Đúng vậy, hắn chợt hiểu ra tất cả mọi chuyện. Thì ra không phải là hắn không thích hợp cho Quang Minh Kiếm, mà là vì hắn bị nhiễm hắc khí của thanh Asura và cũng là vì cấp độ sức mạnh của bản thân còn yếu.
Idle không muốn vứt bỏ bất cứ thanh kiếm nào mà mình từng sử dụng, chỉ tới khi một thanh kiếm bị hỏng, hắn sẽ mai táng cho nó rồi mới tùy theo cơ duyên mà tìm một thanh kiếm mới.
Giác quan của Idle là cực kỳ nhạy bén, bỏ đi sự ngu ngốc về vấn đề nam nữ, hắn chỉ mất không quá 1 giây để nhận ra sự khác biệt giữa bọn họ. Hắn dù đ·ã c·hết nhưng thân hình rất chân thực, còn cô gái này, rõ ràng ... có phần mờ ảo và không thật.
Khi lén mở mắt nhìn phần trên của nam nhân này, cô chợt thấy khắp nơi hắn đều có những vết sẹo dữ tợn, đồng thời rất nhiều vị trí vẫn đang bị chảy máu.
- Tôi là Quang Minh Kiếm, không phải Quang Thần Kiếm. Quang Thần Kiếm là tên mà người đời tự đặt cho tôi mà thôi. Tên chính xác của tôi là do cố chủ nhân đã đặt, bà ấy nói tôi sẽ là ánh sáng giải thoát thế giới này khỏi những thứ hắc ám bẩn thỉu.
“Nhưng hình như cố chủ nhân không có nói người xứng đáng sử dụng mình phải là một cao thủ đạt đẳng cấp như cố chủ nhân.”
Hắn sao lại giống mình như thế? Mình có lẽ không nên làm tổn thương hắn.
Mỹ nữ dần cảm thấy việc làm của mình có nhiều điểm quá đáng. Cô đã bị lịch sử lãng quên, bản thân cũng b·ị t·hương quá nặng nên đã ngủ suốt nhiều năm. Khoảng trăm năm trước tỉnh lại, cô còn rất yếu ớt, khung cảnh xung quanh vẫn giống năm đó khi cô chìm vào giấc ngủ, chỉ có điều thêm nhiều rêu mốc và mạng nhện phủ khắp nơi.
Idle lắc đầu, hắn muốn nói với cô là: Tôi với cô, một nam một nữ, rõ ràng là khác nhau.
- Hừ. Ngươi đừng quá kiêu ngạo.
Nhưng với kiếm tâm kiên cố của mình, Idle chưa bao giờ để thứ đó chi phối bản thân thành công. Đó có lẽ cũng là lý do khiến Ralph tin tưởng và đưa Asura cho anh sử dụng.
Nhưng rồi nơi này rõ ràng chẳng có sinh mệnh tồn tại, con người không hề đi tới nơi đây, cô chìm vào cô độc và buồn bã.
- Vậy mà một loại kiếm hồn yếu ớt đến sau như ngươi lại muốn hắn trục xuất ta? Chưa nói tới hắn có thể làm được điều đó hay không, nhưng bản thân ngươi còn không xứng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.