Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 100: Bất Thành

Chương 100: Bất Thành


Nhưng khi hắn chạy đến nơi, sau khi vượt qua hơn trăm ngàn tán cây cành lá, mặc kệ v·ết t·hương thì chỉ có thể nhận lại một kết quả duy nhất đó chính là Cẩn Y nàng đ·ã c·hết rồi, hắn còn chẳng kịp nhìn thấy xác của nàng vì sau khi nàng c·hết viên đan dược trong cơ thể của nàng đã ăn hết mọi thứ của nàng rồi.

Nó hấp thụ, cắn nuốt tất cả mọi thứ của nàng rồi sau đó lại biến thành một viên đan dược vô tội nằm yên trong cái túi mà nàng bị người ta dùng để bắt.

Nhìn thấy cái túi, cảm nhận được viên đan dược mà lại chẳng thể phát hiện nàng đâu trong đầu hắn dường như đã đoán ra được một điều gì đấy rồi, cả người hắn lúc này nhuốm đầy máu, hai v·ết t·hương lớn do dao gây ra cùng vô số v·ết t·hương nhỏ do ban nãy b·ị đ·ánh bay vào nhà vẫn đang liên tục rỉ máu nhưng khuôn mặt hắn vẫn vậy, không có một tí lo lắng hay một tí vội vàng nào cả, chậm rãi đi về hướng vị trí của viên đan dược.

“Bịch.”

Khi đi đến vị trí của cái túi thì hắn liền quỳ xuống, lúc này cơ thể hắn do chạy quá nhanh hơn nữa còn không lấy khí để bọc lại các v·ết t·hương nên đã mất máu quá nhiều bây giờ có thể sống được đã là kỳ tích chứ đừng nói là đứng.

Nhưng hắn vẫn chẳng có một tí biểu cảm gì cả vẫn là khuôn mặt điềm nhiên ấy, mở cái túi ra lục tìm trong đó rồi lấy ra được một viên đan dược màu vàng.

“Haiz.”

Sau khi nhìn thấy viên đan dược thì hắn thở dài, bởi vì hắn biết nếu có đan dược ở đây thì Cẩn Y nàng đ·ã c·hết rồi, nhưng cái thở dài này của hắn không phải là vì thương tiếc cho nàng mà tiếc cho cái đại kế bất thành của hắn.

Cho dù là kế hoạch thành công hay thất bại thì Cẩn Y nàng không sớm thì muộn cũng sẽ c·hết thôi vì ngay từ ban đầu công pháp mà hắn đưa cho nàng tu luyện đã chẳng phải tốt đẹp gì rồi.

Thứ công pháp ấy vốn là công pháp của một tên ma đạo cao thủ sáng chế ra, dùng để biến người khác thành đan dược rồi tẩm bổ cho mình, người tu hành theo công pháp này số phận định sẵn là sẽ bi thảm bởi vì họ chắc chắn sẽ c·hết chỉ là c·hết sớm hay c·hết muộn mà thôi, sở dĩ lại nói như vậy là vì nếu tu theo công pháp này là tự biến mình thành đan dược nhưng khác với đan dược được luyện ở trong lò một chỗ là đây là đan dược dùng người sống để mà thành.

“Đắp lấy vô số thiên tài địa bảo, nâng cao các nàng tu vi, sau đó bị ta hút sạch.” Đây chính là lời nói đầu của công pháp đó, ngay từ lời nói đầu tiên này nó vốn đã không tốt đẹp gì rồi.

Hắn nhớ ngày xưa tên nam tử đó cũng nhờ công pháp này mà kiếm được vô số tiền, bởi vì nếu như có một cái giá cả hợp lý thì ngay cả một con lợn sau khi song tu cùng một vị ngũ giai cao thủ tu theo công pháp này cũng lập tức biến thành một vị ngũ giai cao thủ được.

Công pháp này hay ở chỗ đó không giống như công pháp của Hạc Thần cốc sau khi hấp thụ viên nội đan còn phải luyện hóa này nọ mất thời gian, công pháp này chỉ cần song tu một lần là tự khắc đốt cháy giai đoạn hấp thụ toàn bộ tu vi của đối phương luôn mà chẳng để lại di chứng gì ở trong cơ thể của mình.

Nhưng công pháp này cũng yêu cầu một số điều kiện thứ nhất người muốn tu luyện bắt buộc phải là con gái, thứ hai nếu tu luyện công pháp này sẽ rất dễ điên vì phải tu luyện liên tục ngày đêm không ngừng nghỉ, đấy cũng là lý do mà hắn luôn luôn cứ cách một hai ngày là lại chạy qua hay ngó qua kiểm tra nàng.

Đấy là hai điều kiện chính sau đó còn có vô số điều kiện phụ nữa nhưng về sau, sau một quãng thời gian dài nghiên cứu công pháp này ở kiếp trước hắn phát hiện ra một điều đó chính là chỉ có mấy cái điều kiện phụ thực sự đúng và nó ảnh hưởng đến công pháp còn mấy cái điều kiện phụ còn lại chỉ là gu con gái của tên nam tử ma đạo đấy thôi.

Thế nên về sau sau khi đưa công pháp cho Cẩn Y nàng, hắn mới sửa lại một vài điều để phù hợp với hoàn cảnh, nếu mọi thứ diễn ra đúng như những gì hắn tính toán thì sau khi nàng hấp thụ xong viên đan dược đạt đến Huyền Ngọc cảnh tứ tầng thì chẳng cần song tu hay làm bất cứ điều gì khác viên đan dược chắc chắn sẽ cắn nuốt và hấp thụ mọi thứ của nàng, lúc đấy sau khi viên đan dược hấp thụ mọi thứ của nàng, hắn chỉ cần nhẹ nhàng hấp thụ viên đan dược đấy là có thể đạt đến Huyền Ngọc cảnh tứ giai sau đó cao chạy xa bay ra khỏi tông môn, ẩn cư nơi nào hoặc chốn sang hòn đảo khác hấp thụ nốt nửa viên còn lại đạt đến Huyền Ngọc cảnh bát tầng lúc đấy cho dù Ngự Lang tông có t·ruy s·át hắn cũng chẳng sợ.

Hắn biết đối với sức mạnh của Ngự Lang tông thì Huyền Ngọc cảnh bát giai cao thủ cũng chẳng là gì cả, nhưng hắn chắc chắn một điều Ngự Lang tông cũng sẽ không vì một cái chuyện cỏn con này mà đi cứng đối cứng với một vị tán tu Huyền Ngọc bát giai cao thủ, lúc đấy cho dù g·iết c·hết hắn thì lợi cũng chẳng có mà hại thì có thừa.

Hơn nữa sau hơn hai tháng sinh hoạt ở tông môn cùng đọc báo trực giác của hắn đã nói cho hắn biết có cái gì đó không hay sắp diễn ra đối với Ngự Lang tông rồi thế nên nếu đại kế hắn thành thì cho dù hắn chạy thì Ngự Lang tông cũng không đuổi hơn nữa còn cử người mời hắn về làm trưởng lão, lúc đấy lấy tu vi Huyền Ngọc cảnh bát giai cho dù là về hay không về thì lấy tình cảnh của Ngự Lang tông bây giờ cũng không bao giờ dám làm lớn chuyện.

Nhưng tất cả chỉ là nhưng nếu còn thực tế bây giờ thì không được suôn sẻ cho lắm Cẩn Y nàng mới chỉ có hấp thụ đến tu vi Hoàng Cơ cảnh nhị giai, tu vi này thì cũng không phải là thấp nhưng nếu như muốn chốn tu vi ít nhất cũng phải là Huyền Ngọc cảnh, bởi vì khi đạt đến Huyền Ngọc cảnh thì cho dù đặt ở đâu cũng có người dùng, lúc đấy muốn gia nhập thế lực cũng được muốn làm tán tu cũng được.

Nếu muốn gia nhập thế lực thì ở những thế lực nhỏ Huyền Ngọc cảnh đã là cao tầng rồi, thậm chí ở một số thế lực nhỏ Huyền Ngọc cảnh đã là lão tổ rồi, còn ở những thế lực lớn như Mộc Thanh tông Huyền Ngọc cảnh cũng đã là trung tầng rồi, còn nếu không muốn gia nhập thế lực làm tán tu cũng được chỉ cần hiểu đời một chút thì cũng chẳng ai dám động vào.

Nhòm qua ngó lại không thấy ai hắn mới ngay lập tức cất viên đan dược vào Âm Dương Kinh cho chắc, ban đầu ngay khi chạy đến đây hắn đã dùng cảm nhận của mình để kiểm tra có ai xung quanh đây không rồi tuy là đối với cảm nhận của hắn thì chỉ cần là Tẩy Trần cao giai nếu có công pháp tốt thì cũng ẩn mình được nhưng ít nhất là có phòng bị thì vẫn hơn.

“Ngươi rốt cuộc là giấu ở đâu thế anh chàng đẹp trai.” Một âm thanh mị hoặc bất ngờ vang lên ngay sau khi hắn giấu viên đan dược.

Minh Triết hắn vừa giấu đan dược xong nghe thấy âm thanh ấy thì giật nẩy mình giống như một tên nhóc lần đầu đi ă·n t·rộm bị người khác bắt được vậy.

Ngay khi hắn vừa quay lưng lại thì hắn đã thấy một nữ nhân đeo một cái mặt nạ màu bạc vừa bước ra khỏi cái miệng khổng lồ của một sinh vật gì đấy chậm rãi bước tới chỗ hắn.

Chương 100: Bất Thành