Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 150: Cảm Xúc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Cảm Xúc


Thế nhưng sau khi nghe xong câu nói đấy của vị đệ tử trẻ nàng bỗng giật mình, quay đầu về phía căn nhà đã bị cắt đôi nơi có một lão già đang đứng lặng ở đấy rồi quay đầu lại nhìn vị đệ tử trẻ tự dưng nổi giận cắn răng, trợn mắt mà quát lên:

“Đúng ra mà nói đây không phải là công pháp mà nó là cấm pháp thế nhưng nếu nói nó là công pháp thì cũng được vì cấm pháp dẫu sao cũng chỉ là một nhánh của công pháp mà thôi, mà, cũng chẳng quan trọng.”

Tay vẫn nắm chặt kiếm, nữa người thì nằm ở dưới nước, nửa người thì nằm ở trên bờ, giống một cục sắt nóng được thả xuống dưới nước, chỗ vị đệ tử trẻ nằm khói bốc lên nghi ngút, mù mịt.

Phá xong chiêu kiếm, tóc tụ lại giống như một cái đuôi khổng lồ đánh tới vị đệ tử trẻ, lần này thì tóc lại là thứ không gì cản nổi, đâm xuyên vô số lớp khí dày như thanh kiếm sắc đâm qua một tờ giấy mỏng, đánh tới thân thể vị đệ tử trẻ đang đứng yên bất động, cũng may là cái áo tốt ngăn lại thế nhưng nó cũng b·ị đ·âm rách, còn vị đệ tử trẻ do áo ngăn nên thân không có v·ết t·hương thế nhưng lại b·ị đ·ánh bay ra tít tận bên kia bờ sông.

Thấy ma nữ lao tới trưởng làng giật mình chưa kịp làm gì cả thì đã bị ma nữ ôm chặt vào lòng lấy tóc bọc kín hai người lại như một cái kén.

Nhưng có lẽ trừ người chôn bom ra thì chẳng ai biết chắc chắn được, nhưng người dân đứng ở xa quan sát sau khi chứng kiến toàn bộ cảnh tượng người thì bàng hoàng, người thì sợ hãi, người thì hưng phấn, … mỗi người sau khi chứng kiến xong thì đều có một cảm xúc khác gần như chẳng ai giống hoàn toàn ai cả, bọn họ cũng có suy nghĩ rằng ai là kẻ chôn bom nhưng không ai chắc chắn nên chẳng ai dám nói câu gì cả.

“Dù sao thì ta cũng tự biết là chẳng kiên trì được bao lâu thế nên như ta đã nói ban nãy ta cũng đã chuẩn bị ba món quà dành cho Vân cô nương, vậy nên cô nương phải nhanh lên, thời gian là vàng bạc.”

Nhưng bên kia thì lại khác, kiếm chiêu đánh tới mặc dù tóc của Vân nhi nàng có kết thành một bức tường dày chặn lại thế nhưng kiếm chiêu của vị đệ tử giống như là một thanh kiếm sắc còn tóc nàng như thể là một tờ giấy mỏng vậy, không thể cản nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi mà mọi thứ sau khi bụi mù tán đi giống như thể là bị tan biến vậy, không còn bất cứ một thứ gì hết ở trong phạm vi bom nổ trừ cái kén của ma nữ, nhưng điều này khiến cho nhiều người trong lòng suy nghĩ vì nó cứ giống như thể là ai đã chôn bom ở dưới nhà của trưởng làng vậy.

“Vân cô nương quả là con mắt tinh tường.” Vị đệ tử trẻ vẫn điềm nhiên nói, ánh mắt bình thản giọng nói kết hợp trầm ổn vị đệ tử trẻ lại nói tiếp:

“LIỆT PHONG TRẢM”

Còn về ma nữ sau khi đánh bay vị đệ tử trẻ thì lập tức rút tóc về lao nhanh như bay về phía trưởng làng, còn ở mặt đất chỗ vị đệ tử trẻ đã từng đứng tuy không phá nát mặt đất thế nhưng nơi mà vị đệ tử trẻ nhẹ nhàng dẫm chân xuống đã in sâu một vết chân người.

Sau khi thi triển thì tốc độ t·ấn c·ông, tốc độ di chuyển, tốc độ phân tích và xử lý của não, tốc độ hồi phục, … đều được nhân lên tùy vào số lượng ngón tay mà mình ăn giống như thể là mình đang ở chế độ tua nhanh vậy.

“BÙUUMMMMMMMMM”

Mặt đất nơi trưởng làng đang đứng bỗng nhiên p·hát n·ổ ngay khi ma nữ lao tới, cũng may kịp lúc bọc lại trưởng làng, phạm vi bom nổ thì cũng không lớn chỉ bao trọn căn nhà nhưng uy lực thì có vẻ không hề nhỏ.

Hai tay nắm lấy thanh kiếm, chân trái nhẹ nhàng bước về phía trước một bước, hai tay vốn ban nãy còn run run tay nắm còn không chắc giờ lại vững trãi như núi, kiếm giơ cao rồi bổ xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì tóc của nàng đôi khi không cần nàng phải chỉ bảo nếu như có nguy hiểm nó sẽ tự động căn cứ theo độ nguy hiểm mà điều động số lượng tóc phù hợp để chặn lại, nhưng bây giờ toàn bộ lông tóc trên cơ thể nàng đều đã được điều động chỉ để ngăn chặn lại một chiêu kiếm ấy.

Nhưng tại sao họ lại không rời đi mà lại đứng đây quan sát?

Chương 150: Cảm Xúc

Nơi hiểm cảnh như thể này, nơi mà những người phàm như bọn họ chỉ cần không cẩn thận dù chỉ là một chút thôi, mà kể cả có cẩn thận thì cũng sẽ m·ất m·ạng.

Vị đệ tử trẻ sau khi chém xong một kiếm thì chỉ đứng lặng ở đấy như thể là đ·ã c·hết rồi vậy, nếu không quan sát kỹ thấy ngực còn phập phòng thì ai cũng sẽ nghĩ là vị đệ tử trẻ đ·ã c·hết rồi.

“Đáng lý ra ngài đã g·iết được tiểu nữ thế mà ngài lại không động thủ, rồi nhìn ngài đứng yên mà thân cứ một lúc không tự chủ được lại run lên thế này thì tiểu nữ đoán chắc là đúng rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không đau đớn thì cũng không đúng, nó có đau nhưng tất cả nỗi đau chỉ dừng ở mức ta biết được thôi.”

BẤT TỈNH

Thế nhưng đây không phải là một thứ tốt đẹp gì vì phải biết cơ thể con người giống như là một cỗ máy, nếu một cỗ máy mà phải hoạt động ở công suất tối đa liên tục nhiều lần thì nó sẽ nhanh hỏng hơn so với những cỗ máy khác hoặc có thể nó sẽ hỏng luôn, mà Tốc Chiến Tốc Thắng sẽ đẩy cỗ máy ấy vượt xa cái công suất tối đa của nó gấp mấy lần thì không cần phải giải thích ai cũng sẽ hiểu.

Quát xong nàng phi nhanh như bay về hướng của lão già, thân không có một chút phòng thủ nào cả, như thể nàng coi vị đệ tử trẻ là người vô hình vậy.

“NGIỆT S·Ú·C” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù vị đệ tử trẻ đứng yên chẳng làm gì cả, người thì lâu lâu lại run run một cái, giống như thể là đứng còn không vững, gió thổi là bay, tay cầm kiếm thì còn không chắc, thế nhưng khi nhìn hắn trong lòng Vân nhi nàng nó vẫn có một cái nỗi sợ gì đấy, linh cảm của phụ nữ nó cứ mách bảo nàng rằng nàng không nên tiến lên, mà thể trạng nàng bây giờ thì cũng chẳng tốt đẹp là mấy, chỉ trong tíc tắc một bên ngực cùng với mắt bị phá đi, hái xuống, máu tươi liên tục chảy ra, cũng may đã được khí cùng tóc bịt lại, hơn nữa do khống quá nhiều tóc năng lượng tiêu hao quá nhiều nên giờ cần phải hồi phục.

Thấy tình cảnh như thế nàng cắn răng thật chặt, hai tay nắm lại, mắt trợn mở to, bỗng nàng nôn ra một ngụm máu lớn, máu nhuộm lấy tóc, những sợi tóc trên đầu đang từ màu đen dần hóa thành màu bạc, sau khi kiếm chiêu xuyên qua hàng phòng thủ, gần như đánh tới trước mặt nàng rồi, chỉ cách khoảng một đốt ngón tay nữa thôi, thì chỉ với hai sợi tóc bạc nó đã bay chiêu kiếm gần như là không gì có thể cản phá ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đấy quả là công pháp tốt nhưng tiểu nữ đoán nó cũng có tác dụng phụ đúng không?”

Trầm giọng ma nữ mỉa mai nói:

Đang lao như bay thì kiếm chiêu đánh tới, tóc của nàng ngay lập tức chặn được nhưng nhìn cảnh tượng này nó khiến cho nàng từ tức giận thành ngạc nhiên cùng với sợ hãi.

Dù sao thì Tốc Chiến Tốc Thắng là thế mà, nó là cấm thuật có thể khiến cho người ta tăng nhanh tốc độ bản thân lên tùy vào số lượng ngón tay của mình mà mình ăn, một ngón thì nhân hai, hai ngón thì nhân bốn, ba ngón thì nhân tám, bốn ngón thì nhân mười sáu, năm ngón thì nhân ba hai, …

Vị đệ tử trẻ nghe vậy thì điềm nhiên đáp:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Cảm Xúc