Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 217: Điên Họa

Chương 217: Điên Họa


Làm xong suy nghĩ hắn liền đồng ý, gọi ra Lâm Thủy hắn giới thiệu với bầy.

Mấy ngày sau cứ như thế qua đi.

Đã được mấy ngày kể từ cái đêm mà Khang Minh c·hết, lòng người vẫn chưa thôi bàng hoàng, nhất là những vị đệ tử có xuất thân hiển hách, đi mấy bước giờ còn phải ngó trước nhìn sau.

Đúng ngày hai mươi vừa đến, một tên đệ tử điên điên rồ rồ, không thuộc trận doanh, giả làm người của phái chủ chiến, dùng ba tấc miệng lưỡi và tài ăn nói của mình, bức ép thú tộc phải giao ra mấy chục đầu ấu thú, ngay sau khi nhận xong lập tức g·iết sạch toàn bộ, tự tay cắt cổ rồi vứt xác của những con ấu thú ngay trước đại bản doanh của thú tộc.

Tức giận vì bị bức ép là một, càng tức giận hơn khi những con thú non bị g·iết là hai, vì những đầu thú non được giao ra đấy đa phần là những con mà cha mẹ chúng có thể đã bị g·iết hoặc là không có cha mẹ, thế nhưng ấu thú dù không phải con, vẫn là đồng bào, vừa bị bức ép phải tự tay giao đồng bào, vừa bị nhục nhã mắt phải chứng kiến đồng bào bị g·iết ở trước cửa, điều này chẳng khác nào ép một người có lòng tự tôn cao phải quỳ xuống rồi bị vả mặt trước mặt toàn dân thiên hạ.

Tên điên điên rồ rồ kia sau khi làm xong việc rồi thì trốn còn trận doanh nhân tộc giờ phải đón lấy lửa giận của thú tộc.

Chúng điên lên rồi, bầy thú giờ điên lắm rồi, nhất là những con dã thú, trước thì còn đến một điểm đau là dừng, giờ không c·hết không thôi, thú tộc giờ đã phát động cuộc t·ấn c·ông toàn diện, vô số, vô số những con thú trước còn chẳng thèm chiến đấu giờ đã đi ra gần hết rồi.

Ấu thú dù chẳng là con nhưng vẫn là đồng bào, ép phải giao đã là quá lắm rồi, vì hòa bình chúng mới chịu nhân nhượng, nhưng ngay ở trước cửa g·iết bầy thú non ấy, vừa nhục nhã vừa khiêu khích người còn chẳng chịu nổi nói thú làm gì.

Trận chiến kéo dài liên tiếp hai ngày hai đêm, những vị cao thủ còn ẩn giấu của nhân tộc đa số cũng ra hang đánh trận, Minh Triết hắn sau khi nghe tin cũng suy nghĩ, hắn đã hỏi qua Lâm Thủy nàng nói nàng theo ý hắn, cuối cùng nhìn thế trận hắn cũng chẳng ra làm gì.

Sau hai ngày dài đằng đẵng đánh trận, n·gười c·hết khá nhiều, thú c·hết chẳng kém, thế trận đang rơi vào cục diện bất phân thắng bại, ngươi chẳng thắng ta mà ta cũng chẳng thua, bỗng nhân tộc đứng lên chủ động nghị hòa.

Điều này đương nhiên là làm mất sĩ khí đối với nhân tộc, điều này đương nhiên là khiến hình ảnh của nhân tộc trở nên yếu đuối, điều này đương nhiên là làm tăng sĩ khí của thú tộc lên, đúng, nhưng cao tầng của nhân tộc vẫn quyết định nghị hòa, mặc cho bất mãn của một số người.

Thú tộc đồng ý nghị hòa gặp mặt, hai bên đã gặp và trao đổi với nhau, thú tộc chủ động sẽ rách hiệp ước hòa bình trước, nhân tộc đồng ý, điều này truyền ra đã phần nào làm yếu đi hình ảnh của nhân tộc, lòng quân sĩ khí có một chút giảm, thú tộc sĩ khí có một chút tăng.

Cao tầng nhân tộc đã phân tích với thú tộc, rằng nguyên nhân gây ra cuộc c·hiến t·ranh này, kẻ đã g·iết hại ấu thú không nằm trong trận doanh của nhân tộc, mặc dù đối phương là nhân tộc, nhưng vốn và đang nằm trong danh sách truy bắt của nhân tộc, chúng là những kẻ điên, p·hần t·ử n·ổi l·oạn, ý đồ không rõ, thần kinh bị hỏng.

Lực lượng tuy ngang nhau nhưng thú tộc giờ đang ngồi trên trên một chút trong bàn đàm phán, nhân tộc bằng cách tự làm bản thân yếu đuối đã khiến cho thú tộc khoe ra cơ bắp to hơn, người đại diện của thú tộc giờ đang vuốt râu đăm chiêu suy nghĩ, lắng nghe nhân tộc trình bày.

Sau một lúc tranh cãi và bàn luận với thái độ cứng rắn của cao tầng nhân tộc, thú tộc đồng ý nghị hòa với điều kiện dừng cuộc c·hiến t·ranh vô nghĩa này lại và hai phái đồng thời truy bắt những kẻ điên rồ và bệnh hoạn này.

Danh sách đã được ghi nên chẳng cần phải thêm thắt, đây rõ ràng là những kẻ điên thừa dịp bí cảnh không người dá·m s·át mà làm loạn, nếu như hai tộc ai muốn thêm thì phải cộng đồng hội họp.

Mấy ngày sau kể từ cuộc chiến đấy, hai tộc vây quét những kẻ điên, nếu như rơi vào tay nhân tộc thì còn tốt, ít nhất chỉ b·ị b·ắt lại, còn nếu ngã vào tay thú tộc sẽ có nhiều những cái chẳng may.

Còn về t·hương v·ong của trận chiến này cũng chẳng kém, nhân tộc n·gười c·hết cũng khá nhiều, mấy chục người đã ngã xuống, những đệ tử có xuất thân cao quý thì không có ai phải gục cả, nhưng b·ị đ·ánh thành tàn tật là điều khó thể tránh khỏi, ít nhất, thì vẫn còn toàn mạng về lại tông là chữa được rồi.

Thú tộc cũng chẳng kém, mặc dù có hơi thắng thế ở trên bàn đàm phán nhưng lần này thú tộc c·hết rất nhiều, qua mấy lần c·hiến t·ranh nhân tộc thủ đoạn chẳng còn mấy thế nhưng mạng thú cũng chẳng bao nhiêu, trước còn thịnh giờ suy rồi.

Đánh thêm một trận nữa, thú tộc chắc chắn phải đi ra hết, nếu không là toàn diệt.

Còn ở bên này nơi Minh Triết đang tập luyện, đã qua mấy ngày nên mọi thứ khác rất nhiều, nơi đây như thể là một không gian biệt lập, nên chẳng có mấy ai tiến đến đây rồi.

Lâm Thủy giờ đã rất tiến bộ nhất là trong khoản chiến đấu, nếu như lúc trước nàng còn chật vật, lúc suýt c·hết, lúc không còn da thịt, thì giờ nàng đã có thể đối đầu sinh tử chiến với con sói mà ngày trước nàng phải đánh đến chật vật, tất nhiên mọi thứ đến điểm là dừng, còn điểm nào, hắn không nói.

Đã mấy ngày bên nhau nên người và thú khá thân thiết, hắn giờ đã biết bầy này có sáu con và hóa ra con sói có ngoại hình lạ thường kia lại không phải là con đầu đàn, đầu đàn là một con khác nhưng con sói có ngoại hình dị biệt kia lại quản lý hết mọi việc trong bầy.

Sáu huynh đệ này tuy chỉ có huyết mạch trung đẳng nhưng lại là một bầy dị biệt, có sức mạnh vô cùng đặc biệt.

Sáu huynh đệ bao gồm: “Không thể nhìn nhưng mắt rất tinh.” “Không thể nghe nhưng tai rất tốt.” “Không thể ngửi nhưng mũi rất thính.” “Không thể nếm nhưng lưỡi rất đặc biệt.” “Không thể cảm nhân nhưng cảm nhận rất tốt.” và “Không thể chạm nhưng thân thể rất đặc biệt.”.

Con sói mà đang đối chiến với Lâm Thủy và đồng thời cũng là con mà mấy hôm trước săn g·iết Lâm Thủy là “Không thể chạm nhưng thân thể rất đặc biệt.”.

Tên như ý nghĩa bao gồm cả năng lực luôn, trong một vị trí cố định, trong một phạm vị nhất định, nó sẽ tạo ra một vòng tròn mà mắt không thể thấy, tai không thể nghe, mũi không thể ngửi, lưỡi không thể nếm, thân thể không thể cảm nhận, ở trong vòng tròn đấy có thể nói nó gần như là vô địch, khi có thể làm biến mất và hiện ra một phần hoặc là toàn bộ cơ thể của mình theo ý nó muốn, hình ảnh sẽ không mất làm ta dễ nhầm tưởng nhưng thực chất kiếm chém sẽ xuyên qua, đao cắt cũng không đứt, thẳng đến khi nó hóa lại bình thường thì ta mới chạm vào nó được, một năng lực liên quan đến phạm trù không gian, vô cùng tốt nếu nó biết lợi dụng.

Nhưng năng lực của nó không phải là toàn năng, sau khi đưa thân về trạng thái chạm được phải mất một thời gian nhất định thì mới có thể dùng lại kĩ năng ấy, nghĩa là nếu nó chuyển thân sang trạng thái không chạm được rồi chuyển thân về trạng thái chạm được thì phải mất một khoảng thời gian có thể ngắn hoặc dài tùy vào nó để có thể đưa thân về trạng thái không chạm được.

Chương 217: Điên Họa