Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 219: Ấu Thú

Chương 219: Ấu Thú


Kể từ ngày hai mươi trở đi khi bước vào bí cảnh này, điều mà ai cũng cho là hiển nhiên, thú tộc không thể đi vào khu vực an toàn, điểm nghỉ dưỡng của nhân tộc, cho dù là dã thú không khác đã bị loại bỏ.

Một chủng tộc lang có huyết mạch đặc thù, năng lực dị biệt, có thể biến từ dạng sói thành dạng người và từ dạng người thành dạng sói đã xâm nhập vào một số điểm an toàn của nhân tộc, lừa gạt lấy tài nguyên của họ rồi g·iết.

Đối với việc này cao tầng của nhân tộc rất bất mãn, phái chủ chiến người đã đến hẳn đại bản doanh của thú tộc để đòi lấy công đạo, thú tộc giải thích rằng tộc ấy cũng giống như đám người điên điên rồ rồ, không nằm trong trận doanh khống chế của thú tộc, đồng thời đưa thêm thông tin về tộc ấy cho nhân tộc và đề nghị thêm tộc ấy vào danh sách truy bắt.

Nhân tộc sau khi bàn bạc kỹ lưỡng xong thì đồng ý, thông tin sau đó được mang về và công bố rộng rãi đối với nhân tộc.

Tộc gọi Nhân Lang tộc, số lượng không quá nhiều, năng lực bao gồm: Có thể hiểu và nói thông thạo nhân ngữ, tại ban ngày thời điểm có thể đổi từ dạng sói sang dạng người và từ dạng người sang dạng sói, còn ban đêm có thể đổi thêm một dạng nữa đó là nhân lang dạng, nhân lang dạng khá mạnh và đặc thù, với thân người, đuôi sói, lông sói, vuốt sói, răng sói, lực cắn của sói, tốc độ của sói, khả năng của sói, bài trừ đi hết toàn bộ khuyết điểm của sói, … Đối với nhân tộc, Nhân Lang tộc giờ là đối tượng nguy hiểm cần phải bắt lại và bàn giao, ừm, chính là bắt lại và bàn giao.

Cuộc vui nào rồi cũng tàn, cuộc tình nào cũng tan, ở với nhau lâu dù vui vẻ, nhưng cũng đã đến lúc hai người bọn hắn phải đi rồi, từ ngày ở chung với bầy sói, đến bây giờ đã thêm mười mấy hai mươi ngày rồi, tháng cũng sắp hết, chắc còn khoảng mười ngày nữa là cửa mở.

Đã đến lúc hai người bọn hắn đi hoàn thành nhiệm vụ của bí cảnh, thời gian dù sao cũng chẳng còn bao nhiêu rồi, những cao thủ khác trong bí cảnh, những kẻ từ đầu đến cuối vẫn còn đang ẩn mình, giờ khắc này là lúc họ chuẩn bị hành động.

Ấu thú dù sao cũng nhiều, hai người tu vi cũng cao, kiếm một hai đầu ấu thú có huyết mạch trung đẳng cũng chẳng phải việc khó, cả hai đều không tu theo hướng Ngự Thú đạo, nên thú lấy về cũng chỉ làm bạn đồng hành.

Lâm Thủy nàng cũng chẳng có nhu cầu đặc biệt, hắn cũng như vậy, hai đầu ngự thú có huyết mạch trung đẳng, ngay ở gần đây có một bầy.

Trước khi đi Lâm Thủy có hỏi, đưa ra đề nghị với bầy sói về hai đầu ấu thú, bầy sói vui vẻ đồng ý mà chẳng có chút chần chừ nào, họ cũng muốn cho con cháu của họ ra ngoài thiên địa rộng lớn, dương danh lập vạn, chứ không muốn con cháu bó buộc trong bí cảnh này, dù có cha mẹ chú bác bảo vệ, phụng dưỡng, nhưng cả đời chỉ dừng lại ở Tẩy Trần cảnh ngũ giai.

Mong muốn của bầy sói là sự thật, với kinh nghiệm của hắn chưa hề thấy chút nào sự giả dối, bầy sói rõ ràng đã tin tưởng Lâm Thủy và Minh Triết hắn đến mức sẵn sàng giao con cho hai người chăm sóc và bảo vệ, đương nhiên đây là một chuyện vui, nhất là năng lực của bầy sói này rất mạnh, nếu phải so sánh với Sơn Vương thì phán đoán của hắn vẫn vậy, một hai con Sơn Vương có thể thủ thắng, nhưng cả một bầy quây lại Sơn Vương dù mạnh vẫn phải thua, dù sao Sơn Vương là Sơn Vương mà, đâu phải tự dưng nó được xưng danh như thế, Minh Triết hắn lần kia thắng, cũng là thắng thảm, Sơn Vương lần đó rõ ràng đã b·ị t·hương trước, hơn nữa nó còn ngạo nghễ và hắn thì có công pháp khắc chế đối với hổ, kinh nghiệm chiến đấu đầy mình vẫn còn phải tay mất chân cụt, thì một hai con sói này so với Sơn Vương đã là gì.

Thế nhưng chuyện này vẫn là chuyện vui vì năng lực của chúng rất mạnh, bầy sói còn tin tưởng và sẵn sàng giao con cháu cho hai người Lâm Thủy và Minh Triết hắn nữa, nhưng đấy là trong trường hợp chúng có con có cháu, còn bây giờ con duy nhất trong bầy có khả năng sinh sản “Không thể nếm nhưng lưỡi rất đặc biệt” vẫn chưa đến tuổi sinh sản, mà nếu đến tuổi rồi thì vẫn chưa có mang, muốn nó có mang rồi sinh ra đời kế tiếp thì phải ngồi đợi nó thêm mấy tháng nữa, cho đến khi bầy sói con ra đời ổn định rồi mới có thể giao lại cho hai người.

Tuy biết thế nhưng hai người bọn hắn cũng chẳng có rung động gì mấy, vẫn như mọi khi, lễ phép cáo biệt rồi đi.

Toàn bộ bí cảnh này đã được Minh Triết hắn nhớ lại, từng ngõ ngách nơi đây hắn đã đi qua hết rồi, đi đến hang ổ của hắc lang gần đấy, dùng một chút tài nguyên đổi lấy một hai con hắc lang có huyết mạch trung đẳng cũng chẳng có khó khăn gì, có linh trí rồi thì bán con là không nên, kể cả thú chưa có linh trí còn giữ con hơn người, nhưng mà bầy hắc lang này ấu lang nhiều lắm, một năm để được hơn trăm lứa, không nuôi nổi, bình thường toàn để chúng tự sinh tự diệt, nay đổi lấy một hai con cho người khác chăm sóc, còn lời thêm một chút tài nguyên nữa, chúng cũng sẵn sàng, đổi.

Kiếm tạm một điểm nào đó để dừng lại, nghỉ chân, sau đó lại đi tiếp, đến tối mới đến một điểm an toàn.

Mấy ngày kế tiếp hai người không ở nơi này thì cũng ở nơi khác, giống như hình với bóng chẳng lúc nào rời xa nhau, chăm sóc cho bầy thú con, xong còn nghiên cứu cách chăm sóc nữa.

Tin tức khá nhiều vào mấy ngày sau đó, các cao thủ của nhân tộc, trước không có cử động mạnh, nay nhao nhao rời hang đi ra ngoài, một số lượng lớn thì dùng tài nguyên đổi ấu thú, một số nhỏ không đổi thì lên đường.

Trận doanh cũng toàn lực xuất động, trước còn có chút tình đoàn kết, giờ là thân ai nấy lo, ai có nấy hưởng, dù sao ai cũng nhăm nhăm vào thú có huyết mạch trung đẳng, nên những con dã thú không có linh trí họ cũng kệ chẳng thèm quan tâm, lượng lớn người tràn vào các cứ điểm của thú tộc để đổi, một số khác thì tràn vào cứ điểm để c·ướp.

Mấy ngày nay chung quy là loạn, rất loạn.

Còn ở bên này hiện giờ trong một hang động nào đó, Minh Triết hắn và Lâm Thủy nàng giờ đang cho hai đầu ấu lang ăn, phương pháp nuôi dưỡng ấu thú họ đã sớm học được, nhưng tài nguyên phù hợp cho từng cá thể hoặc chủng tộc khá hiếm, lần này mang đi hai người bọn họ không có những món đồ ấy, thế nhưng chúng cũng chẳng kén ăn nên mấy món thay thế chúng cũng tạm ăn được.

Bí cảnh cũng sắp kết thúc, ai rồi cũng thay đổi, nhất là Lâm Thủy nàng thay đổi nhiều nhất.

Thông minh cơ trí, điềm nhiên điềm tĩnh, khéo trong việc đối nhân xử thế, vô tình với người nhà.

Tâm tư thâm trầm, hỉ nộ không rõ, trái bày dương tri kế, phải vẽ âm tri mưu.

Dù sao cũng là mãnh tướng cùng kiêu hùng chung một thể, trước mãnh tướng tỉnh kiêu hùng mê, giờ cả hai cùng tỉnh.

Lẽ ra kiêu hùng không nên tỉnh, đời nàng chỉ cần mãnh tướng chi tâm thôi, vậy là đủ để sống trong cái thế gian đau khổ này rồi, nhưng giờ kiêu hùng đã tỉnh chẳng ai có thể ngăn lại nó được nữa.

Cho dù có là minh sư thánh hiền, thế gian này có những người không thể thay đổi, giúp họ phát triển thêm trên con đường của họ thì được, thay đổi họ thì không.

Chương 219: Ấu Thú