Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Vinh Danh Pháp Sư Vô Tâm, Mạch Suy Nghĩ Đáng Kính Trọng
Sự kiện kia hẳn cũng kết thúc giờ là lúc phân tích những cái âm mưu sự kiện diễn ra trong đó.
Sự kiện sinh ra là do Viêm Hầu tộc xuôi bắc, vì một cái âm mưu gì đó, cho dù đến cuối cùng tôi đọc rồi nghĩ cũng chẳng mấy tin lắm, theo như những thông tin mà tác giả
cung cấp, Viêm Hầu tộc xuôi bắc, chỉ để làm quả bom, cho phàm nhân bị bệnh, nhưng thực, là mục đích của họ sao?
Tôi có nghi quá, hay không thì không biết, nhưng thử nghĩ, Viêm Hầu tộc, bá chủ ở phương nam, một thế lực sánh ngang với Ngự Lang tông dưới mắt của Mộc Thanh đảo, cử một đội hình một vị Huyền Ngọc cảnh, chẳng rõ là trưởng lão hay không, một vị Hoàng Cơ cảnh, bàng chi, nhưng là Hoàng Cơ cảnh đỉnh phong sáng ngang với
Thế huynh theo mặt tu vi và một vị dòng chính, dù là hạng gần chót nhưng cũng là dòng chính, đến đây, bao nhiêu khó khăn vất vả, chỉ để cho phàm nhân bị bệnh?
Nghe nó cứ thấy nghi thế nào.
Không phải là phàm nhân thế này thế kia, nhưng thật sự là họ làm thế chỉ để c·hết phàm nhân thôi sao? Ừ thì c·hết rất nhiều người phải hơn mấy trăm nghìn người ở cả hai thậm chí là ba làng, ừ thì kéo theo vài tên đệ tử cũng đi nữa, nhưng thực là thế, một vị Huyền Ngọc, một vị Hoàng Cơ đỉnh phong, một vị dòng chính, thực, ôm bom tự
sát, lặn lội đường xa là vì thế?
Tạm chưa biết, tác thường úp úp mở mở có lẽ ở đoạn nào đó tôi bỏ qua?
Nhưng cũng vì sự kiện này, Minh Triết hắn được môn phái cử đi.
Tông phái có thể dễ dàng.
Mở đại trận, trấn áp, g·iết c·hết, ít tổn thất, chẳng t·hương v·ong.
Nhưng cử hắn đi để xử lý sự kiện này là một cuộc c·hiến t·ranh chính trị giữa các phe phái trong tông.
Tìm ra k·ẻ g·ian.
Tiêu diệt kẻ ác.
Nếu nhiệm vụ này của hắn thành.
Danh tiếng của hắn sẽ còn bay cao, bay xa hơn nữa.
Vượt xa cái gọi là đứng trên đầu ngọn gió.
Nhưng nếu nhiệm vụ của hắn bại.
Danh tiếng chưa vững chắc sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng với thế lực chính trị của hắn.
Dù bị ảnh hưởng.
Cũng có thể đẩy lên.
Như cũ.
Hoặc.
Ít hao tổn.
Nên thế lực chính trị của hắn.
Hoàn toàn ủng hộ.
Trăm đường ít đường thiệt.
Nhưng Minh Triết hắn chẳng quan tâm đến nhiệm vụ này.
Bày ra cái bẫy.
Rồi mặc đấy.
Được lợi nhiều cũng chẳng quá tốt.
Bại thì cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều.
Nhưng nhiệm vụ này có hắn tham gia.
Hắn chỉ huy hắn làm đầu.
Ai cũng muốn trèo cao được lợi.
Nên trò chơi ấn tượng mới sinh ra.
Hiền huynh người được lợi nhất.
Có thiên thời, địa lợi, nhân hòa.
Bản thân tu vi cao, đầu óc dùng tốt.
Có người quân sư tốt, là Thế huynh một vị đã kinh qua bao nhiêu sóng gió, học rộng tài cao, biết nhiều.
Được chia cho một mình một làng Hữu Mỏ.
Nơi đã có Lâm gia một gia tộc làm bá chủ nơi ấy.
Có sức ảnh hưởng của Thế huynh một người vốn là người nơi đây.
Khả năng là người quản lý tổng cũ.
Lâm gia quá dễ dàng rơi vào tay người.
Nhưng sự khó xảy ra.
Có những kẻ vươn lên được lợi trước.
Chim đầu đàn thường c·hết trước.
Vì s·ú·n·g bắn chim đầu đàn.
Có người muốn chuyển từ bên này sang bên kia.
Vì lý do không tranh với đời nhưng điều này đã làm cho Hiền huynh phải lo lắng.
Đe dọa sự bá chủ và có khả năng tăng sự lựa chọn của Lâm gia.
Khi bức thư tới.
Là sự hợp tác cũng tới.
Hiền huynh người này.
Lục thân bất nhận, đồ gia diệt môn.
Để đảm bảm Lâm gia không đổi chủ khác, để đảm bảo làng này mình hắn là bá chủ, hắn g·iết anh g·iết vợ, nổ hầm mỏ khiến cho anh tan xác, thiêu c·hết vợ khiến cha đau
lòng, cha vợ vì con cái hi sinh cũng sầu muộn mà c·hết.
Vu oan giá họa cho người muốn sang đây để bức người rời đi, để cho thế nhân những kẻ có trí biết, rằng Hữu Mỏ làng thuộc về mình, thuộc về Hiền huynh hắn.
Hai làng bắt tay được lợi có bên cao bên thấp, Hiền huynh được lợi cao, bức Lâm gia cùng toàn thể các tộc khác của làng Hữu Mỏ thù bên kia, để cho họ không có sự lựa
chọn nào ngoài mình, dù những kẻ khác muốn đến đây, cũng chẳng được nhận chủ, chẳng được trào đón.
Vì Cảng bên kia có thêm mấy người ngã ngựa, giảm bớt sự lựa chọn của những gia tộc kia, tăng sự lựa chọn cho những người còn lại.
Vốn tưởng chuyện vậy là hết, nhưng không, Dược huynh thấy cơ hội ngay trong đêm dẫn quân đi g·iết người, chiếm khu chợ, khu nhà hàng, Hữu Mỏ bên b·ị đ·ánh cho chở tay không kịp.
Dược huynh kiêu ngạo, thắng mà, nhưng thành cũng này, bại cũng này, khi bị người ta đến đòi đất, chẳng biết là trong rượu mà địch rót có độc hay là không, cũng chẳng quan tâm cái gì, họ rót mình uống, cuối cùng vì kiêu ngạo mà trúng độc.
Ba người đệ tử đi theo mình bị cầm chân, đến khi Hiển huynh đuổi đến người kia mới có thể đuổi theo.
Dược huynh hùng mạnh suy yếu vì trúng độc, ba người đánh một, dù cho Hiển Hiền hai người suy yếu cuối cùng Dược huynh hùng mạnh toàn lực tung ra cũng chỉ có thể cầm hòa.
Đến khi người đuổi đến mới ký hiệp ước hòa bình.
Cắt một nửa những gì mình chiếm được rồi rời đi.
Nhưng cái sai của Dược huynh ở đây chẳng phải kiêu ngạo mà là một thứ nữa, đó là không cột lợi ích của mình vào với những người đệ tử đi theo, nhóm của Dược huynh nhìn thì chắc chắn, nhưng thực ra không phải vậy, những người đệ tử đi theo Dược huynh ấy, họ trung thành với lợi ích, mà lợi ích của Dược huynh cho quá thấp so với những gì mà Dược huynh có, họ cũng chẳng tham gia trò chơi ấn tượng dù có muốn, những lợi ích vật chất là những gì tự sự kiện này bọn họ có thể có được, bởi cái lý đấy nên thành ra lòng trung thành của họ đối với Dược huynh chỉ tồn tại đến khi nào có lợi ích cao hơn xuất hiện.
Những kẻ kia chẳng phải bị cầm chân, họ chỉ bị lợi ích mua nên mới đứng lại.
Phe cánh của Dược huynh bây giờ đầy nguy nan, Dược huynh bệnh, suy yếu, ba người, có chia rẽ, có không, cho dù lợi ích nhận được từ Dược huynh tăng lên, thì cũng bình thường, nhưng lúc này Thời gia nhảy ra một ngôi sao sáng, Thời gia công chúa bắt lấy cơ hội liều mình đánh cược thể hiện tài năng của mình, nàng cược thắng, các công trình kiến trúc được cải tạo lại, nàng cột lợi ích của mình với ba người đệ tử, với Dược huynh, nên những gì mà phải mất mấy năm lâu trong vài ngày đã hoàn thành.
Những nơi đấy thu nhập thấp, cũng ảnh hưởng đến lợi ích chung, đến lợi ích của những người đã đút vào túi.
Nàng cược thắng.
Khu chợ, khu nhà hàng sau khi được cải tạo lại khách đến nhiều hơn, thu chi nhiều hơn.
Ai cũng vui mừng, người trong Dược huynh phe cánh.
Nhưng cuối cùng dù giỏi đến mấy nàng vẫn chẳng thoát nổi chữ tình, bị cảm xúc chỉ lối, bị nói thế này thế kia, nàng không chỉ không bán, mà còn tặng không khu chợ, khu nhà hàng cho Tạo gia công tử.
Tin này đến tai Dược huynh, hắn nổi trận lôi đình, nộ khí xung thiên, lửa giận ngập trời, trong lúc mất trí, kêu đánh kêu g·iết với Thời gia công chúa, ba người đệ tử cản ngăn, lấy cục thế là ba đánh một, dù cho Dược huynh cầm hòa, nhưng suy yếu nên càng đánh càng lùi.
Thế nhưng mục đích của một số người đã đạt được, Tài Hiển hai người xuất hiện, Hiền Thế hai người từ trong bóng tối cũng hiện thân, Thế huynh không đánh trận chỉ cầm chân.
Những kẻ kia trong bóng tối vốn lo nghĩ nhiều điều, vì họ chẳng biết được Dược huynh tình trạng thực sự như thế nào, ngày hôm đó, là thực trúng độc hay là diễn, liệu độc có ảnh hưởng đến Dược huynh không, liệu có suy yếu không? Chẳng ai rõ, nên họ, mới lắng lo, lược thi tiểu kế để dụ Dược huynh ra và giờ Dược huynh đã lộ mặt rồi.
Ba người đệ tử đi theo Dược huynh bị cầm chân, Tài Hiển Hiền ba người vây công Dược huynh bệnh tật, ba đánh một, hơn nữa Dược huynh đã suy yếu, thắng, hỏi làm sao?
Nhưng khi đó Dược huynh hỏi Tài Hiển, một lời nói đánh thẳng vào tâm can, vì nếu Dược huynh ngã, tiếp theo Hiền huynh sẽ ra tay với hai người, một câu nói khiến hai kẻ đổi phe, giờ vẫn là ba đánh một nhưng là đánh Hiền huynh, chỉ là Hiền huynh có ẩn giấu, tu vi vốn mạnh nhưng cũng chẳng bằng Dược huynh, lúc toàn thịnh, nhưng giờ Dược huynh yếu đuối, với sức lực này, một mình Hiền huynh đủ đánh năm sáu người, Tài Hiển Dược, cùng với ba vị đệ tử đi theo Dược huynh mà chẳng giấu tu vi, nhưng tác giả lại quay xe phát nữa khi Thế huynh hợp tác với Dược huynh lần này, tôi đã ngờ ngợ khi mà đan dược luyện thừa một viên rồi, giải độc cho Dược huynh, phản Hiền huynh, ra làm chủ ở bên Bách Nghiệp, làm một phương kiêu hùng.
Hiền huynh sụp đổ, Dược huynh khỏi bệnh đại triển thần uy, phe cánh đoàn kết, ép cho Tài Hiển cúi đầu, không thể không thoái lui nếu muốn còn chỗ mà sống, sau lần
đó, Vì Cảng chính thức có chủ.
Như thế không đủ, hắn muốn nữa, muốn nữa, nên ép cho Tài Hiển hai người dùng kế không bằng người khi gặp hắn, để bức Thế huynh phải lui sân, rời khỏi trò chơi này, điên cuồng hơn nữa là còn tự thiêu thân mình để khiến cho trò chơi chấm dứt, nhưng bất thành khi tác lại quay xe một phát nữa, Hiền Thế hai người không phản bội nhau, họ chỉ đơn giản là tách ra rồi hợp lại, Dược huynh xám mặt trở về.
Viêm Hầu tộc người tiếp cận vì Dược huynh quá hoàn hảo, nếu không thể điên cuồng theo cách này vậy thì điên cuồng theo cách khác.
Hắn thiêu thân mình, d·ịch b·ệnh nổ ra, rồi g·iết hàng trăm ngàn người.
Phân tích về nhân vật.
Tài Hiển hai người trong sự kiện này ban đầu giới thiệu thì cũng đáng ngẫm nhưng sau thấy chỉ bình thường.
Hiền huynh thì độc ác, lục thân bất nhận, đồ gia, diệt môn, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích dù thông minh nhưng chẳng ở gần, thân ở xa, từ đầu đến cuối vẫn là con rối trong tay người, hành động suy nghĩ theo từng lối đi mà người đã chỉ sẵn.
Thế huynh xuất thân danh giá, đệ tử của một vị Huyền Ngọc cảnh trưởng lão, tu vi cao, trải nghiệm nhiều, vốn là người có tỷ lệ chiến thắng cao nhất, nhưng cuối cùng vẫn là con rối trong tay người, bị người thao túng để người đạt được mục đích.
Còn Dược huynh kẻ thắng ở sau cùng, lấy thân một vị Tẩy Trần cảnh, xuất thân từ một gia đình phàm nhân bình thường, ừ thì được một vị trưởng lão chỉ bảo sau khi vào tông, nhưng vị trưởng lão ấy liệu có sánh ngang được với sư phụ của Thế huynh, khi một kẻ ở trong kho, còn một kẻ ở ngoài làm nhiệm vụ vì tông môn?Dù có bằng nhau hoặc hơn thì trong khoảng thời gian ngắn, làm sao Dược huynh có thể vượt xa người đã được học lâu ở đời, nhưng Dược huynh vẫn chiến thắng, khả năng cao, rất cao là biết rằng nhóm mình không đoàn kết dù có để lợi ích cao hơn vẫn thế nên cố ý dẫn lửa thiêu thân, để sau khi lửa cháy hết, nhóm đoàn kết một lòng lại, chẳng cần biết là bệnh giả hay bệnh thật nhưng vẫn cố ý tức điên lên rồi lao ra tranh đấu lộ khí tức, để dụ cá đến, để chúng tưởng mình đã chú ý ai ngờ chúng mắc câu, vì ai cũng biết rằng mấy cái tờ giấy hòa bình hay khế ước đất gì đấy, đối với họ cũng chỉ là giấy vụn, nếu giấy đấy thực là quyền sở hữu kiểm soát đất, thì vốn ban đầu nó thuộc về Hữu Mỏ cũng chẳng bi Dược huynh c·ướp đi, trên lên gặp hắn khi ba làng có chủ, cố ý cái trò dẫn lửa thiêu thân, để dụ ra con cá lớn nhất, thắng được một đêm với trinh nữ, còn thắng luôn cả trò chơi ấn tượng với người, tích thủy tri ân dũng tuyền tri báo, chỉ vì một ơn nhỏ mà Dược huynh đã hi sinh cả tính mạng mình.
Còn tại sao phân tích trên chẳng giống dưới, vì đọc của tác cũng phải học được cái gì đấy, nên tôi cũng học được cái quay xe, chờ thời.
Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha.
Buổi tối tốt lành.
Tác:
Tôi ấn tượng vì sự tiến bộ của bạn, nên như mọi khi hãy để tôi vinh danh cho bạn.
Đồng thời tôi sẽ trả lời một nghi hoặc cho bạn, những kẻ kia sang đây là những kẻ bị lưu đày, mục đích của chúng không phải những kẻ phàm nhân, nhưng cuối cùng phàm nhân là sự lựa chọn duy nhất mà chúng có.
Một ngày tốt lành.