Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 96: Cách Biệt
Ngay sau khi cánh cửa được đạp đổ, hắn bước ra ngoài đã thấy có hai người mặc đồ đen che kín mặt đứng trước cửa phòng tắm của hắn, tuy không biết hai người này thực lực như thế nào nhưng chỉ cần nhìn qua hai người này thôi đã khiến hắn thấy có chút gì đấy không ổn rồi.
“Xin chào con chuột nhỏ.” Ngay sau khi hắn bước ra khỏi cánh cửa âm thanh của một người nữ nhân vang lên.
Khi nghe âm thanh này hắn nhận ra ngay đối phương là ai, tuy chẳng biết tên họ nhưng hắn có thể chắc chắn đối phương là cặp tình nhân mà hắn cùng Cẩn Y gặp ở cuối buổi Viêm Mộc hội.
“Thả người xuống.” Do mất máu quá nhiều hơn nữa còn hai v·ết t·hương rất lớn chưa được xử lý ở trên người nên giọng nói của hắn lúc này đang có chút thều thào nhưng lời hắn nói ra bây giờ kết hợp với thần thái ung dung, thong dong của hắn khiến cho hai người nam nữ này thấy có phần kỳ lạ.
Tuy trong lòng thì vẫn có một chút nghi hoặc nhưng nữ nhân đấy vẫn cười một tiếng rồi nói:
“Nghé con mới sinh không sợ cọp, tiểu huynh đệ ngươi cũng ẩn giấu khá nhiều điều đấy, nhưng thôi người này chúng ta phải mang đi ngươi cứ nghỉ ngơi đi.”
Nói xong câu đấy người phụ nữ nhấc một tay lên vẩy một cái, một luồng khí nhỏ từ trong tay nàng bay ra.
Từ xa cảm nhận được luồng khí đấy Minh Triết hắn thầm nghĩ trong lòng không ổn rồi cả người bọc khí lại để bảo vệ, căn nhà sau khi cảm nhận được luồng khí tức đấy thì cũng đã lập tức khởi động trận pháp bảo vệ nhưng làm sao có thể chống lại được, Hoàng Cơ cảnh đòn đánh cho dù là yếu nhất thì một căn nhà với trận pháp nhất phẩm hạ giai cùng với một tiểu tử nhất phẩm tu vi là không thể đỡ được.
“Uỳnh.”
Căn nhà sau cú nhấc tay đấy của nàng thì lập tức bị hủy diệt, luồng khí đi đến đâu thì hủy diệt đến đấy, cả Minh Triết hắn cũng không ngoại lệ nhưng cũng may hắn có trận pháp lẫn cả khí để bảo vệ nên sau khi trận pháp bị vỡ hắn chỉ b·ị đ·ánh bay ra văng vào rồi phá nát căn nhà đối diện, cũng may là trong nhà này bây giờ không có người vì hiện tại người trong nhà này cũng ra ngoài đường để đi hóng hớt xem là có chuyện gì rồi.
Đang đứng hóng hớt thì thấy căn nhà bị đổ và đương nhiên khi nhìn thấy căn nhà bị đổ chủ nhân của nó chắc chắn sẽ buồn lòng rồi, nhưng khi chủ nhân của nó đang định tiến vào gần để tìm hiểu cùng oán trách Minh Triết thì ở bên kia sau khi khói bụi tan hết hai người kia cũng chạy mất, lúc này mọi người mới ý thức được một luồng Hoàng Cơ cảnh khí tức vẫn còn nhàn nhạt trong không gian khiến ai nấy đều không rét thì run mà không run thì sợ, đứng co lại với nhau đợi người đến.
Trước bọn họ có nghe qua thầy cô giáo nói về sơ đồ cảnh giới, biết Hoàng Cơ cảnh là cao hơn Tẩy Trần cảnh cứ nghĩ chênh lệch không bao xa bởi vì ngay sau Tẩy Trần là Hoàng Cơ rồi mà nhưng hôm nay bọn họ được chứng kiến tận mắt uy lực của Hoàng Cơ cảnh, chỉ một luồng khí tức nhỏ thôi cũng đã đủ phá nát hai căn nhà được trận pháp bảo vệ.
Chỉ một luồng khí tức nhỏ thôi cũng đã đủ để khiến cho bọn họ lúc này cảm thấy toàn thân vô lực, như cá nằm trên thớt rồi vậy khi đứng trước một vị Hoàng Cơ cảnh cao thủ thì sẽ như thế nào.
“Ngươi nhìn đi ở đ·ống đ·ổ n·át kia hình như vẫn còn xác người.”
“Kệ nó, ngươi không nhìn thấy uy lực của Hoàng Cơ cảnh à, cái tầm này chỉ có đứng im mà đợi cao thủ trong tông đến thôi.”
“Uy, ngươi nói xem tiểu tử kia đ·ã c·hết chưa?”
“Ai mà biết được nhưng đến cả hai căn nhà còn bị hủy thì ta nghĩ tiểu tử đấy cũng chẳng sống được đâu.”
Tiếng đám người lúc này đang xì xào bàn luận, đương nhiên khi cảm nhận được luồng khí tức Hoàng Cơ cảnh bọn họ sợ chứ, đến nỗi cho dù người đi rồi bọn họ cũng vẫn không dám đi ra vì sợ luồng khí tức đấy có thể gây ảnh hưởng đến họ.
Điều này cũng dễ hiểu thôi vì bọn họ là người đến từ các vùng quê may mắn có tư chất tốt được chọn vào tông tu hành chứ kiến thức về giới tu thì không nhiều thế nên khi chứng kiến một thứ gì đấy mà họ không hiểu ví dụ như là sức mạnh của vị Hoàng Cơ cảnh thì bọn họ trong lòng ắt sẽ sinh ra sợ hãi, con người mà ai mà chẳng s·ợ c·hết bọn họ cũng vậy không ngoại lệ thế nên sau khi chứng kiến sức mạnh của Hoàng Cơ cao thủ có ai dám cử động đâu.
Đương nhiên sau khi hai căn nhà bị phá ai nấy quanh khu này khi đang ngủ đều bật dậy đi ra ngoài xem có chuyện gì, chỉ có một số ít người không ra ngoài vì bận ngủ hoặc là trong lòng có đề phòng gì chứ còn đâu họ đều ra ngoài hết.
Lúc này từ trong đ·ống đ·ổ n·át toàn thân nhuốm máu của chính mình Minh Triết hắn đứng dậy, đã rất lâu rồi hắn mới trở lại tu vi Tẩy Trần cảnh mà ăn đòn của Hoàng Cơ cảnh và phải công nhân một điều đúng là khoảng cách của hai bên hiện tại đúng là xa nhau thật, chỉ một cái nhấc tay nhẹ nhẹ của đối phương để tạo ra một luồng gió thôi, thậm chí còn yếu hơn cả một cái hắt xì mà cũng đã đủ để phá nát hai căn nhà cùng áo giáp khí của hắn, cũng may là có trận pháp để bảo vệ nhưng cho dù có trận pháp khi cái luồng khí đấy đi qua cũng đã phá nát cả áo giáp khí của hắn và đánh bay hắn đi rồi.
Đứng dậy xác nhận cơ thể vẫn còn có thể cử động, vẫn còn có thể chạy hắn lại vác dao chạy đến hướng của Cẩn Y, sở dĩ khi nàng b·ị b·ắt xa rồi mà hắn vẫn có thể biết được nàng ở đâu là vì công pháp, công pháp của nàng tu luyện có thể cho hắn biết vị trí của nàng ở đâu ngay khi hắn muốn biết, cho dù xa tận chân trời gần ngay trước mắt nếu ai muốn bắt nàng mà chưa phế công pháp của nàng hắn vẫn tìm được.
Sau khi hắn đi được một lúc thì đội tuần tra cùng người của dược đường mới đến, nhưng khi nhìn thấy xác n·gười c·hết cùng hai căn nhà bị hủy sắc mặt ai cũng ngưng trong, vì bây giờ đang là thời điểm thay ca của đội tuần tra thế nên cho dù là Minh Triết đệ tử của một vị trưởng lão hay là trưởng lão gọi đến cũng không thể đến nhanh được, hơn nữa từ lúc Cẩn Y gọi cho họ đến khi họ tới còn chưa tới ba phút.
Bên kia Cẩn Y sau khi b·ị b·ắt thì nàng liên tục dẫy dụa cùng gào thét trong đau đớn đến nỗi để tránh bị lộ họ còn phải dán một cái bùa cấm âm lên túi của Cẩn Y khiến cho nàng dù có hét như thế nào cũng chẳng ai nghe thấy được.
Sở dĩ nàng gào thét trong đau đớn như vậy là do công pháp, hôm nay nàng sớm đã dùng hết một canh giờ rưỡi nghỉ ngơi rồi cộng thêm ban nãy khi sát thủ đột nhập nàng đã bừng tỉnh đến giờ cũng phải hơn sáu phút rồi, nhưng đừng nói là sáu phút cho dù một giây một phút đối với nàng bây giờ cũng giống như là đang sống trong địa ngục rồi cơn đau từ bụng đang liên tục hoành hành khiến cho nàng không thể suy nghĩ được điều gì nữa.
Nếu ban nãy cơn đau vẫn ở trong tầm mà nàng có thể chịu đựng được thì nàng mới cắn răng chịu đựng đi tìm lệnh bài để liên lạc với đội tuần tra cùng dược đường nhưng bây giờ cơn đau liên tục tăng lên khiến cho nàng chẳng chịu được nữa mà phải gào thét cùng giẫy giụa.