Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Phần Tiếp Theo
Minh Vũ: "Lúc này Bảo Đại đã ký với Nhật bản "Tuyên cáo Việt Nam độc lập" vào tháng 3 năm 1945 do Nhật soạn để tuyên bố thành lập Đế Quốc Việt Nam, gia nhập Khối Thịnh Vương chung Đại Đông Á( khối các quốc gia châu Á do Nhật Bản lãnh đạo và không phụ thuộc vào sức mạnh của phương Tây) theo đó quân Nhật có quyền trưng dụng tài sản trên toàn Việt Nam. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhờ chọn đúng thời cơ mà sức mạnh của Nhân dân ta được nhân lên gấp bội: từ ngày 14 đến ngày 18/8, cuộc Tổng khởi nghĩa nổ ra giành thắng lợi ở nông thôn đồng bằng Bắc Bộ, đại bộ phận miền Trung, một phần miền Nam và ở các thị xã: Bắc Giang, Hải Dương, Hà Tĩnh, Hội An, Quảng Nam...
Ha, còn gì nữa hắn thân là nam nhân không đầu đội trời chân đạp đất thì thôi vậy mà phải sống vào tiền tích góp của kỹ nữ, của Hoàng Hậu. Cả cuộc đời hắn có cái gì lấy làm tự hào, hắn được ăn học là nhờ máu của nhân dân Đại Việt, hắn có cuộc sống sung sướng là nhờ vào hoàng hậu nhờ vào chính phủ, hắn vung tiền như rác lại nhờ vào viện trợ của Pháp.
Ngư Nương Nương: "Ngươi để ta vui mừng một chút thì c·h·ế·t hả? Đất nước được hòa bình, dân chúng an cư ta phải vui rồi."
Nhưng có thể cứu được nhân dân là Cách Mạng Tháng 8.
Quân Cách Mạng và nhân dân đã phá hủy hàng trăm kho thóc giải nạn cứu đói cho nhân dân ta, khi đó lại có thêm một cách c·h·ế·t - c·h·ế·t vì no, môi trường bị ô nhiễm do xác c·h·ế·t không được xử lý tạo thành các cơn dịch tả, dịch sốt vàng da g·i·ế·t thêm nhiều người ở Bắc Giang, Cao Bằng.
Quang Trung Hoàng Đế siết chặt nắm tay mắt lạnh nhìn Nguyễn Ánh, lần này không chỉ là thù cõng rắn cắn gà nhà nữa mà mạng sống của hai trăm vạn con dân cũng sẽ tính lên đầu của hắn.
Ngày 25/8, khởi nghĩa thắng lợi ở Sài Gòn - Gia Định, Kon Tum, Sóc Trăng, Vĩnh Long, Trà Vinh, Biên Hòa, Tây Ninh, Bến Tre... Ở Côn Đảo, Đảng bộ nhà tù Côn Đảo đã lãnh đạo các chiến sĩ cách mạng bị giam cầm nổi dậy giành chính quyền.
Một chính quyền mới sợ nhất chính là lòng dân không theo, dân mất đoàn kết, không giải quyết tốt các tiền đề của chính quyền trước để lại, một trong ba yếu tố này chỉ cần làm không tốt một cái nào có thể dẫn đến bạo loạn huống chi quân địch còn đang lăm le xâm lược."
Minh Vũ: "Bảo Đại đáng trách nhưng cũng có một phần đáng thương, ông ấy là đứa con duy nhất của vua Khải Định nhưng chẳng mấy yêu thương, từ nhỏ đã bị đưa sang Pháp học cũng xem như làm con tin, vua Khải định mất ông ấy lên ngôi khi chỉ mới 12 tuổi rồi học ở Pháp cho tới lúc trưởng thành rồi mới trở về, trong lòng ông ấy đã thấm nhuần tử tưởng của Pháp rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngư Nương Nương: "A, các ngươi đừng cản ta, ta nhất định phải nuốt sống Bảo Đại, nếu hắn vào Gia Định này ta nhất định sẽ nuốt sống hắn."
Năm 1945 tình hình chính trị phức tạp, rối loạn (Nhật đảo chính Pháp vào tháng 3/1945, thế chiến thứ hai lại sắp kết thúc, quân đồng minh(phe chống phát xít ở thế chiến hai) đổ bộ tiêu diệt phát xít Nhật ở Đông Dương).
Nguyễn Xí cũng đỏ hốc mắt, đất nước này ông đã dành trọn cả đời cống hiến lại bị con cháu nhà họ Nguyễn làm thành tan hoang như vậy.
Hưng Đạo Đại Vương: "Từ nhỏ Tần Thủy Hoàng cũng bị bắt làm con tin sang nước Triệu sao ông ấy có thể làm nên sự nghiệp? Đừng đổ lỗi tại thời đại chính là do hắn, do sự ích kỉ của bản thân hắn."
Bỏ ngay 3 từ thuế là thuế thân, thuế chợ, thuế đò, tuyệt đối cấm hút thuốc phiện;
Nhưng chính quyền non trẻ này không hề có được niềm vui chiến thắng đã phải đói mặt với vận mệnh 'ngàn cân treo sợi tóc' của đất nước, trong nước nạn đói, nạn dốt, bệnh dịch đang hoành hành, ngân khố quốc gia trống rỗng.
Hắn thoái vị nhưng trách nhiệm của hắn vẫn còn, nếu ở thời bọn ta khi một vị vua thoái vị như hắn thì đã bị g·i·ế·t c·h·ế·t rồi nhưng hắn lại được được mời làm cố vấn cao nhất của Chính Phủ thì hắn phải hoàn thành trách nhiệm đó, phải cùng chính phủ, cùng toàn dân chống giặc vì đó là những gì mà hắn đã nợ đất nước này.
Hưng Đạo Vương: "Chúng ta không sợ giặc ngoại xâm, dù kẻ thù có mạnh đến đâu chúng ta đều có thể chiến thắng, nhưng chỉ sợ lòng dân không theo. Năm xưa nếu quân(vua) dân không một lòng thì vó ngựa quân Nguyên đã dẫm đạp lên Đại Việt, khi đó ai không biết ra chiến trường là sẽ c·h·ế·t nhưng cái c·h·ế·t không đáng sợ bằng mất nước.
Ngày 8/9/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh ký Sắc lệnh thành lập Nha Bình dân học vụ để phụ trách việc chống nạn mù chữ trong cả nước.
Nhưng Bảo Đại đã phụ lòng tin của Bác, 1946 Vĩnh Thụy được làm dẫn đầu phái đoàn đi Trùng Khánh sang thăm kiến Trung Hoa, ông không những không làm tròn trách nhiệm còn tách đoàn sang Hồng Kông, tại đây dưới cái tên "Wang Kunney tiên sinh" Vĩnh Thụy trở nên nổi tiếng tại các sàn nhảy và sòng bạc.
Lê Thánh Tôn: "S·ú·c· ·v·ậ·t, đây là mà vua của Đại Việt sao hắn xứng sao?"
Ngô Sĩ Liên cũng hận không thể bóp c·h·ế·t Bảo Đại.
Trần Anh Tông: "Ta muốn biết vua Bảo Đại lúc đất nước lâm nguy, lúc hai trăm vạn dân.. rơi vào cảnh tang thương, hắn đang ở đâu, tên rác rưởi đó đang ở đâu?"
* Lê Thánh Tôn tức giận đến đạp đổ cả bàn trà trước mặt, các đại thần cũng đỏ hốc mắt hận không thể dùng đao chém Bảo Đại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời kêu gọi Toàn quốc kháng chiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh được phát đi khắp cả nước. Đó là lời hịch cứu nước, thể hiện ý chí quyết tâm sắt đá của cả dân tộc, khơi dậy sức mạnh chủ nghĩa yêu nước, truyền thống anh hùng bất khuất; động viên, thôi thúc, cổ vũ toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta bước vào cuộc kháng chiến giành lại độc lập, tự do cho Tổ quốc."
Năm 1946 Hiệp ước Hoa - Pháp được ký kết thực dân Pháp nhượng bộ cho Tưởng Giới Thạch một số quyền lợi kinh tế, chính trị, văn hóa... Ngược lại, quân Pháp sẽ ra miền Bắc thay thế quân Tưởng làm nhiệm vụ giải giáp quân đội Nhật, nhưng thực chất là chờ viện binh phát động chiến tranh.
Minh Vũ: "Người dân ở tỉnh Khăm Muộng của Lang Xang (Lào) họ đã chia sẻ số lương thực mà họ có cho đoàn người ăn xin. Ở Hà Nội cũng phát động ngày cứu đói, lập trại tế bần phát cháo,....
Sau khi Pháp tái chiến với Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, Bảo Đại đàm phán với Pháp lấy lại Nam Kỳ trở thành Quốc Trưởng Quốc Gia Việt Nam do Pháp lập vào tháng 6 năm 1949. "
Trần Anh Tông chưa bao giờ nghĩ mình có thể hận một người đến nổi phải xẻ thịt, lốc xương, trăm đại khổ hình đều muốn dùng một lần như thế.
Tại Hà Nội, từ đầu tháng 12/1946, quân Pháp liên tục dùng đại bác, s·ú·n·g cối bắn phá vào nhiều khu phố tàn sát dân thường... đưa quân chiếm một số trụ sở cách mạng. Đặc biệt, ngày 18 và 19/12/1946, thực dân Pháp đã liên tiếp gửi tối hậu thư buộc Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phải phá bỏ công sự trong thành phố, giải tán lực lượng tự vệ, giao quyền kiểm soát Thủ đô cho chúng.
*Mạc Đăng Dung: "Nếu nó thật là con cháu Trẫm, trẫm nhất định sẽ lột da rút xương hắn để nền nợ cho non sông."
Để có thể đẩy quân Tưởng Giới Thạch về nước, Bác đã phải ký Hiệp Định sơ bộ với Pháp (3/1946) chấp thuận cho quân Pháp ra miền Bắc thay quân Tưởng làm nhiệm vụ giải giáp quân đội Nhật. Tiếp tục ký tạm ước (9/1946) nhượng bộ cho Pháp thêm một số quyền lợi về kinh tế - văn hóa ở Việt Nam để tranh thủ thời gian hòa hoãn cho nhân dân ta ra sức xây dựng lực lượng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đêm 19/12/1946, Chủ tịch Hồ Chí Minh thay mặt Trung ương Đảng và Chính phủ ra Lời kêu gọi Toàn quốc kháng chiến, trong đó Người khẳng định rõ: "Chúng ta muốn hòa bình, chúng ta phải nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, thực dân Pháp càng lấn tới vì chúng quyết tâm cướp nước ta lần nữa. Không! Chúng ta thà hi sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ!"…
*Trong nhóm.
Đảng và Hồ Chủ Tịch thấy được đây chính là thời cơ cho nước ta nên vào tháng tám năm 1945 đã phát động khởi nghĩa giành chính quyền từ tay phát xít Nhật và tay sai trước khi quân đồng minh đổ bộ vào Đông Dương.
Trưng Nữ Vương: "Đúng vậy, một khi bước lên ngôi vua thì hắn đã nợ đất nước, nợ một đất nước vẹn toàn, nợ một đất nước hòa bình tự do, nợ một đất nước sạch bóng quân thù, nợ con dân cuộc sống yên vui no ấm. Bây giờ hắn lại nợ thêm hai trăm vạn mạng người, hắn đúng là heo c·h·ó không bằng, đáng bị lăng trì xử tử."
An Dương Vương: "Hay lắm, làm tốt lắm. Hồ Chủ Tịch đúng là Hồ Chủ Tịch không chỉ nắm bắt thời cơ chuẩn giành độc lập cho dân tộc còn có những quyết định sáng suốt vừa cứu được dân vừa nêu cao tinh thần đoàn kết dân tộc.
Mở chiến dịch chống nạn mù chữ;
Trần Anh Tông: "Làm vua một nước khi đất nước bị xâm lăng hắn nên là người đầu tiên đứng lên chống giặc, là người lãnh đạo toàn dân kháng chiến vì đây là trách nhiệm của hắn nếu hắn đã hưởng những đặc quyền mà vị trí này mang lại thì hắn phải hoàn thành những trách nhiệm ở vị trí này.
Để có thể tập trung đối phó với giặc ngoại xâm Trung ương Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh chủ trương thành lập Chính phủ liên hiệp lâm thời có sự tham gia của một số phần tử trong Việt Nam Quốc dân đảng và Việt Nam Cách mạng đồng minh hội, với điều kiện:
*Nguyễn Ánh tức giận đến hộc máu, không ngờ đời sau của hắn không chỉ là hôn quân, chạng vương, mà còn là bêu danh thiên cổ. Hắn đã sai rồi sao hay đây là hình phạt ông trời dành cho hắn khi cướp ngôi Tây Sơn.
Phát động 'Tuần Lễ Vàng' (17 đến 24/9/1945) quyên góp được 370 kg vàng và 40 triệu đồng cho Quỹ Quốc phòng và 20 triệu đồng cho Quỹ Độc lập để cứu đói.
11/1946, Pháp chiếm đóng Hải Phòng, Lạng Sơn, chính thức gây ra cuộc chiến tranh xâm lược miền Bắc.
Lý Thái Tổ vuốt râu tỏ vẻ hài lòng: "Làm rất tốt, Đại Việt chưa bao giờ là yếu ớt, chúng ta luôn là đạp trên khó khăn không ngừng vươn lên, cái chúng ta thiếu chính là một triều đình à không chính phủ có lối đi đúng đắn dẫn dắt nhân dân."
Nhân dân ta vì hiểu được điều đó nên mới quyết tâm chống giặc vì phía sau họ là cha mẹ, là vợ con, là những người thân thương yêu cần được bảo vệ, họ chỉ có thể chĩa mũi giáo vào quân địch dùng tấm lưng gầy chống cả giang sơn."
Kèm với số tiền, Hoàng Hậu Nam Phương có gửi thêm một bức thư cho Lý Lệ Hà được người đời sau gọi là "lá thư đánh ghen tinh tế" vỏn vẹn 66 chữ.
An Dương Vương: "Nương Nương, ngươi mau nuốt sống Bảo Đại, đúng là tức c·h·ế·t quả nhân tại sao con cháu đời sau lại tôn một kẻ như hắn làm vua. Các ngươi nhìn xem trong khi đất nước lâm nguy hắn lại ham vui hưởng lạc, sa vào tình ái, trong khi ngân khố trống rỗng Chính Phủ Hồ Chủ Tịch vẫn phải gửi tiền nuôi hắn.
Đến khi Cách Mạng Tháng 8 thành công Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa được thành lập theo lời khuyên của Phạm Khắc Hòe Bảo Đại thoái vị, trở thành Cố Vấn tối cao cho Chính Phủ, được bầu làm Đại Biểu Quốc Hội khóa đầu tiên của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
Ra tuyên bố tự do tín ngưỡng và đoàn kết lương giáo.
Người xưa có câu dựa núi núi đổ, dựa người người già chỉ có thể dựa bản thân mới là tốt nhất huống chi hắn là vua một đất nước là trụ cột, là chỗ dựa tinh thần, hắn còn phải dựa người khác thì ai có thể dựa hắn."
Ngư Nương Nương: "Có nghĩa là bốn năm nữa chúng ta sẽ giành được độc lập đúng không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vũ: "Đúng nhưng cũng không đúng. Đúng là vì vào ngày 2/9/1945 nước ta đã tuyên bố độc lập nhưng cũng chỉ có miền Bắc, miền Nam cuộc tổng tuyển cử bị bỏ dỡ do bị bắn phá, nhiều chiến sĩ Cách Mạng hi sinh khi tổ chức cuộc tổng tuyển cử.
Tất cả trợn mắt không tin vào những gì mình nhìn thấy, đây là vua của một nước, hắn có phải là vua hay không? Do tổ tiên vô dụng đất nước bị đô hộ hắn vì bất đắc dĩ trở thành vua bù nhìn cái này thì không trách, đất nước khôi phục tự do dù bị bắt thoái vị nhưng ít nhất hắn cũng nên làm tốt vị trí Cố Vấn, cũng nên ra một phần sức lực để hoàn thành trách nhiệm của một vị vua đang còn dang dở.
Tại Hồng Kông trong thời gian đầu ông phải sống nhờ vào tiền tích góp của cô Vũ Nữ Lý Lệ Hà mà ông quen khi còn làm cố vấn ở Hà Nội, sau đó chính phủ Việt Nam và Hoàng Hậu Nam Phương có gửi tiền cho ông chi tiêu thì cuộc sống đó mới kết thúc.
* Trong nhóm.
Quang Trung Hoàng Đế: "Đừng đổ thừa do này do kia, Bảo Đại nên nhớ hắn ở Pháp được cho ăn học, rồi được Pháp viện trợ tất cả số tiền đó đều là xương máu của nhân dân Đại Việt nếu hắn không phải là Vĩnh Thụy không phải là Bảo Đại hắn sẽ được hưởng những quyền lợi đó sao? Những thứ bọn thực dân cho hắn chỉ là một phần mười vạn, trăm vạn những thứ mà chúng đã lấy đi từ mảnh đất này thôi."
Với tình trong nước Chính Phủ phát động phong trào tăng gia sản xuất để chống nạn đói, mở ngay cuộc lạc quyên gạo để giúp đỡ người nghèo;
Nguyễn Bỉnh Khiêm nhìn trời cao: "Sau đó chắp bút, ông phải cảnh báo đời sau không thể để kẻ này làm vua nước Việt."
Chương 18: Phần Tiếp Theo
Lý Thái Tổ: "Vậy Hồ Chí Minh thì sao? 30 năm bôn ba nước ngoài trong lòng vẫn luôn nghĩ về đất nước, sao ông không bị những phù phiếm của bọn phương tây ăn mòn, đừng giải thích là tại bị bởi vì. Hắn đáng bị Nương Nương nuốt sống."
Chính phủ này phải tổ chức tốt cuộc Tổng tuyển cử, thống nhất các lực lượng vũ trang và sẽ từ chức khi triệu tập Quốc dân đại hội."
(Hồ Quý Ly tức hộc máu khi đọc được những lời này.)
*Đồng Chí Bí Thư: "Phải cho người gấp rút đến La Giang và Sông Cả, kiểm tra từng tất từng tất đê một nếu chỗ nào có hiện tượng xuống cấp phải gia cố ngay. Liên hệ người ở Thái Bình, Nam Định, Hải Phòng, Thanh Hóa phải tích trữ lương thực ngay, còn nữa phải ổn định lòng dân đừng để mọi người quá kích động..."
Cả cuộc đời hèn hạ như thế vậy quốc gia Việt Nam mà hắn thành lập có thể độc lập sao? Có thể tự do sao? Là người có đầu óc đều biết không thể trông chờ vào bọn người đã xâm lược nước mình, bao nhiêu bài học lịch sử rành rành ra đó.
Cách Mạng tháng tám thành công, ngày 2/9/1945 cuộc tổng tuyển cử toàn dân được diễn ra Hồ Chí Minh được bầu làm chủ tịch nước khai sinh ra nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
Mở chiến dịch giáo d·ụ·c cần, kiệm, liêm, chính để bài trừ thói hư tật xấu của chế độ thực dân để lại;
Chính Phủ Việt Nam nhiều lần cho người mời Bảo Đại trở về nhưng không thành công, ông viết thư từ chức Cố Vấn, trở lại thân Pháp vì chính quyền Pháp gửi viện trợ mỗi tháng cho ông là 5000 đô la Hồng Kông( hơn 3000 đồng Đông Dương) có tiền Bảo Đại càng sa đọa, ông còn nạp thêm phi tên Hoàng Tiểu Lan một cô gái Hoa lai Pháp.
Nước đã mất thì cuộc sống sẽ còn yên bình sao, quân xâm lược gọi là quân xâm lược vì chúng không chỉ xâm lược mà còn cướp bóc, g·i·ế·t chóc, chúng không coi người dân mà quốc gia chúng đóng chiếm là người mà là chiến lợi phẩm.
Ngày 23/8, khởi nghĩa thắng lợi ở Huế và Bắc Kạn, Hòa Bình, Hải Phòng, Hà Đông, Quảng Bình, Quảng Trị, Bình Định, Gia Lai, Bạc Liêu...
Ngày 19/8, khởi nghĩa giành chính quyền thắng lợi ở Hà Nội.
Ngoài nước, ở miền Bắc 20 vạn quân Tưởng Giới Thạch lấy danh nghĩa là quân đồng minh tiến vào nước ta theo sau là quân p·h·ả·n· ·đ·ộ·n·g Việt Nam Quốc dân Đảng và Việt Nam Cách mạng đồng minh hội.
Chỉ trong vòng 15 ngày cuối tháng 8/1945 (từ 13 đến 28/8/1945) dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, 25 triệu đồng bào ta, với tinh thần "đem sức ta mà giải phóng cho ta" đã nhất tề vùng lên giành chính quyền, tổng khởi nghĩa thắng lợi hoàn toàn.
Trưng Nữ Vương: "Thần sử chẳng lẽ không ai cứu giúp con dân Đại Việt sao?"
An Dương Vương: "Ta nói con cá nhà ngươi đúng là ngu ngốc, quân địch thì đang lăm le, dù cho có độc lập thì cũng còn chống giặc."
Miền Nam cũng với danh nghĩa quân Đồng minh, quân Anh vào giải giáp quân Nhật, núp sau quân Anh ( có Mỹ ủng hộ) là quân Pháp âm mưu chiếm nước ta một lần nữa (ngày 23/9/1945, quân Pháp nổ s·ú·n·g đánh chiếm Sài Gòn, mở đầu cuộc xâm lược nước ta lần thứ hai).
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.