Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21:
Tứ Thập Cửu: "Cái này mà không xen vào, lão cha bị điên rồi hả sao không quản lý tỷ ấy đi."
Tam Thập Thất: "Đúng vậy người nhà là gì? Là hậu thuẫn, là làm phiền nhau, là gây rắc rối cho nhau nhưng không bao giờ bỏ nhau." (đọc tại Qidian-VP.com)
(1). TEU là đơn vị trọng lượng của cotainer, 1 TEU~ 26.28 tấn.
Tứ Thập Cửu vừa nói xong thì Trần Minh Mẫn CEO của công ty chuyên đầu tư và quản lý Lạc Việt đã gọi đến, Lạc Việt chính là công ty trên tài liệu mà Hệ Thống vừa đưa cho cậu.
Tứ Thập Cửu buồn bực nói: "Lão cha đã cảnh cáo đệ không được giúp đỡ quá nhiều nếu không sao đệ lại để Tiểu Ngũ phải mệt nhọc như này? Đệ cũng sót lắm chứ."
Nếu em nhớ không lầm thì công ty cổ phần 20 chuyên kinh doanh về dệt, nhuộm, may, ô tô.
Nguyễn Ngọc Ngoan gật đầu đồng ý, báo cáo hành trình cho Minh Vũ.
Trần Minh Mẫn: "Cậu chủ, lễ khởi công xây lâu đài cậu có tham gia không?"
Lý Thái Tổ: "Đây chính là Thăng Long nghìn năm sau? Ha ha ha, quyết định của ta không hề sai mà, các ngươi nhìn đây chính là kinh thành của triều Lý ta."
Hôm nay là ngày sốc nhất trong cuộc đời của Nguyễn Ngọc Ngoan, đầu tiên là công ty Lạc Việt có chủ mới không phải là CEO hay chủ tịch có cổ phần mà là chủ của cả công ty có nghĩa là 100% cổ phần đều thuộc về Minh Vũ, tiếp theo anh được cử đến làm trợ lý riêng cho cậu chủ nhỏ Minh Vũ và cũng biết được cậu ấy chính là em trai chủ tịch tập đoàn TNT nằm trong top 500 tập đoàn lớn nhất thế giới. Và tiếp theo lại biết được cậu chủ nhỏ có quan hệ với người q·uân đ·ội cũng có thể hậu thuẫn của TNT chính là q·uân đ·ội. Dù là cậu chủ nhỏ có thân thế như thế nào thì Nguyễn Ngọc Ngoan cũng quyết định sẽ cố gắng hết sức để làm hài lòng cậu chủ vì đây chính là cơ hội để hắn có thể thăng tiến.
Nhìn khuôn mặt khóc tang của Minh Vũ, Tứ Thập Cửu vừa cảm thấy buồn cười lại vừa thương nhưng Phụ Vương đã cảnh cáo rồi nên hắn cũng chả thể giúp gì nhiều.
Tứ Thập Cửu cầm lấy mới tài liệu nhìn xem là một công ty con đứng tên Minh Vũ,nhà kho có sức chứa 10 triệu tấn đứng tên Minh Vũ, 15 tàu container sức tải 10000 TEU(1).
Thập Bát: "Tất nhiên là.. biết rồi, không những biết mà còn mắt nhắm mắt mở cho qua, đúng rồi Ngũ Tỷ sắp trở lại, đệ cẩn thận đấy." Thập Bát vỗ vai Tứ Thập Cửu tỏ vẻ thương mà không giúp được. Số tài liệu trên tay Tứ Thập Cửu không cầm chắc rơi đầy dưới chân khi nghe Ngũ Tỷ trở lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
oOo
Cảm giác lạ lẫm này chỉ tồn tại một phút đã bị Minh Vũ vứt ra sau đầu, cậu sắp xếp một số đồ vật cá nhân vào balo để chuẩn bị cho chuyến bay chiều nay.
Minh Vũ: "Không cần, anh cứ thay mặt em là được, đồ lễ đã được bên Sơn Hải chuẩn bị sẵn, cứ đến 7h sáng anh đến thắp dùm em nén hương là được."
Sau khi cúp máy Minh Vũ liền gửi các tài liệu liên quan đến hai dự án cho Trần Minh Mẫn cũng nói nếu có thắc mắc thì gọi lại cho cậu, cậu sẽ giải đáp. Lần đi Hà Nội này cậu cũng phải mắc từ ba đến năm ngày vì phải thăm đồng đội của bố.
Tam Thập Thất: "Nếu chúng ta không xuất hiện chẳng lẽ để tiểu Ngũ Thập khóc mãi như thế sao?"
Chưa đợi Tứ Thập Cửu đưa ý kiến giúp Minh Vũ giải quyết vấn đề thì Tam Thập Thất(37) và Thập Bát(18) đến cắt ngang làm Tứ Thập Cửu trố mắt.
Nói rồi cả hai biến mất để lại Tứ Thập Cửu đang ôm đầu hoảng loạn.
Tứ Thập Cửu: "Việc này lão cha có biết hay không?"
Tam Thập Thất: "Đây là một công ty con của tập đoàn TNT do ta rảnh rỗi nên thành lập, công ty con này là công ty chuyên đầu tư được thành lập ở Việt Nam cách đây cũng được 7 hay 8 năm gì đó. Các nhân viên của công ty đều là Thần bộc của Lạc gia chúng ta nên có thể an tâm sử dụng."
Tứ Thập Cửu: "Tỷ ấy về làm gì? Không có ai ngăn tỷ ấy hả? Thập Bát ca mau cứu đệ đi nếu không đệ sẽ bị tỷ ấy đ·ánh c·hết đó."
Minh Vũ: "Chỉ một người? Không phải mỗi công ty phụ trách một mảng riêng sao?
Sau khi đến sân bay, Nguyễn Ngọc Ngoan và Minh Vũ đến phòng chờ thương gia của VietNam Airlines, cả hai ăn chiều trước khi lên máy bay, ngồi trên máy bay hai tiếng thì đến Hà Nội.
Thập Bát: "Tứ Thập Cửu đệ không được nha, sao có thể để cho Tiểu Ngũ(cách gọi yêu thương dành cho Minh Vũ) của chúng ta phải buồn phiền như thế, chậc chậc thật uổng công thằng bé dùng không gian tinh thần chữa thương cho đệ."
Nói đến đây Nguyễn Ngọc Ngoan không nhịn được cười còn Minh Vũ thì che mặt vì xấu hổ nghe là biết chính là đồng đội của bố rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tứ Thập Cửu: "Tại sao các ngươi lại đến đây?"
Tứ Thập Cửu ôm đầu, chuyến này hắn tiêu thật rồi. Ngũ Tỷ đứa con thứ 5 của Lạc Long Quân và Âu Cơ, năm xưa khi lão cha và lão mẹ tách nhau ra thì 50 người con lớn sẽ đi theo mẹ trở về núi, 50 con nhỏ theo cha xuống biển. Nhưng Ngũ Tỷ người mạnh nhất trong tất cả bọn họ vì không muốn xa Tiểu Ngũ nên đã đánh lão Thập Cửu vị thần sức mạnh bắt lão ấy đổi chỗ cho mình, một trăm anh em không là 99 người còn lại thì ai mà không sợ Ngũ tỷ kia chứ. Ngay cả lão cha còn ái ngại cái liếc mắt sắc hơn dao kia của tỷ ấy thì người đang b·ị t·hương như hắn làm sao mà đánh lại đây hả?
Trần Anh Tông: "Chỉ có vậy? Ta cảm thấy trong này vẫn giấu việc gì đó."
Nguyễn Ngọc Ngoan: "Xin chào cậu chủ, tôi tên Nguyễn Ngọc Ngoan năm nay 32 tuổi, từ nay tôi sẽ là trợ lý riêng phụ trách mọi việc cho cậu."
Quang Trung Hoàng Đế: "Khụ, Không phải là Thăng Long không tốt mà lúc đó cũng là cử chỉ bất đắc dĩ."
Trong nhóm.
Thập Bát: "Tứ Thập Cửu không phải là ta không cứu đệ mà ta cũng đánh không lại Ngũ tỷ, nghe Nhị Thập Tứ nói lần này Ngũ Tỷ sẽ lấy thân phận chị cả của Minh Vũ trở về để chống lưng cho Tiểu Ngũ. Nhưng đệ cứ yên tâm chỉ là giải quyết những chuyện bên ngoài thôi còn nhiệm vụ tỷ ấy sẽ không xen vào."
Vừa rời khỏi nhóm chat Minh Vũ liền mất đi hào hứng vừa rồi, cậu danh là Thần sử nhưng không phải cái gì cậu cũng làm được, nếu những mặt hàng như gạo, thuốc hay thiết bị y tế thì còn có thể mua chứ như quân nhu thì sao mà mua được.Chưa nói đến chất lượng nhưng với số lượng lớn như vậy thì cho dù mấy cơ sở gia công cũng không dám nhận nếu không muốn ở tù. Minh Vũ nằm trên sofa lăn qua lộn lại, sao đó lại mở máy tính xách tay lên kế hoạch chi tiết, đây là thói quen của cậu một khi đã làm việc gì thường liệt kê chi tiết những việc cần làm.
----------------------------------------------
Lý Thái Tổ thật sự rất vui vẻ khi thấy kinh thành Thăng Long của mình vẫn được con cháu đời sau giữ lại và phát triển như hiện tại.
Minh Vũ hít sâu một hơi yêu cầu Trần Minh Mẫn sẽ thay mặt mình đứng ra quản lý dự án 'Vùng Đất Tương Lai' và cử người giá·m s·át công trình xây dựng lâu đài giúp cậu vì cậu phải bay ra Hà Nội trong chiều nay. Đúng như Hệ Thống nói, Trần Minh Mẫn không hỏi nhiều đồng ý ngay lập tức.
Trần Anh Tông: "Kinh thành Huế? Quang Trung Hoàng Đế ngươi dời kinh thành, tại sao lại dời ở Thăng Long không tốt sao?"
Thập Bát: "Lão cha cấm đệ nhưng không cấm chúng ta, đây đưa cái này cho tiểu Ngũ, đệ ấy chỉ cần làm những điều mà mình thích là được mọi chuyện còn lại không phải có chúng ta sao?"
oOo
Quang Trung Hoàng Đế: "Để ta nói, thực ra rất đơn giản vì lúc đó Nguyễn Ánh đang ở phía Quy Nhơn - Bình Định nên ta dời kinh thành về Huế để tiện cho việc hành quân."
Quang Trung Hoàng Đế: "Kinh thành Huế của ta cũng không kém."
Nguyễn Ngọc Ngoan: "Dạ đúng nhhưng khi họ biết người đặt hàng là cậu thì thái độ đã thay đổi 180 độ, và người phụ trách có nhắn gửi: Nếu lần này mày không về thì chú sẽ bay vào Sài Gòn trói mày về."
Tứ Thập Cửu cầm tay Thập Bát méo mặt cầu xin.
Và cuối cùng là công ty cổ phần Armephaco chuyên kinh doanh về dược và trang thiết bị y tế."
Công ty cổ phần 32 chuyên giày da và may mặc nhưng hoạt động ở miền Nam. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tam Thập Thất hất cầm về vầng sáng có hình ảnh của Minh Vũ. Tam Thập Thất không ngờ trong không gian tinh thần của Ngũ Thập lại dành cho Tứ Thập Cửu một không gian thoải mái đến như vậy, tuy có hơi chật chội như lại là chỗ dưỡng thương rất lý tưởng. Đây chính là không gian linh lực có tác dụng chữa trị thần hồn có một không hai Thần giới sao, không hổ là em trai của bọn họ.
Nói tới đây Quang Trung Hoàng Đế im lặng không nói nữa, mọi người thì tò mò nhất là Trần Anh Tông luôn thúc giục. Minh Vũ cũng chỉ im lặng giả c·hết, tại sao trong nhóm lại có nhiều hỏa táng tràng như thế chứ, nhà Trần và nhà Lý, nhà Hậu Lê và Tây Sơn. Tuy nói nhà Hậu Lê và Tây Sơn có hơi xa xôi nhưng cũng không thể phủ định chính vua Quang Trung là người truất ngôi nhà Hậu Lê.
Công ty cổ phần 26 chuyên về mũ, giày, cán võng, balo, lều trại,... (đọc tại Qidian-VP.com)
Lê Thánh Tôn: "Tại sao lại im lặng hết vậy? Thần sử không ngại nói một chút lý do về Quang Trung Hoàng Đế chuyển kinh thành đến Huế cho bọn ta nghe xem."
Tứ Thập Cửu: "Chúng ta có thể,..."
Minh Vũ cũng không để ý cách xưng hô của Ngọc Ngoan tại sao lại gọi cậu là cậu chủ.
Trần Minh Mẫn nói sẽ cho người liên hệ với bên Tổng Cục Hậu Cần, vé máy bay cũng đã đặt, chiều nay sẽ có xe tới đón cậu đến sân bay, còn sắp xếp một trợ lý nam đi theo, Minh Vũ đồng ý. Đến khi cúp điện thoại mà Minh Vũ cứ cảm thấy như đang nằm mơ, mới hôm qua cậu phải tự tay làm lấy mọi chuyện mà hôm nay chỉ cần cầm điện thoại thì mọi chuyện đã được người khác làm thay. Đây chính là cảm giác có quyền trong tay hay sao?
Thập Bát: "Dù cho lão cha cũng không dám ra mặt nghe nói chuyện của Tiểu Ngũ đã bị mẹ của chúng ta biết, lần này Ngũ tỷ trở về cũng là lệnh của mẹ và ông ngoại, nên đệ tự cầu nhiều phúc đây."
Nguyễn Ngọc Ngoan: "Chuyến bay sẽ bắt đầu vào lúc 17h50 phút chúng ta sẽ đến Hà Nội vào lúc 20h05 phút, có xe đón chúng ta về khách sạn Grand Mercure Hà Nội, sáng 9h chúng ta sẽ gặp người phụ trách của Tổng Cục Hậu Cần."
Công ty cổ phần 22 chuyên về sản xuất lương khô, luyện kim cơ khí, quân trang, dụng cụ nhà ăn, nhà bếp, doanh cụ, dụng cụ huấn luyện,...
Tứ Thập Cửu: "Những nhân viên trong công ty đều sẽ không thắc mắc đến việc làm của cậu, họ chỉ biết hoàn thành công việc được giao nên cậu có thể an tâm sử dụng. Còn nữa về quân nhu thì cậu chỉ cần đến Tổng Cục Hậu Cần Quân Đội để đặt hàng là được, những chuyện còn lại không phải lo."
Minh Vũ: "Mua vật tư y tế, thuốc, cho Ngư Nương Nương, đến An Giang để có mua gạo, đến Tổng Cục Hậu Cần mua quân nhu, thuê kho,... Sao nhiều việc quá vậy, hai ngày sau khởi công xây lâu đài, tuần sau còn lễ khởi công vùng đất tương lai. Tại sao một ngày không thể có 48 tiếng vậy?"
Chương 21:
Tứ Thập Cửu muốn phát điên khi thấy hai ông anh xuất hiện ngay trước mặt mình.
Tay cầm ly rượu của vua Quang Trung run lên nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Trong lúc Minh Vũ đang không biết làm sao thì một sấp tài liệu xuất hiện trên bàn, Minh Vũ cầm lấy thì nhảy cẩn lên.
Lê Thánh Tôn ánh mắt sắc bén nhìn Quang Trung Hoàng Đế, nếu hắn nhớ không lầm thì Quang Trung Hoàng Đế từng nói triều đại của hắn sau nhà Lê. Lê Thánh Tôn lại nhìn khuôn mặt khó xử của Thần sử thì không hỏi tiếp vì trước sau gì hắn cũng biết, nếu Quang Trung Hoàng Đế thật sự soán ngôi nhà Lê thì cũng có thể do con cháu của hắn vô năng. Lê Thánh Tôn lại nhìn Trần Anh Tông vẫn tiếp tục hỏi nguyên nhân dời kinh thành thì nhếch miệng bây giờ thì cứ việc vui vẻ đi đến lúc đó để xem ai cười ai.
Minh Vũ: "Anh gọi Minh Vũ là được, em cũng nhỏ hơn anh không cần phải rườm rà như thế, em không quen."
Minh Vũ: "Hệ thống, tôi yêu ông c·hết mất thì ra ông đã chuẩn bị đầy đủ giúp tôi rồi à? Tôi định bàn với ông mình có nên thành lập một công ty hay không? Nhưng lại sợ nếu có nhiều người thì bí mật sẽ dễ bị lộ, tôi không muốn trở thành vật thí nghiệm trên bàn mổ nên lại định thôi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.