Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30:
Mọi người nhìn Thiễn Nhãn mà đỏ hốc mắt, từ lúc tiếp thu các tri thức hiện đại bọn họ đã không còn tin vào quỷ thần, từ lúc bọn thực dân đặt chân lên Việt Nam tàn sát đồng bào họ cũng đã bỏ qua nhân quả báo ứng. Nhưng trước hôm nay họ chưa bao giờ nghĩ ông trời thật sự có mắt, ông trời hiển linh, đã nghe được lời cầu nguyện của bọn họ, ngay cả ông trời cũng ủng hộ bọn họ đấu tranh chống Pháp thì còn gì phải sợ. Anh em chiến vì Hồ Chí Minh muôn năm, vì Việt Nam muôn năm.
Chỉ có hai từ nhưng như tiếp thêm sức mạnh cho mọi người, hàng trăm người nhanh chóng leo lên xe, Võ Văn Tần, Nguyễn Thị Minh Khai và Ngư Nương Nương leo lên cabin của chiếc xe đầu tiên. Một người thò đầu từ cửa sổ vào cabin nói.
Hưng Đạo Đại Vương hừ một tiếng: “Với tội lỗi mà bọn chúng gây ra với con dân chúng ta thì vẫn còn quá nhẹ, chỉ là ngủ không đau không ngứa Ngư Nương Nương vẫn còn nhân từ chán.”
Võ Văn Tần không nói gì chỉ gật đầu, anh nổ máy xe đạp gaz lao về phía trước, các xe phía sau nối tiếp đi theo.
Khuya hôm nay Thiên Nhãn xuất hiện làm mọi người kinh ngạc tuy Thiên Nhãn xuất hiện không cố định nhưng không có lần nào là xuất hiện vào ban đêm cả. Có chuyện quan trọng gì xảy ra chăng, nhìn hai dòng xuất hiện phía trên càng làm cho mọi người không hiểu ra sao.
Ngư Nương Nương: “Nhanh phụ tôi mở khóa giải cứu những người khác chúng ta không còn nhiều thời gian đâu, mấy tên cai bị tôi nhốt vào phòng thẩm vấn rồi.”
Ngư Nương Nương: “Không sao, nếu tôi là cô tôi cũng cẩn thận như vậy, vì đây là sự nghiệp giải phóng dân tộc chứ không phải trò đùa. Còn tôi nếu tôi nói 28 chiếc xe quân sự bị lấy cắp chiều nay là do tôi làm cô có tin không?”
Rạng sáng ngày 23/11/1940 cuộc khởi nghĩa Nam kỳ vẫn bùng nổ với khí thế mạnh mẽ và quy mô lớn chưa từng có.
Ngày 22 tháng 10 năm 1940, vừa về đến Sài Gòn đồng chí Phan Đăng Lưu đã b·ị b·ắt, lệnh khởi nghĩa lúc đó đã phát đi khắp nơi không thể thu hồi lại.
Nói xong Ngư Nương Nương đưa chìa khóa cho từng người, mọi người ái ngại nhưng Hà Huy Tập không suy nghĩ mà cầm lấy đưa cho Nguyễn Hữu Tiến, Nguyễn Văn Cừ, Ngô Gia Tự và những người khác. Hà Huy Tập gật đầu nhìn Võ Văn Tần rồi dẫn mọi người đi giải cứu những người còn lại, chỉ còn Nguyễn Thị Minh Khai và Võ Văn Tần ở lại cùng Ngư Nương Nương.
Lại một cái phất tay hai người đó đổ gục trên bàn, Ngư Nương Nương nhắm mắt lại dùng thần niệm xem xét mọi ngóc ngách của khám lớn, đã biết rõ trong khám có bao nhiêu lính canh Ngư Nương Nương liền đi đến từng phòng một.
Nguyễn Thị Minh Khai kinh ngạc: “Là cô làm, một mình cô sao?”
Võ Văn Tần và Nguyễn Thị Minh Khai nhìn nhau không nói gì trong mắt tràn đầy lo lắng và suy ngẫm.
*Trên Hang.
Lý Thái Tổ: “Bọn chúng bị Ngư Nương Nương thôi miên nên ngủ hết rồi sao?”
Ngư Nương Nương lục soát được chìa khóa các buồng giam và xà lim nàng nhanh chóng đi sâu vào khu biệt giam để giải cứu mọi người.
Minh Vũ cảm thấy thật may mắn khi ông trời có quy định Ngư Nương Nương không được can thiệp quá sâu vào chuyện ở phàm giới, nếu không với thuộc tính yêu hận rõ ràng của yêu ở trong người thì cả khám đã bị nàng đồ sát máu chảy thành sông rồi.
Tuy bị giam trong phòng tối không thấy ánh sáng nhưng bọn họ vẫn có thời gian đi ra ngoài vẫn có thể liên lạc với nhau, từ lúc Thiên Nhãn xuất hiện bọn họ đã biết. Cũng biết chỉ những người trung với Tổ Quốc muốn đánh đuổi bọn thực dân mới có thể thấy, có thể nghe, có thể đọc và có thể nói về Thiên Nhãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tối 22/11/1940, đồng chí Tạ Uyên, bí thư Xứ ủy mới thay đồng chí Võ Văn Tần và một số đồng chí khác trong Thành ủy Sài Gòn sa lưới mật thám. Kế hoạch định lấy tiếng s·ú·n·g đánh chiếm thành phố Sài Gòn vào lúc 24 giờ ngày 22/11/1940 làm s·ú·n·g lệnh không thành.
Đúng như dự đoán hai dòng tiếp theo đã chứng minh Thiên Nhãn đang chỉ dẫn cho những người khác, là ai may mắn được Thiên Nhãn cứu?
Võ Văn Tần: “Làm sao có thể, một cô gái như cô làm sao có thể cùng lúc lấy cắp 28 chiếc xe được huống chi ai là người lái xe trong khi có 28 chiếc.”
Ngư Nương Nương mỉm cười dịu dàng: “Đúng vậy, một giấc ngủ không bao giờ tỉnh lại, tiếc là ta không có thể g·iết người nên bọn chúng vẫn giữ lại một hơi thở nhưng muốn tỉnh lại thì đợi kiếp sau đi. Cái này gọi là gì nhỉ, a… ta nhớ rồi là người thực vật.”
Minh Vũ: Khởi Nghĩa Nam Kỳ của nhân dân Miền Nam ngày 22 tháng 11 năm 1940 thất bại.
“Đi Truông Mít (Thủ Dầu Một).”
Chúng còn dùng dây thép xuyên qua bàn tay hoặc bắp chân người, câu thành từng chuỗi rồi quẳng xuống biển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ mỗi phòng bước ra phía sau nàng đều có thêm một, hai tên lính hai mắt vô hồn như bị thôi miên đi theo. Tổng cộng hơn 60 người bị Ngư Nương Nương nhốt vào các phòng thẩm vấn, sau khi kiểm tra lần nữa xác định không còn tên cai ngục nào khác Ngư Nương Nương búng tay cả 60 tên té lăn trên đất không rõ sống c·hết.
Nguyễn Thị Minh Khai bước ra khỏi buồng giam nhìn xung quanh không thấy một tên lính canh nào cả, chưa đợi cô hồi thần thì Ngư Nương Nương đã dúi vào tay cô chum chìa khóa.
Tháng 7/1940, Xứ ủy Nam Kỳ họp mở rộng đã thông qua đề cương chuẩn bị khởi nghĩa do thường vụ Xứ ủy khởi thảo quyết định khởi nghĩa vào đêm 22/11/1940.
*Minh Vũ thấy nhiều người vì thấy Thiên Nhãn nên thức giấc đành phải mở trực tiếp luôn.
“Không phải, tôi thấy Thiên Nhãn giống như đang chỉ đường thì đúng hơn.”
Võ Văn Tần: “Đồng chí là ai, thuộc đơn vị nào, cuộc giải cứu hôm nay còn những ai tham gia nữa không?”
Trong thời gian từ ngày 23-11-1940 đến ngày 31- 12-1940, ở các tỉnh Gia Định, Mỹ Tho, Cần Thơ, Long Xuyên, thực dân Pháp bắt 5.848 người. Hàng ngàn người bị xử tử, bị đày ra Côn Đảo, đi các trại tập trung Tà Lài, Bà Rá.
“Phía sau thùng có đèn, có thuốc trị thương còn có cả xăng.”
Nguyễn Thị Minh Khai rất muốn tìm hiểu đầu đuôi câu chuyện nhưng nhìn chùm chìa khóa trên tay cô không suy nghĩ mà nhanh chóng mở khóa các phòng giam, tiếng cửa mở vang lên làm kinh động những người khác.
Ngư Nương Nương đỡ Nguyễn Thị Minh Khai đứng lên đưa một chai nước có đựng đan dược pha loãng cho cô uống để lấy lại sức rồi dìu cô đi ra ngoài. Lúc mở cửa Minh Vũ đã lường trước được việc Nguyễn Thị Minh Khai sẽ không tin Ngư Nương Nương nên đưa thông tin cá nhân của cô cho Nương Nương.
“Lên xe.”
Lần lượt các đồng chí Ngô Gia Tự, Phan Đăng Lưu, Hà Huy Tập, Nguyễn Hữu Tiến, Nguyễn Văn Cừ, Lê Văn Khương (bí danh Mười Đen)… được thả ra. Ngư Nương Nương không có thời gian giả thích cho từng người một nên chỉ nói.
Năm 1940, quân Thái Lan theo lệnh của quân Nhật đánh chiếm Campuchia, Pháp vì muốn bảo tồn lực lượng nên bắt người dân Việt Nam và Khrme ra chiến trường làm bia đỡ đ·ạ·n cho chúng. Vì căm thù giặc Pháp và được sự cổ vũ của khởi nghĩa Bắc Sơn nhân dân Nam Bộ đã vùng lên đấu tranh chống lại bọn thực dân.
Ngư Nương Nương: “Hai người có thể gọi tôi là Tư Nương, tôi chưa được tham gia Cách Mạng nên chưa có đơn vị, lần hành động này chỉ có một mình tôi. Các đồng chí có biết Thiên Nhãn không, tôi được Thiên Nhãn giao cho sứ mệnh phải giải cứu các đồng chí trước khi mọi người bị đưa về Hóc Môn. Tôi không những biết về các vị mà còn biết Bác Hồ hiện tại đang ở hang Cốc Pó trên Cao Bằng, tôi còn biết rất nhiều chuyện đợi khi ra khỏi đây tôi sẽ kể cho mọi người sau. Tôi chỉ mong các vị có thể tin tôi, là một con dân Việt Nam tôi tuyệt đối sẽ không phản bội đồng bào của mình.”
Ngư Nương Nương: “Hai người không cần hỏi nguyên nhân chỉ cần biết tôi sẽ không hại mọi người là được, còn những việc tôi làm đều do Thiên Nhãn chỉ định tôi chỉ là làm theo thôi.”
Ngư Nương Nương: “Đồng chí Nguyễn Thị Minh Khai tên thật là Nguyễn Thị Vịnh sinh ngày 1 tháng 11 năm 1910 nhầm ngày 30 tháng 9 âm lịch, tại xã Vĩnh Yên, thành phố Vinh tỉnh Nghệ An. Có bố là ông Nguyễn Huy Bình còn được gọi là Hàn Bình người làng Mọc ở Hà Nội, mẹ là bà Đậu Thị Thư quê ở Đức Tùng Hà Tĩnh, em trai là Nguyễn Huy Dung, em gái là Nguyễn Thị Quang Thái, chồng là Lê Huy Doãn còn được gọi là Lê Hồng Phong là Bí Thư của Đảng Cộng Sản hiện đang bị đày ở Côn Đảo con gái là Lê Nguyễn Hồng Minh.”
Chính quyền Đông Dương đã huy động toàn bộ lực lượng để tìm kiếm, lập các chốt kiểm tra tại các cửa ngỏ ra vào của Gia Định nhưng đến gần 11h đêm vẫn không tìm thấy được 28 chiếc xe tải. Chúng đâu biết 28 chiếc xe và hơn 100 thùng xăng đang đậu phía sau Khám lớn trên đường Fillippini, bọn thực dân và tay sai cứ đi ngang chúng nhưng tuyệt nhiên không ai nhìn thấy.
Hàng chục xe chở đầy lính được tung đi săn lùng quân du kích, càn quét các vùng khởi nghĩa. Hai mươi máy bay được huy động đi n·ém b·om các vùng có quần chúng nổi dậy như Năm Thôn, Cai Lậy, Chợ Giữa, Càng Long (Mỹ Tho).
Ngư Nương Nương: “Các đồng chí phụ tôi mở khóa cho các đồng chí ở nhà giam phía trước, đây là chìa khóa.”
Trần Anh Tông cũng đồng ý với Hưng Đạo Đại Vương, nếu là hắn nhất định sẽ ăn miếng trả miếng cho bọn chúng biết hậu quả khi dám đụng đến Đại Việt.
Nguyễn Thị Minh Khai: “Tại sao cô lại biết tất cả thông tin này, cô muốn gì…”
Lực lượng nghĩa quân ít ỏi còn lại rút về Truông Mít (Thủ Dầu Một) Bình Hoà, Bình Thành trong vùng Đồng Tháp và rừng U Minh để củng cố lực lượng.
Trong lòng Nguyễn Thị Minh Khai có rất nhiều nghi vấn nhưng động tác trên tay không chậm Nguyễn Thị Minh Khai nhanh chóng giải thoát đồng chí Võ Văn Tần.
“Lên xe, đi Truông Mít là sao? Chẳng lẽ Thiên Nhãn đang hướng dẫn chúng ta về Truông Mít?” Một đồng chí thắc mắc hỏi.
Do kế hoạch khởi nghĩa bị lộ thực dân Pháp kịp thời đối phó, chúng lập tức huy động các lực lượng tiến hành một chiến dịch khủng bố trắng cực kỳ tàn khốc.
“Cô Tư Nương sẽ dẫn đường.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Thị Minh Khai và Võ Văn Tần đi theo Ngư Nương Nương ra đến đường đúng là nhìn đến một hàng xe dài đang đậu bên đường, trên đường tối không có bóng người chỉ có ánh sáng loe lói hắt ra từ đèn của cổng sau khám. Họ càng kinh nghi hơn làm sao mà một người có thể làm hết những chuyện này, cô Tư Nương này thật sự là ai.
Nguyễn Thị Minh Khai: “Đồng chí có sao không, có người cứu chúng ta rồi, để tôi dìu đồng chí ra.”
Cả Nam Bộ rạo rực không khí chuẩn bị hầu như làng nào cũng có lò rèn ngày đêm đốt lửa chế tạo v·ũ k·hí, thậm chí xuất hiện cả những cơ sở làm bom, lựu đ·ạ·n xi măng, s·ú·n·g thô sơ ở Móp Xanh (Tân An) Bà U (Mỹ Tho) chùa Hòa Thượng Đồng (Rạch Giá).
Chương 30:
Nguyễn Thị Minh Khai: “Ngoài chúng tôi ra cô Tư còn biết điều gì khác không? Tôi rất biết ơn cô không ngại nguy hiểm đến để giải cứu chúng tôi nhưng cô thông cảm chúng tôi không thể giao tính mạng các anh em cho một người xa lạ.”
Ngư Nương Nương mỉm cười: “Xe nào cũng có, bên trong còn có chút lương thực và thức ăn dành cho mọi người đỡ đói.”
“Các đồng chí đã an toàn rồi.”
Phía sau những người được thả ra đang tụ tập lại, các đồng chí người khỏe dìu người yếu đi từ trong ra, có nam có nữ. Một người tiếng lên nói nhỏ vào tai Võ Văn Tần.
Chiều nay bọn thực dân có đến bắt một số người trong đó có Võ Văn Tần để tra hỏi về việc 28 chiếc xe b·ị đ·ánh cắp, chúng muốn biết Việt Minh đã làm cách nào mà lấy được 28 chiếc xe mà không kinh động ai khác, muốn hỏi đồng bọn của anh là ai và chúng ta đã đem xe giấu đi đâu. Nên Võ Văn Tần mới biết vụ 28 chiếc xe bốc hơi không để lại dấu tích.
Ngư Nương Nương biết muốn có niềm tin từ họ thì phải trả lời câu hỏi này.
Nhưng trong lòng Nguyễn Thị Minh Khai vẫn còn nghi vấn cô gái đó nói bọn cai ngục bị cô nhốt hết nhưng trên người cô ấy không có một v·ết t·hương hay vết dơ, chẳng lẽ bọn chúng không chống trả mà tự nguyện bị cô ấy đó nhốt hay sao? Đồng chí Nguyễn Thị Minh Khai cô đã đoán đúng một phần sự thật phần còn lại thì cứ để nó nằm im trong dĩ vãng là được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn 11h khuya, khi Gia Đình chìm vào trong bóng tối, ngoài đường đang bị giới nghiêm ngoài lính tuần thì không còn ai trên đường, lúc này chính là thời điểm Ngư Nương Nương đại triển quyền cước.
Võ Văn Tần cầm bình nước uống một ngụm dùng tay lau v·ết m·áu lẫn mồ hôi trên trán, rồi hỏi.
Cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ cùng với cuộc khởi nghĩa Bắc Sơn "là những tiếng s·ú·n·g báo hiệu cho cuộc khởi nghĩa toàn quốc, là bước đầu đấu tranh bằng vũ lực của các dân tộc Đông Dương.”
Võ Văn Tần đang tự hỏi thì Thiên Nhãn đã trả lời thay.
Nguyễn Thị Minh Khai nghi ngờ đây là kế của bọn địch nhưng lại nghĩ nếu bọn chúng muốn sử kế để tìm ra căn cứ thì thả hết tất cả mọi người là điều không cần thiết, bọn chúng chỉ cần thả hai, ba người là được. Và chả có tên nào ngu lên kế hoạch dùng một cô gái thả hết tù nhân cùng một lúc ngay tại nhà tù cả.
Nam bộ rung chuyển, từ Biên Hòa đến Cà Mau, 18 tỉnh nổi dậy c·ướp chính quyền. Từ miền Đông đến miền Tây Nam Bộ, ở Biên Hoà, Gia Định, Chợ Lớn, Tân An, Bến Tre, Trà Vinh, Cần Thơ, Sóc Trăng, Bạc Liêu, Rạch Giá, đặc biệt quyết liệt ở Hóc Môn (Bà Điểm, Gia Định) Cai Lậy (Mỹ Tho) Vũng Liêm (Vĩnh Long).
Trên tay nàng cầm chìa khóa mở khóa cùm cho cô, Nguyễn Thị Minh Khai ngơ ngác không biết bọn thực dân lại muốn giở trò gì nhưng chưa đợi cô hỏi thì người con gái trước mặt đã cất lên giọng nói trong trẻo.
Nhiều đồn bốt, công sở, đường giao thông... của địch bị phá. Tại một số xã, quận, chính quyền địch hoang mang, tan rã, chính quyền cách mạng được thành lập tịch thu ruộng đất của địa chủ và p·hản đ·ộng chia cho dân cày nghèo, t·rừng t·rị bọn phản cách mạng... Cờ đỏ sao vàng lần đầu tiên xuất hiện trong nhiều cuộc b·iểu t·ình và những nơi đã thành lập chính quyền cách mạng.
Ngư Nương Nương: “Nếu các người không tin có thể đi ra cổng sau kiểm tra cùng tôi, xe đang đậu ở phía sau khám trên đường Fillippini, yên tâm sẽ không ai phát hiện đâu.”
Ngư Nương Nương thong dong đi đến cửa chính của Khám Lớn một cú phất tay 4 tên lính gác đã đứng im như tượng hai mắt mở to nhìn ra đường. Cánh cửa thép dày nặng sau lưng chúng tự động mở vừa đủ để một người bước vào, Ngư Nương Nương bước vào cánh cửa cũng khép lại, qua thêm hai lớp cửa rào bằng sắt Ngư Nương Nương thấy hai người đang ngồi trực.
Nguyễn Thị Minh Khai: “Chúng ta đi đâu?”
Hà Huy Tập đi tập tễnh từ phía sau: “Tôi tin đồng chí Tư Nương vì hai từ Thiên Nhãn không phải ai cũng nói được.”
Ngư Nương Nương vội cắt lời của Nguyễn Thị Minh Khai: “Tôi là đến cứu các đồng chí nhưng sợ đồng chí không tin tôi nên tôi phải nói thông tin bí mật của đồng chí. Chuyện thì dài lắm chuyện quang trọng là phải cứu các đồng chí khác rồi nhanh chóng rời khỏi nơi đây.”
Võ Văn Tần nhìn mấy trăm người đứng phía sau, bây giờ không phải là tin hay không mà là đưa mọi người thoát khỏi nơi đây an toàn. Không đợi anh ra quyết định thì trên nền trời Thiên Nhãn xuất hiện.
Đồng chí Phan Đăng Lưu được cử ra Bắc dự Hội nghị Trung Ương lần thứ VII để báo cáo và xin chỉ thị của Trung Ương. Hội nghị Trung Ương nhận định điều kiện khởi nghĩa ở Nam Kỳ và trong cả nước chưa chín muồi, vì vậy, đề nghị Xứ ủy Nam Kỳ chưa nên phát động khởi nghĩa, cũng phái đồng chí Phan Đăng Lưu quay trở lại để hoãn cuộc khởi nghĩa.
“Chúng tôi đã lục soát tất cả các khám ngoài người của chúng ta ra thì còn lại đều bị hôn mê, bọn cai ngục bị nhốt trong các phòng thẩm vấn, ông Tám có vào xem xét đời này bọn chúng không thể tỉnh lại được nữa nhưng trên người lại không có v·ết t·hương nào. Tuy không biết cô này dùng thủ đoạn gì nhưng hơn 60 tên đều như thế ngoài ra chúng ta còn tìm thấy một số v·ũ k·hí.”
Cánh cửa đầu tiên được mở ra là buồng giam của đồng chí Nguyễn Thị Minh Khai, cô đang nằm im thì nghe tiếng mở cửa cứ nghĩ là bọn mã tà lại muốn tiếp tục t·ra t·ấn như những đợt trước. Nhưng trước cô lại là một cô gái khoảng đôi mươi mặc áo dài màu tím, tóc búi có khuôn mặt trái xoan rất đẹp bước đi uyển chuyển như không phải đang ở trong nhà giam.
Mọi người tuy không hiểu nghĩa người thực vật nhưng họ hiểu cách nói của Ngư Nương Nương chính là người còn sống nhưng không thể tỉnh lại được nữa. Cái này còn kinh khủng hơn b·án t·hân bất toại (liệt nữa người) ít nhất cái sau vẫn còn ý thức còn cái sau là c·hết nhưng không biết lý do.
Nhìn Ngư Nương Nương gật đầu xác nhận thì Nguyễn Thị Minh Khai càng khó có thể tin.
3/1940, đồng chí Võ Văn Tần - Ủy viên Trung Ương Đảng đã vạch ra Đề Cương đưa các hoạt động lẻ tẻ và phong trào chống thực dân Pháp và tay sai thành chuẩn bị khởi nghĩa vũ trang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.