Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32:
Ta biết làm như thế tuy chậm nhưng lại chắc, Tiểu Ngũ sẽ không bị linh lực thất hành gây tổn thương, còn ngươi thì hay rồi vạn Đại Việt quân dân đồng lòng năng lượng truyền về cho Thiên Sách càng nhiều, linh lực Tiểu Ngũ nhận được càng nhiều nhưng nếu cơ thể của đệ ấy không thể hấp thu hết số linh lực đó thì sao?”
Chưa đợi Thập Nhất Lang và Ngũ Nương giải thích Đế Huyền Vi phất tay một hố đen to lớn xuất hiện sau lưng hai người, cả hai nhanh chóng bị hút vào.
Thập Nhất Lang: “Cái tên Thương Khung này đã bao nhiêu tuổi rồi vẫn lòng dạ hẹp hòi như thế?”
Không phải họ không giúp mà là giúp không được, sau khi bị Thương Khung phát hiện cả ba nhanh chóng chạy về Tản Viên tìm kiếm che chở, Kinh Dương Vương cũng thật sự cứu Thập Nhất Lang tránh cho Thương Khung đánh c·h·ế·t. Nhưng làm mọi người kinh rớt cằm là Thương Khung không đánh được bản nhân thì chuyển sang đánh phân thân.
Thập Nhất Lang ngập ngừng: “Ta đã biết, sẽ không có lần sau.”
Một loạt tin đồn gây hiểu nhầm dù có giải thích cũng chả có người tin thêm theo điều tra của hệ thống tài chính của Sơn Hải không đủ tiền thịt (tiền mặt có sẵn) để thanh toán một lần một cho miếng đất này nên kế hoạch kiếm lời của Minh Vũ bị ngâm nước nóng.
Hiện nay Vùng Đất Tương Lai của cậu chủ đang được chú ý rất nhiều, các ông lớn đang khoanh tay đứng phía ngoài quan sát ngay cả phía Chính Phủ cũng đang chú ý. Phát s·ú·n·g lần này đã tạo được tiếng vang rất lớn nhưng cũng đang có rất nhiều người không xem trọng họ đang chờ đợi và cũng có người định chen một chân vào.
Mọi người điều biết Đế Huyền Vi giúp đỡ một phần là nể mặt Tiểu Ngũ một phần là dù cờ của các triều đại Đại Việt bị thay đổi thành Cờ Đỏ Sao Vàng cũng chỉ là lỗi nhỏ cũng như Sơn Tinh đã nói trăm sông chảy về một bể.
Kinh Dương Vương nhìn Đế Huyền Vi: “Đa tạ đã thủ hạ lưu tình.”
Chuyện là năm xưa khi Cao Biền nhà Đường sang xây thành Đại La và trấn yểm sông Tô Lịch nhằm phá hoại Long Mạch Đại Việt thì bị Thập Nhất Lang phát hiện, lúc đó Thiên Sách của Đại Việt còn nhỏ yếu nên vì bảo vệ Thiên Sách Thập Nhất Lang đã cho phân thân của mình là Long Đỗ đến để thu thập Cao Biền.
Chưa đợi Ngũ Nương trả lời thì Thập Nhất Lang đã nói: “Chuyện này là do ta quyết không liên quan đến Ngũ Tỷ, cũng là do Tứ Thập Cửu cái gì mà kế với hoạch. Theo hắn thì đến bao giờ Tiểu Ngũ mới khôi phục nhớ đến chúng ta.”
Trưng Nữ Vương cũng chấp tay xin cáo lui, trong nhóm chỉ còn Lý Thái Tổ và Hưng Đạo Đại Vương bốn mắt nhìn nhau.
Thập Nhất Lang tay ôm ngực miệng phun máu hắn dùng tay còn lại lau đi, bị thương như thế nhưng Thập Nhất cũng không kiêng nể Thương Khung là bao.
Ngay cả các ngân hàng đều bật đèn xanh cho chúng ta chỉ cần muốn họ sẵn sang cho chúng ta vay với mức cao nhất.”
Thập Nhất Lang nhỏ giọng lầm bầm: “Ngươi mơ đi ta sẽ không làm việc gây nguy hiểm cho Tiểu Ngũ thôi còn chuyện khác ta có nói sao?”
Tứ Thập Cửu lông tơ dựng hết lên khi thấy Đế Huyền Vi nhìn mình.
Lý Thái Tổ: “Ngày mai ta sẽ tính sổ với các ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại núi Tản Viên, Thập Nhất Lang (là người con thứ 61 trong 100 người con, đi theo Lạc Long Quân, chương 21) đang run rẩy chịu đựng các cơn đau do sét đánh gây ra, Kinh Dương Vương, Lạc Long Quân, Sơn Tinh và Đế Huyền Vi chỉ nhìn hắn tự làm tự chịu.
Nếu theo thường thức phía sau các dự án đều có bóng dáng của các công ty tập đoàn nhưng bọn thì ngược lại và ngược ngạo hơn nữa là chống lưng cho công ty không phải là tập đoàn hay gia tộc mà là cậu chủ.
Trần Anh Tông hai tay chấp vái chào: “Lý Thái Tổ, ngoại tổ phụ trời không còn sớm ta xin cáo lui trước, hai người ngủ ngon.” (đọc tại Qidian-VP.com)
oOo
Sáng hôm sau Minh Vũ đã phải vùi đầu vào máy tính tham gia các cuộc hợp từ xa của công ty. Nhờ sự giúp đỡ của hệ thống và lý thuyết từ trường Đại Học nên Minh Vũ cũng không luống cuống mà từng bước từng bước học tập việc điều hành công ty.
Đế Huyền Vi không quan tâm đến Tứ Thập Cửu mặc kệ hắn chạy, Sơn Tinh rót thêm trà cho Đế Huyền Vi.
Tác xin lỗi mọi người, tác nhập viện không được sài điện thoại hay máy tính nên không onl được.
Mà không hay biết là có 81 tia sét là sự phẫn nộ của Thương Khung đang trừng phạt Thấp Nhất Lang chỏ mũi vào chuyện người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạc Long Quân tán một cái vào đầu Thập Nhất Lang: “Bớt tranh cãi, nếu không phải ngươi làm việc không nghĩ đến hậu quả thì Thương Khung có tức giận như thế không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thập Nhất Lang đang định cãi lại nhưng nghe tiếng cạch từ chung trà của Đế Huyền Vi đặt trên bàn thì ngậm miệng, trong tất cả những người nơi đây người mà hắn sợ nhất chính là Đế Huyền Vi.
Lương Khải trố mắt: “Ý của anh là cả cái dự án này đều không cần người thứ hai tham gia.”
Trần Anh Tông thấy Minh Vũ chạy nhanh như vậy thì nghiến răng nghiến lợi nhưng hắn cũng không giám bạo nộ, nhìn khuôn mặt đang âm trầm như đêm ba mươi của Lý Thái Tổ lại nhìn ngoại tổ đang muốn nói lại thôi. Trần Anh Tông cắn răng quyết định.
oOo
Lý Thái Tổ nói xong liền rời đi chỉ còn Hưng Đạo Đại Vương phía bên trong thở phào nhẹ nhõm nhưng nghĩ đến ngày mai lại càng đau đầu. Lại nghĩ đến Trần Anh Tông bỏ hắn mà chạy chả có chút tình ông cháu thì càng ngứa răng hơn, xem ra hắn vẫn quá nhẹ tay với tiểu Trần Thuyên rồi.
Chương 32:
Tứ Thập Cửu trợn trắng mắt biết rõ Thập Nhất lang mà tuân thủ quy tắc thì sao còn là Thập Nhất Lang. Thương Khung cũng tức giận ầm ầm thật muốn đánh c·h·ế·t tên này cho xong.
Tứ Thập Cửu: “Con… Con về xem Tiểu Ngũ như thế nào rồi.” Nói xong liền chạy mất dép, Tứ Thập Cửu sợ nếu mình không chạy nhanh sẽ bị Đế Huyền Vi tính sổ.
Nhưng việc làm hôm nay của ngươi đã đảo lộn cả lịch sử Đại Việt tuy nói trăm sông chảy về một bể nhưng sai cũng là sai, dù là lý do gì cũng không thể tha thứ.”
“Ngươi tốt nhất giữ lời nếu không lần sau không chỉ là 81 tia sét đơn giản như thế.”
Trần Minh Mẫn bật cười: “Khụ, xin lỗi đã để mọi người hiểu lầm toàn bộ dự án này đều là vốn tư nhân của cậu chủ chúng ta. Từ kế hoạch, bản thiết kế tính toán kinh phí đều do cậu chủ tự làm, việc của chúng ta là thay mặt quản lí, kiểm tra chất lượng, đôn đốc tiến độ mà thôi.”
Trần Minh Mẫn: “Đúng vậy, việc của chúng ta làm điều tra thông tin các công ty sẽ tham gia vào việc xây dựng dự án này nói đúng hơn là chúng ta thuê bọn họ phục vụ cho cậu chủ. Tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn mọi người có mặt hôm nay chỉ cần hoàn thành tốt các việc được giao là được những thứ khác không cần quan tâm.”
Lý Thái Tổ: “Triều đại tiếp theo của nhà Lý là nhà Trần?”
Biết sao được có tiền chính là ngang tàng như vậy đấy mà đáng sợ hơn đây không phải là tiền vốn lưu động mà là tiền mặt có sẵn...
Đế Huyền Vi im lặng không nói chỉ lo uống trà, Kinh Dương Vương cũng không trách thái độ lạnh lùng của Đế Huyền Vi vì đã biết tính tình của hắn từ xưa đã như vậy.
Có lẽ do quá bận rộn nên Thấp Nhất Lang quên thu hồi phân thân của mình nên Long Đỗ vẫn luôn ngự trong tượng thần được nhân dân thủ đô thờ tự tại đền Bạch Mã phố Hàng Buồm Hà Nội cho đến bây giờ.
Thời phong kiến không có khái niệm về quốc kỳ, mà cờ chỉ là một biểu tượng đại diện cho vua, vương, đội quân,… cờ chỉ được dựng lên để báo hiệu đây là nơi tập hợp cho một đội quân, là nơi đang có vua hay lãnh chúa đang trú ngụ và không có tính thống nhất.
Lê Thánh Tôn: “Các vị trời cũng đã khuya tại hạ xin cáo lui trước.”
Cho đến khi phát s·ú·n·g đầu tiên về xâm chiếm thuộc địa nổ ra khái niệm về quốc kỳ mới được ra đời, mỗi tất đất có sự có mặt quốc kỳ nước nào thì chứng tỏ nơi đó chính là thuộc địa. Nên có thể xem là một thay đổi nhỏ bé không đáng kể.
Lương Khải (Kế toán trưởng): “Việc hợp tác với bên nào còn phải cần được xem xét kỹ lưỡng nhất là với các ông lớn hơn nữa với tài chính hiện giờ của công ty chúng ta nếu muốn chiếm phần lớn e là sợ rất khó. Nếu hợp tác với các công ty lớn tôi sợ chúng ta đang may áo cho người khác.”
Chậc, tự mang gông vào cổ giờ tự làm tự chịu…
Sơn Tinh: “Thời gian là sự thay đổi biến đổi của tất cả mọi loài đang tồn tại tại không gian đó, thời gian là thứ không có định nghĩa nhưng các biến đổi đó lại có định nghĩa. Nhờ những biến đổi mà người định nghĩa được thời gian tạo ra giờ ngày tháng năm để đánh dấu các việc đã từng xảy ra.
Trần Minh Mẫn: “Sau khi nghe được tiếng gió về dự án đã có rất nhiều công ty Al có tiếp xúc với chúng ta từ trong lẫn ngoài nước, đây là tài liệu về họ đã được chúng ta điều tra và tổng hợp lại.
Lịch sử chỉ biết Đại Việt là một đất nước anh dũng, đoàn kết là một đất nước có bề dày lịch sử chống giặc ngoại xâm hào hùng còn lại chỉ là những truyền thuyết, giai thoại điểm tô cho đẹp là được.
Đừng nhìn Đế Huyền Vi ít nói nhưng một khi tức giận thì ngay cả Thương Khung cũng phải tránh né, ở đây ngoài Tứ Thập Cửu và Tiểu Ngũ thì chả ai dám trái ý của Đế Huyền Vi cả.
Trần Anh Tông nói xong cũng nhanh chóng thoát khỏi giao diện trong sự ngỡ ngàng ngơ ngác của mọi người, Trưng Nữ Vương và Lê Thánh Tôn nhịn không được phì cười.
Vừa mới được về phòng thường được là trả chương liền đây ạ.
Tiểu Ngũ dùng quá khứ tại Khởi Nguyên để thay đổi tương lai lịch sử của các vị diện song song nhưng chứng cứ thuộc về quá khứ của Khởi Nguyên (công nghệ, đồ vật ở thời của Minh Vũ) không được quyền xuất hiện.
Kinh Dương Vương biết nếu giao Thập Nhất Lang và Ngũ Nương cho Thương Khung thì hình phạt không phải dễ dàng như thế, đừng nhìn nó đánh 81 tia sét là xong, Thương Khung là ngươi ý thức cao nhất của Vũ Trụ Thiên Hà cũng là công chính nhất. Tất cả nhân quả của Thiên Hà đều do Thương Khung cai quản, không cần biết ngươi là ai chỉ cần sai thì phải phạt tuyệt không nương tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Việc xây dựng lâu đài vẫn đang được tiến không có vấn đề gì lớn nhưng về Vùng Đất Tương Lai thì có quá nhiều vấn đề, Minh Vũ cảm thấy lúc đó đầu óc của mình bị nước vào rồi nên mới khởi động dự án này.
Minh Vũ sau khi thoát khỏi giao diện liền vứt điện thoại sang bên đi ngủ, chuyện ngày mai ngày mai tính, à không hôm nay đã là hai giờ sáng rồi nên chuyện hôm nay sáng lại tính. Minh Vũ vừa nằm xuống giường thì ngoài trời sét đánh ầm ầm làm cậu giật mình nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ chắc trời sắp mưa.
Lê Thánh Tôn nhìn khuôn mặt đen lại của Hưng Đạo Đại Vương lại càng cười to hơn. Tuy biết cười trong trường hợp này có hơi thất lễ nhưng việc Trần Anh Tông chạy trốn vứt lại cục diện này cho Hưng Đạo Đại Vương làm hắn không nhịn được.
Lúc này cậu lại có hứng thú với ý tưởng xây dựng một khu định cư hoàn toàn Al hóa như trong phim khoa học viễn tưởng, phải nói chính là dự án của Dubai đã khơi gợi sự háo thắng trong lòng Minh Vũ.
Lạc Long Quân: “Thập Nhất Lang ngươi nên nhớ việc thay đổi Lịch Sử và đảo lộn Lịch Sử là hai điều khác nhau.”
Kinh Dương Vương trầm giọng: “Thập Nhất Lang ngươi nên nhớ đây là nhiệm vụ của Tiểu Ngũ và Tứ Thập Cửu ngươi không những giúp đỡ mà còn vi phạm quy tắc về thời gian lịch sử.”
Kinh Dương Vương nhìn sang Ngũ Nương: “Ngay cả ngươi đã bao tuổi rồi chẳng lẽ không biết nặng nhẹ hay sao?”
Minh Vũ: “Cái kia… trời cũng khuya rồi mọi người nên ngủ sớm để giữ sức khỏe, chúc mọi người ngủ ngon.”
Minh Vũ nói xong liền nhanh chóng thoát khỏi giao diện, lòng thầm nghĩ thật xin lỗi Hưng Đạo Đại Vương và Anh Tông bệ hạ nhưng thà c·h·ế·t chú tiểu cũng phải bảo vệ trụ trì. Không đúng là mình làm mình chịu không ai chịu thay, chuyện này hai người.. ba người tự giải quyết cho tốt đi.
Tứ Thập Cửu càng nói càng tức giận, hét lớn vào mặt Thập Nhất Lang. Đế Huyền Vi tay cầm chung trà khựng lại, đôi mắt sắc bén liếc nhìn Thập Nhất Lang.
Không khí trong nhóm đang từ lửa cháy nóng bỏng bỗng quay 360 độ thành mùa đông âm 15 độ với tiếng gió thổi ngang, Minh Vũ nuốt một ngụm nước miếng khi trong nhóm chìm trong vực sâu vô tận chả có tí âm thanh gì.
Khí thế đầy tự hào của Minh Vũ khi liệt kê các triều đại của Việt Nam bỗng chốc xẹp xuống khi nghe câu hỏi của Lý Thái Tổ.
Lý Thái Tổ ánh mắt thâm sâu nhìn Hưng Đạo Đại Vương và Trần Anh Tông.
Tứ Thập Cửu tức giận: “Kế hoạch của ta thì sao? Cái đầu heo Thập Nhất nhà ngươi không nghĩ cơ thể bây giờ của Tiểu Ngũ là phàm thai làm sao có thể chịu đựng nhiều thần lực như thế? Kế hoạch của ta là dùng năng lượng của Thiên Sách và tiên đan của Ngư Nương Nương từ từ cải tạo cơ thể cho tiểu Ngũ. Ta hao tâm tổn cơ tính kế lại bị ngươi phá tan nát hết rồi.
Đây là điều mà mọi người lo lắng nhất việc mua được đất đúng là dễ nhưng việc bắt tay vào xây dựng chỉ tính về giai đoạn đầu thôi thì cả cái dự án là nuốt vàng thú, tài chính của công ty là trứng chọi đá nhưng bảo bọn họ chấp tay nhường cho người khác là điều không thể.
Chuyện này Thập Nhất Lang đã quên nhưng Thương Khung thì không, biết có Kinh Dương Vương che chở thì mình không thể trừng trị được Thập Nhất Lang nên Thương Khung liền quay sang cho Long Đỗ 81 tia sét.
Phân thân bị thương thì bản nhân cũng bị thương nên đánh Long Đỗ hay Thập Nhất lang là như nhau, đáng lẽ Thương Khung cũng chỉ muốn đánh cảnh cáo Thập Nhất lang thôi nhưng hắn ta lại dám trốn thì tội càng thêm tội, chỉ cần không c·h·ế·t thì Kinh Dương Vương cũng không thể trách.
Ý định lúc đầu của cậu chỉ là muốn giúp Sơn Hải nhưng sau này cậu mới biết được Sơn Hải hiểu lầm là cậu muốn dùng miếng đất này trở thành bàn đạp trở về cho gia tộc đang ở nước ngoài của mình.
Thời gian bao gồm hiện tại, quá khứ và tương lai. Quá khứ là thứ không thể thay đổi, hiện tại là thứ đang diễn ra và tương lai có thể thay đổi.
Đế Huyền Vi: “Hai người các ngươi nếu đã rảnh rỗi như thế thì đến các vị diện tiêu diệt tay sai của Lục Đại Ma Thần tránh cho Thiên Sách không được ổn định, khi nào Tiểu Ngũ có thể nhớ lại mọi chuyện thì về.”
Cả một buổi chiều Minh Vũ đều vùi đầu vào các phân tích đánh giá của các công ty có thể hợp tác, việc chọn lựa đúng là không dễ dàng, cậu nghĩ nếu không mình tự tổ chức một buổi đấu thầu đi. Nhưng nhớ lại đấu thầu thì đâu dễ nên lại thôi, Minh Vũ cũng rất may mắn khi hệ thống tặng cho cậu bản thiết kế cả dự án nếu không cậu lại phải đau đầu tiếp rồi. Trần Minh Mẫn chỉ biết TNT là chống lưng của Lạc Việt nhưng nào biết chống lưng của Minh Vũ lại là tồn tại khủng bố hơn những gì mà anh nghĩ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.