Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33:


*Khúc Hạo: “Trời chọn quân vương, trời chọn quân vương. Dương Đình Nghệ ngươi tốt số thật lại có một con rể tốt như thế.”

Khúc Thừa Dụ nói rút đao chẻ đôi cái bàn trước mặt, Khúc Thừa Dụ ông một đời chinh chiến, một đời nhảy múa trên đòn cân chính trị ông sẽ địa vị không vì ngai vương mà ra tay với Ngô Quyền nhưng cũng sẽ không chấp tay nhường cả Giao Châu cho một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch.

Ngô Vương Ngô Quyền xuất thân nhà quý tộc tại Đường Lâm, cha là Ngô Mân, từ lúc nhỏ đã có sức mạnh phi thường sau khi lớn lên thì tòng quân dưới trướng Tiết Độ Sứ Dương Đình Nghệ. Ngô Vương là người tài ba nên Dương Đình Nghệ gả đích trưởng nữ là Dương Thị Ngọc cho ông, sau khi thành hôn Ngô Vương được giao quyền trấn giữ Ái Châu.

*Sư Vạn Hạnh: “Trần gia có thể giữ ngôi hơn trăm năm lại được Thiên Nhãn ca ngợi có thể thấy rõ đây là ý trời, cũng cho thấy rõ Trần gia cũng là có minh quân nếu ta làm hại chẳng phải là trái ý trời sao?”

Chiến thắng Bạch Đằng nhanh gọn, bất ngờ đến mức Lưu Cung đang cầm quân tiếp ứng không kịp trở tay đối phó. Hắn kinh hoàng khủng khiếp, đành thu nhặt quân còn sót lại mà rút lui.

“Ngô Vương Ngô Quyền đại bại Nam Hán xưng vương chấm dứt 1000 năm đô hộ của giặc phương Bắc với Đại Việt. Thiên Sách Vương – Ngô Xương Ngập lại đổi Nam Tấn Vương – Ngô Xương Văn lại đổi Thiên Sách Vương – Ngô Xương Ngập, một nước hai vua, một núi hai hổ há không loạn.”

Khúc Hạo đỏ mắt nhìn người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất kia, phụ thân của hắn luôn là như vậy trong lòng của ông Giao Châu cao hơn tất cả.

*Mấy ngày hôm nay Ngô Xương Ngập đang chìm trong niềm vui phụ thân là người chấm dứt nghìn năm đô hộ phương Bắc được lưu danh thiên cổ. Hắn có thể sẽ trở thành vương tử kế thừa phụ thân, thậm chí có thể tham gia vào trận đánh đi vào lịch sử nghìn năm sau còn được nhắc mãi.

Khúc Hạo: “Không phụ thân, từ khi ngài cai trị con dân Giao Châu càng ngày càng ấm no, ngoài phải cống nạp thì con dân cũng đã thoát khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng. Cái chúng ta thiếu chỉ là thời cơ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiều Công Tiễn nhắm mắt nói: “Trong thư phòng của ta có ám cách (ngăn bí mật) bên trong có ghi lại cách liên lạc với ngươi của Lưu Cung, cũng có danh sách mật thám mà Lưu Cung đã cài vào nước ta. Chúa thượng mọi việc đều do ta làm ta chỉ xin người tha tội cho người nhà của ta họ vô tội.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông huy động nhân dân đẵn hơn 3000 cọc gỗ lim, vót nhọn, bịt sắt, đóng thành một bãi cọc dài hơn 3 dặm ở cửa sông Bạch Đằng. Quân thủy bộ với sự tham gia của các lực lượng dân binh, bố trí mai phục sẵn ở phía trong bãi cọc, vùng hạ lưu sông Bạch Đằng.

Tiết Độ Sứ Khúc Trung Chúa Khúc Hạo ông hoàng chính trị, người đoạt giải quán quân ngoại giao, kẻ nhảy múa giữa Hán và Lương, người có công mở rộng Giao Châu, huấn luyện Tĩnh hải Quân 314 giáp từ 200 trăm người một giáp lên 1000 người một giáp, trấn giữ Giao Châu dù là thời loạn Ngũ Đại Thập Quốc không người dám phạm.

Nhưng khi nhìn thấy Thiên Nhãn hiện lên một nước hai vua, một núi hai hổ há không loạn thì mắt hổ trừng lớn nhìn hai đứa đang quỳ gối nơm nớp lo sợ kia.

Đồng chí Võ Văn Tần còn muốn hộ tống nàng cùng nhau ra Bắc để gặp Bác, họ nói với tri thức tương lai của nàng sẽ giúp đỡ rất nhiều cho công cuộc giải phóng dân tộc.

Nên sau khi nhận được thư cầu cứu Lưu Cung liền phong Vạn Vương Lưu Hoằng Tháo thành Bình Hải tướng quân và Giao Chỉ vương đem hơn vạn tàu thủy đi bằng đường biển sang cứu Kiều Công Tiễn, còn mình dẫn quân đóng ở Hải Môn tiếp ứng, chờ Hoằng Tháo chiến thắng tiến vào thành Đại La.

*Khúc Thừa Dụ nhìn trời không ai biết ông đang nghĩ gì, mọi người im lặng đứng phía sau.

Dù thế nào thì thái độ hôm nay của Xương Ngập đối với Xương Văn vẫn không thay đổi, và đúng như hắn nghĩ Xương Văn vẫn tôn trọng hắn không vì Thiên Nhãn mà thay đổi.

Lý Thái Tổ: “Đúng vậy, phúc của Thần sử làm ta không thể nào quên được, ta sẽ ghi nhớ đến suốt cuộc đời này.”

*Khúc Thừa Dụ: “Ngô Vương, Ngô Vương, vẫn là ta quá hèn nhát không bằng đời sau. Nếu ta có gan như hắn thì con dân của ta đã sớm thoát khỏi khổ đau.”

Minh Vũ: “Mọi người có khỏe không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiều Công Tiễn run run biết hôm nay mình khó thoát khỏi cái c·h·ế·t, nhìn những khuôn mặt như diêm la xung quanh hắn biết mình xong rồi.

Ngư Nương Nương đã phải tốn rất nhiều nước miếng để giải thích với mọi người là nàng chỉ là người được Thiên Nhãn mượn tay để giúp đỡ Cách Mạng. Phải giải thích rất lâu nàng mới thoát khỏi Truông Mít trở về ổ cá thân yêu của mình, cũng trau chuốt lại nhan sắc vì thức đêm mà mất đi ánh sáng.

Hai mắt Lý Thái Tổ phun lửa nhìn chằm chằm vào Trần Anh Tông và Hưng Đạo Đại Vương, hôm nay cả triều văn võ đều nói về Trần Gia. Thậm chí còn kinh động cả trụ trì Vạn Hạnh nhưng ngược lại với ý muốn tìm tổ tiên Trần gia của các đại thần thì Sư lại muốn mọi người buông bỏ dù gì chuyện này xảy ra vào 200 năm sau.

Nhưng niềm vui chưa tồn tại được bao lâu Thiên Nhãn đã xuất hiện như tia sét đánh đến hai người trong khét ngoài sống trố mắt nhìn trời? Một nước hai vua là ý gì?

Sông Bạch Đằng là cửa ngõ phía Đông Bắc của nước ta, sông rộng hơn hai dặm, ở đó có núi cao ngất, nhiều nhánh sông đổ lại, sóng cồn man mác giáp tận chân trời, cây cối um tùm che lấp hai bờ.

Trận địa mai phục bên trong bãi cọc giữ vai trò quyết định chặn đứng đoàn thuyền địch, khóa đường tháo chạy của chiến thuyền và giáng cho chúng một đòn tiêu diệt bất ngờ.

Sau khi xong việc, Minh Vũ liền vào trong nhóm để xem bên trong đang gió thổi mây phun cỡ nào nhưng trong nhóm lại vắng tanh như chùa bà đanh.

Nhưng khi thấy người kế thừa phụ thân là Xương Văn thì đầu tiên là hắn không tin, Xương Văn không phải là người như vậy, bọn họ là anh em cùng mẹ cùng cha hắn không tin Xương Văn sẽ vì vương vị mà ra tay với anh trai của mình.

Thập quốc bao gồm: Ngô, Ngô Việt, Mân, Kinh Nam, Sở, Nam Đường, Nam Hán, Bắc Hán, Tiền Thục, Hậu Thục).

Thấy không có ai cậu định thoát giao diện nhưng chưa đợi cậu bấm nút thoát thì mọi người như hẹn nhau từ trước đồng loạt xuất hiện.

Tiết Độ Sứ Dương Đình Nghệ người khiến Lưu Cung sợ hãi dù bệnh nằm liệt giường vẫn nhớ mãi phong thái Tĩnh Hải Quân lại không dám phạm. (Lưu Cung thèm nhỏ dãi Tĩnh Hải Quân và Giao Châu ngay cả nằm mơ cũng muốn đến Giao Châu để cướp).

Bốn vị Tiết Độ Sứ ba vị nhân cơ hội nhà Đường đại loạn, loạn Ngũ Đại Thập Quốc phất cao cờ đánh đuổi quân Hán, quân Lương chiếm Đại La tự xưng chức Sứ bắt vua Bắc phải thuận theo mở ra thời kì nghĩ ngơi lấy sức tích s·ú·c lực lượng cho nhân dân.

(Ngũ đại bao gồm: Hậu Lương, Hậu Đường, Hậu Tấn, Hậu Hán, Hậu Chu.

Hắn sẽ dùng ngươi làm công cụ để thỏa mãn lòng tham của hắn, ngươi bất quá là con c·h·ó biết vẫy đuôi lấy lòng mà thôi, nhìn đi ngươi bêu danh thiên cổ nhắc đến ngươi chỉ là tên phản chủ bán nước cầu vinh.

Ngô Vương biết tin người cầm quân là Hoằng Tháo thì khinh thường nhưng không khinh xuất, ông lập mưu kế lợi dụng việc thủy triều lên xuống lại cho đóng cọc chặn đánh Hoằng Tháo trên cửa sông Bạch Đằng.

Ta mất, ngươi c·h·ế·t, Thừa Mĩ lưu vong, Đình Nghệ bị sát tất cả đều là kế hoạch của Nam Hán. Ta cứ nghĩ Giao Châu là tường đồng sắt thép không người thể nhập nhưng ta vẫn xem nhẹ lòng người, bọn chúng trong tối ta ngoài sáng dù cho có lòng phòng bị vẫn là không thoát. Giờ Giao Châu ta giao cho ngươi, ta lui về phía sau phụ thân sẽ trợ ngươi tranh bá thiên hạ, ta sẽ là cây đao của ngươi.”

Khúc Hạo: “Phụ thân..”

Ngô Vương lợi dụng địa hình thiên nhiên ém quân mai phục, phối hợp bộ binh với thủy binh bày một thế trận hết sức kiên quyết, chủ động và lợi hại để nhanh chóng phá tan quân giặc.

Lý Thái Tổ đương nhiên biết Trần gia được ý trời cũng biết Trần gia ra minh quân không những là minh quân mà còn tạo ra thời thịnh thế cho Đại Việt. Biết là một chuyện nhưng Lý Thái Tổ vẫn không thể chấp nhận được việc nhà Lý sẽ sụp đổ, mà con cháu của hắn lại không có tên nào có thịnh thế lưu truyền nghìn năm (Lý Thái Tổ ngài hiểu lầm rồi nhà Lý của ngài oách lắm, chỉ là ngài không hỏi thôi).

Ngư Nương Nương chế nhạo nói, cả ngày hôm nay và đêm qua Ngư Nương Nương vẫn chưa được chợp mắt, nhờ vào hộp thuốc có ghi ngày sản xuất và hạn sử dụng năm 2024 mà các đồng chí chủ chốt đã đinh ninh nàng là người đến từ tương lai.

Ngô Vương lên ngôi lập Dương Thị Ngọc làm hoàng hậu, vua (xin phép gọi là vua) lập 100 quan, đặt lễ nghi, áo sắc, đóng đô tại thành Cổ Loa khi xưa để tiếp nối ý chí của Vua Hùng, Vua Thục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Vương khi biết tin thì tập hợp hơn 5 vạn quân vây thành thành Đại La bắt g·i·ế·t Kiều Công Tiễn trả thù cho nhạc phụ.

Khúc Hạo vỗ vai hắn: “Ngươi không tệ, không phải Thiên Nhãn cũng nói công ngươi không thể không nhắc sao, ta tự hào vì ngươi. Nay biết mình sai ở đâu thì có thể sửa, không muộn.”

Ngô Quyền: “Hai người các ngươi tốt nhất cầu mình không làm gì có lỗi với bá tánh nếu không ta chắc chắn chém đầu các ngươi để tạ tội với non sông.”

Năm Thiên Phúc thứ 1 tức năm 936, Kiều Công Tiễn vì lòng tham của bản thân đầu phục Lưu Cung vua Nam Hán, một năm sau lập mưu g·i·ế·t c·h·ế·t Dương Đình Nghệ hòng chiếm đoạt chức Tiết Độ Sứ và Tĩnh Hải Quân.

Ngươi nghĩ Lưu Cung coi trọng ngươi sao, nhìn cho kĩ ngươi chỉ là một con cờ không một con c·h·ó mở đường cho lòng tham của hắn, ngươi nhìn xem nếu hắn thành công hắn thật sự sẽ giao Tĩnh Hải Quân cho ngươi sao?

Dương Đình Nghệ: “Người đâu nhốt Kiều Công Tiễn vào đại lao ba ngày sau xử trảm. Còn người nhà của hắn nếu thật sự không liên quan lưu đày biên đảo.”

Khúc Thừa Dụ: “Khúc Hạo, ta giao Tĩnh Hải Quân cho ngươi.”

Sử bình Khúc Hạo là người có thể cùng Lưu Cung(sau đổi Lưu Yểm hay Lưu Nghiễm) tranh bá thiên hạ.

Nếu Khúc gia không ra minh quân ông sẽ không nói hai lời hai tay dâng cả Giao Châu cho Ngô Quyền nhưng con cháu Khúc gia không ai thua kém thì sao ông phải nhường. Đời Vua Hùng có mười mấy người con trai ai muốn làm vua đều phải trổ hết tài năng nếu đã là con cháu Vua Hùng vậy cứ theo quy tắc đó mà làm.

Khúc Thừa Mỹ cúi đầu hắn vẫn là thất bại: “Phụ thân Thừa Mĩ đã phụ lòng của người.”

Về nước Lưu Cung nghĩ tên Cung là không may mắn đổi thành Lưu Nghiễm, cũng chấm dứt giấc mộng xâm lược Đại Ngô của phương Bắc.

Nhưng đáng tiếc trời đố anh tài, các Sứ ra đi quá sớm, nhưng phong thái của các Sứ vẫn được Ngô Vương Ngô Quyền kế thừa.

Khúc Thừa Dụ: “Dương Đình Nghệ, thật là có một đứa con rể tốt nhưng muốn làm vương Đại Việt, muốn lập Đại Ngô thì hắn phải bằng bản lĩnh của mình. Dù cho hắn có là trời chọn quân vương nhưng hắn không vượt qua được thử thách của ta thì sẽ như này.”

Năm 939, Ngô Quyền lên ngôi vương lấy hiệu Ngô Vương Quyền lập ra nhà Đại Ngô hay Ngô Quốc (theo Trung Kí Sử sau này Mao xóa bỏ nhà Ngô vì trùng với nước Ngô của Tôn Quyền thời Tam Quốc) lấy niên hiệu Khai Vận mở ra thời kì độc lập sau hơn 1000 năm bị đô hộ của nước ta.

Ngô Vương là bậc kỳ tài văn thao võ lược, có trí có dũng nhưng Đại Việt có thể thoát khỏi nanh vuốt ngoại bang không thể không kể công Khúc Tiên Chủ Khúc Thừa Dụ người có công thành lập Tĩnh Hải Quân vang danh thiên hạ đưa Giao Chỉ từ một quận bị xem thường thành một Giao Châu trù phú.

Dương Tam Kha: “Phải điều tra mới biết họ có thật vô tội hay không?”

(Từ lúc Giao Chỉ thành Giao Châu trải qua bao sự cố gắng của ba chúa nhà họ Khúc và Tiết Độ Sứ Dương Đình Nghệ thì Giao Châu đã thuộc về người Việt không người dám phạm bền chắc như thép, Nam Hán có câu gót sắt Tĩnh Hải quân đi đến đâu lãnh thổ mở rộng đến đó).

Ngô Quyền trực tiếp chỉ huy quân mai phục sẵn ở phía trong bãi cọc, dấu quân trong các nhánh sông và bên hữu ngạn sông Bạch Đằng.

Dương Đình Nghệ là người đứng đầu Tĩnh Hải Quân cũng là người mà Lưu Cung hận nhất, hắn hận Dương Đình Nghệ đến nỗi đinh ninh rằng chỉ cần Dương Đình Nghệ c·h·ế·t thì Tĩnh Hải Quân sẽ như rắn mất đầu, Giao Châu tất đại loạn.

*Tối qua khi nhìn thấy Ngô Xương Vương Văn kế thừa mình Ngô Quyền đã thắc mắc tại sao là Xương Văn mà không phải Xương Ngập, hôm nay ông cho phép Xương Văn vào nghị sự cũng là muốn xem hắn có tài cán gì mà được Thiên Nhãn công nhận.

*Dương Đình Nghệ nhìn chằm chằm Kiều Công Tiễn đang quỳ bên dưới, hai bên các tướng lĩnh cũng như hổ rình mồi.

An Dương Vương: “Ngươi nhìn mặt ta có khỏe không?”

Ngươi nhìn, mau nhìn vì ngươi mà người nhà ngươi, con ngươi, vợ ngươi, cha mẹ ngươi sẽ bị người đời thóa mạ, c·h·ế·t trong nổi ô nhục nghìn đời.”

Khúc Thừa Dụ: “Ngươi không cần khuyên, Thiên Nhãn có nói ngươi mới thật sự là người đưa Giao Châu bước lên tầm cao. Còn nữa ta, ngươi, Thừa Mĩ, Dương Đình Nghệ đều là cái gai trong mắt Nam Hán bọn hắn không khi nào là không tìm thời cơ dồn chúng ta vào chỗ c·h·ế·t.

Mùa đông năm Mậu Tuất ( năm 938) khi cả binh đoàn thuyền lớn của Hoằng Tháo ào ạt vượt cửa biển An Bang tiến vào cửa ngõ Bạch Đằng, Ngô Quyền cho bộ phận tiên phong dùng thuyền nhẹ ra đón đánh địch từ xa, nghi binh dụ địch.

Thời gian trận đánh chỉ diễn ra trong phạm vi một ngày.

*Minh Vũ: “Nhắc đến Ngô Vương Ngô Quyền chỉ có thể có một câu thời thế tạo anh hùng, trời chọn quân vương.

Chưa đợi Lý Thái Tổ hỏi tội thì nhiệm vụ của hệ thống đã vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiều Công Tiễn một tên gian thần bán chủ cầu vinh trong mắt Lưu Cung chỉ là một con cờ không hơn không kém, nếu không phải cần hắn nội ứng ngoại hợp để phá tan phòng tuyến của Tĩnh Hải Quân thì chắc Lưu Cung cũng không nhớ đến hắn.

Dương Đình Nghệ: “Kiều Công Tiễn, ta tự hỏi ta đối với ngươi không tệ nhưng thật không ngờ, thật không ngờ ngươi lại phản ta không chỉ là phản ta mà còn phản cả Đại Việt này. Tội này dù ngũ mã phanh thây cũng không đủ.”

Chương 33:

Đợi thủy triều xuống, Ngô Quyền mới cho quân mai phục đổ ra bao vây thuyền địch. Thuyền địch va vào cọc nhọn bịt sắt bị đâm thủng, chìm đắm gần hết, 10 phần c·h·ế·t đuối quá nửa. Hoằng Tháo bị giáo đâm, lăn xuống nước c·h·ế·t tại trận, quân ta g·i·ế·t và bắt sống hầu hết quân Nam Hán.

Ngư Nương Nương: “Nhờ phúc của Thần sử nên bọn ta đúng là rất khỏe a.”

Tiết Độ Sứ Khúc Thừa Mĩ tài chính trị mềm dẻo khôn khéo, một lần đi sứ nhà Lương đã bảo vệ được biên giới Giao Châu tránh khỏi xâm lăng của Lưu Cung không tốn một binh một tốt. Dù sau này ông bị Lưu Cung bắt và lưu vong tại Nam Hán nhưng công của ông không thể không nhắc.

Những khuôn mặt mệt mỏi ngay cả Ngư Nương Nương đôi mắt cũng không còn sắc bén như xưa.

Kiều Công Tiễn biết mình đánh không lại Ngô Vương đã gửi thư cầu cứu Nam Hán nhưng hắn nào biết khi Lưu Cung biết tin Dương Đình Nghệ c·h·ế·t việc đầu tiên là chuẩn bị lương thảo, tập hợp thủy quân đánh chiếm nước ta.

Lúc thủy triều lên to ngập trận địa cọc, bộ phận này giả thua rút chạy nhử địch vào trận địa. Tướng Hoằng Tháo kiêu ngạo thúc đại quân đuổi gấp, trúng kế, mắc mưu đi vào bãi cọc ngầm.

Ngô Quyền nắm cổ áo của Kiều Công Tiễn: “Kiều Công Tiễn, tổ tiên của ngươi là Vua Hùng Vua Thục máu chảy trong người ngươi là tộc Bách Việt, xương thịt của ngươi là do Giao Châu nuôi lớn, tất cả ngươi có được ngày hôm nay là trăm họ người Việt cho ngươi. Vậy mà ngươi vẫn đầu quân Nam Hán làm c·h·ó săn cho Lưu Cung vươn nanh vuốt về phía thân tộc, ngươi có là người nữa không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: