Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52:


Lúc này, một giọng nói cắt ngang, Mỵ Châu nói: "Chẳng lẽ vị cô nương đó chính là Ngư Nương Nương, nàng lừa gạt cảm tình của phụ vương?"

Ngư Nương Nương cười duyên: "Có gì khó hiểu...."

An Dương Vương quay sang nhìn Ngư Nương Nương hỏi: "Lời đồn này ngươi từng có nói cho Thủy Thánh nghe hay không?"

Đồ chơi không quan trọng? Đây là kỷ vật giữa hai vị Mỵ Nương đó, để mấy Giáo Sư ở đại học Nhân Văn mà biết chắc tức đến đấm ngực giậm chân, hô to p·há h·oại cổ vật quá.Mà khoan An Dương Vương từng gặp Mỵ Nương Ngọc Nương? (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Vũ: "Nếu Hùng Duệ Vương có con rể thần thông như vậy sao lại giao ngai vàng cho An Dương Vương, mấy vị công chúa cũng có hậu duệ mà. Hơn nữa, theo nghiên cứu Hùng Duệ Vương chỉ là Tước hiệu mà thôi, Có khi là hai ba vị vua Hùng cùng dùng một tước hiệu thì sao? Trên đời này làm sao có vị vua nào có thể sống đến 150 tuổi?"

..?"

Lý Thái Tổ: "Dù bao nhiêu phần thì truyền thuyết về Sơn Tinh Thủy Tinh cũng không thể sửa, nếu như sửa thì các ngươi ngẫm lại... Chẳng lẽ chỉ vì một truyền thuyết mà đi cãi nhau với đám quan lại đó, không thấy ngay cả Sơn Thánh cùng Thủy Thánh cũng không làm sáng tỏ hay sao?"

An Dương Vương: "Không phải? Đừng nói bừa, Thủy Thánh mới không phải là người hẹp hòi như thế. Ngươi nghe câu chuyện này ở đâu thế?"

Ét ô ét, đừng nha, đừng nói như những gì mà mọi người phỏng đoán.

Hưng Đạo Đại Vương: "An Dương Vương không có lý do gì để gạt chúng ta."

Nghe được sính lễ là những thụy thú khó có được này mà mỗi thứ lại phải một đôi, nên Sơn Thánh cùng Thủy Thánh chia nhau đi tìm để nộp đủ sính lễ trong thời gian quy định.

Minh Vũ lại ngơ ngác: "Không phải là do triều thần Văn Lang ăn chơi xa đọa không đánh lại An Dương Vương nên Hùng Duệ Vương mới nghe lời khuyên của Sơn Thánh gả con gái cho An Dương Vương rồi truyền lại ngôi vua sao?"

Hơn nữa cũng không cho phép người đến làm phiền, hàng năm vào những ngày đầu của tháng ba mới cho phép lên núi gặp mặt."

Minh Vũ hô lớn: "Khoan đã, để con lọc lại thông tin một chút.

Hai giọng nói đồng thời vang lên.

Minh Vũ đầu đầy chấm hỏi không hiểu là có hay không.

Minh Vũ hỏi: "An Dương Vương người từng gặp Mỵ Nương Ngọc Nương?"

Minh Vũ nhìn nhìn cây đao quyết định đem nó ra bán đấu giá, chỉ cần nghĩ đến cả nhà Hùng Duệ Vương cùng nhau lừa gạt tuổi thơ của mình lại càng thấy đau lòng.

Trong lúc đó nghe được giọng hát Quang Họ thánh thót như chim, ta lần theo tiếng hát tìm gặp được một vị cô nương. Sao đó một người phổ thơ, một người hát đối, cả hai lấy thơ làm bạn, suốt chuyến du ngoạn ở xứ Đoài đều có nàng làm bạn.

Lê Thánh Tôn: "Không sai, chuyện kể Hùng Vương thứ 18 có một nàng Mỵ Nương sắc nước hương trời, tính tình dịu dàng hiền lành, tài năng đức độ, Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe được tiếng lành đem lòng mến mộ tiến đến cầu hôn.

Mọi người ngơ ngác, không thể nào, nếu chuyện đơn giản như vậy tại sao truyền thuyết Sơn Tinh và Thủy Tinh lại truyền được mấy ngàn năm. Không tin, chắc chắn là do An Dương Vương vì được rồi Rùa vàng đỡ nên muốn giúp Thủy Tinh tẩy trắng, chắc chắn là như vậy.

Minh Vũ cảm thấy đầu mình càng đau: "Ngài nói Sơn Thánh và Thủy Thánh là hai.. hai anh em?

An Dương Vương: "Không có chuyện đó."

An Dương Vương bất chấp tất cả nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ 🥰.

An Dương Vương nghe thấy thế thì bật cười: "Nếu Hùng Duệ Vương không có thật thì Thánh Gióng, Chử Đồng Tử, Sơn Tinh, Thủy Tinh cũng không có thật.

Nhưng vua Hùng chỉ có một người con gái không biết nên gả cho ai, liền ra thử thách ai đem sính lễ đến trước sẽ gả con gái cho người đó.

Lúc đó, khi đến được xứ Đoài vừa lúc là ngay hội xuân ta bèn mướn thuyền xuôi theo dòng nước đi trẩy hội.

Làm ta mất mặt xấu hổ trước giữa triều thần Văn Lang."

Ngư Nương Nương hai mắt đảo liên tục: "Chuyện nhỏ này sao có thể làm phiền Thủy Thánh kia chứ."

Sơn Tinh đem sính lễ đến trước nên cưới được Mị Nương, Thủy Tinh đến sau cảm thấy vua Hùng thiên vị Sơn Tinh nên kéo quân, gây lũ đánh Sơn Tinh.

Tuy là không trừng phạt được Ngư Nương Nương để giải mối hận trong lòng nhưng bồi thường của Thủy Thánh cũng làm ta hài lòng nên ta đã bỏ qua, sau lại ta cưới Thục Nương, trở thành Vương của Văn Lang, phụ vương ta mất thì kéo quân sang chiếm luôn Âu Việt sát nhập với Văn Lang lập nên Âu Việt." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu nói như vậy An Dương Vương người là con rể của Sơn Thánh, có đúng vậy không?"

Ý là có thể tin.

Hơn nữa sính lễ đâu chỉ có bấy nhiêu, Hùng Duệ Vương còn yêu cầu Sơn Thánh phải đắp đập, xây kênh xung quanh xứ Đoài để dẫn nước tưới tiêu cho bá tánh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng không phải bọn họ vì cầu hôn Mỵ Nương Ngọc Hoa trở thành tình địch của nhau??

Lê Thánh Tôn: "Nếu không có cảm tình thì tại sao An Dương Vương ngươi lại tức giận đến thế."

Ba người bọn họ đều là thần thông quảng đại pháp thuật cao cường, một người thường như ta làm sao có thể đánh thắng được."

An Dương Vương gật đầu.

An Dương Vương: "Tất nhiên rồi, Âu Việt và Văn Lang có chung đường biên giới sao có thể không biết?"

Trước khi trở về Âu Việt, chúng ta còn hẹn nhau đến mùa gặt sẽ gặp lại. Nhưng thật không ngờ, thật không ngờ lại bị nàng ta lừa gạt."

Trần Anh Tông: "Truyền thuyết về Sơn Tinh, Thủy Tinh trên cả Đại Việt ai mà không biết."

Nhưng lúc đó, Ngư Nương Nương lại không có ở dưới Thủy Cung nên Thủy Thánh thay mặt nàng nhận lỗi với ta, còn cho ta một lần cơ hội đề ra yêu cầu. Yêu cầu đó cũng chính là rùa vàng giúp đỡ xây thành Cổ Loa.

Lựa một lúc nữa, Minh Vũ cũng lựa thêm một món là bình gốm hoa nâu của Lý Thái Tổ tặng.

Trong lớp học, Mỵ Châu còn đang ngơ ngác khi nghe phụ vương kể chuyện, ông ngoại của nàng là Sơn Thánh, nàng cũng là một Mỵ Nương, ông trời ơi đây là số phận đang trêu đùa nàng hay sao? Trong tương lai nàng không chỉ ngu ngốc khiến Âu Lạc bị xâm lăng mà còn là tội đồ của cả Văn Lang. Nếu Âu Việt xâm lược Văn Lang thì có thể nói là quả báo khi Âu Lạc mất nước nhưng đây là kế thừa, một đất nước cả nghìn năm lịch sử bị chính tay nàng đánh mất. Nàng là tội đồ của gia tộc.

Lúc đó mới biết được ta đã bị người lừa, vì Mỵ Nương Ngọc Nương đã gả cho Lạc tướng từ lâu, người ta đã con đàn cháu đống.

Còn về việc ta có thể thuận lợi kế vị là do có nguyên nhân.

Trần Anh Tông sờ sờ cằm: "Xem ra trong truyện này có khúc mắc mà đám tiểu bối chúng ta không biết, Ngư Nương Nương có vui lòng giải đáp thắc mắc cho bọn ta hay không?"

An Dương Vương đã hiểu, với cái tính tình như Ngư Nương Nương thì làm sao sẽ đính chính cho Thủy Thánh, nàng không quạt gió thêm củi thì đã mô phật từ bi lắm rồi.

Minh Vũ: "Vậy truyền thuyết là thật? Truyền thuyết về ba vị Mỵ Nương còn có nguyên nhân Âu Việt xâm lược Văn Lang?"

Thủy Thánh vì giúp đỡ Sơn Thánh nên mới dẫn theo binh lính đến đào kênh, Thủy Thánh vì cảm mến tấm lòng yêu dân như con của Hùng Duệ Vương nên đã hứa mỗi năm đều cho nước dâng lên để bồi đắp phù sa giúp bá tánh.

Trần Anh Tông: "Sau đó thì sao? Là giống như trong truyền thuyết nói An Dương Vương cầu hôn không thành nên dẫn binh đánh chiếm Văn Lang, rồi bị Sơn Tinh ngăn chặn, sau lại được gả con gái cho rồi lên ngôi vua sát nhập Văn Lang cùng Âu Việt thành lập Âu Lạc."

Minh Vũ cảm thấy cả tuổi thơ của mình đều bị lừa gạt, lúc còn nhỏ khi nghe về truyền thuyết Sơn Tinh và Thủy Tinh cảm thấy Sơn Tinh thật là một anh hùng.

-----Cảm ơn sự ủng hộ của bạn Nguyễn Hoàng Dương đã cho tác giả có động lực.

An Dương Vương nói tiếp: "Khi đó danh tiếng của Mỵ Nương vua Hùng rất cao, không chỉ là nhan sắc mà còn là đức độ của nàng. Phụ vương (Thục Chế) của ta vì muốn kết tình ban giao hai nước nên định phái ta đến cầu hôn Mị Nương Ngọc Nương, lúc đó ta nghĩ cưới ai không phải là cưới nếu là nàng cũng không tệ cứ thế đem theo sính lễ đến cầu hôn.

Ồ, cả đám ồ lên. Là dùng giả danh.

Ngư Nương Nương hài hước: "Tất nhiên là thật."

Sơn Tinh không sợ đánh trả, nước dâng đến đâu, núi dâng đến đó, mấy tháng trời cả hai không ai làm gì được ai. Thủy Tinh đánh mệt nên rút quân, nhưng năm nào cũng kéo quân đến trả thù."

An Dương Vương: "Không phải đừng nghe vào lời đồn, việc cầu hôn không thành nhưng Sơn Thánh sau khi biết chuyện đã phái nhị nữ nhi cũng chính là Thục Nương dẫn ta đến gặp Thủy Thánh là Thủy Tinh để đòi lại công bằng.

Hơn nữa Thủy Thánh vì cầu hôn thất bại nên năm nào cũng dân nước lên đánh Sơn Thánh??"

Sính lễ bao gồm: Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

An Dương Vương: "Ăn nói hồ đồ, chỉ mới gặp nhau mấy ngày làm gì có tình cảm, nhiều nhất là cảm thấy cô nương này không tệ.

Minh Vũ: "An Dương Vương ngài kế thừa ngôi vua của Văn Lang rồi đánh lại Âu Việt mà không phải như sử sách viết là ngược lại."

Chương 52:

Sau khi lớn lên lại thấy tội cho Thủy Tinh bị người lừa gạt tấm chân tình, thì ra trong câu chuyện này người bị lừa gạt cảm tình là cậu mới đúng.

Nói đến đây, An Dương Vương nghiến răng nghiến lợi nhìn Ngư Nương Nương.

Minh Vũ cười gượng: "Vậy

An Dương Vương: "Đúng là Sơn Thánh và Thủy Thánh có tiến đến cầu hôn nhưng người cầu hôn chỉ có Sơn Thánh mà thôi.

Ngư Nương Nương cắt ngang: "Minh Vũ ngươi ấp úng làm cái gì? Còn không phải là muốn lấy Mỵ Nương nhưng Hùng Duệ Vương không đồng ý, ai kia thẹn quá hóa giận lãnh binh xâm lược Văn Lang hay sao? Xí, đồ đàn ông hẹp hòi."

Nàng dám gạt ta là tên của nàng, rõ ràng là Ngư Tứ Nương lại đi nhận mình là Mỵ Nương Ngọc Nương."

Cảo Nương nói đúng nàng còn có cơ hội sửa chữa, lần này nhất định nhất định phải đánh bại Triệu Đà, nàng phải trở thành nữ vương đầu tiên của Đại Việt

Quang Trung Hoàng Đế hỏi Hưng Đạo Đại Vương và Lý Thái Tổ: "Ngươi nói lời của An Dương Vương tin được bao nhiêu phần?"

Vì vậy, mỗi năm sau khi gặt lúa lại đến mùa nước dâng lên, Sơn Thánh có nhiệm vụ giữ gìn và gia cố đê điều, chuyện chỉ có vậy thôi."

An Dương Vương bật cười: "Ta, ta làm sao có thể đánh được Văn Lang, Văn Lang không chỉ có hai huynh đệ Sơn Thánh, Thủy Thánh, mà còn có Chử Đồng Tử.

"Năm đó, ta vẫn còn là hoàng tử do tuổi còn nhỏ nên tính tình ham chơi, nhân danh vùng đất Văn Lang non xanh nước biếc lại có sự tích vua Hùng, ta mến mộ nên tìm đến tìm hiểu.

Cảo Nương thấy Mỵ Châu hốc mắt đỏ lên nhỏ giọng ăn ủi nàng: "Mỵ Châu, chúng ta có cơ hội để sửa sai.

An Dương Vương nghe xong ho khụ khụ: "Ai, là ai đã tung đồn bậy? Hùng Duệ Vương có ba người con gái mà không phải một người, dù cho Thủy Thánh không cưới được Mỵ Nương Ngọc Hoa thì còn có Mỵ Nương Ngọc Nương mà.

Từng ánh mắt ái muội nhìn qua lại giữa Ngư Nương Nương và An Dương Vương.

Oa, Ngư Nương Nương làm thật xinh đẹp, đáng đời ngươi lắm. Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nghĩ, cuối cùng cũng hả giận được một lần.

An Dương Vương cắt ngang: "Còn không phải do con cá nhà ngươi lừa dối thì ta sẽ làm ra chuyện mất mặt đó sao?"

Nhiệm vụ của phụ vương ban cho thì ta phải dốc sức hoàn thành, vì muốn cầu hôn thành công nên ta đã lấy chuyện lúc du xuân ra ý định muốn thuyết phục Hùng Duệ Vương đồng ý.

Mỵ Châu hít sâu gật gật đầu, dùng tay lau nước mắt.

Hơn nữa chỉ vì chuyện nhỏ này mà năm nào cũng kéo binh đánh Sơn Thánh, xem ra Thủy Thánh vừa rảnh vừa có tiền có thể hao tài tốn của đến như vậy, biết đánh không thắng mà vẫn đánh."

Ngươi đừng tự trách."

Ngư Nương Nương mới không thừa nhận: "Cái gì mà gạt mưa kia chứ, ta chỉ nói ta tên Ngọc nương không hề nhận mình là Mỵ Nương Ngọc Nương, chính là ngươi tự hiểu lầm giờ lại trách ta."

Chuyện của thần tiên ta không rõ lắm, chỉ biết sau khi truyền ngôi cho ta thì tất cả mọi người đều trở về định cư ở núi Ngũ Lĩnh (Việt Trì, Phú Thọ).

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: