Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51:
Nhìn ánh mắt của Lý Thái Tổ tùy hầu hiểu rõ, nhanh chóng cúi lạy rồi mang theo lệnh bài ra cung, một người khác cũng nhận được lệnh đi Tuyên thái tử và các vị vương gia vào cung gặp mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vũ vừa cúp máy thì thư ký Trang cũng gửi tin nhắn đến báo xe giao hàng đang ở dưới chung cư, Minh Vũ dẫn theo mọi người trong nhóm đi xuống đón bọn họ.
Kêu gọi quyên góp thì tên nào cũng than khổ, tên nào cũng lý do lý trấu từ chối. Hừ, nhưng trong nhà thì bữa bữa là thịt, miệng ăn bóng mỡ."
Thư ký Trang: "Lần đấu giá này có sự hợp tác giữa AvG và phía Chính Phủ nên các công ty tư nhân và các công ty Chính Phủ, các công ty có vốn đầu tư từ nước ngoài nằm trong top 800 của nước ta đều sẽ được tham gia, tổng cộng có hơn 1000 doanh nghiệp đã trả lời là sẽ tham gia. Công ty của chúng ta lần này cũng có thư mời tổng giám đốc Trần cũng sẽ tham gia, thư mời này là phía Chính Phủ nhờ bên Sơn Hải và Cảng quốc tế mời riêng cậu chủ đến.
Anh cũng nhờ mấy chiến hữu, nó nói sẽ lưu ý những sách cũ đã không xuất bản nữa ở chợ đồ cũ, chắc tính đâu ra đấy cũng phải hơn 8-9000 cuốn đấy. Nhà Vũ có đủ chỗ không nếu không thì đem đến kho của công ty cũng được, có thư ký Trang bên phòng thư ký đi chung với xe giao hàng, có yêu cầu gì em cứ nói với cô ấy."
Minh Vũ nghe vậy suýt cầm không được cây đao trong tay, đồ vật của Mỵ Nương Ngọc Nương sao lại ở trong tay của cậu?
Ta cảm giác từ khi gặp được Minh Vũ chuyện tốt liên tiếp xảy ra. Hà ha ha."
Trần Anh Tông nhịn không được nói: "Lần mua sắm tiếp theo cũng nên tới ta đi."
Lý Thái Tổ chấp tay vái trời: "Đa tạ Thiên Nhãn đã ban tặng Thiên Thư. Trẫm nhất định sẽ không phụ lòng trời cao yêu quý." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên Cảng có lẽ muốn nói về đường vận chuyển hàng hải của công ty chúng ta, hơn nữa là vấn đề về kho hàng, phía quản lý nhà nước cũng muốn tìm hiểu về dự án "Vùng Đất Tương Lai". (đọc tại Qidian-VP.com)
Thư ký Trang đưa ra một phong bì trắng lớn, Minh Vũ mở ra xem bên trong là thiệp mời màu xanh coban viền vàng, chữ viết màu vàng nhũ, là thiệp mời buổi đấu giá từ thiện do tập đoàn AvG tổ chức. Tất nhiên buổi đấu giá chỉ là phụ, nội dung chính là giao lưu học hỏi giữa tìm cơ hội hợp tác phát triển giữa các tập đoàn và doanh nghiệp ở miền Nam.
Đúng rồi, hôm đó chị cùng với anh Ngoan sẽ đi cùng với tôi, nói với anh Mẫn chúng ta cũng đi cùng nhau đi."
Thư ký Trang: "Buổi đấu giá sẽ được tổ chức vào buổi tối thứ bảy vào lúc 7h30 tại khách sạn XX ở quận 1."
Minh Vũ hỏi một tràng câu hỏi, thư ký trang vẫn từ tốn trả lời.
Lê Thánh Tôn nhìn Minh Vũ đang khó khăn lựa chọn, nói nói: "Sao ta không nghĩ ra mượn cớ đấu giá để bắt bọn quan lại quý tộc quyên tiền kia chứ. Mỗi năm, chi phí xây dựng gia cố đề đập, ngân lượng cứu tế cho dân chúng gặp t·hiên t·ai cũng đâu ít, nhiều lúc cảm giác quốc khố không đào ra được một lượng bạc.
Minh Vũ: "Có thể, vậy cứ báo cho họ tôi sẽ tặng hai món đồ, còn đồ gì thì đến ngày lấy mới biết.
Tổng cộng là hơn 6800 cuốn, bên nhà in cũng có giới thiệu thêm một số sách cũ đã ngừng xuất bản có liên quan, anh xem chắc cậu cũng cần nên cho vào giỏ hàng luôn.
Bên AvG cũng kêu gọi mọi người đem một số đồ cất giữ có giá trị của bản thân quyên tặng chương trình để tiến hành đấu giá, có nghĩa là cậu chủ có đồ có giá trị tặng cho chương trình thì họ sẽ đem ra đấu giá. Tất nhiên đây chỉ là hình thức, nếu cậu chủ có ý có thể đấu giá lại món đồ đã được quyên tặng, chỉ cần nói trước với ban tổ chức là được."
Đúng vậy, lúc ta gặp Ngọc Nương nàng đều mang theo cây đao này bên cạnh để tưởng nhớ đến Mỵ Nương Ngọc Hoa đã làm dâu nhà Sơn Tinh."
Hưng Đạo Đại Vương nhìn Minh Vũ lựa chọn khó khăn, nói: "Minh Vũ có thể lấy mấy món đồ làm bằng Đế Vương lục, hoặc hổ phách cũng không tệ."
Thư ký Trang: "Đúng rồi ạ, đây là chuyện thường diễn ra ở các buổi đấu giá từ thiện. Đa phần những món đồ được quyên góp đều sẽ là những món có giá trị lớn đại diện cho chủ danh nghiệp đó, là đồ cồ, trang sức, tranh tự vẽ hay của hoạ sĩ nổi tiếng, các món đồ yêu thích,... Trước buổi đấu giá một ngày, ban tổ chức sẽ cử người đến để thẩm định và đưa món đồ được tặng về nơi đấu giá."
Minh Vũ: "Dạ, OK anh. Cảm ơn anh nhiều."
Quay lại bảo tùy hầu: "Mau truyền tất cả các đại thần, nói cho họ biết Thiên Nhãn đã chọn triều Lý, được tặng Thiên Thư.
Minh Vũ: "Anh Mẫn định quyên góp bao nhiêu?"
Thư ký Trang: "Dạ, đúng ạ."
Buổi tổ chức từ thiện Lần này là muốn quyên góp tiền xây dựng cơ sở hạ tầng và đem điện, nước về cho các bảng ở vùng Tây Bắc, họ dự tính mỗi một cung đường Tây Bắc đều sẽ được trải nhựa nói thẳng về hai thành phố Điện Biên và Lào Cai. Số tiền quyên góp dự tính lên đến 9.000 tỷ đồng, phía Chính Phủ sẽ ủng hộ dự án này là 9.000 tỷ tổng cộng là 18.000 tỷ đồng.
Minh Vũ: "Thứ bảy, là hai ngày nữa à?"
Dược liệu thì quá tầm thường không nằm trong sự lựa chọn của Minh Vũ.
Minh Vũ: "Hôm đó có ai có mặt, chúng ta cần chuẩn bị gì không? Số tiền quyên góp là bao nhiêu, họ có báo không? Chỉ mời mỗi tôi sao, có mời anh Mẫn đi không?"
Đợi mọi người rời đi, Minh Vũ lấy tiên đan của Ngư Nương Nương đã chuẩn bị sẵn rồi gửi một lượt cho Lý Thái Tổ.
Lý Thái Tổ chỉ cười như không cười nhìn Trần Anh Tông, nhưng trong ánh mắt là ánh sáng chói lóa khi tìm được kho báu.
Minh Vũ: "Nghĩa là chúng ta sẽ thông báo cho ban tổ chức số tiền sẽ quyên góp rồi dùng đồ quyên tặng làm cái cớ để quyên tiền, chỉ cần thông báo trước cho ban tổ chức thì mọi người cũng chỉ kêu giá cho có lệ, món đồ đó vẫn là của chúng ta mà tiền cũng sẽ được quyên góp."
Nhìn một vòng Ngư Nương Nương chỉ: "Cây đao nhỏ bằng ngọc này có thể đem tặng."
Lê Thánh Tôn liếc mắt đầy khinh miệt: Tới lượt ai thì chưa biết.
Minh Vũ bày từng món đồ có ở trong không gian ra, nhờ mọi người trong nhóm chọn dùm mình. Vì cậu không hề có tí kiến thức gì về những món đồ này, không biết giá trị thật sự của nó là bao nhiêu.
Mọi người trong nhóm nhìn từng thùng sách mà mắt thèm không chịu được, đó có thể coi là sách sao, đó chính là kho báu là tương lai của Đại Việt sau này. Chậm hơn Lý Thái Tổ một bước là mọi người thức đến đóng ngực dậm chân.
Nhưng chúng ta có thể tham khảo việc tổ chức mấy bữa đấu giá này, chỉ cần bắt tay với vài người ra giá cao thì mấy cái tên sĩ diện coi trọng mặt mũi này chắc chắn sẽ chịu bỏ tiền.
Quang Trung Hoàng Đế: "Biết sao được, trong lòng bọn quan lại, quý tộc đó tiền trong túi mới là quan trọng còn việc sống c·hết của bá tánh đâu liên quan gì đến bọn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những món đồ bằng ngọc, Ngọc Như Ý, nhẫn ngọc, mặt dây chuyền mã não, hổ phách, còn có cả ngọc thô nữa.
Yên tâm, đây chỉ là một món đồ chơi không quan trọng gì mà thôi."
Trần Anh Tông: "Đúng là thói đời ngày nay mà."
Minh Vũ cũng không làm phiền cuộc đấu khẩu của mọi người, cậu nhìn những món đồ trong không gian đang không biết nên lấy hai món đồ nào để tặng cho ban tổ chức.
Nhìn những món đồ này Minh Vũ mới phát hiện thời đại của các vị này vẫn chưa phát hiện giá trị của kim cương, những món đồ trả cho cậu không có kim cương. Không phải là vàng bạc, đồ gốm, tranh chữ thì là ngọc, các loại ngọc quý giá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn nữa, những việc nên nói thì nói, không nên nói thì đừng nói."
Mỗi một công ty tùy theo số tiền quyên góp sẽ có vé tham dự vào hội nghị đầu tư quốc tế được tổ chức ở Singapore vào năm tới, hơn nữa cũng sẽ được giảm miễn thuế ở một số mặt.
Chương 51:
Thư ký Trang: "Dạ, tổng giám đốc muốn hỏi cậu chủ là muốn dùng danh nghĩa riêng của cậu hay là của công ty để quyên góp? Cậu chủ có định tặng đồ cho ban tổ chức hay không?"
* Lý Thái Tổ vui mừng nhìn số sách trước mặt, tùy hầu đang đứng bên cạnh nhìn đồ vật đột nhiên xuất hiện thì kinh hãi đến té ngửa.
Nguyễn Ngọc Ngoan gọi điện đến: "Alo Vũ, số sách trên danh sách quá nhiều nên bên nhà in nói sẽ giao hàng đến, chắc là sắp đến rồi, Vũ xem xuống nhận hàng.
Thư ký Trang: "Tổng số sách trên xe này là 4000 cuốn, xe thứ hai cũng đang trên đường đến, còn đây là thư mời vừa được gửi đến hôm nay."
An Dương Vương mỉm cười: "À, khi ta kế vị Văn Lang thì nhìn thấy nó ở trong kho, thấy nó ở với ta cũng chỉ phủ bụi nên tặng cho Minh Vũ ngươi.
Lý Thái Tổ lại vui mừng tự tay mở từ thùng giấy ra, từng quyển sách đầy đủ màu sắc, trang giấy trắng trắng tinh đầy chữ xuất hiện trước mặt mọi người.
Minh Vũ suy nghĩ: "Bảo với anh Mẫn cứ dùng danh nghĩa công ty để quyên góp, tôi sẽ quyên góp với danh nghĩa riêng, còn việc tặng đồ chắc là cũng phải tặng một hai món."
Thư ký Trang: "Dạ, vậy công ty sẽ dùng danh nghĩa quyên góp là 40 tỷ, trong đó quyên góp tại buổi đấu giá là 15 tỷ, số còn lại sẽ được đưa cho ban tổ chức."
Mọi người trong nhóm thấy hành động của Lý Thái Tổ thì tức không chịu được, rõ ràng là kế sách cho mọi người nghĩ ra lại bị hệ Lý Thái Tổ hẩng tay trên, làm ông ấy thực hiện trước.
Lý Thái Tổ vừa nói, tay lại vuốt ve hộp đựng tiên đan, từ trong đó có thoang thoảng mùi thơm của dược liệu lan ra. Tùy hầu ngửi được mùi hương này cả người cảm thấy thật thoải mái, giống như cả cơ thể nhẹ hơn rất nhiều.
Thư ký Trang: "Dạ, tôi sẽ chuyển lời cho tổng giám đốc và thư ký Ngoan biết."
An Dương Vương nhìn nhìn rồi nói: "Cây đao này nếu không lầm chính là đồ chơi của Mỵ Nương Ngọc Hoa tặng cho Mỵ Nương Ngọc Nương.
Trên buổi đấu giá mỗi doanh nghiệp sẽ quyên góp từ 10 cho đến 60 tỷ hoặc hơn, số còn lại sẽ lấy danh nghĩa nhân viên công ty và quỹ hỗ trợ và phát triển xã hội của công ty để quyên góp.
Minh Vũ cầm cây đao mà Ngư Nương Nương nói lên xem, cây đao này dài 2 tấc (hơn 20 cm) lưỡi dao là bạch ngọc trắng như mỡ dê, chuôi đao được khắc họa văn nạm vàng, được khảm bảy viên lục bảo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.