Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 55:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55:


Họ gặp nhau ở dinh thự của Bạch Thái Tòng ở Hải Phòng trên đường Đinh Tiên Hoàng, đi cùng Ngư Nương Nương là người đàn ông tên Thắng là một chiến sĩ Cách Mạng.

"Cô Tư chuyện này là không khả thi cô cũng biết tình hình hiện nay ở thế giới, p·hát x·ít Đức, Nhật đang đánh g·iết khắp nơi, tại Pháp, Bỉ, Hà Lan và cả Liên Xô đang chìm trong cuộc chiến với Đức. Hiện tại muốn đóng tàu có tải trọng lớn như thế là không có khả năng, chưa kể phải vận chuyển nó về đây mất rất nhiều thời gian. Có quá nhiều rủi ro, hơn nữa giờ Nhật đã tiến vào miền Bắc sáu con tàu đó chưa chắc đã được cập cảng.

Hai là thu phục các khu tự trị ở biên giới phía Bắc, nhất là các châu sát Nam Hán, Sở, Đại Lý, Lang Xang, Hoan Châu, Vũ Nga châu cũng phải được triều đình nắm giữ, không để xuất hiện tình trạng khu tự trị, một nước mà lãnh thổ không thống nhất sẽ hậu hoạn vô cùng.

Vương thượng thần sẽ viết một bản kê khai chỉ tiết các việc cần chuẩn bị..." Công bộ thượng thư vui đến nói năng lộn xộn.

Ngô Vương lục tìm trong mớ giấy nhìn bản đồ do Ngô Xương Ngập vẽ, trong đó có đánh dấu rõ những nơi có mỏ.

Muốn nâng cao dân trí thực hiện giáo d·ụ·c toàn dân trước hết phải nâng cao chất lượng cuộc sống, mà muốn thế thì lương thực là không thể thiếu. Triều đình trước tiên phải thi hành chính sách bình ổn giá lương thực tránh trường hợp thương nhân đầu cơ trục lợi khi có c·hiến t·ranh, phải kiểm soát chặt chẽ biên giới tránh tình trạng quý tộc của Ngũ Đại Thập Quốc chạy nạn bị người lợi dụng đưa gián điệp trà trộn vào nước ta.

Ngô Xương Ngập: "Bẩm phụ vương, Thần Sử có nói trước là ổn định lòng quân, tích trữ lương thực, thảo dược chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

"Tôi mong sẽ nhận được kết quả tốt từ anh, chào anh."

Nói rồi Ngư Nương Nương bắt xe trở về khách sạn.

Các triều thần mỗi người có tính toán trong lòng nhưng cũng biết cải cách là không thể tránh khỏi, Đinh Công bước lên trước."Vương thượng, theo thần thấy với tình hình hiện nay của Giao Châu không thích hợp cải cách, hiện tại như Thiên Nhãn đã nói Giao Châu của chúng ta đang nằm trong thời đại loạn của Ngũ Đại Thập Quốc do nhà Đường sụp đổ, ai cũng muốn cho là chính thống muốn thống nhất Trung Nguyên, Tĩnh Hải Quân lại là con mồi béo bở chắc chắn sẽ không bị bỏ qua, hơn nữa Lục châu, Phúc Lộc châu, Thang châu, Chi châu vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được, nếu hiện tại cải cách chỉ e.. không chỉ xảy ra nội loạn mà còn tạo cơ hội cho giặc ngoài."

Tất cả xôn xao đồng loạt quỳ xuống thỉnh cầu: "Vương thượng, thần tình nguyện làm người phụ trách khai thác..."

(Tác giả gom hết số mỏ được phát hiện từ thời Pháp cho tới hiện tại, chưa kể thời phong kiến thì ít nhất mỏ ở phía Tây Bắc lên đến 100-200 mỏ, sản lượng phong phú, từ vài chục tấn - vài triệu tấn).

Tất cả chúng ta đều biết trên đời này thứ đốt tiền nhất chính là c·hiến t·ranh, trên vai anh ta là cả cơ đồ do cha anh ta Bạch Thái Bưởi đã dành suốt cuộc đời để gây dựng. Yên tâm dù không có được sáu con tàu như chắc chắn một hai con thì Bạch Thái Tòng vẫn sẽ tìm được cho chúng ta.

Ngô Xương Văn: "Phụ Vương, Thần Sử nói địa hình thời sau khác với thời chúng ta nên chỉ có thể đánh dấu đại khái, còn lại phải phụ thuộc vào chúng ta.

An trí dân chạy nạn tại biên giới, họ vừa là nguy cơ cũng là một nguồn lực (sức lao động) giúp ta khai khẩn các vùng phía đất hoang, nếu có thể vùng Lĩnh Nam, núi Tần Lĩnh, vùng người Miêu phải được nắm chặt.

Đợi hai ngày sau chúng ta lại tới làm phiền anh ta đi."

Đúng rồi, ở phía đông của Lục châu có một mỏ than rất lớn, đã khai thác hơn trăm năm vẫn chưa cạn."

"Vương thượng, phải chờ người đến đó dò tìm thật hư, phải tuyển người, phải...

Ngô Vương: "Xương Ngập, nếu Thần Sử đã nói thế... Thì hắn chắc có cái nhìn mới về thời thế hiện nay?"

Thần sử luôn mong Đại Việt trở thành cường quốc nhưng ngài cũng có nói rõ, ở những thời điểm khác nhau phải áp dụng những chủ trương cải cách khác nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngư Nương Nương lại cảm thấy đây là thái độ bình thường: "Không sao, anh ta cũng không làm sai, với tình hình c·hiến t·ranh thế giới ở hiện tại việc mua được 6 con tàu không phải là dễ, hơn nữa không nói đến việc phải đóng tàu chỉ nói đến tiền thì người ta chùn bước cũng đúng. Giá trị 6 con tàu đó có thể ngốn hết 1/3 tài sản của nhà họ Bạch.

Ngay khi Bạch Thái Tòng biết ý định của Ngư Nương Nương ông trầm ngâm suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn từ chối.

Mục đích chỉ có một nhưng đường đi đến đó cũng không chỉ có một con đường, với tình hình hiện tại của ta cải cách là không khả thi.

Được rồi, vậy lấy tấm gương yêu nước của Thương nhân Bạch Thái Bưởi để nâng cao địa vị của thương trong sĩ, nông, công, thương đi.

Ngư Nương Nương ngạc nhiên: "Không đến 10 năm? Minh Vũ biết Bạch Thái Tòng?"

Ngô Xương Ngập: "Bẩm phụ vương đây là bài học hôm nay do con và Xương Văn đã chép lại.Đây là toàn bộ bài học về chế độ, chính trị, cách phân chia bộ máy của Chính Phủ, luật pháp của hơn 1000 năm sau.

Phạm Lệnh Công run rẩy: "Đại hoàng tử nói là mỏ... Trăm mỏ..."

Chuyện tương tự cũng xảy ra ở triều đình Đinh Tiên Hoàng, Triệu Việt Vương,... Lựa chọn triều thần đi thăm dò các nơi được cho là có mỏ khoáng, tổ chức binh đoàn đóng quân bảo vệ, quân khai thác, lập nên bộ khoáng công phụ trách việc khai thác mỏ....

Nói rồi đã đi thẳng ra ngoài cổng, Bạch Thái Tòng cảm thấy xấu hổ nhưng cũng chỉ đứng lên đưa họ ra cửa. Nhìn tấm séc trên tay lại nhìn lên trời: Nếu bố còn sống chắc ông ấy không nói hai lời mà đồng ý ngay lập tức.

Minh Vũ lắc đầu: "Không biết nhưng cha của ông ấy Bạch Thái Bưởi thì tất cả học trò sinh năm 1980 đến năm 1999 đều biết, vì trong sách giáo khoa có dạy về cuộc đời của ông.

Tôi biết ý định của cô Tư, cũng hiểu tấm lòng của cô nhưng xin thứ lỗi cho tôi vì không giúp được."

Ngô Vương quát lớn: "Im miệng, các ngươi xem,... các ngươi xem lại bản thân còn ra thể thống gì không? Xương Văn, Xương Ngập nói cho rõ ràng mọi chuyện."

Cô Tư Nương: "Anh đừng nói vậy, tôi cũng không muốn đóng tàu mà là muốn anh tìm quan hệ mua lại tàu của các công ty bị phá sản ở bên đó, có Panamax được đóng ở Châu Âu là tốt nhất. Vì nó là tàu hợp pháp có thể đi đến bất cứ đâu hơn nữa tôi cũng đang tìm cách xin giấy tờ hộ khẩu ở nước Anh cho tàu." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Thái Tòng kinh dị nhìn người vừa thốt lên câu nói, trong lòng nghĩ cô ấy có biết mình đang nói cái gì không? Tàu sân bay? Cô đang đùa tôi chắc.

Cải cách là phải làm từng bước để mọi người thích nghi không thể làm một lần là xong được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 55:

Nói đến đây thì không ai có thể bình tĩnh nữa.

Bạch Thái Tòng: "Nước Anh? Cô Tư và anh đây thứ lỗi, nếu theo tôi được biết thì chúng ta hiện nay cũng không có đủ khả năng để đóng một con tàu huống chi là sáu con?

Thấy Bạch Thái Tòng không tin, Ngư Nương Nương lấy ra tấm séc trị giá 2 triệu Franc.

Tất cả mọi người trong nhóm bận rộn khí thế ngất trời, cả Ngư Nương Nương cũng không thoát, số lương thực và quân nhu đã được chuyển đến kho hàng của Minh Vũ, Ngư Nương Nương mấy ngày nay chạy đông chạy tây tìm kho bãi lớn để cất chứa.

Sau khi lên phòng Ngư Nương Nương đã vào nhóm ngay, thấy mọi người đều có mặt cô nhịn không được mà than phiền về thái độ của Bạch Thái Tòng.

Bạch Thái Tòng kinh ngạc nhìn tấm séc trên bàn, Ngư Nương Nương nói.

"Thần sẽ chuẩn bị đầy đủ lương thực, dụng cụ,..." Hộ bộ thượng thư cũng nói, tiền a, tất cả đều là tiền đó, từ nay không sợ quốc khố không có tiền rồi.

Như Nho giáo, hiện tại Nho sĩ ở nước ta không vạn cũng nghìn nếu thay đổi chế độ giáo d·ụ·c chắc chắn sẽ bị phản đối, nhân tài xói mòn, hơn nữa Đinh Công nói đúng biên giới vẫn chưa yên ổn cải cách hiện tại không thoả đáng."

.....

"Vương thượng, thần tình nguyện dẫn quân đến đóng giữ...."

Anh Thắng rất tức giận về thái độ của Bạch Thái Tòng: "Anh ta thật là quá đáng, sao có thể như thế..."

Cô Tư Nương cười: "Đúng là điều kiện của chúng ta không có nhưng riêng tôi thì có, chỉ cần anh có thể kiếm ra tàu thì chuyện còn lại không thành vấn đề, nếu không phải tàu sân bay không thể mua thì tôi cũng mua nó rồi."

Còn nữa hộ khẩu của nước Anh cũng không đủ để đảm bảo cho hoạt động của chúng nó sau này."

Ngô Xương Ngập bảo nội hầu đưa lên một cái khay, trên khay là một xấp giấy.

"Thần tình nguyện..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Vương trầm ngâm không nói nhưng tảng đá trong lòng đã được dỡ bỏ, may mắn Thần Sử là người có hiểu biết không phải người nói gió là mưa biết rõ đại cục, may mắn khi mọi người ở đây đều là người sáng suốt không bị lợi ích làm hoa mắt.

Thiên Nhãn, mở."

Tất cả mọi người đều cảm thấy hít thở khó khăn, Dương Tam Kha ôm lấy ngực như là sắp tắt thở: "Xương Văn.. mỏ than.. khai.. thác.. trăm năm..."

Nhất là vùng núi Tây Bắc và phía Tây là trọng điểm không để lọt vào tay nước khác vì ở nơi đó có mỏ vàng, mỏ bạc, đồng, sắt, mỏ muối... Ít là vài chục nếu nhiều có thể lên đến trăm mỏ, là gốc rễ tài nguyên của Đại Việt."

Hôm nay, cô Tư Nương đến gặp doanh nhân Bạch Thái Tòng con trai của nhà hàng hải Bạch Thái Bưởi để nhờ ông giúp mua sáu con tàu Panamax Vessels có trọng lượng 5000 Teu (120 nghìn tấn).

Theo đề nghị của Minh Vũ và bàn bạc kỹ lưỡng với đồng chí Võ Văn Tân, Nguyễn Thị Minh Khai, Ngư Nương Nương với cái tên Cô Tư Nương thành lập một công ty chuyên xuất khẩu lương thực sang các nước Đông Á, Tây Á và Đông Phi và Australia.

Minh Vũ: "Bạch Thái Tòng, nếu là ông ấy thì cũng rất dễ giải quyết, Ngư Nương Nương cho ông ta một viên tiên đan là xong, tuổi thọ của ông ấy còn không đến 10 năm." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đây là tiền tôi đặt cọc trước, anh có thể kiểm tra."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55: