Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32 : Cùng Mèo Nhỏ Tiến Vào
"C·hết tiệt không kịp rồi"
"Oa"
Nhìn ngọn lửa màu lam bao xung quanh, Trần Hải không hề cảm giác nóng bức phả vào mặt như ngọn lửa thông thường, nhưng hắn đã được chứng kiến uy lực ngọn lửa này, tất nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Nói rồi hắn đưa ra quyền sách, lơ lửng bay về phía Trần Hải, khi đến trước mặt hắn liền tự động lật ra, những chữ nghĩa huyền ảo trong đó Trần Hải ngạc nhiên phát hiện mình có thể hiểu được.
Mèo nhỏ tiến lên cũng không thực hiện nghi thức cầu kỳ gì, hình thể nó bất ngờ to ra một đoạn, rồi trước ánh mắt nghi ngờ của Trần Hải mở miệng nuốt cả đoàn Ma Linh hỏa vào miệng, sau đó nó nằm ôm bụng lăn lộn trên mặt đất.
"Đoạn ký ức mà ta cho cậu xem còn một đoạn ta đã dấu kín"
"Trong đó hẳn là có t·hi t·hể của vị thần linh kia"
"Thời gian sắp hết rồi, các huynh đệ, chúng ta sắp được giải thoát rồi".
"Vậy sao ông không vào trong"
Nó nhìn vào bức tường hỏa diễm đang cháy, thản nhiên nói.
Khô cốt bất đắc dĩ lắc đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Câu trả lời của khô cốt khiến Trần Hải ngạc nhiên, hắn quay sang nhìn mèo nhỏ trên lưng mình nhíu mày.
Nếu không hao phí linh hồn lực tạo dựng kết giới, hẳn hắn có thể sống tiếp trăm ngàn năm cũng không có vấn đề, khô cốt liếc nhìn xương cốt mình có vài vết rạn.
"Không sai".
"Chúng ta muốn cậu vào trong đó giúp đỡ vị thần linh này hấp thu Ma Linh hỏa"
Mèo nhỏ kêu lên một tiếng rồi bước chân tiến vào, hỏa diễm xung quanh như sợ hãi mà tránh lui sang bên, Trần Hải thấy thế thoáng yện tâm, cắn răng lấy dũng khí đuổi theo, hắn vừa bước tới sau lưng mèo nhỏ, nó quay người phốc một tiếng leo lên trên vai Trần Hải, đưa móng chỉ về một hướng.
"Meo".
Mèo nhỏ nhảy lên bất ngờ, lửa bên cạch cũng thu hẹp sát người hắn làm Trần Hải giật mình nhảy bắn lên, có chút buồn bực nhìn mèo nhỏ, hắn bất đắc dĩ cất bước đi theo hướng chỉ tay của mèo nhỏ.
Khô cốt hoài nghi nhìn Trần Hải, thấy hắn không giống nói dối liền nghi hoặc nói
"Nhanh lên"
"Ta là hạch tâm của thuật pháp này, nếu ta bước vào đó, nó sẽ tan vỡ".
Nhìn ngọn lửa xanh lục dần tan đi, khô cốt khó tin la to, đầy mắt là vẻ kinh ngạc.
"Vị thần linh này là hậu nhân của ngài ấy, dấu ấn huyết mạch thân cận có thể đánh lừa Ma Linh hỏa, ngài ấy có thể giúp cậu vào"
Phía ngoài khô cốt sốt ruột hô lên, bên này không biết có phải do mèo nhỏ b·ị t·hương, hay đang dồn tâm trí luyện hóa Ma Linh hỏa, Trần Hải hoảng sợ phát hiện, phạm vi hỏa diễm và người hắn ngày một rút ngắn, vốn là bán kính một mét nay thu hẹp lại chỉ còn một phần ba.
Mắt khô cốt lấp lóe lên tâm tình không rõ.
Chương 32 : Cùng Mèo Nhỏ Tiến Vào
"Chúng ta tự nguyện hy sinh để cứu lấy hành tinh này, đáng tiếc cuối cùng nền văn minh của chúng ta vẫn sụp đổ"
Khô cốt tự giễu chính mình, nó có chút mơ ước nhìn Tịnh Hóa hỏa còn sót lại đang tan biến, đây chính là dị hỏa xếp hàng trước năm trong dị hỏa bảng đó, ngay cả trong thời kỳ toàn thịnh nhất của văn minh, hắn biết được tin tức về nó cũng ít đến đáng thương, chỉ biết trong hoàng tuyền có, lại trong thông đạo luân hồi cũng có một ít, còn lại chưa từng nghe qua.
"Nó sao ?".
"Đó là ý của ngài ấy".
Không ngờ tên nhân loại nhỏ bé này lại có dính dáng đến loại hỏa diễm trong truyền thuyết này, vĩnh sinh bất diệt a, ai mà không mê chứ.
Tình thế tiến thoái lưỡng nang khiến Trần Hải lâm vào suy tư, hắn chưa hết hi vọng hỏi tiếp.
Khô cốt dường như nhìn thấu suy nghĩ của hắn, nó nhìn mèo nhỏ đã trèo lên vai Trần Hải. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Meo"
"Đó là lửa gì"
Trần Hải hỏi ngược lại, các người sử dụng cấm thuật lấy Ma Linh hỏa làm vật dẫn để đạt được sức mạnh, không phải có thể dễ dàng tồn tại trong đó hay sao. Biết chắc Trần Hải sẽ nói như vậy, khô cốt bình thản trả lời.
"Tịnh hóa hỏa nghe đồn là loại hỏa diễm chuyên khắc chế hồn phách, đối với người sống nó còn có tác dụng chữa trị, chủ nhân của tịnh hóa hỏa có thể d·ụ·c hỏa trùng sinh, cho dù hồn phi phách tán vẫn có thể phục hồi, mọc xương tạo thịt là chuyện vô cùng dễ dàng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn hỏa diễm xanh lam gần như bao phủ mình, Trần Hải tuyệt vọng trong lòng, bỗng ngay lúc này thanh dao găm Trần Thanh Phong cho hắn phát ra hào quang xanh lục, một ngọn lửa màu lục bảo phủ toàn thân Trần Hải, đối kháng cùng ngọn lửa xanh lam, hai bên giằng co bất phân thắng bại.
"Đúng vậy chính là ta".
Trần Hải tiến lại gần, mèo nhỏ nhảy xuống, tiếp cận Ma Linh Hỏa, mắt nhìn hỏa diễm đang ép sát, Trần Hải hoảng hốt cũng theo mèo nhỏ lách qua khung xương tiến vào bên trong, con vật này rất khổng lồ, khoang ngực cũng rộng rãi không ít, những mảnh xương ánh lên màu lam huyền bí vô cùng đặc biệt.
Trần Hải có chút bất ngờ, nơi đó hắn vào được sao, quá khứ ngay cả những nhân vật mạnh hơn hắn gấp trăm ngàn lần cũng bị ngọn hỏa diễm này thiêu cháy thành tro bụi, dù có tự mãn đến đâu Trần Hải cũng không cho mình có gì đặc biệt.
"Vị thần linh này của các vị có thể tự đi vào, tại sao lại cần đến ta ?"
Dừng lại chốc lát, khô cốt hiếu kỳ nhìn dao găm còn chút ít lục hỏa đang thiêu cháy.
"Đây là".
"Trần Hải lúc này mới lấy ra dao quân dụng trong túi áo, nhìn lưỡi dao bị đốt đen xì, cảm giác thập phần không hiểu.
"Nhóc con nhanh lên, ta chỉ có thể duy trì năm phút thôi"
"Là ông sao".
"Không cần lo lắng" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta sao ?"
"Đúng vậy, ta đã hiến tế toàn bộ linh hồn của các cốt binh để giam cầm Ma Linh hỏa"
Trần Hải cũng không có thời gian quan tâm chuyện này, điên cuồng phóng ra ngoài, mãi khi lao ra cửa mới thả lỏng tâm tình, sau lưng khô cốt cũng giận giữ gầm lên dùng hết sức toàn thân đóng lại kết giới, hai mắt lam hỏa phút chốc ảm đạm ít nhiều.
Khô cốt cũng không phủ nhận, Trần Hải chuyển mắt nhìn về phía bức tường lửa.
"Lửa này không tạo cảm giác nóng rát nhỉ"
Nói rồi hắn lại tự cười chính mình, hắn cũng gần như vĩnh sinh mà, chỉ là đây giống một lời nguyền hơn, hằng ngày, đã mười ngàn năm, Ma Linh hoả đang từng chút một ăn mòn linh hồn hắn, đau đớn đã không còn là khái niệm nữa rồi.
Khô cốt chỉ vào mèo nhỏ bĩnh tĩnh nói.
"Cùng với Ma Linh Hỏa chúng là các dị hỏa của vũ trụ, nếu nói Ma Linh hỏa là hỏa diễm của sự hủy diệt có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ, từ linh hồn đến vật chất, tuy chậm nhưng vô cùng dai dẳng khó dứt, nếu cho nó thời gian nó thậm chí có thể thiêu hủy toàn bộ vật chất trong vũ trụ này."
"Ngươi không biết"
"Nếu bọn ta sử dụng bí thuật lấy Tịnh hóa hỏa làm chủ thì đã không mang bộ dạng xương khô gớm giếc này rồi"
Trong không gian hỏa diễm màu lam, một người một mèo bước đi cẩn thận, không lâu sau Trần Hải đã nhìn thấy một bộ xương đồ sộ cách hắn không xa, bên trong thể nội bộ xương, ngay chỗ khoang ngực có một đốm lửa như giọt nước to bằng nắm đấm đang lơ lửng giữa không trung.
"Thuật hiến tế cao cấp, dùng một lượng lớn linh hồn làm vật dẫn, tạo dựng một kết giới bất diệt"
Mèo nhỏ nhảy xuống từ trên lưng hắn, từ tốn đi tới bức tường lửa, khô cốt cũng tiến lên, nó thu hồi sách trong tay rồi bắt đầu kết thủ ấn, miệng nhẩm chú ngữ phức tạp, kết giới màu vàng xuất hiện một lỗ nhỏ tách ra thành một cánh cửa xiêu vẹo vừa đủ một người cúi đầu đi qua. Làm xong tất thảy nó quay sang hối thúc Trần Hải. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong thông đạo mờ tối, bên bức tường lửa đang thiêu đốt, Trần Hải mở mắt, hắn có cảm tưởng như trải qua cả một cuộc đời, ánh mắt rơi vào trên người khô cốt đang mặc hoàng bào, trầm giọng nói.
Bên ngoài hỏa diễm vốn an tường bỗng xung động dữ dội, Trần Hải ngơ ngác tiến lại gần, mèo nhỏ đã co lại hình dáng ban đầu, nó hí mắt nhìn Trần Hải rồi đưa móng chỉ về phía cửa ra, Trần Hải hiểu ý bế mèo nhỏ vác lên vai, nhắm hướng cửa vào chạy nhanh.
"Ta không thể vào, kết giới này suốt mấy trăm ngàn năm qua liên tục ăn mòn linh hồn bọn ta để gia trì kết giới, đến giờ phút này gần như chỉ còn ta có thể duy trì tỉnh táo"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.