Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35 : Trở Về
"Không cần cảm ơn ta, đây là ý của thần linh"
Sau khi xác nhận thành công thân phận, Trần Hải ngạc nhiên phát hiện bản thân mình có thể để tâm thần tiến vào bên trong, hắn như có hai tầm nhìn, một vẫn bên ngoài, một đã vào không gian bên trong, trong đó một phòng trống chứa đầy tinh thể quý hiếm, còn có một ngọn nến, một quyển sách cũ xưa để chung một bên, Trần Hải lấy ra ngón tay tầm nhìn bên trong hộp cũng biến mất, hắn nhìn khô cốt thật tâm nói.
Chương 35 : Trở Về
"Hẹn gặp lại".
Khô cốt nghe hiểu được mấy phần, thất kinh la lên.
Đúng lúc này sau lưng năm người không khí bỗng xao động rồi một cổng không gian nhỏ bất ngờ xuất hiện, Trần Hải từ bên trong bước ra, hắn vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài, lúc bước ra chợt dừng lại, mắt mở to, ngay cả động tác tay che miệng cũng không kịp bỏ xuống.
Khô cốt cười to, đưa tay lấy ra một chiếc hộp nhỏ, theo sự điều khiển của khô cốt, hộp mở ra, không gian chỉ như ngón tay cái bất ngờ tuôn ra các hạt ánh áng nhỏ, chớp mắt trên tay khô cốt đã có một bộ y phục.
Trần Hải mừng rỡ tiếp nhận hộp gỗ tinh xão, dựa theo chỉ dẫn dùng ngón tay đặt vào phần ổ khóa, hắn cảm giác mặt tiếp xúc ngón tay hơi ngứa, hình như thứ này đang khắc lại vân tay của bản thân, bên cạnh khô cốt tiếp tục nói.
"Nhân loại nói cho cùng ta vẫn phải cảm ơn ngươi".
"Kế hoạch tạm thời hủy bỏ, chúng ta nhận được lệnh từ tổ chức sẽ tham gia hoạt động số hiệu 001"
"Nó b·ị t·hương nặng như thế làm sao đủ sức tạo cổng không gian"
Điều đó là vượt quá khả năng của một con người nhỏ bé như hắn, Trần Hải vẫn chỉ là một con ếch dưới giếng, hắn chỉ mới đưa mắt qua lỗ giếng nhìn được một góc của thế giới này mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kh·iếp này của ngươi thật yếu ớt, nhưng vẫn thiện lương như thế, ta trả ngươi một phần nhân tình, lại thiếu thêm một phần nữa rồi".
Trần Hải nghe nổi ca da ga, hắn lắc đầu cười khổ
Người khác giận giữ ném thịt khỉ nướng xuống đất
"Dừng dừng"
Mèo nhỏ im lặng không trả lời, mắt nó lóe lên vẻ hoài niệm, khẽ lẩm bẩm.
"Ta cũng không biết, nhiệm vụ giao xuống chỉ có một tọa độ mà thôi, hẳn là khi tới đó sẽ có bàn giao tiếp"
Mèo nhỏ sau khi luyện hóa thành công Ma Linh hỏa, cả người thuế biến hoàn toàn, tuy vẫn là bộ dạng mèo con đáng yêu, chỉ khác giờ đây màu lông đã điểm thêm sắc xanh, cả người lam hỏa bao phủ phi hành trên không, một cặp mắt như lam bảo thạch sáng lấp lánh tràn đầy trí tuệ nhìn về phía Trần Hải.
"Các vị, khỏe a".
Trên trái đất, trong vùng núi đá vôi, số lượng Thạch Đầu khỉ đã giảm xuống mức báo động, chúng gần như tuyệt chủng khỏi vùng đất này, số còn lại sợ hãi ẩn náu sâu vào trong núi đá.
Trong trí nhớ từ trước đến giờ, mặc dù biết nó thân phận không bình thường nhưng lúc nào cũng kêu "meo, meo" thành ra Trần Hải trong thâm tâm vẫn xem nó là một con mèo nhà dễ thương, bây giờ nó đột nhiên nói chuyện làm hắn thật khó tiếp thu.
Mèo nhỏ đưa móng lên trên, một cái vuốt sắc bén chìa ra, nó rạch một đường giữa không khí, một cổng không gian cỡ nhỏ xuất hiện, Trần Hải sau khi mặc xong y phục, đưa mắt luyến tiếc nhìn đống tinh thể xung quanh, bất quá trong hộp không gian đã có rất nhiều tinh thể, Trần Hải hắn cũng không mặt dày đòi hỏi thêm.
"Được, nhờ vào ngài"
Trần Hải mải mê thử nghiệm năng lực bản thân không để ý thời gian trôi qua, mãi đến khi hai bóng đen xuất hiện trước mặt hắn, Trần Hải mới thu tay lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vẫn không dò ra được, hẳn là nó từ trong này tạo cổng dịch chuyển đi mất rồi"
"Thần linh, người cứ để hắn đi như vậy sao, Ma Linh hỏa"
"Có quần áo không, vị khô cốt huynh này có thể cho tôi xin một ít trang phục được không ?"
"Khoan, chẳng lẽ, hắn đang giữ một phần bản nguyên"
"Bên trong có một lượng lớn tinh thể tốt nhất coi như là thù lao cho ngươi, ngoài ra cả quyển sách và Câu hồn đăng ta đều để vào trong đó".
"Không cần lo lắng, Ma Linh hỏa của hắn đã không còn là nguyên bản, chưa kể nếu không có hắn chia sẻ một phần lực với ta e rằng ta cũng không thể dễ dàng luyện hóa được như vậy"
Đám người nét mặt chấn kinh cùng ngơ ngác, thật lâu sau mới có thể bình tĩnh, Hà Chí Thanh đội trưởng lần này của bọn họ cũng lắc đầu.
Hai người còn lại đưa mắt nhìn nhau đều bất đắc dĩ lắc đầu, lúc này từ ngoài cửa động một người đi tới, tay hắn cầm một thiết bị liên lạc tinh vi đang chiếu một hình lập phương 3d hình người, sau khi đi vào hang, nhìn đám người còn lại chậm rãi nói.
"Cái gì, đó không phải là số hiệu trước 10, nhiệm vụ bảo mật cấp S sao"
"Anh Thanh, xảy ra đại sự gì sao ?"
Lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ vu vơ, Trần Hải đưa tay chào từ biệt rồi bước chân qua cổng không gian.
Một người trong đó từ bên một cỗ máy quét hiện đại bước tới.
"Cảm ơn"
"Chúc mừng ngươi, lần đầu ta thấy có người dùng cơ thể phàm nhân cứng rắn luyện hóa được Ma Linh hỏa" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mèo nhỏ để ý thấy bộ dạng Trần Hải kh·iếp sợ, hé miệng lộ ra hàng răng nanh khả ái, hai mắt híp lại nở nụ cười ranh ma.
Bọn chúng rốt cuộc là gì, dường như tất cả đều mang màu sắc hủy diệt của tận thế, liệu có một ngày chúng sẽ tìm đến trái đất ? liệu nhân loại nhỏ bé có chống nổi ?.
Khô cốt nhìn mèo nhỏ bên cạnh, nó vẫn phù không lơ lửng trước mặt Trần Hải, lúc này quay sang hé miệng cười.
Lúc này, bên này trong hang động Trần Hải từng biến mất, bốn người mặc áo choàng đen đã lên dựng các kiến trúc khoa học đặc thù, sử dụng bếp điện nướng thịt Thạch đầu khỉ, cả động mùi thơm ngút ngàn.
"Đến lúc đưa nhân loại ngươi trở về rồi"
"Tức thật" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không thể tưởng tượng, thật không thể tưởng tượng a"
Bên này, khô cốt nhìn cổng không gian đóng lại, hắn quay sang cung kính vái mèo nhỏ.
"Cầm lấy đi"
*** (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cảm ơn"
"Đây là hộp không gian, được thần linh dùng năng lực không gian ban phước, nhìn nó tuy nhỏ nhưng không gian bên trong có thể tương tương với một căn phòng đấy"
Chính bản thân hắn cũng tràn đầy khâm phục phát ra vài tiếng ca ngợi thật tâm, Trần Hải nghe tâng bốc có chút xấu hổ, liếc nhìn bản thân t·rần t·ruồng mặt càng đỏ hơn, hắn vội ho một tiếng, vẻ mặt có chút khó coi.
Mèo nhỏ hừ một tiếng có vẻ việc Trần Hải không hùa theo làm nó rất không vui, bên cạnh khô cốt thấy thế tiến lên cười, hóa giải không khí lúng túng.
Nhìn quần áo vừa lạ vừa quen, Trần Hải tùy ý đưa tay tiếp nhận, ánh mắt hắn chăm chú nhìn về chiếc hộp trong tay khô cốt, mắt lóe lên vẻ hiếu kỳ. Khô cốt trông thấy ánh mắt của Trần Hải, rất hào phóng từ trong áo lấy ra một chiếc hộp hình thể tương tự đưa tới.
Không hiểu ra sao tiến vào nơi này nhưng lại đạt được nhiều thứ khi đi ra, Trần Hải cảm giác rất thỏa mãn, quá khứ của vùng đất này cũng làm hắn rất nghi hoặc, cặp mắt to trên bầu trời trong trí nhớ của khô cốt, thứ bọn họ gọi là hỗn mang dường như cũng xuất hiện trong thế giới của Vô danh.
"Ngài không cần trêu đùa ta như thế"
Trong hang động chật hẹp năm người ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm một thanh niên ăn mặt kỳ quái, đằng sau cổng không gian từ từ khép lại, Trần Hải phục hồi tinh thần, hắn nở nụ cười gượng gạo.
"Nói, nói được rồi sao".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.