Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36 : Trận Chiến Bắt Đầu.
Đáng tiếc hỏa cầu do Ma Linh hỏa tạo thành vốn không phải là lửa thông thường, vừa chạm liền cháy nháy mắt đã thiếu đốt cả người hắn ta.
"Ta thật sự có chút xem thường ngươi"
Nhìn đao mà mình yêu thích gãy thành hai đoạn, tên áo đen tức giận gầm lên, cả người hắn biến hóa, cơ thể biến lớn xé rách áo choàng mà ra, biến thành dạng nửa người nửa thú, cơ bắp cuồn cuộn, thân cao quá 2 mét, đầu báo thân người, mõm báo dữ tợn nhe răng, hắn dậm mạnh chân xuống đất, tốc độ tăng gấp bội so với lúc ban đầu, như một mũi tên phóng về hướng Trần Hải.
Tên kia nhìn hỏa cầu bay tới, lại nghe đội trưởng bảo đối thủ chỉ thức tỉnh giả cấp 2 gà mờ liền chủ quan, hắn lấy áo choàng đưa ra, ý đồ dùng vật liệu cách lửa của áo choàng làm đổi hướng quả cầu đi.
"Không muốn c·hết thì trả lời câu hỏi của ta"
Gặp phải đối thủ khó nhằn Trần Hải không dám chủ quan, cả người tỉnh lực tuôn trào, Ma Linh hỏa theo điều động bao quanh cơ thể, kiếm trong tay uốn lượn chém tới, kiếm khí lăng lệ kh·iếp người.
"Còn ngươi".
Thì ra lúc Trần Hải tiếp xúc với đối phương đã dẫn lam hỏa vào cơ thể hắn, khác với thiêu đốt bên ngoài, bên trong n·ộ·i· ·t·ạ·n·g hắn giờ phút này đã thành tro tàn, bóng đen run rẩy vài cái rồi bất động.
Bản năng vào sinh ra tử nhiều lần mách bảo Hà Chí Thanh ngọn lửa kia vô cùng nguy hiểm, cắn răng hạ quyết tâm, hắn không động nhưng quanh người có vài chấm sáng nhỏ, chúng lao v·út đi,phút chốc đã xuyên thủng số 3 đang lao tới, bắn thủng đầu dư lực vẫn còn đánh nổ vách động thành một cái hang nhỏ.
"Hừ"
Vừa quay sang Há Chí Thanh bỗng nhíu máy, số 3 vốn có năng lực hệ thủy, thuộc hệ siêu nhiên quý hiếm lúc này cả người bốc lam hỏa nhào về phía hắn, miệng hô loạn xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải vừa đạp bay tên áo đen còn lại đang muốn quay người lại phát hiện bản thân bị khóa cứng, nhìn xuống chân mình, không biết tư lúc nào, bóng của tên áo đen kia kéo dài ra hòa làm một với bóng của hắn, như sợi dây trói chặt toàn thân Trần Hải.
"Số 1, số 2 bọc hai đường mong chóng hạ gục mục tiêu, số 3 sử dụng năng lực hệ thủy cứu số 4, còn phần ta sẽ đứng bên lược trận đề phòng đối phương chạy trốn"
"Trò chơi mới bắt đầu thôi, ta không để ngươi c·hết dễ chịu đâu"
Hà Chí Thanh chùn chân, bốn hỏa tiễn sau chân, sau lưng khởi động phóng ra tia lửa sáng chói cả người hắn hơi cúi thấp, tư thế lấy lực chuẩn bị lao lên, hắn ngước mắt nhìn Trần Hải hé miệng cười điên cuồng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Áo giáp q·uân đ·ội liên bang sao ?"
Biết chắc đối phương không có hảo ý, Trần Hải tụ lực hỏa cầu trong tay phóng ra, ngay khi chỉ huy bên kia ra lệnh đã ném tới trước, nhắm ngay tên áo đen gần với mình nhất.
Nếu tốc độ đã không kịp, Trần Hải sử dụng tỉnh lực tạo lam hỏa bao quanh toàn thân, bản thân gọi ra kiếm trên tay, dù tốc độ không bằng nhưng kinh nghiệm và phản ứng được trui rèn giúp hắn kịp thời phản xạ, né tránh một kích đá tới, kiếm trong tay chém gãy lưỡi đao của tên còn lại.
Hà Chí Thanh ban đầu còn có chút kinh dị nhìn kiếm trong tay Trần Hải, đến khi phát hiện hắn đã lọt vào đòn phục kích của bên mình thì mỉm cười tự tin, tin tưởng thắng lợi đã nằm trong tay mình, hắn quay đầu muốn xem xét thương thế số 4.
Một tiếng hừ lạnh vang lên, Hà Chí Thanh trong tay một thanh bộc phá đ·ạ·n phát ra, cách lớp lam hỏa một khoảng cách thì p·hát n·ổ, lực xung kích cực đại đẩy hắn lùi ra xa, bản thân Trần Hải đứng mũi chịu xào thì thảm hơn, tuy lam hỏa lay động dữ dội trung hỏa lửa bình thường nhưng sóng xung kích phản chấn lên cơ thể hắn vẫn không giảm, đánh bay Trần Hải lên không, đập mạnh vào vách động mới dừng lại.
"Đội trưởng, cứu ta"
Tất cả phát sinh đập vào trong mắt, Hà Chí Thanh bất giác rợn cả người, thủ đoạn quỷ dị của đối phương làm hắn kh·iếp sợ, nhớ lại số 1 cùng số 2 đang giao đấu, Hà Chí Thanh vội vàng quay đầu ý đồ muốn nhắc nhở bọn họ cẩn thận với lam hỏa của đối phương.
"Kẻ c·hết không cần nói nhiều, hãy để ta thanh tẩy linh hồn ngươi"
Nhìn ra thanh niên chỉ là thức tỉnh giả cấp 2, hắn cười lạnh phân phó, bốn người còn lại cười gằn nhìn Trần Hải, gương mặt dấu dưới áo choàng chỉ có những cặp mắt lạnh lùng như dã thú dõi theo con mồi của mình.
Hà Chí Thanh né tránh vài ba tảng đá to nhỏ rơi xuống, bước chần từ tốn đi tới, hắn nhe răng cười dữ tợn.
"Ý ta cũng như vậy đấy"
"Quả là thức tỉnh giả bậc cao hơn ta, cơ thể này không thể theo kịp chuyển động bọn chúng"
Cùng lúc đó kiếm khí trong tay cũng phát ra, đáng tiếc đã lệch hướng, kiếm khí đánh l·ên đ·ỉnh động chém rơi vài tảng đá to xuống đất.
Chương 36 : Trận Chiến Bắt Đầu.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói
Bất quá hắn đã muộn một bước, xa xa, Trần Hải một tay cầm kiếm, tay còn lại nhàn nhã phủi phủi vạt áo của mình, sau lưng hắn, bóng vốn bị giạm cầm cũng thả ra, chiếc bóng còn lại nhanh chóng rút về phía chủ nhân của mình, kẻ lúc này đang lăn lộn trên mặt đất.
"Lũ tín đồ giáo phái Thiên Ma lúc nào cũng thích phán xét người khác nhỉ"
Trần Hải chống gối đứng lên, miệng phun ra một búng máu, nhe răng cười, trong miệng đầy máu tựa như dã thú vừa ăn sống con mồi của mình.
"Không cần bắt giữ nữa, ta sẽ phát xét ngươi ngay tại đây"
Máu theo mũi kiếm chảy tý tách xuống mặt đất, tên mang năng lực hóa hình lúc này lao vụt qua, nhưng hắn cũng không t·ấn c·ông Trần Hải, khi tới gần thì cơ thể đã chia làm hai nửa, phần thân dưới đổ ập xuống, phần trên từ ngực đổ lên vẫn theo quán tình bay về phía trước rớt xuống dưới chân Trần Hải, máu tươi cùng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g chảy đầy đất.
"Chỉ là cấp 2, bắt lại tính tiếp"
"Các ngươi là ai ?"
"AAAAAAA"
Nhìn ánh mắt năm người dần bất thiện, trong lòng Trần Hải cũng âm thầm cảnh giác, lòng bàn tay quay ngược ra sau, tỉnh lực tích tụ một hỏa cầu dần thành hình, đối diện Hà Chí Thanh híp mắt, trong tròng mắt hắn mắt kính điện tử đang đo lường thanh niên đối diện.
Nghe vậy, Trần Hải nhếch miệng cười.
Bên này Trần Hải còn chưa kịp chống người ngồi dậy, hắn bỗng cảm giác nguy hiểm ập tới, vội lăn người né tránh, cùng lúc đó bốn quả cầu ánh sáng to bằng quả bóng bàn đánh tới, bắn mặt đất nổ tung thành ba bốn hố to nhỏ chồng lên nhau.
"Hắn có lợi khí cẩn thận đấy" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đưa mắt ra xa, số 4 đã không còn giãy dụa, cơ thể theo gió tan thành tro bụi bay đi, chỉ có chỗ cũ vài đốm lam hảo đang thiêu đốt.
Trần Hải đưa kiếm chỉ về tên chỉ huy phía xa, nhàn nhạt nói
Hà Chí Thanh chớp mắt đã đến bên cạnh Trần Hải, xa xa tàn ảnh hắn lưu lại từ từ biến mất.
"Ngươi không giống quân nhân trong q·uân đ·ội liên bang, ... mà lại rất giống ... "
Nghe tiếng kêu gào của đồng bạn, những người khác mới sực tỉnh, Hà Chí Thanh nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta cũng không cần tra khảo ngươi nữa"
"Câm miệng !"
"Ngươi có vẻ hơi quá tự tin thì phải"
Hắn mỉm cười hiền hòa
Lời vừa ra, hai tên áo đen nhanh chóng lao vuốt đi, cả hai hẳn đều có sở trường về tốc độ, di chuyển vô cùng mau lẹ, Trần Hải chỉ có thể nhìn thấy cái bóng của bọn chúng.
"Muốn lừa ta đâu dễ vậy"
"Lại dơ kiếm rồi"
Ngay từ khi giao thủ tên này luôn lựa thời cơ tiếp cận hắn, hẳn là năng lực đối phương cần tiếp xúc mới có thể để bóng của hắn bao phủ lên bóng của mình, sau đó tiến hành giam cầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn trang bị hiện đại của đối phương, hắn có chút nghi hoặc, đó không phải áo giáp kiểu mới của q·uân đ·ội vừa sáng chế sao, nghe nói còn chưa được đưa vào sử dụng thực tế, chẳng lẽ hắn là người q·uân đ·ội, ý nghĩ lóe lên rồi biến mất, Trần Hải lắc đầu phủ nhận.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.