Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4 : Năng Lực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4 : Năng Lực


Nghe tiếng nói dễ nghe của nữ tiếp viên, Trần Hải cuối cùng cũng thoát khỏi vòng suy nghĩ lung tung, đưa thẻ cho nữ tiếp viên rồi tiếp tục ngẩn người, hắn vẫn đang vắt óc nhớ lại toàn bộ quá trinh thức tỉnh của mình rồi đem đối chiếu với những gì trên mạng tìm hiểu.

Cuối cùng vẫn là Hà lão vốn có thiện cảm với Trần Hải góp lời, lão tằng hắng một cái rồi nhìn về phía hắn nhẹ giọng (đọc tại Qidian-VP.com)

"À, ừ"

Trần Hải hai mắt mờ mịt nhìn mọi người, thấy hắn chậm chạp không chịu động, lão liền thúc d·ụ·c

Ảo não bước chân trên còn đường nhộn nhịp, quang cảnh náo nhiệt xung quanh không chút thu hút Trần Hải, hắn như chấm đen biệt lập giữa bức tranh tổng thể, như tì vết mà họa sĩ lỡ tay chấm hụt muốn xóa mà đã quá muộn.

Chương 4

Ném ánh mắt cảm kích cho ông lão, Trần Hãi hít sâu thở nhẹ, nhắm mắt cảm nhận toàn thân, hắn từ từ đưa tay, dưới ánh mắt nóng rực của bốn người xung quanh bắt đầu hiển hóa.

"Nhanh, thể hiện năng lực cho bọn ta đánh giá"

Khoan, thanh kiếm này sao nhìn quen như vậy, đây không phải thanh kiếm của tên kia sao, sao nó lại ở đây.

Nhìn thứ trong tay Trần Hạo, bốn người vẻ mặt ngơ ngác, lão Hà là ngươi đầu tiên sực tỉnh có vẻ không nắm chắc nói.

"Này lão đừng gấp, làm thắng nhóc sợ" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cái quái gì đây".

"Trần tiên sinh chúc mừng ngài từ giờ đã trở thành thức tỉnh giả, mong ngài chờ giây lát để chúng tôi bổ sung thông tin trên thẻ cho ngài"

***

"Hình như chỉ có mỗi cây kiếm này".

Trần Hải gần như không tin vào lỗ tai mình, nếu như nói lần trước tưởng tượng người trên tháp đất kia đang nhìn hắn là giả tưởng thì lần này chẳng lẽ đều là ảo giác, trong lúc Trần Hải còn chìm trong mớ cảm xúc rối như tơ vò, người trong khung cảnh, hay phải nói là bản thân hắn trong đó bình thản nói.

"Năng lực".

Nhìn vẻ mặt ngơ ngân của Trần Hải, bốn người đều biết hắn không có lý do nào nói dối, biểu hiện thất vọng trên mặt là vô cùng rõ ràng, thanh niên từ đầu vẫn chưa lên tiếng lúc này mới mở miệng.

"Hẳn là triệu hoán vật, là triệu hoán cấp thấp nhất, triệu hoán tử vật, nhận định cấp F".

"Năng lực cụ hóa sao, không tồi".

Trần Hải như lọt vào sương mù, hắn lẩm bẩm như tự nói một mình, người kia thấy biểu hiện của hắn cũng không bất ngờ nhưng cũng không giải thích gì nhiều, giơ tay gỡ xuống thanh kiếm bên hông rồi ném về hướng Trần Hải. Nhìn thanh kiếm đâm tới Trần Hải mới sực tỉnh, theo bản năng cúi người né tránh, tuy nhiên thanh kiếm sau khi xuyên qua màn sáng liền hóa thành một điểm sáng nhỏ lơ lửng giữa không trung, bất định bay lượn một hồi như chú chim nhỏ mất phương hướng rồi như tìm thấy chủ nhân của mình mà vui mừng bay về hướng Trần Hải.

"Ảo tưởng cho lắm vào, cuối cùng vẫn là thiên thú phổ thông nhất".

Thấy Trần Hải vần còn ngẩn người, biết hắn chịu đả kích không ít, ông chỉ có thể lắc đầu ly khai, trong phòng chỉ còn lại tiếp viên Tiểu Hoa và Trần Hải, nàng cũng có chút tiếc nuối nhìn thiếu niên, đột biến dễ thế sao, trăm năm qua có không tới mười người làm được, mà một năng lực cấp thấp như thế có đột biến thì có thể mạnh tới đâu, cấp E hay cao nhất là cấp F mà thôi, nhớ lại dị tượng lúc thức tỉnh của Trần Hải nàng càng cảm thấy tiếc nuối, dù nhìn nhiều thức tỉnh giả thất bại, hoặc thức tỉnh cấp F hoặc cấp E, nhưng chưa khi nào nàng thấy tiếc cho một người như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 4 : Năng Lực

Dù sao cũng đã nhìn quen cảm xúc tiêu cực của mọi người, Tiểu Hoa rất nhanh bình ổn cảm xúc, bình tĩnh bước tới bên cạnh Trần Hải

" Là ai chứ ?".

"Năng lực sau khi thức tỉnh giống như khả năng bẩm sinh, tựa như con người điều khiên hai tay, hay dùng chân để chạy, nhóc chỉ cần bình tĩnh lại, cảm nhận sẽ nắm bắt được năng lực của mình".

Nói rồi phiêu nhiên rời đi, có lẽ Trần Hải đã không còn làm cho hắn hứng thú nữa, ba ông lão tuy thất vọng nhưng cũng không biểu hiện quá nhiều, lão Huỳnh duỗi lưng một cái rồi nâng theo cốc trà rời đi, lão Lý cũng theo đó bước ra, chỉ còn lão Hà tiến tới bên cạnh hắn an ủi

Mắt thấy chấm sáng lại gần, tốc độ quá nhanh không kịp né tránh hắn chỉ có thể giơ tay lên đón đõ, mắt nhắm nghiền như bản năng sợ hãi, qua một lúc lâu không thấy có chuyện gì xảy ra, Trần Hải mở mắt ngạc nhiên phát hiện đốm sáng đã biến mất, cảm giác cơ thể không có gì dị thường, hắn có chút tức giận quay đầu muốn tìm tên đầu sỏ kia chất vấn, vừa quay đầu hắn bắt đầu hoảng sợ, tầm nhìn của hắn đang dần mơ hồ, khung cảnh trước mặt cũng đã thay đổi, bên ngoài thanh phố rộng lớn vô biên, cuối đường chân trời dường như có vật gì đó đang chuyển động, cơ thể to lớn của nó che khuất cả mặt trời mang bóng đen phủ kín cả tòa thành, toàn bộ bầu trời bỗng chốc tối đen như mực, rồi đột nhiên chúng lại bị màu đỏ thay thế, một đôi chòng mắt quỷ dị đáng sợ mang đầy ý thèm thuồng nhìn chóng chọc xuống dưới, không gian ngưng kết, một kết giới không lồ được dựng lên, tầm mắt Trần Hải cuối cùng cũng bị ám muội nuốt chửng chỉ có bên tai quanh quẩn giọng nói thì thào như trút được gánh nặng.

"Có thể cụ hóa ra những vật nào, còn vật khác sao, số lượng bao nhiêu"

"Thật quái lạ, rốt cuộc tất cả là chuyện gì". (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quả nhiên tên kia không lừa ta, lời tiên tri của hắn đã ứng nghiệm".

"Nhóc con đừng buồn, chỉ cần cậu cố gắng, năng lực sinh ra đột biến vẫn có khả năng"

Ba người còn lại vẻ mặt cũng không còn nhiệt tình như trước, năng lực này tuy không tồi, phân định tới cấp A nhưng so với nhưng mong đợi của bọn họ rõ ràng khác xa, dị biến thức tỉnh như thế ít nhất cũng phải cấp S trở lên. Lão Lý sau khi bị bạn già mình thuyết phục cũng có lòng tin rất lớn với Trần Hải, lão chưa hết hi vọng nói thêm, biết đâu có đột biến, chuyện này cũng không phải chưa từng phát sinh.

"Nếu ngươi đã đến được đây thì dừng lại thôi, mấy tên phía sau không dễ nói chuyện như ta đâu". (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ mãi không ra, đến lúc bước khỏi hiệp hội thức tỉnh giả hắn vẫn như cũ lọt vào sương mù, triệu hồi ra thanh kiếm bình thường đến không thể bình thường hơn, hắn thật sự muốn khóc.

"Thế nào, thức tỉnh năng lực là gì ?"

Trong phòng thức tỉnh bầu không khí có vẻ rất khẩn trương, Bốn bóng người bao quanh chiếc ghế giữa phòng, bốn cắp mắt mong đợi nhìn chằm chặp vào thiếu niên đang ngồi trên ghế. Hắc ám dần lui, hắc khi tan biến, Trần Hải khó nhọc nhất lên mí mắt, đập vào mắt hắn là bốn gương mặt người đang cười toe toét dọa hắn ngã lăn xuống đất, chật vật kéo người lên ghế dựa còn chưa kịp đinh thần, lão giả thức tỉnh cho hắn đã không kịp chờ đợi hỏi

Trần Hải có chút xấu hổ, năng lục cú hóa hắn vẫn biết, có thể từ không gian tạo vật ra rất nhiều đồ vật thiên kỳ bách quái, dựa theo trí tượng và năng lực của thức tỉnh giả, nhưng cho dù hắn cố gắng cỡ nào cũng chỉ có thể tạo ra được mỗi thanh kiếm này, còn không thể thay đổi hình dáng, nếu nói là cụ hóa còn không bằng triệu hoán.

"Tỉnh rồi, cậu ta tỉnh rồi".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4 : Năng Lực