Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41 : Về Nhà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41 : Về Nhà


"Vậy sao ngài không ra lệnh bắt hắn lại"

"Là trực giác mà thôi, lời đối đáp của hắn quá trôi chảy, giống như tất cả đều đã diễn luyện từ trước".

Trần Hải thấy ông ta nói về cây địa đàng đầy vẻ tâm động, Trần Hải muốn nói lại thôi, nếu lỡ lời lại dẫn phiền phức vào thân, bất quá nếu ông ta làm gì trêu chọc cái cây nguy hiểm kia hắn không dám chắc cả trái đất này có bị một mồi Tịnh hóa hỏa tịnh hóa toàn bộ thành linh hồn cây địa đàng luôn hay không.

Vương Anh Tài trầm tư suy nghĩ, những gì mà trần Hải thuật lại giống tới chín mươi phần trăm những gì bốn người kia từng nói, đối chiếu ra thì những lời hắn nói độ tin cậy rất cao, cái cây kia hẳn rất đặc biệt không những ngăn cản linh hồn tiến vào, mà nó còn là cái cây duy nhất trong vùng đất đó.

Trang phục của hắn đã thay ra, tuy hộp không gian bị lấy đi nhưng Trần Hải chỉ nói đó là quà kỷ niệm của cha mẹ mình để lại, hắn rất trân trọng mà mang luôn mang theo bên mình, hắn hoàn toàn không lo lắng bị chính quyền tịch thu, với công nghệ của nền văn minh cổ xưa, không có dấu vân tay của hắn, bọn họ chắc chắn sẽ không tìm ra được gì.

"Không nói những chuyện đó nữa, những câu cuối cùng Trần Hải nói rất có thể có ẩn ý gì đó, nhiệm vụ này tạm thời không nên khởi động lại"

***

Trần Hải bắt đầu tự thuật lại những gì phát sinh bên trong, bất quá những chuyện của Trần Thanh Phong hay cây địa đàng hắn đều dấu đi, chỉ nói về việc sau khi gặp phải những linh hồn nguy hiểm, hắn may mắn tìm được một cái cây, khi trời sáng bỗng nhiên cổng không gian hiện ra, nhờ đi qua cổng không gian mà trở lại được trái đất.

"Trần Hải phải không, tướng quân muốn gặp cậu"

"Đúng rồi, phần tiền còn lại đã chuyển vào tài khoản trong thẻ thông tin của cậu, còn cả phí an ủi của liên bang dành cho cậu"

"Tên này chắc còn gì đó dầu giếm"

Hắn chăm chú nhìn thẳng vào mặt Vương Anh Tài như muốn nhìn thấu suy nghĩ của ông ta, bất quá kinh nghiệm trải đời ít ỏi của Trần Hải căn bản không nhìn ra được gì.

Sau bao ngày đói khát cuối cùng Trần Hải cũng được thỏa thích ăn uống một bữa no nê, hắn như người đói lâu năm cuốn sạch đồ ăn vào bụng, thỏa mãn ngồi trên đệm da êm ái, tay cầm một quyển sách vừa ý bắt đầu đọc.

"Thì ra là ngài"

Ngay lúc Trần Hải bước ra phòng chỉ huy tác chiến lực lượng phòng vệ, một chiếc xe q·uân đ·ội kiểu cũ vẫn dùng bánh xe xuất hiện trước mắt hắn. Trần Hải có chút hiếu kỳ nhìn chiếc xe phía trước, nghe nói bây giờ đã không còn ai sản xuất loại xe này, người sử dụng đều là loại hàng cổ còn sót lại từ thời đại cũ.

Đây cũng là một loại biểu hiện thân phận, không phải ai cũng có thể sở hữu chúng, người sở hữu đều là tầng lớp tinh anh trong xã hội.

"Vị sỹ quan này, nếu tướng quân muốn lần nữa thám hiểm nơi đó ta cho là không nên, vùng đất đó thật sự rất quỷ dị, nhất là cái cây cổ thụ đó"

Nói rồi Trần Hải chào từ biệt, bản thân hướng về khu chung cư cũ kỹ bước đi, hắn có chút không kịp chờ đợi muốn tạo bất ngờ cho Thanh tuyết, nhìn thấy hắn hẳn nàng sẽ rất vui vẻ.

"Được tướng quân"

Nhìn vẻ ngạc nhiên của người thân binh, ông ta nói nhỏ

Thấy người thân binh mình luôn xem như con cháu có vẻ xấu hổ, ông ta cười vỗ vào vai hắn.

"Nếu thằng nhóc ấy là một con hổ thì sớm muộn cũng sẽ bộc lộ ra mà thôi"

"Một cái cây sao"

"Không phiền, không phiền, là chức trách cả mà"

"Là giác quan thứ 6, giác quan thứ 6 đó"

Vương tướng quân cười lắc đầu

Vương Anh Tài mở mắt, lão nhìn bóng lưng Trần Hải đi xa mỉm cười.

Những buổi kiểm tra phiền phức xác định Trần Hải không có gì bất thường, cuối cùng sau bao ngày chờ đợi hắn cũng nhận lại được đồ đạc của mình, còn được nữ quân nhân tiếp dẫn nhiệt tình hướng dẫn làm lại thẻ thông tin.

Vương Anh Tài cười không phải cười nhìn Trần Hải, Trần Hải cũng bị ánh mắt đối phương chấn nh·iếp, suy đoán rất có thể lão ta đang thử mình, không gian nguy hiểm như thế làm sao có ai sống sót nổi, tất nhiên hắn là ngoại lệ.

Mặc dù khô cốt từng nói Tịnh hóa hỏa với người sống không nguy hại nhưng hắn tận mắt thấy nó đốt được linh hồn, muốn hay không bất quá chỉ là một ý nghĩ của chủ nhân bọn chúng mà thôi.

Gương mặt người đàn ông trung niên trên xe rất quen thuộc, Trần Hải nhớ mình đã từng thấy ở đâu đó, Vương Anh Tài cũng không đánh đố Trần Hải, hắn mỉm cười nói.

"Trần tiên sinh, chúng ta vẫn cần một vài thủ tục nên sẽ còn triệu tập cậu thêm vài lần, mong cậu không phiền"

Bất quá rõ ràng thanh niên kia không phải tới tìm Trần Hải gây phiền phức, hắn rất lễ độ giơ tay chào, ra hiệu mời.

Về cơ bản đều không có vấn đề gì, chỉ có bộ y phục kia tuy nhìn kỳ lạ nhưng cũng không phải không có những người lập dị thích mặc chúng, đưa tay cầm lên một hộp lập phương nhỏ, cảm giác mát lạnh trên đầu ngón tay cũng không đại biểu nó có gì đó đặc biệt.

Mắt ông ta lóe lên vẻ thất vọng, nhìn vào Trần Hải trong màn hình, ông ta thản nhiên nói.

Bên này người thân binh quay lại xe, hắn nhìn tướng quân đang nhắm mắt dưỡng thần, gồi xuống khẽ nói nhỏ thuật lại lời vừa rồi của Trần Hải.

Bất quá nếu thật có người thoát ra, nếu Trần Hải bịa chuyện quá lố không phải chính là tự bắn vào chân mình sao.

Trần Hải nghe vậy bừng tỉnh, hắn lập tức hiểu đối phương vì sao gọi hắn lên xe, xem ra là chuyện liên quan đến cây địa đàng, bất quá Trần Hải không có khả năng nói ra tất cả, chưa tính đến việc đối phương có tin hay không nhưng rất rõ ràng sẽ kích phát lòng nghi ngờ của ông ta.

"Sao ngài lại nói vậy" (đọc tại Qidian-VP.com)

Xe của thời đại cũ tuy chạy không nhanh nhưng mang lại cảm giác hoài niệm về quá khứ, trong khoảng thời gian này Vương Anh Tài vẫn tiếp tục dò hỏi Trần Hải, đổi lại Trần Hải đều nhẹ nhõm dùng lời nói lừa dối đi, dù sao ông ta cũng chưa từng đặt chân đến cây địa đàng, tất cả những gì biết đều thông qua lời nói của bốn người sống sót mà thôi.

"Tướng quân đều đã kiểm tra rồi, hộp này còn được cẩn thận chụp cắt lớp nhiều phần, tuy chứa vài thành phần đặc biệt chưa biết nhưng phỏng đoán chỉ là một vật trang trí làm từ đá ngoài hành tinh bình thường mà thôi" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cậu là người thứ 5 thoát ra khỏi nơi đó"

"Tại sao lại nói vậy"

Chương 41 : Về Nhà (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai mắt ông ta sáng lên như nghĩ ra điểm mấu chốt, cái cây kia rất có thể ẩn chứa chìa khóa giải đáp cho vùng đất thần bí này.

"Ngài là" (đọc tại Qidian-VP.com)

Cửa xe mở ra, từ trên xe một quân nhân trẻ tuổi bước xuống, dù nhìn bề ngoài không quá ba mươi tuổi nhưng quân hàm trên vai đã đính năm ngôi sao, đại biểu chiến lực thức tỉnh giả cấp năm, còn trẻ như vậy mà có thể đạt đến, ý nghĩa năng lực của người này rất có thể là cấp S.

Lão híp mắt, nở nụ cười khó đoán.

Trần Hải mỉm cười đáp lễ, trước khi đi, hắn đắn đo mãi mới nhịn không được quay đầu nói nhỏ vào tai vị thân binh trẻ tuổi.

Người sỹ quan trẻ nhíu mày, Trần Hải bất đắc dĩ giang hai tay.

Đúng là người với người không giống nhau, Trần Hải vào sinh ra tử mới lết đến được cấp 2, đối phương lớn hơn hắn vài tuổi đã là thức tỉnh giả cấp năm, bất quá ý nghĩ đó chỉ lóe lên rồi biến mất, Trần Hải nay đâu còn như xưa, nếu vận dụng hết lá bài tẩy chưa nói chắc hắn không phải thắng được đối phương.

Lúc xe chạy vào nội thành, vì là xe vip nên thủ tục thông quan cũng đơn giản hơn nhiều, Trần Hải còn được ưu đãi đưa đón tận nơi, trước ánh mắt kinh ngạc của những bình dân trong khu chung cư, Trần Hải bước xuống xe, lúc này người thân binh trẻ tuổi cũng bước xuống theo hắn, mỉm cười nói.

Cửa sắt mở ra, Trần Hải dưới sự hộ tống hay đúng hơn là giá·m s·át của q·uân đ·ội được đưa vào phòng kín c·ách l·y, dù là phòng kín tuy nhiên ngoài không có các thiết bị liên lạc ra thì gần như không thiếu bất cứ thứ gì, cơ sở vật chất rất tốt, quan trọng hơn là hắn có thể gọi được đồ ăn thức uống yêu thích của bản thân.

"Xắp xếp cho hắn gặp ta"

Trong khi Trần Hải đang đọc sách hắn hồn nhiên không biết nhất cử nhất động của mình đều bị giám thị cẩn mật, trong phòng điều khiển, Vương Anh Tài đứng đó, hắn nhíu mày nhìn về báo cáo tự cung của Trần Hải, cả người lâm vào suy tư.

Dù không biết đối phương là ai, tìm mình có chuyện gì nhưng hiển nhiên thân phận rất lớn, hắn còn chưa có cái năng lực chống lại cả nhân loại, làm dân đen bình thường vẫn rất khép nép bước lên xe.

"Chúng ta là q·uân đ·ội, nhiệm vụ chúng ta là bảo vệ nhân dân chứ không phải đụng một tý là bắt bớ, thế khác nào lũ phản nhân loại ngoài kia, chỉ cần biết chắc rằng hắn không có ý xấu nào là được". (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41 : Về Nhà