Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44 : Hi Sinh ?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44 : Hi Sinh ?


"Nếu nó có thể thu hút con rồng kia, thần đã nghĩ ra một cách"

Công chúa vô thức hỏi một câu, rồi nhìn bàn tay đưa ra của Vô Danh nàng liền bật thốt.

"Chiếc nhẫn trên cánh tay đằng kia, không phải của công nương nhà normandy sao"

"Dù biết nói điều này là thất lễ, thần chỉ muốn hỏi cây trâm của công chúa từ đâu tới được không"

"Công chúa mau dừng tay"

"Là, là đầu từ tước xứ Wall"

Vô Danh bước tới cúi đầu với công chúa, hắn nhìn trâm trên đầu nàng, nêu ra suy đoán của mình

"Hoàng huynh không thể nào hại ta, hẳn là huynh ấy không biết đây là Lôi ma thạch"

Lão già lúc này ngầng đầu trông thấy cảnh tượng đáng sợ phía xa lòng muốn sống vượt qua tất cả, hắn bất chấp đứng lên cao giọng hô.

"Nhìn kia, hắc long đang đuổi tới" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn về các cận vệ trước mặt mình, nàng xấu hổ hơi né tránh ánh mắt bọn họ.

"Công chúa, cầu xin người"

Công chúa cảm thấy phiền lòng, nàng nắm chặt cây trăm trong tay.

"Ta cần một người tình nguyện hi sinh" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Công chúa"

Không biết là ai kêu lên, không gian thoáng bị sự sợ hãi bao trùm, những mảnh t·hi t·hể cũng theo v·ụ n·ổ tan xác thành từng mảnh theo dòng khí lưu bị đẩy đi qua thành tàu.

Đứng mũi chịu xào, lão già run rẩy càng giữ dội, vòng ánh sáng của thiết bị ma pháp bên người tự động kích phát cũng không thể ngăn cản, các nếp nhăn trên mặt bị gió to kéo ngược về sau, lão hoảng sợ vội vàng giập đầu

Công chúa hơi bất ngờ trước câu hỏi của hắn, nàng với tay lấy trâm xuống, mái tóc dài không có gì giữ lại thả rũ tự nhiên như thác nước, bóng mượt màu vàng kim tuyệt sắc, nàng nhìn trâm, thấy phản ứng của nó như hiểu suy đoán của Vô Danh, cả người thất thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy công chúa cứ lưỡng lự, mà hắc long đã bắt đầu rời khỏi lãnh địa của mình, mang theo uy áp khủng bố cùng sấm sét kinh hoàng hàng lâm xuống vùng trời này, tuy không biết vì sao nó chậm chạp không động thủ nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ. Ông lão dưới đất lấy hết dũng khi đứng dậy, lão vượt mặt công chúa tiến lên vỗ vai Vô Danh.

Công chúa nét mặt giận giữ, pha lê đính trên trán bất ngờ đổi sắc, nó biến thành màu cầu vồng bảy sắc, cùng lúc đó sau lưng công chúa một con chim vô cùng cao quý vỗ cánh bay ra, tuy chỉ từ năng lượng hình thành nhưng vô cùng chân thực, nó rung cánh, một trận cuồng phong quét ra, thổi váy áo nàng bay phần phật trong gió.

"Ta còn muốn sống a, à còn muốn cống hiến cho đế quốc"

"Đó lẽ nào là lôi ma thạch, nghe nói nó có thể thu hút Hắc Ma Long tới, chẵng lẽ đại hoàng tử ngài ... "

Vô Danh bất ngờ đưa tay ra.

Công chúa bất ngờ quát lên.

"Nhưng điều này còn chưa được xác định"

"Tại sao ?"

"Công chúa mong người suy nghĩ lại, trên thuyền ngoài ta ra còn có không ít thành viên của sáu đại gia tộc đế đô, bọn họ đều là tinh anh của đế quốc"

Chương 44 : Hi Sinh ?

Lão cuối đầu đầu thành khẩn nói, bất quá giọng nói ẩn ẩn sự kiêu ngạo, hoàn toàn không xem một công chúa vô vọng kế thừa hoàng vị có uy h·iếp gì đến mình.

Cây trâm bằng ngọc tinh xảo, đính một viên hắc bảo thạch to bằng quả trứng cút, Trần Hải phát hiện, xung quanh nó có tia điện vờn quanh, ngọc thạch cũng lấp lánh những đốm sáng màu lam như những vì tinh tú đang bị giam cầm.

"Ông đang h·ăm d·ọa ta"

"Nhớ lúc trước ta từng nói có món quá tặng nàng, nhưng vì quá xấu hổ chẳng thể lấy ra, nay mong nàng có thể nhận lấy"

"Chúng ta phải thử"

"Được rồi".

"Thần"

Nhìn bóng lưng Vô Danh bước đi, công chúa ngẩn người, hai giọt nước mắt bất giác rơi xuống, vậy là hắn vẫn còn nhớ sao, lời hứa tưởng chừng đã bị quên lãng.

"Câm miệng"

"Không được"

Vẫn là hầu gài già khuyên can, bà ta nhẹ nhàng bước xuyên qua cuồng phong, đưa tay đặt lên vai nàng, tay bà ta phát ra ánh sáng dịu nhẹ, công chúa vốn giận dữ cũng bình tĩnh lại, pha lê trên trán ánh sáng dần tắt đi, bóng dáng chim muông xinh đẹp cũng mờ dần.

Công cháu cắn răng, ánh mắt có chút phức tạp, Vô Danh ngẩng đầu lên mỉm cười, nụ cười vô cùng bình thản.

"Người cận vệ này tinh thần anh dũng quả đáng tôn vinh, chờ chở về đế đô ta sẽ tâu lên hoàng đế ban thưởng huy hiệu danh dự năm cánh cho ngươi"

Công chúa bị dư luận vây công, bất đắc dĩ nàng đành chấp thuận, dù lòng không muốn bất cứ ai phải hi sinh một cách vô nghĩa nữa.

"Thần biết sai rồi, công chúa thứ lỗi"

"Để thần"

"Nhanh, tăng tốc đi"

"Cách gì ?"

Lúc này hầu nữ già đi bên cạnh nàng bất ngờ lên tiếng, giọng bà lão có vẻ hơi kích động.

"Đây là quà hoàng huynh cho ta, sao lại xảy ra vấn đề" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thần là nhân tuyển thích hợp nhất"

Thấy công chúa muốn khước từ, lão liền gấp, mạng sống của lão không của tất cả mọi người trên tàu vô cùng cao qúy, sao lại có thể so sánh mạng ti tiện của một tên cận vệ xuất thân bình dân.

"Vì thần là người mạnh nhất trong các cận vệ ở đây, nếu muốn kéo dài thời gian thì không phải nên lựa chọn người có thể làm điều đó tốt nhất sao"

May mắn có hai chiếc đàng sau che chở, chỗ thuyền của Vô Danh vẫn bình yên vô sự, bất quá trước sức mạnh tuyệt đối của hắc long sinh, loài vật huyền thoại này, sớm muộn cũng sẽ bị nuốt chửng.

Vô Danh vô thức lùi lại một bước tránh thoát cái chạm vai của đối phương, hoàn toàn lơ đi lão quý tộc, vòng qua người lão tới trước mặt công chúa, đưa tay tiếp cây trâm trong tay nàng, suy nghĩ một lúc hắn lấy ra một chiếc vòng tay nhỏ dùng dây đính những hình điêu khắc gỗ giản dị đưa tới.

Trần Hải có chút tuyệt vọng nhìn cảnh tượng như ngày tận thế, hắn quay sang nhìn công chúa, ánh mắt hắn bỗng ngưng tụ, trên đầu nàng đang cắm một cây trăm ngọc bích tuyệt đẹp, vấn mái tóc dài lên cao một cách gọn gàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão đi tới, thân phận của lão, các cận vệ không dám ngăn cản quá mức cuối cùng vẫn để lão tiến tới gần bên công chúa.

Hắc long vẫy đuôi cuồng phong kèm sấm sét đánh tới, chiếc thuyền cứu hộ đi cuối xui xẻo ngay lập tức nổ tung, sóng nhiệt kèm sét phóng thẳng lên cao, những mảnh vỡ nhỏ văng ra xung quanh đánh trúng bộ phận tích tụ ma pháp, phá nát các đường vân ma thuật phù không trên con tàu kế bên làm con tàu phút chốc xiêu vẹo, một mặt động cơ đẩy đã bị hư hỏng, đâm đầu lao xuống tầng mây nhiễu loạn bên dưới, bị điên lưu đánh thành mảnh vụn.

Giọng nói càng lúc càng nhỏ hiển nhiên nàng cũng không thể tin suy đoán của mình, ngay cả hầu nữ trưởng bên mình có thể biết được, bên người hoàng huynh luôn có rất nhiều học giả uyên bác theo sau, thật sự có thể không nhìn ra sao.

"Đây là cách duy nhất hiện giờ".

"Ta là con một trong nhà, nhà có mẹ già còn thơ cần chăm sóc, công chúa rủ lòng thương a"

Các cận vệ nhiệt huyết dâng cao, không ai chùn bước, đúng lúc công chúa muốn chọn, lại phát hiện Vô Danh đã quỳ một gối trước mặt mình.

Vô Danh vẫn bình tĩnh nhìn nàng, công chúa còn muốn từ chối bất qua từ đằng sau một lão giả ăn mặc xa hoa lộng lẫy bước tới, lão là người gia đình công tước Brian, ngay từ lúc đầu lão đã chú ý động tĩnh bên này, thông qua quạ ma thuật nghe lén được một hai câu liền minh bạch tất cả mọi chuyện.

"Nếu không tất cả đều sẽ c·hết"

Bình yên ngắn ngủi kết thúc trong kinh hoàng, bóng dáng to lớn của con rồng đen án ngự trên bầu trời rộng lớn, nó dang hai cánh to che khuất cả bầu trời, mây đen nhiễm điện sáng loáng bao bọc lấy cơ thể khổng lồ của nó chỉ chừa hai đôi con ngươi đỏ như máu ám ảnh toàn bộ người trên thuyền.

"Công chúa thu hồi đi"

"Tại sao, tại sao nó cứ đuổi theo chúng ta"

Không khí khôi phục, lúc này có càng nhiều quý tộc xuất hiện, bất quá thân phận không đủ bị cận vệ chặn lại bên ngoài, bất quá cũng không làm nhụt ý chí cầu sinh của bọn họ, từng tiếng khóc vang trời vang lên.

"Bây giờ không phải là lúc nói điều này"

Trên gương mặt công chúa vẻ cao quý mất đi ít nhiều, nàng thẩn thờ dựa vào thanh chắn trên bong tàu, nhìn mây đen cuộn xoắn thành từng vòng, sấm sét rền vang bao phủ khắp nới, những mảnh vỡ của con tàu xấu số bị phong bạo đánh bay trôi nổi trên không trung, bất quá vì dư lực đã tan chúng bị tấm chắn ma pháp trên tàu đánh bật ra.

Hầu gái già có chút bất an nhìn đám quý tộc bên kia, việc một công chúa cao quý của một đế quốc hùng mạnh bậc nhất đại lục lại tiếp nhận quà từ một cận vệ xuất thân bình dân quả là chuyện kinh thế hãi tục. Bất qua may mắn lúc này mọi người đều mang vẻ hoảng hốt, tâm trạng lo lắng cho mạng sống của mình, phần nhiều đều không quan tâm đến biến hóa lúc này của công chúa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44 : Hi Sinh ?