Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50 : Người Của Hiệp Hội
"Thế này là thế nào, người này là công dân thuộc quyền quản lý của liên bang, đến khi nào đến phiên các ngươi can dự vào"
Trần Hải cũng hiểu rõ luật liên bang, khi cứ điểm vào thời khắc sinh tử tồn vong, các thức tỉnh giả đều bị cưỡng chế trưng binh, việc vào quân đội với những kỷ luật cứng nhắc hắn vẫn có thiên hướng đội tác chiến hiệp hội hơn.
"Tôi là Vương thế Nhân, tiểu đổi trưởng tiểu đội đặc nhiệm thuộc tiểu đoàn tác chiến số 4 cụm tập đoàn cứ điểm 31"
Không gian giờ chỉ còn lại hai người là thiếu nữ và Trần Hải, bầu không khí có chút lúng túng, cuối cùng vẫn là thiếu nữ trước tiên lên tiếng phá vỡ.
"Trần Hải đúng không, tôi là Lý Thu Thủy, đội trưởng chiến đội hắc lang thuộc đội tác chiến của hiệp hội phân khu cứ điểm 31, từ giờ trở đi trước khi thú triều rút đi cậu sẽ tạm thời là thành viên trong đội, không có ý kiến gì chứ"
Theo phân công sắp xếp Trần Hải theo dòng người vừa tiến tới kho hậu cần vật tư cứ điểm thì bất ngờ trông thấy một người, sỹ quan trẻ tuổi luôn theo sát Vương Anh Tài xuất hiện trước mặt hắn, hắn ta quay sang nói mấy câu với sỹ quan hậu cần bên cạnh, sau đó đi tới trước mặt Trần Hải.
"Hì hì, không cần lo lắng, chị sẽ bảo vệ cậu"
"Chúng ta đi đâu thế"
Chương 50 : Người Của Hiệp Hội (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nếu không tin ngươi có thể gọi điện cho cấp trên của mình".
"Hì hì"
Phòng của hiệp hội quả nhiên không tin được, thông tin đều bị bí mật theo dõi cả, đúng lúc Trần Hải muốn trả lời, từ xa một thiếu nữ mặc chiến giáp đi tới, trước ngực nàng còn có huy hiệu hiệp hội vô cùng nổi bật, sự xuất hiện của nàng ta làm Vương Thế Nhân hơi nhíu mày.
"À à, Tôi là Trần Hải"
Thiếu nữ đi tới, dung nhan tinh xảo tuyệt luận ánh lên nét cười, vẻ cao quý khó có thể che dấu, tựa như sinh ra đã là kẻ thống trị, khiến người khác nhìn gần không khỏi sinh ra một chút ít tự ti, thiếu nữ tóc dài quá vai, trên trán đính một viên pha lê tinh sảo sáng lấp lánh, nàng đi tới, ánh mắt nhìn đảo qua người Trần Hải, lòng bất giác xao động khó hiểu.
Trần Hải cũng không bất ngờ khi mình được phân vào bộ phận hậu cần, với năng lực thiên phú cấp F cùng thức tỉnh giả cấp 2, hắn trên cơ bản gần như không thể nào lên chiến trường, đến đó chẳng khác nào pháo hôi, là mồi ngon cho lũ dị thú điên cuồng.
"Trần hải, cô nhi, người sống sót hiếm hoi của cứ điểm số 50, cha mẹ em gái đều đã c·h·ế·t, thức tỉnh giả thời gian một tháng trước, năng lực phán định sơ bộ cấp F, thức tỉnh cấp độ hiện tại cấp 2"
Thiếu nữ thu hồi vẻ nghiêm tục, bước chân lại gần cố ý trêu ghẹo Trần Hải, bản thân Trần Hải biết chắc hẳn hiệp hội cũng như quân đội đều nhìn ra tiềm lực của hắn thông qua thành tích từ sân huấn luyện nên muốn nhân cơ hội này thu dụng làm người mình, bất quá Trần Hải rõ ràng hắn có rất nhiều bí mật không thể để ai biết nên dù có ra sao vẫn không thích hợp gia nhập các tổ chức này.
"Hai ngày trước có thuê phòng luyện tập của hiệp hội, trong quá trình đó đã phá hủy một sận luyện cấp 4, giới hạn chiến đấu ước tính sơ kỳ cấp 5"
"Ngươi sẽ tiếp nhận cả nhân quả của ta"
Đây liệu có phải là một trong các nhân quả đó, kiếp trước kiếp này rồi sẽ ra sao, ứng định thật tại mơ hồ như thế nào chính Trần Hải cũng không biết được.
"Đã hiểu"
Thiếu nữ cũng không tức giận, trên môi vẫn giữ nụ cười điềm nhiên.
"Thu Thủy, cô đi nhầm đường sao, điểm tập kết của hiệp hội hình như bên kia"
"Hì hì, da mặt thật mỏng nha"
"Chúng ta đi" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiếu nữ híp mắt nhìn hắn nở nụ cười câu hồn đoạt nhân, cũng không vì lời nói của hắn mà giận dữ, tựa như việc hắn khen nàng làm nàng rất vui vẻ, điều kỳ lạ mà chưa bao giờ nàng trải qua, ánh mắt nhìn về Trần Hải càng thêm hứng thú.
"Là cậu".
Trần Hải cũng ngạc nhiên khi đối phương báo ra tính danh của mình, theo bản năng hắn cũng đưa tay bắt lấy, lúc này Vương thế Nhân lấy ra một thẻ nhỏ, chiếu lên một phần thông tin điện tử.
Trần Hải ù ù cạc cạc dưới ánh mặt đồng tình của mọi người xung quanh rời đi, dù sao trong mắt bọn họ những thức tỉnh giả không có năng lực chiến đấu được điều đến bộ phận hậu cần là khu an toàn nhất trong tất cả.
Chỉ là di sản còn sót lại của thần Vương vĩ đại lại có thể bỏ qua mọi luật lệ liên bang, hành sử như là một tổ chức độc lập không hề có ước thúc, còn tự thành lập hội kế thừa, lập ra mười ghế tồn tại gần như ngang hàng với hội đồng tối cao.
"Tiền tuyến"
"Theo tôi"
Do đó tất nhiên là Trần Hải gật đầu đồng ý mà không cần phải suy nghĩ nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải có chút ngẩn người, đưa tay chỉ vào mặt mình, kêu một thức tỉnh giả cấp 2 còn không phải là hệ chiến đấu lên tuyền đầu không phải là muốn đi chịu c·h·ế·t sao. Sỹ quan trẻ dừng lại, xoay người thản nhiên đưa tay ra.
Bên này Trần Hải cũng mở to mắt, ngoại trừ mái tóc đổi thành màu đen tuyền, dung nhan quen thuộc kia hắn đã từng gặp không ít lần, nhưng tất cả đều là trong ký ức của vô Danh, lúc này một cảm giác khó hiểu tràn ngập trong lòng hắn, miệng vô thức hô lên.
Nang ta thích thú trước bộ dạng của Trần Hải, muốn tiến thêm tiếp tục trêu nghẹo, bất quá lúc này Vương thế Nhân đã nghe xong điện thoại, hắn ta đưa ánh mắt bất thiện nhìn nàng sau đó xoay người rời đi.
Lời nói của hắn khiến cả hai người kia ngạc nhiên cùng quay đầu nhìn, Trần Hải xấu hổ né tránh ánh mắt bọn họ, ho nhẹ một tiếng.
Bên này Trần Hải vẫn len lén liếc nhìn thiếu nữ, hắn thật không ngờ được lại có ngày có thể gặp được người trong ký ức Vô danh ngay trong hiện thực, mà dù rằng nàng ta cũng sẽ không biết hắn, Trần Hải bất ngờ nhớ tới câu nói lúc tiếp nhận mảnh vỡ ký ức của Vô Danh.
"Tôi sao ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi theo phía sau, Trần Hải không khỏi hiếu kỳ, sỹ quan trẻ cũng không quay đầu nhìn hắn chỉ bình tĩnh nói.
Vương thế Nhân là người quân đội, lại thuộc liên bang đối với người hiệp hội không có cảm tình gì, khác với liên bang ngày đêm chiến đấu vì sinh tồn của nhân loại, hiệp hội như lũ con buôn chỉ chăm chăm vào lợi ích của bản thân, thân là người chiến sỹ tiên tiến hắn vô cùng xem thường người của hiệp hội, nhất là khi bọn họ còn nắm giữ những đặc quyền vô cùng lớn.
"Cô muốn gì"
"Đẹp mắt không"
Thiếu nữ bước tới bên người Trần Hải, kề sát mặt vào mặt hắn, mỉm cười dịu dàng. Trần Hải có chút xấu hổ bước lui ra xa, làm vẻ như không thấy.
Vương thế Nhân tâm tình bất định một lúc lâu, cuối cùng vẫn lấy ra chiếc di động kiểu cũ, tuy không bằng các thiết bị liên lạc hiện đại, nhưng tính bảo mật rất cao, hắn bấm máy gọi cho Vương Anh Tài, đưa tay che miệng trao đổi vài câu.
Bị ngăn cản Vương thế Nhân có chút khó chịu, nhưng ngay khi nhìn thấy cuộn giấy trong tay đưa tới thì hơi nhíu mày, sử dụng loại phương thức cũ kỹ này đúng là chỉ có hiệp hội làm ra, mở ra cuộn giấy được chỉ vàng bọc lại, Vương Thế Nhân vừa nhìn liến tức giận bóp chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang gật gù lắng nghe Trần Hải bỗng mở to mắt, quả nhiên là thế, hai người này từ lần gặp trước đã âm thầm theo dõi hắn, làm sao vụ trong phòng luyện chỉ mới mấy ngày đã có thể nắm rõ như vậy, Trần Hải cũng âm thầm tự trách mình không khống chế tốt lực đạo, tạo sự chú ý không cần thiết.
"Dừng lại"
Trần Hải cũng không bất ngờ vì sao đối phương có được thông tin của mình, hồ sơ này cũng không phải bí mật gì, đều được lưu tại Cục đô thị, với năng lực của Vương Thế Nhân muốn có được chúng cũng không khó, chính là lúc này hắn ta tiếp tục đọc.
"Chị gái này xinh đẹp quá nhìn cứ như công chúa trong truyện cổ tích vậy"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.