Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49 : Đại Sự
"Xảy ra chuyện gì"
"Báo động cấp SS"
Trần Hải tỉnh dậy vẫn là một đêm không có trải qua ký ức cuộc đời Vô danh, hắn cũng không biết là vui hay buồn, hoặc có khi là cả hai, mở mắt ra đã thấy mèo đen đòi ăn bên tai, Trần Hải cũng xuống bếp trổ tài nấu nướng, lúc này bên ngoài rất ồn ào, khu chung cư cũ vốn buổi sáng mọi người tất bật mưu sinh làm gì có thời gian náo động như thế.
Người đàn ông vô cùng ngạc nhiên, các thức tỉnh giả hầu như đều sống ở khu vực trung tâm cứ điểm, tin đồn này cũng từ bên kia lan ra.
Mắt mở to, miệng vô thức há ra, bàn chải kèm bọt đánh răng rơi xuống mặt đất, mèo đen nhảy người né tránh, nhìn vài bọt khí thấm ướt bộ lộng mềm mại của mình nó oán trách ngẩng đều kêu lên.
Đây vốn là công trình phục dựng theo di chỉ một nền văn minh cổ đã bị hủy diệt mà con người khám phá trong một chuyến thám hiểm khe nứt, dựa vào đó đội ngũ khoa học gia nhân loại đã mất gần ba mươi năm mới phục dựng lại được, và sử dụng nhiên luyện trên trái đất làm thay thế cho vật liệu ban đầu vốn con người không thể tiếp cận.
"Đề nghị toàn bộ thức tỉnh giả trong cứ điệm tập trung bên dưới tường thành nội, khu vực cửa thành tiến hành điểm danh, ai trốn tránh sẽ bị liệt vào tội đào ngũ, phản bội nhân loại, tước đoạt quyền công dân".
Suy nghĩ đầu tiên hắn liền lên tưởng đến những người lính tinh nhuệ khoác chiến giáp hiện đại, năng lực siêu cường đuổi bắt con dị thú này, dị thú bị thương nặng may mắn trốn thoát, mãi đến trốn đến chỗ Trần Hải vì vết thương quá nặng mà đi đời nhà ma.
Trần Hải cảm giác nguy hiểm vội đuổi mèo đen xuống, một mồi Ma Linh hỏa thiêu đốt thi thể thành tro tàn. Xong rồi hắn mới quay sang nắm lấy chân mèo đen nhấc lên.
"Ta hỏi thì ngươi trả lời, hỏi lại làm gì"
Hình chiếu biến mất, Huỳnh Đại Quang còn kinh ngạc hơn, rốt cuộc có bao nhiêu chuyện ông ta không biết, bất qua lệnh đã truyền xuống, ông ta liền vội vã thay trang phục lễ bước nhanh đến cổng không gian.
"Meo meo"
Cùng lúc này mèo nhỏ bước ra, nó như quân vương từ tốn đi tới trên thi thể dị thú, một móng rạch trên đùi thi thể c·h·ó đáng thương, máu bên trong chảy ra, là máu màu đỏ có xen lẫn sắc đen, vừa tiếp xúc với không khí liền bốc lên khói đen quỷ dị, khói kia gặp ánh nắng như bị thiêu đốt phát ra tiếng kêu thảm như vật sống.
"Hả là lúc nào"
"Ta có nên gia nhập đội điều tra của cảnh vệ không nhỉ" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nghe nói vừa lúc sáng thôi, thông tin từ tường ngoài truyền vào, dù cứ điểm đã tận lực bảo mật nhưng quy mô quá lớn lại đột ngột xuất hiện không rõ nguyên do nên gần như không bịt kín được" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hôm nay làm sao thế"
"Nhan,h mau chóng tìm kiếm đi"
Người trợ lý có chút bất đắc dĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đứng đầu lực lượng phòng vệ tường thành, thức tỉnh giả cấp bảy Huỳnh Đại Quang nổi tiếng là người đàn ông sắt, đúng như năng lực điều khiển kim loại của ông ta, sự cứng cỏi và nghiêm nghị không bao giờ sợ hãi chính là điều làm nên thương hiệu cho ông, chỉ là lúc này ông ta có vẻ mất bình tĩnh, không còn giữ được sự tự tin như bình thường.
"Báo động"
Nhìn thẻ thông tin có chứng nhận thức tỉnh giả, thái độ đầy giận dữ của ông ta xoay chuyển 180 độ, trở nên cung kính hẳn, Trần Hải cũng không vòng vo.
"Dùng một nửa năng lượng trong kho dự trữ của cứ điểm mới đủ một lần truyền tống cự ly không xa, Vị Linh vương hao phí cái giá lớn như vậy rốt cuộc muốn làm gì"
"Công chúa ?"
"Bọn họ nói chỉ là mấy con thú nhỏ để chúng ta từ từ tìm là được"
"Ngài không biết sao"
Trần Hải vô cùng ngạc nhiên, mấy chục năm rồi nào có xảy ra đại sự như vậy.
"Thứ quái gì đây"
Đầy vẻ ngạc nhiên in đậm trên mắt ông ta, ngay cả trợ lý bên cạnh cũng bất ngờ, cổng không gian đúng như tên của nó là một công dịch chuyển quy mô lớn, là niềm tự hào của cả liên bang, các cứ điểm lớn đều có một cái.
Trần Hải ngần người, người đàn ông thấy hắn buông tay liền vội vàng lẩn mất, cùng lúc này tiếng còi báo động vang lên khắp cứ điểm, toàn bộ đèn phát ra ánh sáng đỏ, từ dưới đất, các trụ s·ú·n·g pháo dựng lên, các công trình công cộng bị thay thế thành các vũ khí hạng nặng, loa phát thanh vang vọng khắp không gian.
"Đề nghị toàn bộ cư dân trốn dưới hầm trú ẩn, nếu nhà ai không có mau chóng di chuyển đến hầm trú ẩn tập trung ở tọa độ X.X, Y.Y, ....."
"Ha ha, xin lỗi"
Trần Hải nhíu mày nói, người đàn ông sợ đến toát mồ hôi hột, vội vàng vâng vâng dạ dạ.
"Bên bộ tư lệnh nói gì"
"Thế quái nào thứ sinh vật này c·h·ế·t ở đâu"
Trần Hải xấu hổ, tự nhận thấy mình đã gặp không ít chuyện, mấy việc cỏn con như vậy cũng làm hắn bất ngờ thật là mất mặt, may mắn chỉ có một con mèo đen linh tính chưa thộng lắm nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch của mình bây giờ, nếu không Trần Hải thật không biết vứt cái mặt mo đi đâu.
"Vẫn chưa tìm thấy sao"
"Tập trung tại cổng không gian, chúng ta sẽ đón tiếp công chúa"
Gần như cùng lúc đó thẻ thông tin của Trần Hải sáng lên, một dòng thông báo đỏ hiện ra trước mặt hắn.
Chương 49 : Đại Sự
Bước ra ban công định tưới cây buổi sáng Trần Hải bất ngờ trông thấy thi thể một con c·h·ó đen nhỏ, thứ này nhìn giống c·h·ó nhưng bên người ở khoang ngực có tám vết rảnh chia đều hai bên, nó còn có tới tám cái chân nhìn rất dị, hai cái đầu ngả về sau, trên đầu cặp sừng không biết gãy lúc nào còn có một nửa, đuôi cũng đứt tận góc, cổ có một lỗ máu to như bị thứ gì cắn trúng mất máu mà c·h·ế·t.
Nghi vấn chưa được giải đáp thì thẻ thông tin của ông ta sáng lên, trên hình chiếu hỏa vương đầy uy nghiêm xuất hiện.
Bất quá muốn sử dụng nó cũng phải trả một cái giá rất lớn, nếu không phải trong tình cảnh sinh tử tồn vong sẽ không được sử dụng.
"Tên khốn khiếp này mày làm, ... à à em xin lỗi ngài muốn hỏi gì"
"Đúng chính là như thế"
Mang theo bộ dạng lười nhác, trong miệng còn ngậm bàn chải đánh răng, Trần Hải lề mề bước ra cửa sổ, một cột sáng chọc trời hùng vĩ không thể tưởng tượng, nếu đi so nó với kiến trúc hình kim tự tháp to lớn nhất trong cứ điểm thì thứ người dân cứ điểm tự hào chỉ là hạt cát mà thôi.
"Cổng truyền tống, Vị Linh vương lại dùng cả cổng truyền tống để đến đây sao"
"Là, là có tin thú triều vây công cứ điểm rồi"
"Hôm nay có vẻ nên luyện kiếm"
Mặc kệ cái cột sáng ngoài kia, bên ngoài dù trời sập cũng có các đại nhân vật gánh vác, khi nào lại đến tên dân đen như hắn, Trần Hải vẫn nên tiếp tục cuộc sống nhàn tản của bản thân.
"Tận thế hay gì vậy"
Huỳnh Đại Quang nổi giận đập bàn, bàn kim loại phút chốc đổ sập, lúc muốn lên tiếng bỗng nhiên ông ta nhíu mày, từ phía xa xa trong nội thành một cột năng lượng hình trụ khổng lồ bắn thẳng lên bầu trời, rạch phá tầng mây bên trên tạo thành một bầu trời xanh thẳm không mây.
"Dị thú nào đây, sao lại c·h·ế·t ở đây"
Quát lui thủ hạ bên dưới rồi ông quay sang trợ lý của mình.
"Meo, meo" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Con mèo này thứ chưa biết cũng dám đụng vào, mày muốn c·h·ế·t hả" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mèo đen uất ức kêu lên vài câu, bất qua Trần Hải không quan tâm đá vào đít đuổi nó trở lại trong phòng, hắn quay đầu nhìn chỗ từng để thi thể dị thú chưa biết tên lòng thầm ngưng trọng.
"Meo, meo"
Tự sướng chốc lát, Trần Hải lắc đầu bước ra khỏi nhà, trong lòng thầm tính có nên đổi chổ ở không, nơi đây càng lúc càng không an toàn, nay có một con dị thú lạ xuất hiện, ngày mai phải hay không kéo đến cả một bầy.
Hẵn vỗ cái đét vào đùi, đắc ý trước khả năng suy luận hoàn hảo của bản thân.
"Đúng là chủ quan mà"
***
Đường phố hôm nay hơi vắng vẻ so với thường ngày, bất quá khi Trần Hải đến gần siêu thị thì lại thấy rất đông người chen chúc, thậm chí tranh mua lẫn nhau, hắn phát hiện kệ hàng bên ngoài hai người phụ nữ vì tranh một hộp bánh mì đậu đỏ mà đánh nhau tán loạn, người xung quanh phải can ngăn mới thôi.
"Thứ gì thế này"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.