Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Nguy cơ ẩn tàng.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Nguy cơ ẩn tàng.


Khoan đã, mình hiện tại đâu còn ở Trái Đất. Bản thân đang lạc ở thế giới song song mà.

Bất kể suy đoán đáp án như nào, hắn vẫn cảm thấy căng thẳng, bởi theo ý niệm bất kể thân phận gì, thì đều mang đến rắc rối và nguy hiểm cho bản thân.

Qua tầm mắt, qua cảm giác, hẳn chỉ biết rằng mình tựa hồ đang chìm nổi ở chiều không gian khác, mọi thứ chung quanh vặn mẹo không một quy tắc nhất định.

Vừa yên ổn chưa được bao lâu, nguy cơ khác lại ập đến... Con rối, những kẻ áo choàng đen... Nhân Anh cảm giác nặng nề, khi tự giác được loại nguy hiểm tiềm ẩn.

Cái... Trước màn đáng sợ và bất ngờ, tâm trí Nhân Anh bàng hoàng, chưa kịp phản ứng, ngay lập tức một luồng lực lượng thần bí kéo rời khỏi không gian hiện tại.

Xung quanh đây toàn bóng tối thế này, giấc mơ này thật chán ngắt.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Để kích hoạt, mình phải dẫn sâu vào tâm linh của thân thể mình sử dụng được năng lực.

Hai vật thể không lạ gì với hắn, chính là “Con rối thần bí” và “Những sợi dây khống chế”. Hai thứ đồ vật đang bị bao phủ một tầng sáng nặng chĩu và êm dịu qua hai sắc màu: tím tối, trắng mờ.

Từ từ, trước tiên, mình có thể khẳng định đây không phải là mơ, mà bản thân đang được đưa vào luồng không gian ý thức, nơi cất chứa hai nguồn năng lực phi phàm.

Ý niệm dừng ở phán đoán năng lực con rối, nội tâm Nhân Anh kích động, khi biết bản thân còn đang sở hữu một năng lực thứ hai, nhưng chỉ là không biết năng lực đó như nào.

Trong tầm mắt hiện tại, Nhân Anh không thấy một thứ gì xung quanh mình, ngoài màn đêm thăm thẳm.

Rõ ràng ban đầu bản thân mình còn đang cùng lũ bạn chơi game mà...

Nếu là giấc mơ, cùng với sự nhận thức, mình hẳn phải có khả năng kiểm soát, diễn biến giấc mơ theo ý muốn mà.

Vốn dĩ chỉ muốn khống chế toàn bộ sợi chỉ, đưa tầm nhìn quan sát khung cảnh bên ngoài căn biệt thự cho đỡ nhàm chán, thì bất ngờ hắn lại hòa vào một trạng thái kỳ diệu, khiến tầm nhìn bản thân hòa làm một với mười sợi chỉ một cách hoàn hảo nhất.

Cứ như thế, thời gian vụt qua không biết bao lâu, Nhân Anh không còn thấy thân ảnh đáng nghi quay trở lại, mới yên tâm rời tầm nhìn khỏi sợi chỉ.

Nhân Anh đang chuẩn bị cắt đứt liên hệ với sợi chỉ, đột nhiên phát hiện một thân ảnh đứng trước đằng ngoài bức tường rào biệt thự.

Hắn bước tiến lại gần bàn gỗ, tựa lưng thả lỏng cơ thể lên thành ghế, chân thì nhấp nhô đưa đẩy chân ghế, giúp đầu óc bản thân thư giãn một chút.

Vô vàn suy ý niệm hình thành, khiến cho tinh thần Nhân Anh làm việc quá sức, mà trở nên rối loạn.

Ngắm nhìn khung cảnh khuôn viên biệt thự dưới ánh trăng mờ ảo, hắn thận trọng dò xét một lượt bên ngoài, mới quay người ngồi về ghế.

Nhưng làm thế nào đi nữa, sâu trong lòng hắn vẫn còn chút tin tưởng không gian vừa xong không phải giấc mơ, bởi vì nó có quá nhiều điểm khớp với thực tại.

Chắc công việc bên sáng với suy nghĩ nhiều quá, giờ đây bản thân mình rơi vào mệt mỏi, khiến cho đầu óc luôn luôn nảy sinh mất ý nghĩ tiêu cực… Chẳng mấy thì trầm cảm… Nhân Anh cảm thấy buồn phiền.

Đừng nói do niềm tin của mình với hai đồ vật này quá nặng, dẫn đến chúng xuất hiện trong giấc mơ của mình?

Nghĩ nhiều không được lợi ích gì, chỉ khiến bản thân càng ngày càng rối loạn, có khả năng dẫn đến trầm cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mong rằng chỉ là giấc mơ, nếu là thật, không biết cuộc sống sau này của mình như nào, khi biết được trong người còn đang ẩn giấu một thứ tà ác kinh tởm, vô thức giống như ban đầu cướp quyền kiểm soát thân thể... Nhân Anh nhớ lại khoảnh khắc bị khống chế ở cửa tiệm đa dụng mà run nhẹ người.

Thật khó chịu, giống như đang bị kẹt một chiều không gian giam cầm, bản thân thì như linh hồn trôi nổi, mà không thể hoạt động tự do được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ đây, tầm nhìn hắn hiện tại bao phủ toàn diện căn biệt thự và mấy nhà bên cạnh, không chỉ thế còn lấn át vài phần xung quanh, tính khoảng cách tâm thân thể ngồi bàn học, ít nhất phải vượt ngưỡng hai mươi mét.

Cái này... Ý thức còn chút minh mẫn, Nhân Anh trông thấy sâu trong màn đêm xuất hiện hai vật thể, được bao phủ tầng lớp ánh sáng.

“Nước tới thì nhảy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên này định làm gì đây? Đi rồi... Nhân Anh tự hỏi, thì phát hiện thân ảnh đáng nghi quay người rời xa khỏi căn biệt thự, thoát khỏi phạm vi tầm nhìn sợi chỉ.

Thân ảnh được mô phỏng đơn sơ không quá hình dung rõ nét khuôn mặt, nhưng qua dáng người với bộ trang phục, Nhân Anh nhận ra người này là nam giới, cao tầm mét tám.

Tại sao mình lại bị đưa đến nơi này?

Kẻ này chỉ thăm dò thôi hả? Khả năng là như vậy... Nhân Anh suy đoán, như cũ tập trung quan sát, cẩn thận xem tên kia có quay lại không.

Ý thức Nhân Anh mơ mơ màng màng, phảng phất hình ảnh bản thân còn vui đùa với lũ bạn trong quán nét.

Hắn đưa tay đỡ phần trán, miệng há to liên tục hít thở mạnh điều tiết lại trạng thái cơ thể, ánh mắt thì ẩn hiện sự kinh hãi tột độ.

Sao chỉ có chín sợi dây? Nhân Anh ngờ vực, lần nữa đáng giá lại chín sợi dây bên trong lớp ánh sáng.

Tích tắc gần bảy, tám phút trôi qua, thân ảnh ngoài việc di chuyển sang góc nhìn khác ngoài căn biệt thự, vẫn chưa hành động đáng ngờ nào.

Nằm trên giường, Nhân Anh đột nhiên mở to mắt, bật người ngồi dậy.

Ánh nhìn hắn rơi vào con rối và sợi dây lúc lâu, bỗng phát hiện điểm khác lạ ở chùm sáng “Sợi chỉ”. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Đây... Nhân Anh thâm tâm chấn động, không thể tin được trước trạng thái của mình.

Ý thức còn đang phiêu phớt như làn khói, tâm trí thì chập chờn mà hỗn loạn, Nhân Anh vẫn không xác định chính xác được tình trạng bản thân.

Mơ? A, đúng rồi, hóa ra là mơ...

Hơn hết, sự tồn tại của chúng đại biểu cho hai năng lực khác nhau.

Niềm vui trùng điệp niềm vui khác, Nhân Anh vội nhận ra một vấn đề, đánh vỡ dòng cảm xúc phấn khích.

Không thể không thể, năng lực sợi chỉ vốn đã có khả năng này, chỉ là mình chưa một lần nào đạt trạng thái đủ điều kiện, nên mới không kích hoạt được... Mình cũng chỉ mới nắm giữ năng lực sợi chỉ, cũng chưa sử dụng nó nhiều... Nhân Anh liên tục phủ nhận bằng nhiều ý nghĩ khuynh hướng tích cực.

...

Theo khoa học được gọi là gì nhỉ? Mơ tỉnh? Mình vẫn còn đang mơ, chỉ là ý thức mình lấy được điểm minh mẫn, khiến bản thân nhận thức, kiểm soát được giấc mơ theo ý chí.

Con rối, con rối... Đây là mơ đúng không? Tất cả mọi thứ vừa xảy ra chỉ là ảo ảnh do chấp niệm của mình diễn hóa... Đúng vậy, chứ làm gì có chuyện một đồ vật bị ăn sạch toàn bộ, nằm gọn từng ảnh gỗ mềm trong bụng mà lại giữ được sinh mệnh... Nhân Anh đầu óc hoảng loạn, liên tục dựng tạo mạch suy nghĩ hợp lý nhất, bác bỏ đoạn giấc mơ lúc nãy.

Thời gian trôi đi không được bao lâu, Nhân Anh cảm thấy không thể ngủ được, luôn luôn cảm giác nội tâm nặng nề và ngột ngạt trong người, bật dậy rời khỏi giường.

Một phần do tinh thần hiện không đủ tỉnh táo, Nhân Anh mất khả năng suy nghĩ khi còn ở thực tại, trạng thái vẫn ở nửa tỉnh nửa mơ.

Hắn hiện không dám rời tầm nhìn khỏi sợi chỉ, yên tĩnh chăm chú theo dõi thân ảnh, chỉ cần cử động đáng nghi nào, lập tức tìm cách đối phó nguy cơ.

Quá khác biệt so với tầm nhìn chưa tới hai mươi mét, mười bảy mét mười tám mét hơn ban đầu, thì đây chính là sự thay đổi vui sướng nhất lúc này cho hắn.

Mất hai, ba phút hắn mới bắt đầu bình tĩnh trở lại.

Nhưng tại sao, bản thân lại vô tri vô thức từ giấc mơ đưa vào không gian ý thức?... Nhân Anh khá khó hiểu.

Không cần suy nghĩ sâu xa, dưới màn chân thật hiện tại, cộng với sự biến đổi trong giấc mơ, Nhân Anh gần như xác nhận được cảnh tượng bản thân rơi vào màn đêm không phải là mơ, mà là sự thật.

Giấc mơ... Nhân Anh bỗng loáng nhớ tới hình ảnh con rối, nhớ tới ác mộng vừa rồi.

Nhân Anh lý giải sơ sơ với xuất hiện hai đồ vật, nhưng vẫn cảm thấy khác khác gì đó, nhưng lại không xác định được đành phải tạm gác đoạn suy nghĩ sang một bên.

Sợi dây mang đến cho mình năng lực khống chế, vậy còn con rối?

Trộm? Hay là lũ áo choàng đen?... Nhân Anh suy đoán thân phận thân ảnh.

Đứng sát bức tướng, Nhân Anh nghó nhìn ra bên ngoài bằng những khe hẹp cửa sổ.

Chẳng hạn như mười sợi chỉ, còn lại chín sợi, đại khái cho việc bản thân nắm giữ được một phần mười năng lực toàn bộ sợi chỉ.

Dấu hiệu cho việc mình dần dần có thể khống chế được hai người trở nên... Nhân Anh chớp nhoáng đưa ra suy nghĩ.

Chương 42: Nguy cơ ẩn tàng.

Nhưng qua quá trình giãy giụa một trận, làm mọi cách vẫn không thoát khỏi giấc mơ, hắn thất vọng mà từ bỏ, vô thức để ý thức lần nữa xóa nhòa, chìm vào mê mang.

Nhàm chán với giấc mơ, Nhân Anh cố gắng giúp bản thân tỉnh ngủ, rời khỏi giấc mơ.

Hắn thở sâu, thì thầm một câu:

Có thứ gì tác động... Đang trong cơn suy nghĩ lý giải, Nhân Anh chợt trông thấy con rối đang ngẩng đầu nhìn về phía mình.

Nhân Anh nằm nhẹ người xuống giường. đưa tay đặt lên vầng trán, nhắm mắt dưỡng thần, thở dài một hơi nặng nề, tiết mọi buồn phiền ra ngoài.

Đã vậy nên tỉnh dậy.

Không lẽ đây không phải là giấc mơ... Trong cơn mơ hồ, Nhân Anh suy đoán một đáp án.

Dưỡng thần tâm trạng một lúc không lâu, Nhân Anh điệm đà chìm vào trạng thái giao hợp hoàn hảo nhất, dung nhập vào mười sợi chỉ, phóng trướng rộng toàn phía.

Vậy đây là giấc mơ hay thực tại?

Đột nhiên hắn chú ý tới một trong chín sợi dây, có một sợi rất mờ, không rõ nét như tám sợi còn lại.

Mình muốn quay trở về Trái Đất một hồi, sao lại không được vậy?... Nhân Anh giãy dụa ý chí, khống chế chuyển cảnh, nhưng làm cách nào cũng không được.

Giống như lần bản thân kiểm soát thân xác kẻ siêu phàm có năng lực hóa thân làm Báo.

Sợi dây khống chế có tổng cộng mười sợi, giờ đây trước mắt chỉ còn lại chín sợi, nếu đoán không nhầm sợi dây bị mất, tượng trưng cho số lượng sợi dây mình có thể khống chế.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Nguy cơ ẩn tàng.