Về Quê Làm Thầy Pháp
Unknown
Chương 28 - Đụng Độ Tà Sư 8
8.
“Anh hai về rồi, vào nhà ngồi uống tí nước!”
“Sao nay mày lịch sự dữ? Chắc có bạn gái tới nhà nên cố tỏ ra chứ gì?” Thiên dùng ánh mắt tò mò đánh giá nó một lượt, cũng bước đi vào trong sân, dù gì đây cũng là nhà của mình, không vào chẳng lẽ đứng ngoài sân hoài?
“Nào có, cô ấy có việc cần nhờ nên mới theo em về!” Thiện sững sờ một lúc, liền vội lắc đầu giải thích.
Anh cũng đưa mắt nhìn sang cô gái trước mặt, mặc dù nước da trắng trẻo, khuôn mặt trông cũng xinh đẹp ra dáng. Nhưng ấn đường phủ đầy âm khí, nó làm mờ đi một phần nhan sắc nổi bật. Thiên ngồi xuống ghế, đối diện với cô gái kia, đôi mắt liên tục nhìn chằm chằm vào Trâm.
Thấy Thiên cứ dán chặt mắt nhìn mình, Trâm có chút xấu hổ, hai má hiện lên từng rặng mây đỏ.
“Anh hai, nhìn vậy em còn ngại chứ đừng nói tới cổ!” Thiện thấy Trâm cứ che giấu đôi mắt, trong lòng không khỏi hoang mang, cô nàng này chẳng lẽ trúng tình yêu sét đánh rồi?
Thiên nghe vậy mới vội thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói.
“Không phải là mày đang ghen đó chứ?”
Lại nói.
“Tao thấy trên mặt của cô ấy có âm khí dày đặc đang bao phủ, nhưng bây giờ đã vơi đi hơn phân nữa. Mặc dù không biết lý do tại sao, chỉ biết rằng khi âm khí quấn quanh chắc chắn sẽ xảy ra chuyện bất trắc!”
Sau đó lên tiếng hỏi Trâm.
“Chẳng lẽ lúc tới đây cô đã gặp phải chuyện gì sao?”
Trâm kinh ngạc mở to mắt nhìn anh, rõ ràng từ đầu đến cuối cô và Thiện đều chưa nói cho Thiên nghe về việc bị quỷ ám. Mà anh chỉ cần nhìn qua là biết trên người cô có vấn đề, thấy thế Trâm mới vội kể lại đầu đuôi mọi chuyện.
Qua một lúc,Thiên rơi vào suy ngẫm, cảm giác đúng với những gì suy đoán.
“Anh hai, tuy rằng không biết tại sao con quỷ nhắm vào con Trâm, nhưng chắc chắn là gã thầy pháp tà ác đó làm ra!”
Thiện nghiêm túc lên tiếng, cứ mỗi lần nhắc đến gã, càng khiến anh thêm tức giận. Kể từ khi c·ái c·hết của ông Túc, đã khiến Thiện thay đổi triệt để, ngày nào cũng tìm cách học thêm nhiều phép thuật mới. Nhưng mà càng học lại càng không thấy tiến triển, giống như lúc đầu anh mới chập chững bước vào nghề vậy.
Có lẽ đúng như thầy Túc nói, anh không có duyên với nghề này!
“Ý nói là ông thầy tà ác đã ra tay hãm hại sư phụ mày?” Thiên vẫn còn nhớ như in việc này, nó vừa nhắc đã biết ngay là ai làm
Thiện một mực gật đầu, chỉ có hắn ta mới có khả năng điều khiển quỷ dữ! Thiên cũng không có phủ nhận, bởi lúc đầu nhìn thấy ông ta cùng hai con quỷ đứng bên cạnh, đã biết được là do ông ấy làm.
“Cô yên tâm, tui thấy âm khí trên người cô đang vơi đi, trong tháng tới sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra. Tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng nữa, nhưng té gãy chân gãy tay chắc chắn sẽ có. Dù sao tay chân gãy còn có thể lành lại, đợi khi âm khí vơi đi hẳn sẽ không sao!”
Thiên nói một cách bình tĩnh, tựa như tay chân gãy là chuyện bình thường vậy, khiến cho Thiện và Trâm nghe xong không khỏi nổi da gà, càng thấy sợ Thiên hơn là bị quỷ đu bám!
Trâm mới cười khổ hỏi.
“Thầy nói vậy khác nào không nói! Tui mà té gãy tay gãy chân chắc cũng đau đớn muôn phần!”
“Đó là chuyện đương nhiên thôi, âm khí đeo bám sẽ thu hút rất nhiều ma quỷ đến chọc ghẹo, may là số mệnh cô chưa tận, vẫn còn bề trên theo phù hộ, nên cô không thể c·hết khi chưa hết dương thọ!”
“Trời đậu! Anh hai nói nghe nhẹ nhàng tình cảm dễ sợ, nghe đến nổi tay chân nổi hết da gà! Mà anh hai đang khuyên nhủ con Trâm hay là đang cố gắng làm nó sợ vậy?”
Thiện trợn ngược mắt lên tiếng, nào có ai nói như vậy với con gái chứ?
“Thầy có cách nào giúp tui xóa bỏ âm khí trên người không? Chứ để vậy tui cũng không yên tâm lắm!” Trâm lo lắng hỏi.
“Có thì có, nhưng mà âm khí đang tan, nếu tui đụng vào sẽ bị ông ta cảm ứng được, sợ rằng không cho tui làm mà ra tay ngăn cản, có khi còn làm cho mọi chuyện nghiêm trọng hơn!” Nghĩ đến hắn ta có thể nhìn xuyên qua không gian lúc nãy, Thiên không khỏi rùng mình một cái. Điều này nói rõ, pháp lực ông ta cực kỳ mạnh mẽ mới có thể làm được. Mà Thiên chỉ mới học đạo mấy năm nay, lại còn là tự học, nên không thể nào chắc chắn đánh bại hắn.
“Chẳng lẽ cứ để vậy hở anh hai?” Thiện lo lắng hỏi.
Nhìn ánh mắt cầu xin của Trâm, Thiên mới thở dài một hơi, sau đó nói.
“Cứ để cô ấy ở trong nhà mình, quan trọng là đừng có đi đâu ra ngoài, đợi tìm cách rồi giải cho!”
“Vâng! Cảm ơn thầy ạ!” Trâm vui sướng liên tục gật đầu cảm ơn, khiến Thiên có chút ngượng ngùng, vội vã xua tay còn dặn dò thêm.
“Dẫn cô ấy về nhà gom đồ rồi qua đây ở và nhớ phải báo cho gia đình một tiếng, kẻo người ta lo lắng cho!”
“Okie anh hai, mà đêm hôm đi có sao không?” Thiên nhanh chóng gật đầu, chợt hỏi lại.
“Đi đi, tạm thời không có vấn đề gì hết, ma quỷ bên ngoài thấy âm khí dày đặc như vậy không dám lại gần đâu, trừ khi âm khí vơi đi mỏng manh nó mới ra tay làm hại!”
Thiện giải thích.
Đợi hai đứa nó rời đi, anh bỗng nhìn lên trên mái nhà nhà mình, phát hiện âm khí um tùm dày đặc đang lượn lờ trên đó. Tuy nói âm khí trên người con Trâm đã vơi đi một số, nhưng nó chỉ rời đi và chuyển sang nhà anh mà thôi.
“Hắn ta muốn làm gì đây? Chẳng lẽ muốn nhắm vào mình?” Thiên cảm thấy bất an trong lòng, tên thầy tà đó vốn thích g·iết thầy pháp thật sao?
Tâm trạng lo lắng thì được ích gì, trước tiên anh vẫn phải làm cách để xóa giải âm khí, tránh cho nó làm hại đến ba mẹ và đứa em gái út.
…
Trong khoảng thời gian Trâm dọn đến ở cũng được hai tuần, mặc dù không có xảy ra chuyện gì to tát, nhưng trượt chân té vẫn xảy ra thường xuyên, may mắn chỉ bị xây xước nhẹ. Đến đêm chìm vào giấc ngủ là mơ thấy có người đứng dưới chân giường nhìn cô ấy, trong nhà Thiên từ trước đến nay vốn là nơi đất lành, không có ma cỏ xuất hiện hàng chục năm nay.
Vậy mà Trâm vừa dọn đến ở mấy ngày đã bị vong theo quấy phá không cho ngủ, thấy ngày nào cũng bị hù nhát như vậy cũng không yên. Thiên đành ra tay giúp cô ấy xử lý phần âm khí còn lại trên người, sẵn tiện gỡ bỏ âm khí đang đeo bám gia đình mình.
Đêm hôm đó, trùng hợp ba mẹ và em gái đã đi về nội tầm sáng mai mới về, trong nhà chỉ còn lại ba người, anh, thằng Thiện và cô Trâm. Như vậy cũng tốt, càng ít người càng dễ làm việc.
Anh gọi cả hai xuống dưới phòng khách, cùng nhau dọn một số bàn ghế sang một góc trống, để lại không gian rộng rãi ở giữa.
Thằng Thiện mang theo muối chậm rãi đi vòng quanh sàn nhà và vẽ ra một vòng tròn hoàn hảo, bên trong có những đường nét ngoằn ngoèo nối liền với nhau. Tất cả những hình vẽ này do Thiên hướng dẫn cho nó, xung quanh vòng tròn cắm hết thảy mười hai cây nến, dựa theo thứ tự của mười hai con giáp.
Làm xong bước đầu tiên, anh đem toàn bộ cánh cửa đóng hết lại, điện cũng tắt hết, để lại một mảng không gian u tối. Những cây nến cũng được thắp sáng, lóe lên những ánh lửa đỏ nhàn nhạt. Thiên mang theo một cây đèn dầu đi vào chính giữa vòng tròn đó, quay sang Trâm ở bên cạnh và nói.
“Cô mau bước vào đi, tui sẽ làm phép giúp cô hóa giải âm khí!”