Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30 - Đụng Độ Tà Sư 10.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30 - Đụng Độ Tà Sư 10.


Bỗng… Không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng, toàn bộ mọi thứ trong căn phòng cũng đứng yên, ngay cả hai con quỷ đều không thể nhúc nhích.

“Mày tưởng tao c·hết là do con quỷ bìm bịp g·iết sao?” Nghe nó nói anh mới nhớ ra, c·ái c·hết của nó đúng là rất bí ẩn, thằng tuấn trước giờ làm việc rất cẩn trọng, đâu dễ gì phải lao vào nguy hiểm để rồi m·ất m·ạng? Trong khi đó nó thừa biết cây me ở xóm này rất quỷ dị, càng không ngu ngốc đi làm chuyện này! Nhất định có nguyên nhân gì đó khiến nó c·hết!

Trong bóng tối ấy xuất hiện một vệt sáng bí ẩn, một bóng người bước ra từ cánh cổng hư không mang theo lực lượng thần bí. Thiên nheo mắt nhìn lại, chợt kinh hãi phát hiện, dáng người này rất quen thuộc.

Đột nhiên, sau lưng anh như có ai đó đang phà luồng hơi lạnh khiến anh rùng mình kinh sợ, trên vai bỗng xuất hiện cảm giác nhớp nháp, lạnh lẽo lan đến tận xương tủy, nhìn lại, phát hiện trên vai mình từ lúc nào đã có một bàn tay nằm ở đó, bàn tay trắng toát của một người phụ nữ, móng tay sơn một màu đỏ lòm.

Chưa kịp nói hết câu, chiếc chuông trong tay bỗng nhiên nứt toác ra, chỉ kịp nghe một tiếng “cạch” liền nhanh chóng vỡ tan tành.

Trên bờ vai đồng thời bị móng tay người phụ nữ đó cào cấu, cảm nhận rõ ràng từng móng tay đâm sâu vào trong da thịt, máu tươi rỉ ra từng hồi. Thiên đau đớn kêu rên thành tiếng, nhưng người phụ nữ đó càng điên cuồng hơn, đến nối nguyên cả năm ngón tay đâm vào trong lồng ngực anh.

Đột nhiên bên hông truyền tới cơn đau nhói tột cùng, khiến khuôn mặt anh nhăn nhúm lại, Thiên cảm giác được trong cơ thể lạnh bất thường, giống như có ai đó đang nhét nguyên một cục đá lạnh vào trong cơ thể.

Thiên tá hỏa nhìn lại đống vụn vỡ dưới nền nhà, anh không hiểu nổi tại sao nó lại vỡ một cách kỳ lạ như vậy.

Lúc này con quỷ mang xích sắt ở đối diện cũng lại gần, ánh đèn dầu đã sớm tắt ngấm lúc nào không hay.

Chương 30 - Đụng Độ Tà Sư 10.

Người phụ nữ với khuôn mặt vô hồn không có cảm xúc bỗng nhiên nở một nụ cười, khóe miệng kéo dài đến tận mang tai, anh thấy rõ từng cơ thịt cử động. Hơi thở lạnh như băng truyền tới làm cho da anh như muốn bỏng lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi bước chân nó đặt xuống đều khiến nền đất rung động, như muốn đấm vào lồng ngực anh.

“Chẳng lẽ pháp lực mình không đủ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên liên tục ú ớ trong vô vọng, sợi xích sắt bỗng kéo mạnh, kéo linh hồn Thiên ra khỏi thể xác.

Len theo hai con quỷ, linh hồn thằng Tuấn chợt thấy có một sợi dây liên kết mờ nhạt, kéo dài tít ra phía xa, mặc dù không thấy rõ điểm đến nhưng có thể nhận ra được người đó đang ở đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mất đi chiếc chuông thủ hộ, bóng tối càng lúc càng bao trùm lấy, ánh sáng từ chiếc đèn dầu cũng lay lắt gần như muốn tắt ngấm. Thiên cố gắng giữ cho nó không bị tắt, nhưng càng giữ thế nào ánh sáng nó càng trở nên yếu ớt.

Ánh mắt dán chặt vào cuốn sách bên dưới, dựa theo đó và đọc nhẩm. Chiếc chuông rung lên cùng với âm thanh huyền diệu của anh, bỗng nó phát ra thứ ánh sáng vàng nhàn nhạt, đem không gian tối tăm hóa giải một phần.

Anh kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mặt, khó giấu nổi cảm xúc bi thương. Thấy cơ thể bị con quỷ nữ nó ăn ngấm da thịt giống như một con sói đói, ánh mắt anh rơi vào tuyệt vọng tột cùng.

Thằng Tuấn quay sang nhìn Thiên một cái, rồi nói với giọng trầm thấp.

“Ý mày là sao?” Anh kinh ngạc hỏi, chẳng lẽ phía sau còn có ẩn tình nào khác?

Tới giờ phút này, anh mới nhớ ra mình cần phải đọc kinh kệ. Điều đáng ngạc nhiên hơn là, dường như con quỷ nữ biết được ý định của anh, tay nó thoát khỏi bờ vai mò tới siết chặt lấy cái cổ, chặn cứng không cho âm thanh phát ra.

“Để tao kể cho mày nghe một câu chuyện… ” Tuấn nhìn anh một hồi lâu sau đó thở dài, chậm rãi kể lại đầu đuôi câu chuyện…

Sau khi định hình lại mới sững sờ nhận ra, đây chính là thằng Tuấn bạn thân mình từ nhỏ đến lớn đây mà! Thiên khó giấu nổi vui mừng, linh hồn thoát khỏi trói buộc của quỷ dữ chạy đi đến bên cạnh nó, hỏi.

Sau khi cô Mến c·hết ở cây me được vài năm, lúc này có một ông thầy pháp vô tình đi ngang qua, ông ta đem một chiếc hộp gỗ màu đen và chôn nó xuống dưới gốc cây. Nghe đồn trong hộp gỗ đó phong ấn một con quỷ nữ mặc bộ đồ màu đỏ, ông ta hạ thổ cùng với năm cái lá bùa theo thứ tự của Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Trên mấy cái lá bùa đó, có một chiếc chuông được làm bằng đồng, khắc những họa tiết cực kỳ tinh xảo.

Thiên sợ hãi muốn lùi ra xa, bỗng nhiên cảm giác cơ thể không thể nhúc nhích được, giống như bị thứ gì đó ghì chặt lại.

Anh chỉ thấy nó ném ra sợi dây xích, quấn quanh toàn bộ cơ thể, Thiên mặc dù đau đớn tột cùng, nhưng vẫn cố gắng vùng vẫy thoát khỏi nó.

“Nhưng yên tâm, tao sẽ giúp mày!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bàn tay cô ta cứ liên tục ngọ nguậy trong ruột, khiến khuôn mặt Thiên càng lúc càng tái nhợt, lúc này anh chỉ muốn c·hết đi cho xong.

“Quỷ Săn Hồn?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tuấn phải không?”

“Thật sao?” Thiên kinh ngạc hỏi.

Bóng dáng đó gật đầu vài cái, sau đó nhìn hai con quỷ trong căn phòng, nó mới kinh ngạc lên tiếng.

Thiên cố giấu diếm nỗi sợ sang một bên, cánh tay run rẩy cầm chiếc chuông bên cạnh, vội vàng rung lắc và đọc câu thần chú.

Nói xong liền rơi vào trầm tư… lại nói.

“Thật! Có điều… Sau khi giúp mày xong linh hồn của tao cũng sẽ trở nên yếu ớt…” Tuấn gật đầu, nó có chút lưỡng lự đáp.

Thiên thấy vậy vui mừng ra mặt, cố gắng giữ cho chiếc chuông không rơi khỏi tay, lúc đầu vốn cầm một tay, bây giờ anh cầm chặt cả hai tay, cảm giác nặng nề vẫn còn đó.

Anh hốt hoảng cố gắng lung lay nó, dùng toàn bộ sức lực nhưng vẫn chỉ có thể nhích được một chút xíu, có điều ánh sáng đó vẫn không hề thuyên giảm, ngược lại càng thêm sáng rực. Con quỷ đối diện như cảm giác được áp bách truyền tới, nó dừng lại không dám tiếp tục lại gần.

Tim anh ngừng đập trong giây lát, chỉ thấy hơi thở có chút khó khăn. Cô ta xoay cái đầu nhìn anh, thậm chí có thể nghe được tiếng xương cốt đang hoạt động, vang lên răng rắc.

Khóe miệng rộng ngoác đến mang tai, chứa đầy nước dãi đen kịt nhỏ giọt như những chất nhựa cây. Tiếng thở của nó nặng nề và khàn đặc, mỗi hơi thở phả ra mùi h·ôi t·hối của xác c·hết. Đôi tai nhọn không chỉ rung động mà còn phát ra tiếng rít như lưỡi dao sắc bén, cắt sâu vào linh hồn của Thiên.

Một khuôn mặt lạnh tanh từ trong bóng tối nhô ra từ bên vai phải, đôi mắt trắng dã cùng với mái tóc dài rũ xuống, khuôn mặt người này trắng toát, trên má có nơi bị tróc ra phần da lộ mảng thịt đỏ hỏn, cùng với một số dòi bọ đang bò lúc nhúc. Kèm theo mùi h·ôi t·hối của xác c·hết xộc thẳng vào mũi, khiến Thiên như muốn c·hết đứng.

Giúp anh không còn cảm giác nặng nề lẫn ngột ngạt nữa, càng lay chiếc chuông sao cảm giác nó càng nặng nề tựa như đang cầm tảng đá mấy chục ký. Dần dà ngay cả cánh tay anh cũng không thể lay nổi nó, mặc dù chiếc chuông chỉ bé bằng cái ly trà.

“Không phải con que bìm bịp g·iết, vậy tại sao mày lại c·hết trên cây me đó?” Càng nghĩ anh càng không thể hiểu nổi nguyên nhân thật sự đằng sau, bất lực chỉ có thể lên tiếng hỏi nó.

“Mày còn quá yếu, không thể đấu lại hai con quỷ này! May là tao cảm ứng được mới giúp mày hóa giải kiếp nạn, nhưng mà tao chỉ giúp được lần này thôi, lần sau mày tự mà lo liệu….”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30 - Đụng Độ Tà Sư 10.