Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31 - Đụng Độ Tà Sư 11

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31 - Đụng Độ Tà Sư 11


Cứ liên tục như vậy suốt một giờ đồng hồ, chỉ hoạt động khi thời gian nhảy sang số chẵn, và kết thúc đúng mười hai giờ bốn mươi hai phút, chính là hoàn thành một vòng lặp hoàn chỉnh.

Sau năm mươi năm, đệ tử tiếp theo của người thanh niên này trở lại làng và phong ấn con quỷ ở dưới gốc cây me, mà người đệ tử đó chính là sư phụ hiện giờ của thằng Tuấn!

“Anh hai, đã đánh bại hắn ta rồi sao?” Thiện chợt tò mò lên tiếng hỏi.

“Vậy nếu mày giúp tao mày sẽ tiêu hao bao nhiêu linh hồn?” Thiên chợt hỏi.

Trong đó có cái chuông mà Tuấn vừa nhắc đến, được truyền từ ông thầy pháp mấy trăm năm trước để lại! Mặc dù nó dùng để phong ấn con quỷ, nhưng sớm muộn gì con quỷ đó cũng thoát khỏi, thời gian đâu đó còn hơn một năm nữa thôi! Hiện tại để chuông đồng đó lại cũng không giúp kéo dài thời gian, nó chỉ có tác dụng ngăn không cho âm khí phát tán lan ra bên ngoài.

Chương 31 - Đụng Độ Tà Sư 11 (đọc tại Qidian-VP.com)

Không khí xung quanh tĩnh mịch, yên lặng đến đáng sợ, tiếng ếch nhái thi nhau kêu nghe rợn người. Thiên bình tĩnh mở điện thoại lên xem, phát hiện vẫn còn thiếu một chút nữa. Đợi đồng hồ điểm đến mười một giờ bốn mươi hai phút, anh bắt đầu bước đi quanh cây me và đọc những câu thần chú đã ghi nhớ sẵn.

Nhưng chưa được vài năm anh phát hiện bên dưới gốc me bắt đầu thoát ra luồng âm khí dày đặc, đây cũng là cảnh tượng lúc đầu mà Thiên thấy được ở trên ngọn me mấy năm về trước!

Khoảng thời gian này, Tuấn giải thích cho anh cặn kẽ chi tiết, cũng như cách làm sao để đánh bại ông thầy tà. Điều quan trọng nhất vẫn phải đến gốc cây me đó tìm một vài thứ.

Lúc này, có một người thanh niên tự nhận là truyền nhân của gã thầy pháp năm xưa, điểm đặc biệt hơn nữa anh cũng là người trong cái làng này. Dựa theo những gì ông ta truyền thụ, chẳng mất bao nhiêu công sức đã đem hộp gỗ cùng con quỷ bìm bịp phong ấn trở lại.

….

“Anh thoát khỏi một lần sẽ không thoát khỏi lần sau đâu!” Thiện lo lắng nói, thầy Túc năm xưa cũng từng như thế nên anh mới hiểu rõ ràng như vậy.

Thiên cảm thấy mình tìm đúng nơi liền tỏ ra vui mừng, tiếp tục đào thêm phần đất, lúc này cũng đào tới phần cuối cùng, tiếng keng vang lên rõ to.

Dựa theo tính toán, nó là truyền nhân thứ tám trong phái Du Mục! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trở lại căn nhà của Thiên, sau khi về nhà cũng xem xét cái chuông trong tay, ngoài vết tích cũ kỹ cổ xưa ra không có chút nào uy lực thần thánh. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nếu thật vậy thì tốt rồi! Vậy tao nên làm gì?”Anh thở hắt ra một hơi, nếu giúp bản thân mà linh hồn thằng Tuấn chịu khổ sở, anh sẽ không làm việc gây tổn hại đến thằng bạn mình.

Phía bên kia trong khu rừng, gã thầy pháp tà ác sau khi không cảm nhận được linh hồn của Thiên trong tay lũ quỷ, hắn vô cùng tức giận, thề sẽ bắt được hồn phách anh cho đến khi thành công thì thôi.

Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy hết can đảm tiến về phía trước, trong tay còn cầm theo cái cuốc, chẳng mấy chốc đã đi đến nơi.

Chính vì nguyên nhân này, thằng Tuấn mới hy sinh thân mình để giam cầm con quỷ thêm lần nữa! Biết nguyên do đằng sau, Thiên không khỏi cảm thấy tiếc nuối cho số phận của nó, cảm thấy làm nghề thầy pháp cũng thật sự vất vả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không bằng mạo hiểm giúp lần cuối cùng, mọi chuyện về sau tự Thiên xử lý quỷ nữ áo đỏ kia!

Chốc lát liền đào được một thứ kỳ lạ, đó là tấm vải đã úa nhàu và mục nát, có vẻ như trải qua hàng trăm năm rồi.

Mãi khi tới số chín Thiên mới dừng hẳn, anh cúi xuống nhìn bên dưới, ngồi xuống và cầm chiếc cuốc trong tay bắt đầu đào bới.

Đằng nào con quỷ dưới gốc me cũng thoát ra, không sớm thì muộn thôi, Tuấn chỉ có thể cầm cự tối đa một đến hai năm. Hiện tại thấy Thiên đang bị gã thầy pháp tà ác q·uấy r·ối, nó không thể đứng im nhìn thằng bạn mình rơi vào tay hắn ta!

Thời gian hơn một năm cũng đủ để Thiên học thêm nhiều cái mới mẻ trong cuốn sách.

Những thứ này nhằm trấn áp con quỷ trong hộp gỗ không cho nó thoát ra ngoài, mà con quỷ bìm bịp kia cũng là do ông ta trói buộc nó lại trợ giúp khóa phong ấn.

“Không! Là do tao may mắn, nên không bị hắn ta g·iết c·hết!”

Khi thời gian sắp nhảy sang số bốn mươi ba, ngay lập tức dừng lại và không tiến thêm bước nào nữa, mãi đến khi sang số bốn mươi bốn, lại làm y hệt như vừa nãy.

Tuấn khẽ gật đầu nói.

Nhưng hắn không biết lần này đã phạm phải một sai lầm lớn!

Trải qua mười mấy năm, gã thầy pháp đó đ·ã c·hết, pháp lực của năm cái lá bùa và chiếc chuông đồng cũng trở nên yếu ớt hơn hẳn.

Qua nửa giờ đồng hồ, Thiên cũng nắm được sơ bộ bên trong đó, vội vàng mặc lên chiếc áo khoác gió rồi lặng lẽ đi ra khỏi nhà. Nơi anh đến chính là chỗ cây me gây ám ảnh năm xưa, dưới bầu trời đen kịt không thấy ánh sáng, cây me càng thêm âm u lạnh lẽo.

Ngó xuống dưới vẫn còn mấy tấm bùa vàng nhạt phủ đầy đất và một cái hộp gỗ màu đen tuyền. Anh biết vật này không phải vật tốt lành, liền nhanh chóng đem nó lấp lại, đồng thời mang theo chiếc chuông trở về nhà.

“Hừ! Hắn ta dám đụng đến tao, tao sẽ trả đũa lại!” Càng nghĩ Thiên càng tức giận, rõ ràng anh cùng ông ta không thù không oán, cũng chưa từng gặp nhau lần nào, vậy mà dám ra tay ám hại anh, nếu không cho ông ta một bài học sau này sẽ không sống yên ổn!

Thiên nghĩ đến lại cảm thấy sợ hãi, cảnh tượng đó ít ra vẫn khiến anh hoảng sợ.

Anh giật mình vội đưa tay cầm nó lên, phát hiện đó là một chiếc chuông bằng đồng nhỏ, chỉ bằng cái ly trà. Bên trên khắc họa rất nhiều chi tiết kỳ lạ, nếu đúng như lời của thằng Tuấn nói, thì có lẽ đây chính là thứ anh đang cần!

Sau khi ông ấy c·hết, đã truyền thụ toàn bộ phép thuật cho anh với hy vọng có thể phong ấn con quỷ kia, không cho nó thoát ra ngoài.

“Phải! Tuy rằng tao trở nên yếu ớt, nhưng qua vài năm có thể trở lại như ban đầu!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Xem đồng hồ treo trên tường, phát hiện chỉ mới hơn mười một giờ khuya, anh vội bật toàn bộ điện trong nhà lên, một mình ngồi xem cuốn sách. Phải lật gần đến trang cuối cùng Thiên mới tìm thấy thứ mình cần, đó là sơ đồ và cách phá giải trận pháp cổ xưa, có tên Ngũ Hành Khốn Linh Trận. Tuấn cũng nói trận pháp này năm xưa do ông thầy hạ xuống, bắt buộc anh phải học thuộc lòng cách phá giải.

Trở lại căn phòng tối âm u, lúc này đã không thấy hai con quỷ kia đâu, Thiên mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, coi như lần này thoát khỏi kiếp nạn, nhưng tin chắc gã ta sẽ không dễ dàng tha cho anh!

Không có phép lực mạnh mẽ chống đỡ, âm khí trong hộp gỗ thoát ra ngoài một ít, con chim bìm bịp vì không cho nó thoát ly khỏi phạm vi cây me, đã tự nguyện hút sạch âm khí, kết quả bản thân nó cũng biến thành quỷ.

Bóng dáng thằng Tuấn dặn dò vài câu xong cũng biến mất, anh nghĩ có lẽ nó trở lại cây me đó tiếp tục việc thủ hộ của mình.

Sau khi đủ thời gian dự tính, Thiên đưa mắt nhìn xung quanh cây me, phát hiện cách không xa mười mét có một gò mối cao đang nhô lên. Nhanh chóng chạy đến đó, và tiếp tục đi trở về gốc me, trong miệng bắt đầu đếm số theo từng bước chân.

Ngay cả Trâm cũng tò mò không kém, có điều họ nhận lại bằng cái lắc đầu, khiến ai nấy không khỏi hụt hẫng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31 - Đụng Độ Tà Sư 11