Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35 - Tội Ác Trong Xưởng Nhang 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35 - Tội Ác Trong Xưởng Nhang 3


Cả nhà ông Chiến cũng biết rằng bà Anh đã q·ua đ·ời, đành làm một đám tang nho nhỏ, chôn trong quan tài là một hình nộm nhằm thay thế t·hi t·hể của bà ấy.

“Lạ là lạ làm sao hở anh? Đâu có xảy ra chuyện gì đâu?” con Dung ngơ ngác ra mặt, hỏi lại.

Anh có phần hơi nghi hoặc, mặc dù bây giờ đã là chiều sẫm, mặt trời chưa lặn tới chân núi nhưng xung quanh ngôi làng đang dần dần phủ xuống làn sương màu đỏ.

Vừa bước vào trong nhà, chợt cảm giác không khí ngột ngạt và nặng nề chưa từng có, đây là thứ mà trước giờ anh chưa từng cảm nhận qua trong nhà mình.

“Chắc bả qua nhà thằng Liêm á, mà tui qua nhà nó rồi, không thấy thằng đó đâu cả!”

“Chắc nó đi đâu đó thôi, tầm lát nó về qua nhà hỏi thử xem sao!” Ông Phong vội lên tiếng khuyên nhủ.

Mãi đến khi thấy đồng hồ điểm gần chín giờ tối, bà Phương mới lên tiếng nhờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trở về nhà sau một ngày dài ngồi xe buýt, vừa đến nơi, đã cảm giác được mùi máu tanh nồng nặc truyền tới khiến anh có chút bất ngờ. Lại không cảm giác được nó xuất phát từ đâu, chỉ thấy khắp xóm có điểm gì đó là lạ.

“Vậy tui cảm ơn nha! Thôi tui về trước đây, hôm nào có dịp anh em nhậu bữa!” Ông Chiến hớn hả nói.

“Nãy tui thấy ông thắp nhang ngửi mùi nó thơm quá, không biết là nhang gì vậy? Có thể bán cho tui một ít để về nhà tui thắp được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay cả ông Chiến cũng không nhìn ra được thật hư, mới thở dài nói.

Hết cách lão ta chỉ cầu nguyện cho ông Chiến không phát giác ra điều gì bất thường, bằng không phen này khó mà yên ổn sống nổi.

Thiên nghe vậy cũng vội đứng dậy, bước đi thẳng lên nhà trên, trong tay mang theo cái hột quẹt, định là dùng nó để đốt nén nhang rồi thắp xung quanh. Trong cái lư lục bình nhỏ bằng gỗ, bà Phương có nhét hai cái bọc nhang to đùng, còn một bọc đã đốt gần hết, thấy chỉ còn đúng hai cây trơ trọi. Hai cây này tất nhiên không đủ để thắp bốn năm chỗ, bắt buộc anh phải lấy thêm vài cây trong cái bọc mới.

Mãi đến khi năm sáu giờ chiều, ba mẹ anh mới quay trở về, cơm tối bé Dung nó cũng đã nấu xong xuôi cả nhà lại được dịp ngồi bên mâm cơm ấm cúng. Ông Lân cùng bà Phương liên tục hỏi han anh trong tháng đó có chuyện gì ngoài ý muốn hay không, Thiên chỉ nói qua loa cho bọn họ đỡ phải lo lắng. Cả nhà trò chuyện đến tám chín giờ tối, anh cũng quên béng mất mình nên hỏi gì.

Nhưng ông Chiến đâu biết được, những bó nhang cầm về vừa nãy có cả phần máu thịt của vợ mình bên trong đó? Lại còn đem xác của bà ta đốt lên ngửi hằng đêm…

“Ha ha… Hai bó này tui tặng không cho ông đó!” ông Phong cười trong sự lúng túng, nội tâm thấp thỏm tột cùng. Nhưng biết làm sao được, nhang đã nằm trên tay ông Chiến, nếu giành lại chẳng khác nào làm cho ông ấy nổi thêm nghi ngờ?

Thấy Thiên trở về, bé Dung lộ ra vui mừng, nói.

Lúc này, Thiên cũng từ miền bắc trở về nhà, lúc đi anh có mang theo chiếc chuông cổ, lên đó tìm kiếm thông tin về vật này. Dựa theo thằng Tuấn báo mộng vào tháng trước, anh cũng nghe theo lời của nó mà lên tận Lạng Sơn tìm một ông thầy tên Sương.

Trong lòng nhận định trong làng chắc chắn đang có chuyện gì đó xảy ra.

Nhờ ông thầy Sương anh mới biết rõ nguồn gốc của chiếc chuông trong tay mình, chiếc chuông này có từ thời nhà Nguyễn được một ông thầy pháp cổ xưa để lại. Trong chiếc chuông ẩn chứa pháp lực vô cùng mạnh, tụ họp của cả trăm vị thầy pháp cộng lại. Hiện tại anh còn không đủ để sử dụng toàn bộ năng lượng bên trong, chỉ có thể sử dụng một phần nhỏ mà thôi. Có điều nó bị thứ gì đó phong ấn, nếu muốn mở phong ấn ra cần có vật dẫn. Về phần vật dẫn là gì, thầy Sương không có nói rõ cho anh nghe!

“Không sao lát đem về tui phơi cũng được, trời này nắng gắt tầm một nắng là thắp được rồi!”

Ông Chiến vốn định đi, nhưng nhìn thấy mấy bó nhang nằm bên cạnh máy trộn, ông chợt dừng lại, tay chỉ về phía bó nhang tò mò hỏi.

Ông Phong ngoài mặt đồng ý nhưng trong lòng cầu nguyện cho lão ta rời đi càng sớm càng tốt, ít nhất tiêu hết mấy bó nhang kia, tránh để lâu sẽ càng dễ lộ tẩy. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Anh hai về rồi à, ba má đi ra ngoài ruộng cắt lúa rồi, chắc cũng gần về đó!”

Đồng thời thông báo cho anh một tin tức quan trọng, ngoài anh ra vẫn còn một người khác nữa cũng mang vía thứ tám!

Chương 35 - Tội Ác Trong Xưởng Nhang 3

“Ủa ba má đâu?” Nhìn quanh trong nhà một lượt, không thấy ba má đâu, anh mới hỏi con bé Dung e gái mình.

Ba mẹ Thiên nghe tin làng bên buôn bán nhang trầm, cũng tới quán tạp hóa gần đó mua về một hai bó, mỗi bó lên tới cả trăm mấy ngàn một ký, nhưng mà đem về chỉ để trên bàn chứ chẳng có mở ra và thắp thử bao giờ. Định bụng là đợi xài hết bó nhang cũ, mới chuyển sang nhang mới thắp.

“Ấy… Ấy không được… Nó là nhang tui mới làm, chưa kịp phơi khô hết, ông đợi hai ba bửa tui làm rồi đưa cho ông!” lão ta nghe vậy mới hớt ha hớt hải, chạy đến đem nó cất vào trong thùng giấy.

Con Dung vẫn như cũ lắc đầu, Thiên cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ thầm đoán trong nhà chắc hẳn có chuyện gì đó, đành đợi ba mẹ về rồi hỏi thăm cho chắc ăn.

Suốt một thời gian dài, nhà ông Chiến vẫn không tìm được xác bà Anh, riêng thằng Liêm đã nhảy xuống vách núi c·hết sau khi bà Anh m·ất t·ích, công an cũng khẳng định là do nó làm ra, còn xác của bà ở đâu đến nay không ai tìm thấy. Bởi vì h·ung t·hủ cuối cùng đã t·ự t·ử c·hết, toàn bộ dấu vết đều chìm trong bóng tối vĩnh viễn.

Từ đó xưởng ông làm ăn càng ngày càng khấm khá lên, nhân viên đến xin việc nườm nượp. Thương lái nghe tin xưởng ông bán các loại nhang tốt kèm theo hương thơm dai dẳng, khiến ai cũng kéo tới cùng ông ký hợp đồng dài hạn.

Tin tức này đúng là động trời, nếu không phải lần này đi tìm lai lịch của chiếc chuông cổ, có lẽ anh đã không biết về việc này!

“Không có thật hả?” Anh gặng hỏi.

Ông Chiến lấy làm lạ, đi đến một vòng xem bàn làm việc, lão Phong muốn ngăn cản nhưng đã thấy ông ấy lấy một hai bó cầm trên tay, nói.

“Mà hai bó này hết bao nhiêu vậy?” Ông Chiến xem xét bó nhang kỳ lạ trong tay, sau đó hỏi.

Khoảng thời gian yên bình, sau khi nghe được tin tức của hàng xóm đồn đãi, ông Phong cuối cùng cũng trút một hơi nhẹ nhõm, cảm giác tâm tình thoải mái hơn bao giờ hết. Rốt cuộc ông không còn lo lắng chuyện g·iết bà Anh bị lộ tẩy, toàn bộ tội ác đã có thằng Liêm thay mình gánh tội dùm!

“Có! Hai hôm trước bả có tới nhà tui, tui còn hai chục triệu trong tay nên đưa trả bả trước rồi, nói là còn bốn chục để tháng sau tui đưa, xong bả đi một mạch về, tui tưởng bả về nhà rồi chứ?” lão Phong nói với giọng tỉnh bơ, còn cố ra vẻ như bản thân không biết gì, nhưng trong lồng ngực lão ấy cứ nhảy lên bình bịch vì thấp thỏm.

“Ừa! Vậy tui về nghen anh!”

“Ừa, mà lúc tao đi nhà có xảy ra chuyện gì không? Tại sao tao cứ cảm thấy là lạ vậy?” Thiên tò mò lên tiếng hỏi nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thiên! Mày lên nhà trên thắp mấy nén nhang coi, à mà nhang cũ còn hai ba cây gì à, xé cái bọc mới ra lấy cái đó mà thắp!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35 - Tội Ác Trong Xưởng Nhang 3