Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 113: Đắc Kỷ và uy h·i·ế·p
Trong khi Đắc Kỷ đang vẫy tay chào hỏi cả bọn thì cô gái tóc đen đang đứng sau lưng cô ta lạnh lùng liếc mắt.
-"Đại tỷ".
-"Biết rồi, biết rồi" !!
Đắc Kỷ phình má tức giận nhìn Vương Quý Nhân 1 cái rồi cô ta mới ngồi lại ngay ngắn.
Với 1 nụ cười vui vẻ trên môi, Đắc Kỷ phe phẩy cây quạt trong tay rồi nói với họ.
-"Ta rất cảm ơn các vị đã giúp đỡ và hộ tống các nạn dân đến đây".
-"Ta họ Tô, danh Đắc Kỷ. Rất vui được gặp các vị, hỡi hậu duệ của các vị thần ngoại quốc".
Đối mặt với bộ dạng thân thiện và vui tươi của Đắc Kỷ, 3 đứa trẻ đã hoàn toàn bỏ xuống cảnh giác và quên mất những gì mà Bạch Trạch đã cảnh báo.
Atreus đỏ mặt khi nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Đắc Kỷ rồi tự giới thiệu bản thân.
-"Xin chảo ! Tên của em là Atreus, con trai của Kratos và Laufey. Rất vui được gặp chị" !!
2 mắt của Thrúd sáng lên, cô bé nhìn Đắc Kỷ với 1 ánh mắt đầy ngưỡng mộ rồi tự giới thiệu mình.
-"Còn em là Thrúd, con gái của thần sấm Thor của Bắc Âu và nữ thần Sif. Ước mơ là trở thành Valkyrie, chị có thể dạy em cách để trở nên xinh đẹp như chị không" !?
Còn Angrboda thì chỉ nhẹ nhàng giới thiệu bản thân, nhưng mắt cô bé vẫn dán chặt vào Đắc Kỷ và quan sát thật kỹ từng chi tiết của cô ta nhằm lấy cảm hứng cho bức tranh mới.
Đắc Kỷ cũng thân thiết chào hỏi bọn họ và cô ta cũng không hề quên chú tâm đến Bạch Trạch, Bạch Long Mã và Huyền Trang bên cạnh.
Khác với yêu cơ từng họa loạn nhân gian mà Bạch Trạch đã kể cho bọn họ, nụ cười vui tươi cùng những cử chỉ thân thiện của Đắc Kỷ dễ dàng lấy được hảo cảm từ 3 đứa trẻ.
Ánh mắt của Đắc Kỷ âm thầm liếc qua Huyền Trang đang yên tĩnh mỉm cười, Bạch Long Mã thì đang âm thầm che chắn trước người của Huyền Trang.
Và cuối cùng là bộ dạng bất đắc dĩ của Bạch Trạch liền phần nào đoán ra được lý do mà 3 đứa trẻ lúc bắt đầu đã nhìn cô ta với 1 ánh mắt đề phòng.
Sau đó cô ta nở 1 nụ cười thần bí.
-"Nhưng các vị khách quý đây có thể nói cho ta biết mục đích của các vị khi tới đất nước này không" ?
-"À và còn lý do mà các vị không ký tên vào quyển sổ nữa, dù sao đó việc đó giống như 1 phần khế ước nhằm đảm bảo tính an toàn cho nơi này nha" !
Trong lúc bọn họ đang bối rối không biết trả lời làm sao thì Đắc Kỷ đã có hành động mới.
Vị mỹ nhân màu hồng cười vui vẻ móc ra 1 quyển sách nhỏ rồi đưa cho người hầu bên cạnh để cô ta đem xuống cho đám người Atreus.
Giọng nói của Đắc Kỷ bỗng trở nên quyến rũ và đầy cám dỗ.
-"Cho nên ♡" !
Đôi mắt xanh của cô ta nheo lại đầy vui vẻ, còn cánh tay trái của cô ta thì nhẹ nhàng vuốt ve phi bạch đang khoác trên người.
-"Các vị không phiền thì hãy ký vào đây cho ta nhé ♡♡" !!
Rồi cô ta hướng về phía đám Atreus mà nháy mắt 1 cái và nói bằng giọng quyến rũ.
-"Ta sẽ rất, rất là biết ơn luôn đó nha ♡♡♡" !!!
1 mùi hương kỳ lạ từ cô ta chậm rãi lan tỏa ra xung quanh theo đó.
Tuy nói là mùi hương nhưng thực tế nó hoàn toàn không có chút nào mùi vị hay màu sắc gì cả, vì trên bản chất nó càng giống 1 loại tín hiệu hóa học tựa như Pheromone.
Dù chỉ mới hít vào 1 hơi nhẹ nhưng trong chớp mắt thì Atreus, Thrúd, Angrboda, Bạch Trạch, Bạch Long Mã đều bị đối phương chi phối tính thần.
Nhưng bọn họ đều không chút nào biết mà chỉ cảm thấy muốn làm mọi điều mà Đắc Kỷ yêu cầu.
Cơ thể họ hành động như bình thường, vô cùng thoải mái mà nhận lấy quyển sách và chuẩn bị ký tên vào đó.
Trong khi đó thì Huyền Trang đã kịp nín thở và niệm Tâm Kinh trong đầu nhằm xóa đi ảnh hưởng của Đắc Kỷ.
Tay ông vươn ra nắm chặt giật lấy quyển sổ và giấu sau lưng mình, cố gắng cản lại hành động của Atreus.
Atreus nghiêng đầu nhìn Huyền Trang đầy khó hiểu.
-"Pháp sư, tại sao chú lại cản cháu ? Không phải chúng ta nên ký vào đây sao" !?
-"Tiểu thí chủ à, cậu mau tỉnh lại đi ! Bộ cậu quên những gì mà Bạch Trạch đã nhắc nhở trước đó rồi sao" !?
Dù Huyền Trang nói vậy nhưng Atreus vẫn không cảm thấy có gì không đúng.
Trong đầu của cậu bé hiện giờ chỉ có 1 mong muốn duy nhất đó là hoàn thành yêu cầu của Đắc Kỷ.
Thậm chí ngay cả Bạch Trạch luôn đề phòng Đắc Kỷ lúc này cũng đang nói tốt cho cô ta, cố gắng khuyên Huyền Trang để họ ký tên mình vào Vạn Yêu Thư kia.
Ngay vào lúc Huyền Trang sắp không cản được nữa thì viên xá lợi đột ngột bay ra khỏi cơ thể của ông ta mà lơ lững trên không.
Lập tức lấy nó làm trung tâm 1 hình ảnh ảo khổng lồ của 1 bông sen ngàn cánh hiện ra.
Đóa sen có 1 màu trắng tinh khiết không nhiễm 1 vết bẩn, còn thân sen thì tuy mảnh mai nhưng lại cứng cáp lạ thường khi có thể chống lên cả bông hoa sen khổng lồ phía trên nó.
Thân sen thì đang cắm sâu vào 1 vũng nước nhỏ phía dưới, và vũng nước kia cũng vô cùng kỳ diệu khi phát ra ánh sáng trang nghiêm thần thánh và liên tục tỏa ra 1 mùi hương thơm lừng kỳ diệu ra 4 phương 8 hướng.
Huyền Trang khó có thể tin khi nhìn vào bông sen đó, ông sững người ra và ngơ ngác nhìn nó.
Còn Đắc Kỷ, Vương Quý Nhân, Hồ Hỷ Mị và 6 yêu vương thì đồng loạt giật mình khi thấy biến cố đột ngột.
Ngưu Ma Vương càng là cắn chặt răng và rút cây s·ú·n·g ra chỉa thẳng vào đóa hoa sen.
Chỉ cần 1 chút động tĩnh bất thường nào thì ông ta sẽ không ngần ngại mà nổ s·ú·n·g.
Trên đóa sen là vô số nhị hoa, 1 đài sen lớn với cực kỳ nhiều hạt sen và không thể đếm hết số lượng của các giọt sương lấp lánh rực rỡ đang tụ lại thành 1 vũng nhỏ phía trên nó.
Ẩn hiện trong vũng nước đó là vô lượng vô biên thế giới có số lượng nhiều như cát sông Hằng đang liên tục sinh ra rồi hủy diệt.
Với mỗi thế giới như vậy sẽ có hằng hà sa số thế giới cỡ trung bên trong, và mỗi 1 thế giới cỡ trung lại chứa đựng vô số thế giới cỡ nhỏ có số lượng không thể đếm hết tựa như các hạt cơ bản xếp chồng lên nhau bên trong nó.
Mà vũ trụ đang chứa đựng Thái Dương Hệ có Trái Đất hiện tại chỉ là 1 thế giới cỡ nhỏ trong số vô cùng vô tận thế giới trong đó mà thôi.
Đây chính là Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới mà trong kinh Phật đã nhắc đến.
Lấy khả năng của Đắc Kỷ thì cô ta chỉ có thể nhìn thấy được 1 phần bề mặt của nó, cô ta không thể nào biết được rốt cuộc cái vũ trụ đó có thể mở rộng ra và sâu đến mức nào.
Nhưng chỉ như vậy thôi cũng đã đủ để khiến cho Đắc Kỷ phát hoảng lên.
Hồ Hỷ Mị và Vương Quý Nhân càng là sợ đến núp tại sau vương tọa của Đắc Kỷ mà run lẩy bẩy.
Trên đóa sen đó dần dần hiện ra 1 bóng người hư ảo đang ngồi xếp bằng trên đó.
Tuy không thể thấy được dung mạo nhưng trên mặt của đối phương có 2 vệt sáng ngang 2 bên mặt và 1 vệt sáng dọc ngay giữa trán tạo thành 3 con mắt đang khép lại.
Và 3 con mắt từ từ mở ra, để lộ ra 3 đồng tử có màu lưu ly trong suốt.
Tầm mắt đó không chứa chút nào ác ý mà tràn đầy từ bi và thương xót khi nhìn vào từng người phía dưới.
Trong đó chiếu rọi ra vạn loại ánh sáng huyền diệu trang nghiêm thắp sáng tất cả vũ trụ trong đóa hoa sen kia, tựa như 1 vầng mặt trời chiếu rọi hào quang phá tan màn đêm tăm tối.
Huyền Trang chắp 2 tay lại hướng về bóng người kia bái xuống, đầu ông chạm nhẹ xuống đất còn miệng thì lẩm bẩm
-"Nam Mô Đại Nhật Như Lai".
Đắc Kỷ giật mình và nhanh chóng nhận thấy khống chế tinh thần mà mình đặt lên đám người Atreus đã hoàn toàn biến mất.
Còn đám Atreus thì lúc này đang ngơ ngác nhìn vào bóng người đang ngồi xếp bằng kia.
Ngưu Ma Vương đang đứng bên cạnh cũng lẩm bẩm còn cây s·ú·n·g trong tay ông ta thì không biết khi nào đã hạ xuống.
-"Người này tuyệt đối không phải là Như Lai Phật Tổ" !!
Bóng người đưa ngón trỏ xuống chấm lên 1 giọt sương trên đóa sen mình đang ngồi rồi búng nó lên không trung.
Giọt sương bay v·út lên chạm tới đỉnh của chiếc mai rùa rồi vỡ tung ra.
Hơi nước nhanh chóng tỏa ra và chỉ chớp mắt đã tạo thành 1 đám mây ngũ sắc lớn bao phủ cả Vạn Linh Quốc.
Đám mây bắt đầu trút xuống 1 cơn mưa trong mát, ngọt lành xuống mặt đất.
Những hạt mưa ngay khi chạm xuống đất lập tức khiến cho cây cỏ thay nhau đâm trồi nảy mầm và chỉ trong tích tắc đã hóa thành những đại thụ che trời.
Còn con người, yêu quái, động vật khi chạm phải các giọt mưa thì cơ thể đều khỏi hẳn bệnh tật và ốm đau, tứ chi tàn khuyết nhanh chóng mọc lại như lúc ban đầu.
Ngay cả những người đang hấp hối nằm trong nhà cũng bị những giọt mưa đó xuyên qua trần nhà mà rơi vào người.
Và khi bọn họ kịp phản ứng lại thì cơn mưa đã tạnh.
Còn bóng người đó thì đã biến mất, vũ trụ cùng đóa hoa sen cũng biến mất theo và chỉ còn lại viên xá lợi đang chậm rãi hạ xuống trước mặt Huyền Trang.
Huyền Trang mỉm cười đưa tay đón lấy viên xá lợi vả nhẹ giọng cảm tạ.
-"Đa tạ Thế Tôn đã ban tặng Cam Lộ(Amrita)" !
---------------------------
Tại 1 nơi cách Vạn Linh Quốc tầm 100 Km.
Chàng thanh niên Agni đang hoảng loạn hét toáng lên.
-"Không ổn, không ổn rồi" !
-"Thế Tôn đã biết được hành động của chúng ta rồi !! Làm sao bây giờ" !?
-"Ngài ấy thậm chí còn thông qua xá lợi của Phật Thích Ca để mở ra 1 phần của Hoa Tạng Thế Giới nhằm hù dọa con hồ ly kia nữa" !!
Vayu cũng nhíu chặt chân mày, tuy có chút bất ngờ nhưng anh ta cũng biết rõ nếu bọn họ có thể dùng thần thông để theo dõi thì không lý nào người đó lại không làm được.
Yama, La Sát Thiên, Chandra cũng đồng loạt không biết làm sao vào lúc này.
Sau 1 lúc suy tư thì cuối cùng Varuna mới nói.
-"Mọi người đừng lo lắng quá, lấy tính cách của Thế Tôn thì sẽ không can thiệp vào chuyện của chúng ta nếu chúng ta không vạ lây đến người vô tội đâu".
Cả 5 người còn lại đều cảm thấy Varuna nói có lý.
Họ gật đầu và tiếp tục nghe Varuna nói.
-"Huống hồ không phải Indra cũng có nói rồi sao" ?
-"Hành động lần này của chúng ta là do Đại Thiên Vishnu tự mình ra lệnh".
-"Nếu Thế Tôn muốn cản lại chúng ta thì Brahma, Vishnu và Shiva sẽ ra tay giúp chúng ta".
La Sát Thiên trầm tư 1 lúc, rồi cô ta hỏi với giọng không quá chắc chắn.
-"Anh thật sự cho rằng cả 3 người bọn họ thật sự có thể cản lại Thế Tôn được sao" !?
-"Dù người đó không thích tranh đấu nhưng không có nghĩa là không giỏi chiến đấu đâu".
-"Bất Động Minh Vương không phải đã chứng minh điều đó sao".
Câu hỏi của La Sát Thiên đã làm cho Varuna khựng lại.
-"Đừng lo lắng. Người phụ nữ kia cũng sẽ ra tay hỗ trợ cản lại Thế Tôn nếu cô ta cảm thấy cần thiết".
Đúng lúc này Yama cũng đứng ra nói chuyện.
5 người còn lại thoáng nhíu mày khi nghe Yama nói vậy, dù không quá thích người phụ nữ mà Yama nhắc đến nhưng cuối cùng họ đành thở dài và hy vọng cô ta có thể kéo chân người đó lại đủ lâu để họ hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Và rồi đôi mắt của Varuna trở nên sắc lạnh, anh ta trầm giọng nói ra.
-"Chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mà Vishnu giao cho" !
-"Tuyệt đối không thể để lũ hàng giả tại Linh Sơn kia tiếp tục lợi dụng danh tiếng của chư Phật và Bồ Tát để hưởng lợi nữa" !!
5 người còn lại cũng nghiêm túc gật đầu trước lời nói của Varuna.
-------------------------------------
Trở lại với đoàn người Atreus lúc này.
Sau khi được giải phóng khỏi khống chế tâm trí thì cả 3 đứa trẻ lập tức rùng mình và nhìn chằm chằm Đắc Kỷ với vẻ mặt bất thiện.
Cả 3 đều không ngờ được vị mỹ nhân màu hồng trước mặt này lại có thể khống chế tất cả bọn họ cùng 1 lúc mà không ai có thể nhận ra được.
Đắc Kỷ nhanh chóng lấy lại tinh thần và đưa cây quạt lên che đi 1 phần gương mặt của mình.
Dù vừa bị tồn tại siêu việt kia hù dọa nhưng Đắc Kỷ không chút nào sợ hãi mà thay vào đó chỉ có vui vẻ.
Đôi mắt cô ta híp lại và nở 1 nụ cười vui sướng, dù chiếc quạt đã che lại nửa dưới gương mặt nhưng cảm xúc vui vẻ của Đắc Kỷ vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
-"Không cần đề phòng ta như vậy".
Bạch Trạch đè xuống phẫn nộ trong lòng rồi đáp trả cô ta.
-"Ngươi kêu chúng ta không cần đề phòng trong khi ngươi vừa khống chế tinh thần của bọn ta sao" !?
-"Quả nhiên lão phu không thể nào tin tưởng con hồ ly nhà ngươi được" !
Cả 3 đứa trẻ và Bạch Long Mã gật đầu đồng ý những gì Bạch Trạch nói ra.
Nhưng Đắc Kỷ lại không chút hoang mang nào.
Cô ta xếp cây quạt lại và đặt nó lên môi rồi nói.
-"Ta chỉ là đáp trả lại cái thái độ đề phòng lúc ban đầu của các ngươi mà thôi".
-"Không phải ngươi đã yêu cầu 3 đứa trẻ này đề phòng ta trước sao" !?
Bạch Trạch nghe vậy liền tặc lưỡi đầy khó chịu, ông hừ 1 tiếng rồi quay đầu đi không thèm nhìn Đắc Kỷ nữa.
Thấy vậy Đắc Kỷ cũng tiếp tục nói.
-"Hơn nữa những gì ta nói cũng là thật nha".
-"Nếu các ngươi muốn an toàn đi lại trong các khu vực bị bao phủ bởi độc của Orochi thì các ngươi cần phải ký tên vào Vạn Yêu Thư mới được".
-"Nó ngoại trừ là dùng để lưu giữ linh hồn cho các ngươi cũng đồng thời là tấm vé thông hành tại đây đó".
Ngưu Ma Vương lúc này cũng đứng ra nói chuyện.
-"Đúng vậy đó, lão Ngưu ta có thể đảm bảo những gì mà Đắc Kỷ nói đều là thật".
-"Ta, phu nhân và các vị huynh đệ đây lẫn lũ tiểu tử của bọn ta đều đã ký tên vào đó nên mới có thể tự do đi lại trong Liêu Ninh".
Cả đám đều trở nên trầm mặc không biết làm sao.
1 mặt là họ không muốn ký tên vào đó vì chẳng khác nào đem mạng sống của mình giao cho đối phương.
Nhưng mặt khác họ cũng muốn được tự do hành động khi tại đây.
Bầu không khí yên tĩnh bao trùm xung quanh, và cuối cùng Huyền Trang đã đánh vỡ sự yên lặng đó.
-"Các vị thí chủ không cần ký vào đây nữa đâu".
Nói rồi Huyền Trang lấy ra quyển sổ và trao trả lại cho Đắc Kỷ.
Đắc Kỷ đưa tay nhận lấy nó và thoáng nhướng mày khi nghe ông ta nói vậy.
Huyền Trang mỉm cười với Đắc Kỷ và nói ra nguyên do.
-"Lúc nãy Thế Tôn đã tặng Cam lộ cho chúng ta, thứ thần dược đó hiện vẫn còn tồn dư trong cơ thể của các vị".
-"Nó chính là thứ thuốc thần có thể chữa bách bệnh và giải trừ tất cả nguyền rủa, mang đến sự bất tử cho người dùng".
-"Và nó sẽ bảo vệ cơ thể các vị khỏi sự xâm nhiễm từ độc tố của Orochi, với nó thì các vị thí chủ đây không cần thiết phải ký tên vào quyển sổ nữa".
Đám người Atreus đồng loạt lộ ra vẻ mặt vui mừng khi nghe vậy.
Còn 6 yêu vương, 2 chị em Đắc Kỷ thì lộ ra vẻ mặt khó tin.
Và Đắc Kỷ thì khó chịu tặc lưỡi trước những gì Huyền Trang nói ra.