Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 141: Niềm hy vọng của nước Mỹ

Chương 141: Niềm hy vọng của nước Mỹ


Tổng Thống Mỹ đang ngồi trên chiếc phi cơ chuyên dụng của mình và giải thích về mục đích của chuyến đi cho các quan chức đứng đầu cơ quan nhà nước xung quanh ông ta.

Từng người khi nghe được lời giải thích từ Tổng Thống thì trên mặt đều lộ ra vẻ khó tin xen lẫn đôi chút sợ hãi, vì họ vẫn nhớ như in lời cảnh báo hoặc giả nói là uy h·iếp từ Amaterasu.

Nhưng cuối cùng thì lòng yêu nước cực đoan và tham vọng của phần đông quan chức đều đã áp đảo nỗi sợ ban đầu.

Bọn họ cùng hồi hộp chờ đợi máy bay hạ cánh để được chứng kiến kì tích sinh ra từ bàn tay nhân loại.

Rất nhanh chiếc máy bay đã hạ cánh xuống 1 khu căn cứ quân sự bí mật nằm sâu trong lòng 1 quả đồi tại tiểu bang Texas.

Dù chỉ là 1 căn cứ nhỏ nhưng số lượng quân đồn trú tại nơi đây còn đông và nghiêm ngặt hơn cả lầu Năm Góc, các người lính tại đây đều được vũ trang đến tận răng bằng đủ loại v·ũ k·hí được kết hợp từ khoa học và ma pháp.

Tổng Thống và 12 quan chức cấp cao nhanh chóng được chào đón bởi viện trưởng Johanson, sau đó ngay lập tức được dẫn tới thang máy và đi thẳng 1 mạch xuống lòng đất.

Ngay khi rời khỏi thang máy họ ngay lập tức nhìn thấy 1 dãy hành lang dài với vô số nhà khoa học mặc áo blouse trắng đang chạy dọc chạy xuôi bên trong.

Xung quanh dãy hành lang là vô số căn phòng dùng cho mục đích nghiên cứu với các trang thiết bị trị giá hàng tỷ đô bên trong đang hoạt động hết công suất.

Đi tiếp 1 đoạn nữa thì họ đã đến được nơi mình muốn đến.

Và khi cánh cửa kim loại dày cả mét được mở ra đã để lộ khung cảnh bên trong đó.

Phía sau cánh cửa là 1 căn phòng lớn với vô số bình thủy tinh cao tầm 1m chứa đầy dung dịch màu xanh lá cây bên trong.

Các bình thủy tinh được xếp ngay ngắn chạy dọc 2 bên vách tường với hàng chục đường ống được nối vào chúng.

Mỗi bình thủy tinh đều chứa đầy các phôi thai nhỏ đang trong quá trình thành hình, có những bình thì các phôi thai đó đã phát triển thành các bào thai nhỏ.

Để Tổng Thống và các quan chức quan sát thêm 1 lúc thì Johanson liền bắt đầu giải thích.

-"Nhờ vào các gián điệp của chúng ta tại Ai Cập mà quốc gia của chúng ta đã thành công thu về 1 phần máu của các phản thần Ai Cập gồm Anhur, Tefnut, Shu, Nephthys và Osiris".

-"Dù cái giá cho việc đó là tất cả gián điệp của chúng ta đã bị bại lộ nhưng họ cũng đã thành công chuyển các mẫu máu này về nước".

Nói rồi tiến sĩ Johanson đưa tay lên bàn phím sau lưng của ông ta rồi bấm bấm gõ gõ vài cái.

Ngay lập tức màn hình trên đầu họ hiện lên 1 bảng thông tin trạng thái các mẫu máu với tên của chủ nhân chúng, bên cạnh là 1 chuỗi DNA đang liên tục xoay chuyển.

-"Dù chỉ lấy được 1 ít nhưng năng lượng thần thánh và bí ẩn bên trong đã thành công bảo toàn nguyên vẹn sự sống của chúng, dựa theo suy đoán của chúng tôi thì với mức năng lượng được chứa đựng trong máu sẽ khiến cho nó luôn luôn hoạt động và tươi mới như lúc ban đầu trong khoảng vài ngàn năm tới".

-"Với sự kết hợp từ ma pháp và khoa học thì các khoa học gia bọn tôi đã thành công chiết xuất các mẫu DNA trong đó rồi cấy ghép vào trong các phôi thai được thụ tinh nhân tạo, và nuôi dưỡng trong lồng kính như thế này".

Vừa nói Johanson vừa đưa tay vỗ vỗ vào cái bình thủy tinh bên cạnh.

-"Chỉ là DNA của thần quá mức bá đạo và nguy hiểm so với sức chịu đựng của con người dù cho vị thần đó đ·ã c·hết".

-"Trong gần 1 năm nay thì số lượng phôi thai trở thành hàng phế thải đã lên đến 3 chữ số, dù cho đã được thu thập 1 cách bí mật trong khắp các bệnh viện trong nước".

Vào lúc này 1 phôi thai vài tuần tuổi đang trôi nổi trong 1 bình chứa gần đó đột ngột rung lên.

Và trước mắt đoàn người Tổng Thống Mỹ, cái phôi thai đó bỗng nhiên phình to lên biến thành 1 cục thịt sưng tấy dị dạng.

Sau đó nó nhanh chóng thu nhỏ và trở nên teo tóp, khô đét lại tựa như 1 cục thịt khô xám xịt.

Lúc này Johanson cũng nói.

-"Như các vị thấy, DNA của thần mang lại sức sống cực lớn cho các phôi thai nhưng đi kèm với nó là tính xâm lược tựa như virus zombie sẽ ăn mòn đối tượng bị nhiễm ngay lập tức".

-"Cho đến thời điểm hiện tại thì phôi thai thành công phát triển thành thai nhi chỉ có 2 trường hợp mà thôi".

Tổng Thống nghe vậy liền không nhịn được mà bật thốt lên.

-"Chỉ 2 thôi sao" !?

Tiến sĩ Johanson gật đầu rồi dẫn họ đi sâu vào bên trong và đến trước mặt 2 chiếc bình thủy tinh to lớn.

Bên trong chiếc bình bên phải là 1 đứa bé nhỏ bé đáng yêu đang trôi nổi bên trong, thỉnh thoáng nó cựa quậy 1 chút rồi lại tiếp tục ngủ say.

Còn bên trong chiếc bình bên trái cũng là 1 đứa bé tương tự nhưng lại xấu xí vô cùng, trên người nó thì đầy những vết l·ở l·oét trên khắp cơ thể khiến gương mặt bé thơ của đứa trẻ cũng mang đầy vẻ đau đớn.

Tiến sĩ Johanson đưa tay chỉ vào chiếc bình bên phải và hào hứng giới thiệu.

-"Đây là sản phẩm thành công nhất của viện nghiên cứu cũng như là tuyệt tác cao nhất của viện nghiên cứu 7154 của bọn tôi".

-"Được kết hợp từ máu của Osiris và Anhur, mẫu vật với giới tính nam mã số G002".

Tiếp đó ông ta chỉ qua đứa trẻ trong bình bên trái.

-"Còn đây là mẫu vật giới tính nữ mã số G001, là tạo vật thành công đầu tiên được tạo nên từ máu của Nephthys".

-"Nam và nữ sao" !?

Tổng Thống và đám quan chức tò mò nhìn 2 đứa trẻ trong bình nuôi cấy và bắt đầu trao đổi lẫn nhau.

Trong đó 1 nữ quan chức chỉ tay vào đứa trẻ trong bồn bên trái rồi tò mò hỏi.

-"Tại sao dù mang DNA của thần nhưng đứa trẻ này lại xấu xí và l·ở l·oét như vậy, không lẽ con bé đã bị gì hay sao" ?

-"Không phải như vậy, mẫu vật 001 này tuy đã thành công phát triển đến hiện tại nhưng chuỗi DNA bên trong cơ thể nó đã gặp 1 số lỗi, dẫn đến cơ thể của nó bị biến dạng và l·ở l·oét".

-"Nếu không phải sức sống của thần quá mạnh mẽ thì 1 đứa trẻ như nó sẽ ngay lập tức c·hết đi, không biết nên nói là nó may mắn hay là bất hạnh nữa".

Tiến sĩ Johanson lắc đầu rồi cảm thán nói.

-"Mà đừng quan tâm đến nó, thành quả của chúng ta là mẫu vật G002 này cơ. Với nó thì kế hoạch của ngài Tổng Thống đã có thể bắt đầu rồi".

Vào lúc này 1 quan chức không nhịn được mà hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.

-"Tiến sĩ Johanson, mạn phép cho tôi hỏi các anh định làm gì với G001" được chứ" ?

Tiến sĩ Johanson nghe vậy liền đưa mắt nhìn người vừa hỏi rồi nở nụ cười nhẹ và trả lời.

-"Tất nhiên là tiêu hủy nó rồi, 1 sản phẩm lỗi thì không cần thiết phải để lại làm gì đúng không" !?

Các quan chức xung quanh có 1 số người vẫn còn lương tri đều không khỏi cảm thấy thương xót cho đứa trẻ, nhưng phần đông quan chức còn lại thì chỉ lạnh lùng gật đầu chấp nhận cách nói của Johanson.

Tại phía sau đoàn quan chức, 1 nữ khoa học gia trong nhóm khoa học gia phía sau họ nghe vậy liền nhẹ cắn môi đồng thời nắm chặt nắm tay lại và trừng đôi mắt được che dấu bên dưới cặp kính dày về phía tiến sĩ Johanson.

Tổng Thống cũng gật đầu đồng tình, tiếp đó ông quay người nhìn về bộ trưởng bộ quốc phòng và ra lệnh.

-"Bộ trưởng Ryan, sau khi trở về hãy ngay lập tức tiến hành liên hệ với bộ phận truyền thông và gửi công văn mật cho Di$ney và Warner Cut, yêu cầu cả 2 công ty đó hợp tác với bộ quốc phòng của ông để bắt đầu sáng tác các phần Comic về 1 siêu anh hùng mới là sự kết hợp giữa Captain America và Superman cho ta".

-"Hãy dùng công nghệ tân tiến nhất của chúng ta để diễn toán ta hình dạng tương lai của G002 và gửi nó cho họ, ta yêu cầu G002 phải trở thành siêu anh hùng mới đại diện cho nước Mỹ chúng ta".

Rồi ông ta trầm giọng hỏi.

-"Ông đã nghe rõ chưa" !?

Bộ trưởng quốc phòng lập tức nghiêm túc gật đầu và thoáng cúi người trước áp lực từ Tổng Thống.

Rồi Tổng Thống thu hồi tầm mắt và nhìn về bình chứa của G002 mà lẩm bẩm.

-"Nếu Osiris có thể dựa vào niềm tin của con người để đạt được thần quyền mới thì ta cũng sẽ làm điều tương tự ông ta".

-"Chỉ cần bọn ta tiến hành tẩy não từ hiện tại cộng thêm niềm tin từ toàn bộ nhân dân Mỹ thì chắc chắn chúng ta sẽ tạo ra được 1 siêu anh hùng thần thánh chỉ thuộc về quốc gia của chúng ta".

-"Lúc đó dưới sự trợ giúp từ ngươi thì nhất định chúng ta sẽ có thể sáng tạo ra thêm nhiều vị thần của nước Mỹ nữa".

-"Không cần Kukulcan, Amaterasu hay là Zeus, thậm chí là Thiên Chúa, ngươi sẽ là vị thần của quốc gia này, bảo vệ và khuếch trương nó là trách nhiệm của ngươi".

-"Nước Mỹ sẽ một lần nữa trở về vị trí vốn có của nó" !

-"NƯỚC MỸ SẼ MỘT LẦN NỮA TRỞ NÊN VĨ ĐẠI" !!!!

Càng nói ánh mắt của Tổng Thống càng trở nên điên cuồng và cuối cùng ông ta bắt đầu cười lớn.

-"Hãy sớm thức tỉnh và trưởng thành đi G002, không, hiện tại tên của ngươi sẽ là HOPE" !!!

------------------------------

Sau khi đoàn người Tổng Thống rời đi thì các nhân viên cũng lục tục rời ca để trở về phòng nghỉ của mình và chỉ để lại 1 số nhân viên phụ trách duy trì thường xuyên.

Tầm 3h sáng, căn phòng chứa G001 và G002 đã được mở ra trong khi camera xung quanh đều đồng loạt bị tắt.

Rồi 1 bóng người cao gầy tiến vào trong đó và nhìn ngắm 2 bình chứa trước mặt.

Bóng người đó nhanh chóng ngồi vào bàn vi tính và bắt đầu nhấn gõ liên tục 1 cách thuần thục.

-"C·hết tiệt, cái gã Johanson đó lại đổi mật khẩu nữa" !!

1 giọng nói của phụ nữ vang lên đi kèm với vô số tiếng gõ phím.

Bóng người ngẩng đầu nhìn 2 bình chứa 1 cái rồi lại tiếp tục cắm đầu vào máy vi tính.

-"Trong vòng 15 phút, mình cần phải hoàn thành giải mã trong vòng 5 phút và 10 phút còn lại để rời khỏi viện nghiên cứu".

Nữ khoa học gia ngồi trước máy vi tính cắn môi lẩm bẩm trong khi bàn tay của cô thì vẫn gõ phím liên tục.

Và chỉ 5 phút sau, nữ khoa học gia đã thành công giải mã mật khẩu và ngay lập tức bình chứa G001 đã được mở ra.

-"Tại sao chỉ mở được 1 bình chứ" !?

Nữ khoa học gia rõ ràng sốc trước việc này, cô quay đầu nhìn vào màn hình máy tính và thấy rõ ràng vẫn còn 1 tầng mật khẩu nữa.

-"Tên khốn Johanson lại đem mật khẩu của cả 2 bình chứa tách ra sao" !?

-"Rõ ràng vài ngày trước chúng vẫn là 1 mà" ?

Cô ta thầm mắng 1 câu rồi nhanh chóng tiến lại gần bình chứa của G001 rồi đưa tay vào trong dung dịch và nhẹ nhàng nâng đứa trẻ dị dạng ra ngoài.

Trong khi ôm đứa trẻ cô ta nắm lấy áo blouse của mình và quấn nhẹ lấy nó rồi ôm chặt vào lòng.

-"Mẹ sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây, mẹ không thể đứng nhìn bọn chúng tiêu hủy con được".

Rồi cô ta nhìn G002 và do dự 1 lúc, sau đó cô ta nhìn đồng hồ rồi đặt tay lên bình chứa của G002 với 1 biểu lộ áy náy trên mặt.

-"Xin lỗi con, ta không thể mang con ra ngoài kịp. Ta rất muốn mang con theo nhưng nếu trễ nữa thì ta và con gái của mình sẽ gặp nguy hiểm".

Buồn bã nói xong nữ khoa học gia thu hồi cánh tay và nhanh chóng rời khỏi căn phòng.

Cánh cửa nặng nề cũng theo đó đóng lại sau khi nữ khoa học gia rời đi.

Vài tiếng sau đó.

Tiến sĩ Johanson đang phẫn nộ gào thét và mắng chửi đám cấp dưới xối xả.

-"Bọn mày làm việc kiểu gì vậy hả" !?

-"Rõ ràng ca trực đêm của bọn mày mà tụi mày lại rời khỏi vị trí để đi ăn, bọn mày có bị điên không hả" !?

Đám nhân viên co rụt người lại, dù nước bọt của Johanson văng đầy mặt họ thì họ cũng không dám hé răng 1 lời.

Sau đó tiến sĩ Johanson đi vòng vòng và lẩm bẩm.

-"Cũng may là vì lý do an toàn nên mình đã đem bảo mật của 2 cái bình tách ra ! Nhưng mà tại sao chứ" !?

-"Katherine là 1 khoa học gia lỗi lạc thuộc top đầu về di truyền học, vậy tại sao cô ta lại làm ra hành động có thể hủy hoại danh tiếng của mình như thế này chứ" !?

-"Lý do vì sao mà cô ta sẵn sàng bỏ qua danh tiếng hơn 20 năm của mình chỉ để mang theo thứ sản phẩm thất bại kia chạy trốn khỏi sự truy đuổi của q·uân đ·ội chứ" !?

Lúc này một nhân viên bên cạnh giơ tay lên và nhỏ giọng hỏi.

-"Thưa tiến sĩ, có khi nào vì G001 được thụ tinh từ trứng của cô ta nên bản năng làm mẹ của tiến sĩ Katherine đã trỗi dậy không" ?

Tiến sĩ Johanson cũng thoáng dừng lại và khó tin lẩm bẩm.

-"Không thể nào ! Người phụ nữ đó không phải được gọi là Nữ khoa học gia máu lạnh hay sao" !?

-"Số sinh mạng c·hết đi trong tay cô ta còn nhiều hơn tất cả chúng ta nữa, làm sao mà cô ta có thể làm ra hành động thiếu suy nghĩ như vậy được" !!??

------------------------------

Tại 1 thị trấn nhỏ nằm tại Coahuila thuộc México cách biên giới Mỹ-México không xa.

Một thanh niên tóc vàng dài đang thọc 1 tay vào túi và cầm khẩu Desert Eagle bằng tay còn lại, rồi liên tục nã đ·ạ·n vào tấm bia đặt tầm 100m trước mặt mà không có 1 chút nào chịu ảnh hưởng từ sức giật của khẩu s·ú·n·g.

Sau khi bắn xong 1 băng đ·ạ·n thì anh ta đưa tay đẩy chiếc kính răm trên mặt 1 cái liền nhanh chóng thay đ·ạ·n, động tác thay đ·ạ·n của anh ta trôi chảy và nhanh nhẹn tựa như đã làm hành động này vô số lần.

Sau khi hoàn thành thay đ·ạ·n thì tiếp đó anh ta tiếp tục nã đ·ạ·n vào tấm bia phía trước.

Tại khu chồi gần đó 1 người phụ nữ da đỏ tóc vàng đang ngồi phịch trên ghế nhìn chàng thanh niên kia bắn bia.

-"Anh đã nghĩ gì trong đầu mà lại đi trợ giúp nhân loại chế tạo thành công 2 cá thể mang thần huyết kia vậy Tezcatlipoca" ?

Cô gái nhìn chàng thanh niên Tezcatlipoca rồi nhẹ giọng hỏi.

-"Ta chỉ muốn trợ giúp đám nhân loại tại Bắc Mỹ đó hoàn thành thứ kỳ tích mà chúng không bao giờ đạt được mà thôi".

-"Đây là ân huệ của Tezcatlipoca Màu Đen đó em gái của ta, Chim Cút à" !

Tezcatlipoca vừa bắn vừa trả lời cô gái da đỏ đó.

-"Tên của em là Xipe Totec, dừng việc gọi em gái mình bằng loài thú mà chúng đại diện đi con báo này" !!

-"Vậy còn việc đem máu của Khuyển Thần Xolotl ban cho chúng thì anh giải thích sao đây" ?

Cô gái phàn nàn 1 câu rồi đổi sang 1 câu hỏi khác.

-"Chà, máu của đám phản thần của thần hệ Ai Cập kia quá phế, nên ta mới phải đem máu của Xolotl ban cho chúng".

Tezcatlipoca cười nhẹ và đáp trả.

-"Quetzalcoatl mà biết anh dám trộm máu từ thú cưng của chị ấy thì anh c·hết chắc đó Tezcatlipoca" !!

Xipe Totec đưa tay che cái trán đang nhói nhói của mình rồi bất đắc dĩ nói với Tezcatlipoca.

Nghe vậy Tezcatlipoca liền nở nụ cười và nói với Xipe Totec.

-"Ta muốn thấy được liệu với sự trợ giúp từ 2 đứa trẻ đó thì nhân loại có khả năng vượt qua thử thách của chúng ta hay không".

-"Một đứa bé dị dạng bệnh tật và một đứa bé xinh đẹp khỏe mạnh, 2 đứa trẻ đó tuy khác nhau song đã nằm trong tầm mắt và sự bảo trợ của Xolotl, hãy cho ta thấy được các ngươi có thể đi đến mức nào đi hỡi Song Tử của Xolotl" !!

Nói rồi Tezcatlipoca liền cười to 1 cách càn rỡ, tiếng cười của anh ta lớn đến mức đám đàn em trong thị trấn đều nghe rõ mồn một.

Và vào lúc này 1 thiếu nữ xinh đẹp bỗng hiện ra phía sau của Tezcatlipoca.

Cô gái có 1 mái tóc màu đen dài tới thắt lưng và hơi xoăn nhẹ ngay phần chân tóc.

Còn phần tóc phía trong của cô có tông màu xanh và hiện lên ánh sáng màu xanh dương tựa như 1 làn nước đang lưu chuyển theo mỗi bước đi của cô.

Đội trên đầu của cô thiếu nữ 1 chiếc mũ nồi nhỏ màu xanh lá, cô đeo 1 cặp kính mắt tròn màu đen trên sống mũi, mặc trên mình 1 cái áo khoác cũng có màu xanh lá với khóa kéo được kéo xuống 1 nửa để lộ ra 2 bên vai trần và 1 cái quần ngắn show ra cặp đùi thon trắng nõn của cô gái.

-"Ồ đến rồi à Chim Ruồi ! Em đã làm xong công việc ta giao chưa" ?

Tezcatlipoca ngừng cười rồi quay đầu nhìn cô thiếu nữ và hỏi cô ta.

-"Em đã giúp người phụ nữ đó trốn thoát đúng như ý muốn của anh"

Chim Ruồi điềm tĩnh gật đầu và nhẹ giọng trả lời Tezcatlipoca.

-"Rất tốt, ít ra tại cái nơi đáng c·hết đó thì tia sáng của nhân tính vẫn đang tiếp tục tỏa sáng và ta cũng không ngại mà đưa tay trợ giúp cho cô ta".

Tezcatlipoca hài lòng nói rồi 1 lần nữa cầm s·ú·n·g lên định tiếp tục bắn.

Chỉ là cô thiếu nữ được gọi là chim ruồi kia thoáng hạ mắt xuống nhìn đống vỏ đ·ạ·n chất như núi dưới chân mình liền không nhịn được mà mở miệng nhắc nhở Tezcatlipoca.

-"Anh Tezcatlipoca, em đề nghị anh không nên tiếp tục bắn nữa vì toàn bộ số đ·ạ·n mà anh đã bắn hoàn toàn không có 1 viên nào trúng được vào bia".

-"Hành động đó của anh chỉ đang làm lãng phí tiền bạc của chúng ta 1 cách vô ích mà thôi".

Chim ruồi bình thản nói ra suy nghĩ của mình mà không chú ý tới sắc mặc khó coi của Tezcatlipoca và gương mặt đang cố nhịn cười của Xipe Totec.

Cuối cùng Tezcatlipoca chuyển từ xấu hổ thành tức giận, anh ta hét to trong khi chỉa s·ú·n·g vào đầu của cô thiếu nữ tên chim ruồi mà không chút do dự bóp cò.

-"Câm miệng Tlaloc" !!

Viên đ·ạ·n được bắn ra từ khẩu Desert Eagle của Tezcatlipoca nhanh chóng lao ra với 1 tốc độ kinh hoàng đi kèm với động năng tương đương 1 quả đ·ạ·n pháo được bắn từ pháo chính của chiến hạm.

Viên đ·ạ·n không nghiêng không lệch mà bắn trúng trán của Tlaloc và nổ tung, tạo ra 1 âm thanh và dư chấn tựa như pháo nổ.

Nếu không phải thị trấn mà họ đang ở vốn đã bị cắt rời khỏi thế giới bên ngoài thì v·ụ n·ổ vừa rồi nhất định sẽ khiến cho q·uân đ·ội Mỹ và México chú ý.

-"Đau" !!

Tlaloc dù hứng trọn 1 viên đ·ạ·n với sức nổ như vậy nhưng trán của cô gái chỉ hơi đỏ lên.

Cô gái che đầu ngồi xổm xuống đất và ngước đầu nhìn Tezcatlipoca với đôi mắt ngân ngấn nước mắt vô cùng đáng thương.

Cũng vào lúc này Xipe Totec bỗng nhiên gào to lên đồng thời lao tới.

-"Đừng có mà bắt nạt Huītzilōpōchtli" !

Xipe Totec gầm thét đồng thời tung người lên không và không ngần ngại tung cước vào 1 bên mặt của Tezcatlipoca.

Cú đá của Xipe Totec khiến cho má của Tezcatlipoca lõm hẳn vào 1 bên và đá văng anh ta ra xa.

Rồi cô cúi người ôm lấy Tlaloc/Huītzilōpōchtli mà an ủi và không chút nào thèm để ý đến anh trai của mình đang cắm mặt vào trong tường.

Chương 141: Niềm hy vọng của nước Mỹ