Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 163: Hoàng đế, thánh nhân và rồng

Chương 163: Hoàng đế, thánh nhân và rồng


Tại địa điểm tập hợp của các Servant được Zeus triệu hồi, ngay khi đám Servant TQ vừa hóa thành rồng thì bọn họ đã chia ra thành từng nhóm và tách lũ rồng ra để tiến hành tiêu diệt.

Dù áp đảo về quân số nhưng đám rồng nhờ vào máu của Nữ Oa nên chúng nhận được cường hóa cực kỳ to lớn, từ sức mạnh cho đến khả năng tái sinh đều tăng trưởng vượt bậc so với trong trạng thái Servant.

-"Trời đất ơi sao đám người đó lại tự nhiên biến thành rồng vậy nè" !

Elizabeth Báthory vu·ng t·hương chặn miệng 1 con rồng đang định nuốt mình rồi bất mãn hét lên.

-"Ai mà biết chứ nhưng lo mà tập trung chiến đấu đi, thằn lằn nữ".

Hoàng đế Nero nói như vậy rồi vung kiếm chém bay con rồng đang cố nuốt Elizabeth, giải cứu nữ bá tước trẻ tuổi khỏi miệng của ác long.

Tại khu đất gần đó người đàn ông mập mạp mặc quần áo có phần tương tự Nero đang hốt hoảng hối thúc 1 cô gái xinh đẹp.

-"Da Vinci, thứ mà tôi yêu cầu sắp có chưa vậy ? Từ nãy đến giờ đã 10 phút rồi đó".

-"Từ từ đi Ceasar, tôi là thiên tài vạn năng chứ có phải là thần đâu mà muốn tạo gì thì tạo chứ".

Cô gái trẻ tuổi được gọi là Da Vinci đáp lại trong khi đầu cũng không hề ngẩng lên, cô ta chỉ tập trung đập đập gõ gõ thứ trong tay mình.

Trong khi đó thì Nero, Elizabeth, Boudica cùng với Astolfo vẫn đang gồng mình chống lại 4 con rồng đang liên tục t·ấn c·ông họ đồng thời bảo vệ cho cả Caesar cùng với Da Vinci.

-"Xong rồi" !!

Qua 1 lúc Da Vinci vui vẻ hét to rồi vươn người đứng dậy.

Tiếp đó trên gương mặt giống hệt Monalisa của Da Vinci nở 1 nụ cười gian xảo rồi cô nói với Caesar.

-"Nè nè Gaius Julius Caesar, tôi không ngờ anh lại nghĩ ra được kế sách dơ bẩn như vậy đó" !

Vừa nói cô vừa đưa món đồ trong tay mình cho Caesar, trong tay cô là 10 cái tai nghe nhỏ màu đen đang nằm gọn trong lòng bàn tay xinh đẹp của cô.

-"Đây không phải là mưu hèn kế bẩn mà là chiến thuật đó biết không !? Tận dụng những gì mình có để đạt được thắng lợi thì làm sao gọi là dơ bẩn chứ".

Caesar nói rồi nhanh chóng nhận lấy và đeo lên tai, tiếp đó ông gật đầu đầy hài lòng.

-"Ừm, ừm, làm tốt lắm Da Vinci ! Ta hoàn toàn không còn nghe được gì sau khi đeo nó lên, tai nghe cô làm ra chống ồn rất tốt đấy" !

-"Tất nhiên rồi, tôi là vạn năng thiên tài Leonardo Da Vinci cơ mà" !!

Da Vinci cười tự hào và chống nạnh ưỡng ngực, khiến cho mắt của Caesar ngay lập tức nhận lấy lực hấp dẫn mà lắc lư theo 2 trái bom trước ngực của cô.

Nhưng Caesar rất nhanh thu hồi bộ dạng mê gái của mình mà hét to báo hiệu cho đồng đội rồi ném tai nghe đến chỗ họ.

-"Chụp lấy".

2 cặp tai nghe nhanh chóng rơi vào tay của Boudica cùng Astolfo, trong khi đó thì Nero cùng Elizabeth đứng ngây ra nhìn bàn tay trống rỗng không có gì của họ.

-"À 2 ngươi thì không cần đâu".

Caesar liếc nhìn gương mặt nghi hoặc của cháu gái mình cùng Elizabeth và nói, tiếp đó ông lập tức ra lệnh cho Nero.

-"Nero, dùng NP của con đi. Ta cho phép con ca hát thỏa thích".

-"Vâng".

Nero thu hồi vẻ mặt nghi hoặc của mình rồi vui vẻ trả lời đồng thời sử dụng NP của bản thân.

Cô chống kiếm xuống đất và hào hứng tuyên bố.

-"Mắt thấy ta tài hoa, tai nghe tiếng vỗ tay ủng hộ như vạn lôi ! Giờ diễn đã bắt đầu" !!

-"Khai mạc đi ! Nhà hát hoàng kim của ta, [Aestus Domus Aurea]".

Trong chớp mắt 1 nhà hát vàng từ dưới đất trồi lên và nuốt chửng lấy toàn bộ sinh vật sống vào bên trong bao gồm đoàn người Nero cùng 4 con rồng đang bay trên không.

Khi họ mở mắt ra thì khung cảnh xung quanh giờ đây đã biến thành không gian bên trong của 1 nhà hát khổng lồ và cực kì sang trọng với màu sắc chủ đạo là đỏ cùng hoàng kim, chứng tỏ địa vị và sự xa xỉ của chủ nhân nhà hát.

Trên trần nhà hát những cánh hoa hồng rơi phất phới tô điểm cho sự hào nhoáng của nó, xung quanh khán đài là hàng ngàn ghế ngồi bằng gỗ nạm vàng và phủ da nhằm tạo cảm giác êm ái cho người ngồi.

Trung tâm khán đài chính là đám người Nero cùng với 4 con rồng, và phía sau vị hoàng đế trẻ là 1 dàn loa điện tử khổng lồ không phù hợp với thiết kế cổ điển của nhà hát nhưng nhờ vào sự thiết kế tài tình mà chúng không hề mang đến cảm giác đột ngột quái lạ cho người nhìn.

WARNING ! WARNING ! WARNING !

Dòng chữ cảnh báo màu đỏ rực nhanh chóng hiện đầy trên màn hình của các khán giả đang theo dõi cuộc chiến của Nero, tiếp đó là dòng chữ [Vì lý do an toàn cho khán giả nên BB-CHANNEL sẽ tạm thời tắt âm thanh] hiện lên và âm thanh cũng theo đó im bặt.

Trong video các khán giả chỉ có thể thấy Da Vinci đang vội vàng đeo lên tai nghe và thở phào nhẹ nhõm trước khi Nero cùng với Elizabeth tiến hành song ca hợp tấu.

Trên khán đài vị nữ hoàng đế trẻ và nữ bá tước say sưa ca hát, trên đầu họ những chiếc đèn trần chiếu thẳng xuống cả 2 còn dàn loa sau lưng thì liên tục phát ra âm thanh cùng tiếng nhạc xập xình.

Đây vốn dĩ là khung cảnh của 1 buổi hòa nhạc bình thường nếu như bỏ qua việc 4 con rồng vốn đang bay đột nhiên rớt xuống đất và điên cuồng vùng vẫy lăn lộn.

Dù chúng có liên tục gầm rú nhằm lấn áp tiếng hát thì cũng chỉ là vô ích vì âm thanh từ dàn loa phát ra còn lớn hơn tiếng gầm của chúng, và vì có tứ chi ngắn nên 4 con rồng tội nghiệp không có cách nào che được lỗ tai của chúng mà chỉ có thể trở thành khán giả bất đắc dĩ bên trong nhà hát huyền thoại của Nero.

Sau vài phút.

Trong ánh mắt kinh hoàng và may mắn của các khán giả cùng với đám người Caesar thì lũ rồng đã ngừng lăn lộn, 2 mắt trợn ngược, miệng sùi bọt mép cũng như hoàn toàn mất đi ý thức.

Caesar, Boudica, Astolfo cùng với Da Vinci nhìn nhau đầy sợ hãi trước khi tiến tới gần lũ rồng và kết thúc sinh mạng tội nghiệp của chúng, giải thoát chúng khỏi cơn ác mộng mang tên Nero cùng Elizabeth.

Còn tại 1 bên khác Jeanne d'Arc cũng đang quơ múa cây cờ của mình để cản lại cú quất đuôi từ 1 con rồng, đồng thời rút ra thanh kiếm St. Catherine bên hông rồi ném đi đâm xuyên qua mắt của 1 con rồng đằng xa để ngăn cản nó cắn lén 1 kiếm sĩ Nhật Bản.

Chàng kiếm sĩ ngay sau khi nhận ra con rồng định cắn lén mình thoáng khựng lại liền nhanh chóng nghiêng người rồi vung thanh kiếm dài đến thái quá của mình chém mạnh vào đầu nó, tiếp đó liền đưa tay rút ra thanh kiếm St. Catherine rồi ném trả lại cho Jeanne trước khi con rồng bay đi mất.

-"Trả lại cho cô này thánh nữ, cô đã cứu tại hạ lần này đấy".

"Đó là trách nhiệm của tôi nên anh không cần phải nói cảm ơn đâu Kojirō".

Jeanne cười nói và đưa tay đón lấy thanh kiếm St. Catherine rồi tra nó lại vào vỏ kiếm bên hông mình.

-"Anh nói gì thế hả Kojirō ? Không phải đối với anh thì lũ rồng này cũng chỉ như mấy con chim én mà thôi sao" !?

Bên cạnh Jeanne 1 kỵ sĩ tuổi gần 30 có mái tóc dài tới hông màu nâu bất chợt cười hỏi, trên tay anh ta đang cầm 1 cái sừng rồng bị chặt đang rỉ máu.

-"Georgios-dono xin đừng nói đùa như vậy, chim én làm sao mà so được với rồng cơ chứ" ?

Chàng kiếm sĩ tên Kojirō ngay lập tức phản bác lời nói của Georgios.

-"2 vị đừng đùa nữa, chúng ta cần phải giải quyết 3 con rồng trước mặt này đã".

Trong lúc Kojirō và Georgios đang định nói tiếp thì Jeanne bên cạnh đã đánh gãy cuộc trò chuyện của họ, đồng thời cô cũng đưa mắt ra hiệu cho 2 chiến hữu của mình nhìn lên trời.

Trên đầu họ lúc này có 3 con rồng đang lượn lờ giữa không trung, 1 con trong đó bị chột 1 mắt còn con còn lại thì đã gãy 1 sừng nhưng v·ết t·hương của chúng đang được tái sinh với tốc độ vô cùng nhanh.

Nghe vậy Georgios nhún vai rồi tiến lên phía trước, Kojirō cũng đi bên cạnh anh ta với thanh kiếm Monohoshizao dài thái quá được vác trên vai.

-"Thần Zeus có bảo sau khi kết thúc thì chúng ta sẽ được tự do đi bất cứ đâu trong 6 tháng, cho nên anh phải đi du lịch cùng tôi như đã hứa đó nha Sasaki Kojirō".

-"Đó là vinh hạnh của tại hạ Georgios-dono".

Tiếp đó Georgios rút kiếm rồi chỉ thẳng lên đám rồng đang bay lượn trên không và hét to.

-"Tại đây ta tuyên bố, các ngươi chính là rồng [Abyssus Draconis]" !!

Ngay lập tức 1 tấm áo choàng trắng hiện ra trên bộ giáp tấm hình rồng của Georgios, phía trên nó là 1 hình thập tự giá màu đỏ chót đang tỏa sáng rực rỡ.

Thăng hoa từ truyền thuyết của bản thân, NP của Georgios đã áp đặt thuộc tính và khái niệm của rồng lên 3 con rồng trên không đồng thời tiến hành phân loại chúng là ác long.

-"Xuất hiện đi chiến mã của ta [Bayard]".

Theo NP thứ 2 được Georgios sử dụng, 1 con chiến mã màu trắng mang cảm giác thánh khiết vô cùng lao ra từ hư không và chở lấy Georgios phóng thẳng lên trời.

Lũ rồng ngay lập tức tiến hành t·ấn c·ông 1 người 1 ngựa, nhưng con ngựa Bayard lại hoàn toàn không hề sợ hãi mà ngược lại còn gia tăng tốc độ nhanh hơn nữa.

Đám lửa mà lũ rồng phun ra có nhiệt độ cao đến hàng ngàn độ nhưng kì lạ thay lại không thể mang đến thương tổn nào cho con chiến mã và chủ nhân của nó.

-"Nhân danh Thiên Chúa, ta sẽ tiêu diệt ác long và thủ hộ nhân dân [Interfectum Dracones]".

Theo Georgios hô lên, thanh kiếm Ascalon trong tay của anh giờ đây đã hoàn toàn biến thành 1 mũi lao ánh sáng khổng lồ mang khái niệm Sát Long(G·i·ế·t Rồng/Dragon Killer).

Lũ rồng nhanh chóng nhận thấy sự uy h·iếp từ mũi lao mà điên cuồng gầm thét đồng thời cố gắng bỏ trốn.

Chỉ là Kojirō sẽ không cho chúng cơ hội đó, anh nâng kiếm lên và nhẹ giọng lẩm bẩm.

-"Tsubame-gaeshi".

Ngay lập tức không gian xung quanh lũ rồng đột nhiên hiện ra 3 nhát chém lớn, tiếp đó nó nhanh chóng tăng dần lên hàng chục rồi đến hàng trăm và vẫn tiếp tục tăng lên với 1 tốc độ kinh khủng.

Các nhát chém liên tục t·ấn c·ông lên cơ thể to lớn của lũ rồng, cản trở hành động và phong tỏa mọi con đường chạy trốn của chúng.

Không phải là 1 NP, thứ mà Kojirō vừa sử dụng chính là kiếm thuật tối thượng mà anh đã luyện được trong lúc sinh thời.

Chỉ bằng 1 cú vung kiếm của mình Kojirō có thể bỏ qua mọi định luật vật lý, vượt qua không - thời gian hạn chế mà chém ra cùng lúc 3 nhát chém từ 3 hướng khác nhau.

Dù cho Kojirō chỉ có thể q·uấy n·hiễu lũ rồng nhưng như vậy cũng đủ để cho Georgios ném đi mũi lao của mình.

Mũi lao ánh sáng ngay khi vừa chạm vào 3 con rồng liền ngay lập tức nuốt chửng chúng vào bên trong ánh sáng.

Dù cho lũ rồng sở hữu sức mạnh khổng lồ, khả năng chi phối nguyên tố thuần thục, khoác trên người những chiếc vảy cứng hơn cả kim cương nhưng khi gặp phải thứ binh khí mang đặc tính g·iết rồng thì những thứ đó cũng không thể bảo vệ được cho chúng.

Lũ rồng gào thét đầy tuyệt vọng và đau đớn, rồi tan biến bên trong ánh sáng vàng thánh khiết tựa như vầng mặt trời được hình thành bởi mũi lao mà Georgios ném ra.

-"Xin chúc mừng nhiệm vụ hoàn thành" !

-"Giờ thì chúng ta chỉ cần chờ những người khác kết thúc việc của họ mà thôi".

Jeanne d'Arc mỉm cười nói với Georgios và Kojirō.

Chương 163: Hoàng đế, thánh nhân và rồng