Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 164: Hạng Vũ
-"Con mẹ nó sao tự nhiên đang yên đang lành thì đám người Lưu Bị lại hóa rồng chứ" !!
Tào Tháo hốt hoảng hét to trong khi đang ngồi trên lưng của Xích Thố, con chiến mã quái dị lúc này cũng đang phóng hết tốc lực của mình với bộ dạng hoảng sợ và gấp rút.
Phía sau họ là 3 con rồng trắng, xanh lá cùng đen tuyền đang bay lượn trên không và phun lửa, gió, sét xuống đầu của Tào Tháo cùng Xích Thố.
Rồi con rồng xanh trên trời đột nhiên gầm lớn và phun ra 1 thanh Thanh Long Yển Nguyệt Đao khổng lồ từ trong miệng.
Tiếp đó nó há miệng ngậm lấy chuôi đao, uốn lượn trên không vài vòng rồi lao xuống đất và vung thanh đao khổng lồ chém xuống Xích Thố cùng Tào Tháo đang chạy thục mạng phía dưới.
-"Nhanh lên, nhanh chút nữa lên Xích Thố ! Quan Vũ, à không, con rồng kia sắp chém tới chúng ta rồi kìa" !!!
Ngay khi thấy con rồng chuẩn bị lao xuống thì Tào Tháo đã nắm lấy bả vai thân trên của Xích Thố rồi hét lớn vào tai của nó, giục nó gia tăng tốc độ.
-"Ta đang chạy hết tốc lực đây ngươi không thấy hay sao hả !? Và đừng có hét vào tai của ta hí híiiii" !!
Xích Thố bất mãn hét lên nhưng cũng nhanh chóng tăng tốc mà không dám chậm lại chút nào.
Chỉ là con rồng nhờ vào ưu thế trên cao đã phóng đến đoạn đường trước mặt 1 người 1 ngựa để đón đầu họ với thanh đại đao đang chém tới.
-"Tiêu rồi, tiêu rồi, mạng ta xong rồi ! Híii híiiiii" !!
-"Đừng có c·ướp câu nói của ta con ngựa ngu ngốc này" !
Sắc mặt của Xích Thố cùng Tào Tháo lập tức sợ đến trắng bệch, mồ hôi lạnh không ngừng ướt đẫm cả người.
-"Đừng dừng lại cứ phóng tới đi".
Ngay lúc này 1 giọng nam trầm đột ngột vang lên phía sau cả 2, Xích Thố lập tức thu hồi vẻ mặt sợ hãi mà tập trung toàn bộ tinh thần lao về phía con rồng xanh và thanh đao đang vung tới.
Từ phía sau Xích Thố tiếng ngựa hí đầy uy mãnh vang lên rồi 1 bóng đen cao lớn lao vụt lên trước đón đầu con rồng xanh.
Tào Tháo ngồi trên lưng của Xích Thố tập trung nhìn kỹ lại thì hóa ra bóng đen đó chính là con chiến mã Ô Truy đang chở Hạng Vũ cùng Ngu Cơ trên đó.
Và từ trên lưng ngựa Hạng Vũ vung mạnh thanh trảm mã đao trên tay mình đánh bật lưỡi của Thanh Long Yển Nguyệt Đao, trong khi đó thì Ngu Cơ cũng hóa thành 1 luồng sương máu bắn thẳng vào mắt của con rồng làm cho nó té ngược ra đất và kêu ré lên đầy đau đớn.
Hạng Vũ cùng với Xích Thố và Tào Tháo cũng nhân cơ hội này mà phóng qua khỏi con rồng và tiếp tục chạy đi.
Sau khi đã thoát khỏi con rồng vài trăm mét thì 1 làn sương đỏ hiện lên ngay phía sau lưng của Hạng Vũ, chúng nhanh chóng tụ lại rồi biến trở lại thành dáng vẻ mỹ miều của Ngu Cơ.
Phía sau họ 3 con rồng đó vẫn còn tiếp tục đuổi sát theo phía sau nhưng lần này lại có thêm 2 con màu đen và đỏ gia nhập với chúng, Tào Tháo không cần đoán cũng biết đó chắc chắn chính là do Tần Thủy Hoàng cùng với Lưu Bang biến thành.
-"Bây giờ làm sao đây ? Không lẽ chúng ta vẫn tiếp tục cắm đầu mà chạy như vậy sao hả" ?
Tào Tháo ngồi trên lưng của Xích Thố nghiêng người nhìn 2 vợ chồng Hạng Vũ và mở miệng hỏi.
-"Không, chúng ta sẽ không chạy nữa mà sẽ trực tiếp giải quyết chúng vào lần tiếp theo".
Đáp lại anh ta là giọng nói đầy tự tin của Hạng Vũ.
Dù cho đang bị 5 con rồng thuộc cấp thần thú dí sát đít nhưng Hạng Vũ vẫn không chút lo lắng nào mà vẫn tự tin bản thân có thể giải quyết chúng.
Sau đó Hạng Vũ trên lưng ngựa Ô Truy vốn đang chạy song song với Xích Thố bỗng âm thầm nhỏ giọng yêu cầu giảm tốc để cho lũ rồng vượt lên trước.
Và quả nhiên sau khi Ô Truy cùng Xích Thố đã dần dần giảm tốc lại thì 5 con rồng không chút nghi ngờ mà bay v·út qua đám người Hạng Vũ rồi đáp xuống đất chặn ngang đường đi của 2 con ngựa Ô Truy và Xích Thố.
5 con rồng ngay khi vừa đáp xuống liền há to miệng và phun ra những ngọn lửa khủng kh·iếp có thể hòa tan sắt thép chỉ trong chớp mắt về phía Hạng Vũ.
-"Quả nhiên" !
Hạng Vũ 2 mắt sáng ngời và nở 1 nụ cười nhẹ, anh ra hiệu cho Ngu Cơ ôm chặt lấy mình rồi giục ngựa khiến cho ngựa Ô Truy hí vang và tăng tốc.
Trong lúc Ô Truy đang tăng tốc thì toàn bộ cơ thể của nó bắt đầu biến đổi, làn da đen nhánh của nó rút vào bên trong và để lộ ra cơ thể máy móc đen bóng thật sự được ẩn dấu dưới làn da.
Xích Thố cùng Tào Tháo chạy song song bên cạnh lập tức trố mắt ra dòm, thậm chí từ trong miệng của Xích Thố còn chảy ra 1 dòng nước dãi dài mà nó còn không hề bay biết.
Chạy dọc tứ chi và cơ thể của Ô Truy là các ống dẫn năng lượng màu vàng rực tựa như đèn neon chứa đựng 1 loại máu năng lượng siêu đậm đặc được gọi là Ichor bên trong và liên tục được vận chuyển đi khắp toàn bộ cơ thể của con ngựa, ban cho Ô Truy sức mạnh vô song cũng như sự sống.
Ichor trong các ống dẫn được vận chuyển càng lúc càng nhanh khiến cho năng lượng bên trong được hoạt tính hóa, theo đó sinh ra năng lượng cũng như nhiệt lượng khủng kh·iếp bên trong cơ thể của Ô Truy khiến cho hơi nước trong không khí nóng lên rồi liên tục thoát ra từ mũi và miệng của nó.
-"Lực bạt sơn hề, khí cái thế" !
Theo Hạng Vũ đọc ra câu mở đầu của Cai Hạ Ca thì NP cùng tên của anh cũng đã được kích hoạt.
Nó không phải là 1 NP mang tính công kích mà là thứ có thể cường hóa và tăng cường toàn bộ khả năng chiến đấu cho Hạng Vũ cùng đồng đội mình, là sự kết tinh từ chiến công, tài năng quân sự, uy danh và cả sức mạnh vô song của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ, nhưng nó không phải là thứ mà Hạng Vũ định dùng để giải quyết lũ rồng mà chỉ là 1 cái buff hỗ trợ cho anh mà thôi.
Bởi vì từ bên trong lồng ngực của Hạng Vũ, trái tim sinh học đang đập liên hồi cũng bắt đầu đập nhanh hơn và ép ra những dòng máu Ichor vàng óng ánh thay thế cho dòng máu đỏ lúc đầu.
~"[STANDING BY Ω]".
~"[COMPLETE Ω]".
Theo 2 giọng nam trầm vang lên thì năng lượng sinh ra từ Ichor đã ngay lập tức tràn đầy toàn bộ cơ thể của Hạng Vũ và tạo ra 1 bộ áo giáp màu đen viền vàng có tạo hình y hệt Kamen Rider Orga.
Thanh trảm mã đao trên tay của Hạng Vũ cũng bị dòng năng lượng Ichor nhuộm đẫm và biến thành 1 lưỡi đao Photon màu vàng.
-"Xác định mục tiêu và tiến hành đánh giá".
Cặp mắt điện tử trên chiếc nón bảo hộ của Hạng Vũ sáng lên rồi nhanh chóng quét hình nhằm tiến hành đánh giá chiến lực của kẻ địch dựa trên những thông tin đã thu thập được hoặc trực tiếp download từ Đại Thư Viện Mnemosyne nơi chứa đựng thông tin, ký ức, tri thức của mọi sinh vật sống.
-"Chỉ có thể tiêu diệt 2 con 1 lúc thôi sao" ?
Hạng Vũ nói thầm trong khi liếc nhìn dữ liệu đánh giá mà bộ giáp vừa báo cáo, sau đó Hạng Vũ không chút do dự mà sử dụng ra 1 trong các món quà của Zeus đã ban cho anh ta năm xưa, 1 trong các bảo vật tối cao của thần hệ Ólympos.
-"Dù Linh Cơ hiện tại của ta chỉ có thể chịu được 10 giây nhưng vậy cũng đủ rồi, kích hoạt Zeus Orichalcum".
Ngay lập tức từ trong cột sống của Hạng Vũ 1 loại chất lỏng màu bạc tựa thủy ngân bắt đầu thẩm thấu ra khắp cơ thể của Hạng Vũ, theo đó toàn bộ chỉ số của Hạng Vũ như thể lực, sức mạnh, khả năng phản xạ, hạn mức năng lượng và thậm chí là hiệu ứng buff của NP cùng vô vàn thứ khác đều như là ngồi hỏa tiễn mà điên cuồng tăng vọt.
Nếu như nói Hạng Vũ lúc đầu là 1 chiếc xe tăng hạng nặng thì sau khi kích hoạt Ichor anh ta đã trở thành 1 chiếc xe lửa bọc thép, còn sau khi sử dụng Orichalcum của Zeus thì giờ đây Hạng Vũ có thể xem là 1 pháo đài di động.
Con ngựa Ô Truy cũng nhận lấy Orichalcum từ Hạng Vũ nên đã bắt đầu gia tốc, tốc độ của nó nhanh chóng đột phá vận tốc âm thanh và đạt đến vận tốc ánh sáng.
Ô Truy chở trên mình Hạng Vũ cùng Ngu Cơ bỗng nhiên hí dài rồi biến mất trước mắt của Xích Thố cùng Tào Tháo, và trước khi cả 2 trở nên hoảng loạn thì 5 mũi khoan năng lượng màu vàng khổng lồ đã hiện ra ngay trước mặt của lũ rồng.
Các mũi khoan xoay tròn và đâm xuyên qua đám lửa mà lũ rồng phun ra rồi bắt đầu xoay tròn với tốc độ chóng mặt.
Và chỉ vài giây sau các mũi khoan đã hoàn toàn đâm xuyên qua cơ thể lũ rồng rồi biến mất, con ngựa Ô Truy cùng vợ chồng Hạng Vũ cũng xuất hiện trở lại phía sau 5 con rồng.
Theo 1 dấu Ω hiện ra 5 con rồng ngay lập tức hóa thành tro bụi đổ ập xuống đất, che phủ 1 dải đất rộng lớn bằng 1 lớp bụi trắng.
Hạng Vũ cùng Ô Truy cũng theo đó mà biến trở lại như cũ và tiếp tục chạy về nơi tập hợp, Xích Thố cùng Tào Tháo sau khi vượt qua đống bụi cũng nhanh chóng lao lên chạy song song với Hạng Vũ 1 lần nữa chỉ có điều giờ đây cả 2 đều đầy người bụi trắng tựa như vừa đổ cả tấn bụi phấn vào người vậy.
Cùng lúc đó tại 1 nơi khác.
Caster Chử Đồng Tử đang đầy người v·ết t·hương nằm ngã trên đất vô cùng chật vật, còn phía trên đầu anh là 13 con rồng dài hàng trăm mét đang bay lượn che phủ mặt đất với những cái bóng tựa như rắn của chúng.
Rồi con rồng vàng dẫn đầu nhìn Chử Đồng Tử đầy giễu cợt và mở miệng nói tiếng người.
-"Từ bỏ đi sư đệ, ngươi không thể bảo vệ được cho lũ phàm nhân kia cũng bản thân mình đâu".
-"Tốt nhất là ngươi nên nói cho trẫm biết nơi ẩn cư của sư thúc thì có lẽ trẫm sẽ cho ngươi c·hết bớt đau đớn 1 chút, nếu không trẫm sẽ từ từ t·ra t·ấn ngươi đến c·hết rồi dùng tiên thuật truy đuổi linh hồn ngươi khi quay về cơ thể thật của ngươi".
-"Ngươi vốn không phải là anh linh nên có lẽ giờ đây cơ thể thật của ngươi đang bên cạnh sư thúc, đúng không hả sư đệ" !?
Chỉ là đáp lại lời hắn không phải là Chử Đồng Tử mà là 1 giọng nam xa lạ.
-"Hăm dọa nghe cũng ghê đó vậy cho ta tham gia với được không" ?
Chử Đồng Tử ngay lập tức quay ra sau và lũ rồng cũng nheo mắt lại nhìn kẻ nào dám cả gan xen vào chuyện của chúng.
Từ phía sau lưng Chử Đồng Tử, 1 thanh niên trẻ tuổi mặc trang phục Bà-la-môn trắng cũ kỹ đang chậm rãi bước tới cùng 1 thanh rìu chiến trong tay đang được kéo lê trên mặt đất.
Chàng thanh niên Bà-la-môn bước ra che tại trước mặt Chử Đồng Tử rồi nhẹ giọng nói với anh ta.
-"Rút lui đi tiên nhân trẻ tuổi, hãy quay về với Thông Thiên Giáo Chủ và thông báo cho ông ta biết Tuyệt Tiên Kiếm đang tại Quan Thế Âm Bồ Tát nơi đó, còn Lục Tiên Kiếm thì nằm trong tay Ngưu Ma Vương".
-"Nếu ông ta đã nghĩ rõ ràng thì hãy đến nhận lại bảo kiếm và đi đến Tiên Giới đi, lần này đồng minh rất mạnh nên ông ta sẽ không cô độc đâu".
Nghe vậy Chử Đồng Tử gật đầu 1 cái rồi ngay lập tức phá hủy Linh Cơ của mình, để 1 phần linh hồn quay trở về thế giới Diệu Minh để báo tin cho Thông Thiên Giáo Chủ cùng Vô Đương Thánh Mẫu.
Chàng thanh niên Bà-la-môn lúc này cũng quay đầu đối mặt với lũ rồng, anh nở nụ cười dữ tợn và nói với chúng.
-"Ta định thực hiện chức trách của mình nhưng lại bị cản lại nên ta đang vô cùng bực bội đây" !
-"Cho nên ta muốn dùng các ngươi để phát tiết 1 chút, các ngươi rất sẵn lòng đúng không" ?
-"VÔ LỄ" !!
Con rồng vàng do Lưu Triệt biến thành ngay lập tức gầm lên giận dữ sau khi thấy Chử Đồng Tử biến mất và nghe được yêu cầu từ chàng thanh niên Bà-la-môn, hắn không chút do dự mà mở ra cái miệng rồng của mình rồi phun ra vài cột sét to lớn xuống đầu chàng thanh niên.
Đám rồng xung quanh cũng làm theo và phun xuống mặt đất nào là lửa, nào là băng, là nước, là đất đá và dung nham.
Chỉ là chàng thanh niên đã biến mất khỏi chỗ cũ và 1 tiếng gầm rú đầy đau đớn đột nhiên vang lên từ phía sau lũ rồng.
Khi chúng quay đầu lại thì mới nhận ra được 1 con trong số chúng đã b·ị c·hặt đ·ầu, không, phải nói là đã bị chặt thành từng khúc nhỏ và rớt xuống đất.
Chàng thanh niên Bà-la-môn lúc nãy giờ đây đang lơ lửng giữa không trung trong khi 1 tay vác rìu dính máu, tay kia nắm lấy cọng râu dài của cái đầu rồng đã bị chặt đang đổ máu ào ào xuống mặt đất.
-"1 con đ·ã c·hết, còn lại 12 con nữa. Để ta nghĩ xem nên chế biến các ngươi theo cách nào đây" !
Chàng thanh niên ném bỏ cái đầu rồng trên tay rồi nhấc rìu bay v·út về phía lũ rồng còn lại.