Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 168: Trước thềm đại chiến

Chương 168: Trước thềm đại chiến


Từ bên ngoài điện Linh Tiêu bỗng bất chợt vang lên những tiếng bước chân nặng nề, và 1 giọng nói hốt hoảng cũng theo đó vang lên đánh vỡ bầu không khí nặng nề trong điện.

-"Đợi đã ! Đợi đã !! Bệ hạ đang tiếp kiến các khách nhân quan trọng nên xin các vị hãy đứng chờ bên ngoài 1 lát" !!!

Tiếp đó 1 giọng nam thô lỗ vang lên.

-"Ngươi ồn ào quá đó Thái Bạch Kim Tinh, thương binh thì đừng có mà chạy nhảy lung tung".

Sau đó tiếng hét của Thái Bạch Kim Tinh vang lên, tiếng ồn đó ngay lập tức khiến cho Ngọc Đế bên trong điện Linh Tiêu nhíu chặt mày vì ông vẫn nhớ rõ chủ nhân của giọng nói thô lỗ kia.

-"Không lẽ.." !?

Ngọc Đế bỏ tay khỏi vai Dương Tiễn và quay đầu về phía dãy hành lang dát ngọc nạm vàng, đám người xung quanh ông cũng đồng loạt nhìn về hướng đó.

ĐÙNG !!

Cánh cổng kim loại to lớn có khắc hình long phụng bằng vàng của điện Linh Tiêu đã bị đẩy ra 1 cách thô bạo và 1 người đàn ông cao to lực lưỡng thân mặc chiến giáp nặng nề màu đỏ viền vàng xuất hiện ngoài cửa, trên vai ông ta thì đang vác lấy 1 đạo sĩ áo trắng râu tóc bạc phơ sắc mặt hồng hào.

Rồi gã đàn ông hùng hổ bước qua cửa và đi thẳng vào bên trong điện Linh Tiêu của Ngọc Đế, vừa đi ông ta vừa la to.

-"Ngọc Đế ! Ta vừa mới đặt chân đến Đại La Thiên thôi mà ngươi đã thả ra khí thế là muốn uy h·iếp ta đúng không" ?

-"Ít nhất cũng phải cho ta cơ hội giải thích đi chứ" !

Ngọc Đế nhíu chặt mày nhìn gã đàn ông to lớn đang xông ầm ầm vào địa bàn của mình, khi xác định được danh tính của gã đó thì Ngọc Đế nghiến răng nghiến lợi nói.

-"Hình Thiên ! Trẫm thật không thể tin được là tên thất phu nhà ngươi lại còn có thể khôi phục như cũ được" !!

Dứt câu 1 con rồng vàng chui khỏi ống tay áo của Ngọc Đế rồi nhắm vào cổ của Hình Thiên mà phóng tới, trong khi bay thì con rồng cũng nhanh chóng biến thành 1 thanh thần kiếm chuôi vàng nạm ngọc sắc bén vô cùng.

Chỉ là dù cho thanh kiếm có sắc bén hơn đi nữa thì Hình Thiên chỉ đơn giản là đưa tay rồi túm lấy chuôi của nó là đã lảm nó ngừng lại, khi mà lưỡi kiếm cách cổ mình chỉ còn khoảng 1cm.

Dù cho thanh thần kiếm liên tục rung lên và dãy dụa nhằm tránh thoát bàn tay mạnh mẽ của Hình Thiên, nhưng chỉ sau 1 lúc thì nó liền ỉu xìu rồi ngừng lại.

-"Ngọc Đế à, lần này ta đến không phải để đánh nhau đâu nên thu tay lại đi".

Nói rồi Hình Thiên buông tay khỏi chuôi kiếm, thanh kiếm vừa rời khỏi tay của Hình Thiên liền hóa lại thành rồng rồi bay trở lại và cuốn lên vai chủ nhân của mình.

Hình Thiên cũng đặt Thái Bạch Kim Tinh trên vai xuống đất rồi nói với Ngọc Đế.

-"Năm xưa ta vẫn chưa làm rõ được mọi chuyện mà đã đánh lên đây, tạo cho Ngọc Đế ngươi không ít rắc rối nên tại đây xin cho ta nói 1 tiếng xin lỗi" !

Nghe vậy Ngọc Đế liền nở nụ cười lạnh rồi hỏi ngược lại.

-"Ngươi cũng biết nhận ra sai lầm của mình và xin lỗi sao ? Trẫm còn tưởng trong đầu tên mãng phu nhà ngươi chỉ có đánh đánh g·iết g·iết thôi chứ".

-"Cục diện hiện tại đều xuất phát từ hành vi lỗ mãng năm xưa của ngươi, bây giờ ngươi tưởng chỉ cần nói xin lỗi là xong sao hả !?

Hình Thiên cười cười rồi xấu hổ đưa tay gãi đầu, tiếp đó ông đưa tay chỉ ra phía sau và nói cho Ngọc Đế.

-"Ta biết chỉ nói 1 câu xin lỗi thôi là không đủ cho nên ta đã dẫn theo các tộc nhân của mình cùng với các đồng minh khác lên đây giúp đỡ cho ngươi rồi này, không chỉ vậy mà bản thân ta đây cũng sẽ tham chiến".

-"Chỉ cần ta và ngươi hợp lực thì dù là Thái Thượng, Nguyên Thủy hay là Nữ Oa đều không thành vấn đề đúng không" ?

Rồi Hình Thiên ngẩng đầu ưỡn ngực chỉ về phía sau và nói.

-"Ngươi xem đi, ta đã mang đến những chiến binh mạnh nhất đến hỗ trợ cho Ngọc Đế lão nhi ngươi này" !!

Hình Thiên vừa nói dứt câu thì các chiến binh nổi bật của tộc Cửu Lê cũng đã bước vào trong chính điện của điện Linh Tiêu, tiếp nữa là 2 cô em gái của Đắc Kỷ, các yêu vương, thần Thiên Lôi và cuối cùng là 1 người đàn ông đầu trọc cao lớn với nước da xám trắng đi vào trong chính điện.

Ngay khi vừa thấy người đàn ông đầu trọc thì Atreus ngay lập tức chạy tới ôm chặt lấy eo của ông ta và vui vẻ hô to.

-"Cha ơi, con nhớ cha lắm" !!

Kratos cũng đưa tay ôm chặt lấy Atreus và nói.

-"Ta và Faye cũng rất nhớ con, con không biết rằng bọn ta đã lo lắng đến mức nào khi mà mất liên lạc với cả 3 đứa đâu".

-"Con xin lỗi ! Chỉ là bọn con không có cách nào để liên lạc được cho mọi người".

-"Vừa đặt chân đến TQ thì điện thoại của tụi con đều mất sạch tín hiệu, ngay cả việc truy cập mạng cũng không làm được nữa".

Atreus ngay lập tức mở miệng xin lỗi Kratos đồng thời nói ra lý do cho việc không liên lạc với gia đình của mình.

Nghe vậy Kratos cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên mà chỉ cười nhẹ và xoa đầu của cậu bé, rồi ông nói.

-"Không phải lỗi của con đâu Atreus, lão già nhà ta có lẽ mới là thủ phạm đằng sau việc không thể liên lạc được của con".

-"Ông nội sao ạ" !?

Atreus ngạc nhiên nhìn Kratos rồi nghi ngờ hỏi.

-"Ừ ! Theo ta đoán thì lão già nhà ta cố tình làm như vậy nhằm khiến cho ta tự mình đến đây. Mục đích thì ta cũng đã đoán được phần nào cho nên con không cần tự trách mình đâu".

Và vào lúc này Bạch Trạch mini cũng lú đầu ra từ trên vai Kratos rồi nói.

-"Chào cháu Atreus, thật mừng vì cháu vẫn an toàn".

-"Cảm ơn ông Bạch Trạch".

Atreus vui vẻ chào Bạch Trạch và định đưa tay sờ lên người ông ta, chỉ là con thú tròn vo kì lạ tên Hỗn Độn bỗng nhiên xù lông rồi nhảy cao lên húc bay bàn tay của Atreus trước sự ngỡ ngàng của cậu bé.

Rồi nó 3 chân 4 cẳng leo lên đầu của Atreus và đứng thẳng người lên bằng 6 cái chân nhỏ bé của mình, 4 cái cánh phía sau lưng của sinh vật nhỏ cũng mở to ra như thể đang tuyên bố chủ quyền của mình với Bạch Trạch.

Bạch Trạch ngồi trên vai Kratos cũng hoàn toàn bị bất ngờ trước diễn biến bất ngờ này, ông ta mở to toàn bộ con mắt của mình và ngơ ngác nhìn con thú tròn vo đang diễu võ dương oai trên đầu của Atreus kia 1 lúc.

Và sau khi lấy lại tinh thần Bạch Trạch ngay lập tức nhìn nó đầy e ngại rồi trầm giọng hỏi Atreus.

-"Atreus, mau nói cho ta biết con thú đó là Hỗn Độn đúng không" !?

Atreus lập tức hiểu được lý do vì sao Bạch Trạch lại trở nên e ngại như vậy, nhưng cậu bé chỉ có thể cười khổ và nhẹ nhàng gật đầu.

-"Con gặp được nó đang nghịch nước bên dòng suối khi đang đi tham quan núi Tây Côn Lôn, không hiểu tại sao nó liền ngay lập tức bám dính lấy con không rời 1 bước".

-"Dù cho con có lừa nó rồi chạy thẳng về cung Dao Trì thì 1 lúc sau nó cũng sẽ tìm cách lẻn vào để gặp con".

Bạch Trạch ngay lập tức xù lông và phẫn nộ nói với cậu bé.

-"Dù vậy thì cháu cũng không nên nuôi nó như thú cưng như vậy, cháu có biết nó nguy hiểm đến mức nào không hả !? Nó là 1 trong 4 ác thú hung tàn nhất của TQ đó, vậy mà cháu lại dám đem nó xem là thú nuôi hay sao" ?

Nghe vậy Atreus liền ngẩng đầu nhìn lên Kratos và thấy được ánh mắt của ông khi đang nhìn chằm chằm Hỗn Độn trên đầu mình dần trở nên nguy hiểm, cho nên cậu bé vội vàng nói ra.

-"Không nguy hiểm, không nguy hiểm đâu ! Tây Vương Mẫu cũng đã đồng ý cho con nuôi nó rồi nên không sao đâu ạ" !

-"Tây Vương Mẫu đồng ý cho con nuôi Hỗn Độn sao !? Bà ta rốt cuộc nghĩ gì mà lại cho con chăm sóc 1 con hung thần như thế này chứ" !!

Bạch Trạch đau đớn ôm đầu và liên tục than thở, ngay cả 1 đại tiên như Tây Vương Mẫu cũng đã đồng ý thì 1 con thần thú như ông ta có phản đối cũng vô ích.

Về phần Kratos thì khi nghe đến cái tên Tây Vương Mẫu liền đột ngột hỏi Atreus.

-"Atreus, người phụ nữ tên Tây Vương Mẫu đó là ai vậy" ?

Nghe vậy Atreus nhìn Kratos rồi nghi ngờ hỏi.

-"Bà ấy là người yêu của thần Zeus tại đây đó ạ. Bộ cha không biết sao" ?

Kratos lập tức lộ ra vẻ mặt quả nhiên là như thế, ông đưa tay đặt lên vai của Atreus, trên mặt nở 1 nụ cười thần bí và nói với con trai.

-"Atreus qua đây với ta 1 chút và kể cho ta về người phụ nữ tên Tây Vương Mẫu đó nào" !!

Sau khi 2 cha con Kratos đã đi đến 1 góc cung điện thì Ngọc Đế liền thu hồi tầm mắt của mình, rồi chuyển mắt nhìn về phía Hồ Hỷ Mị cùng Vương Quý Nhân và hỏi.

-"Tỳ bà tinh, cửu đầu trĩ kê tinh, con hồ ly kia đâu mà chỉ có 2 tỷ muội các ngươi tham chiến vậy" ?

2 chị em ngay lập tức giật bắn mình khi bị Ngọc Đế nhìn chăm chú, cả 2 vội vàng quỳ xuống hành lễ và hô to.

-"Bẩ...bẩm Ngọc Đế, tỷ tỷ nói có chút việc nên sẽ đến trễ 1 chút" !

-"Nhưng tỷ ấy có nói sẽ tự tay mình giải quyết mối ân oán với Nữ Oa, tỷ ấy tuyệt đối sẽ không chạy trốn đâu nên xin bệ hạ đừng lo" !!

Ngọc Đế gật đầu rồi liếc mắt về phía của Thái Bạch Kim Tinh và ra lệnh.

-"Thái Bạch, khanh mau đi chuẩn bị yến tiệc chiêu đãi cho đồng minh của chúng ta đi".

-"Dù cho đang c·hiến t·ranh nhưng cũng không được để 1 số người nói chúng ta hẹp hòi được".

Ngọc Đế nói xong liền âm thầm liếc mắt trừng Hình Thiên 1 cái.

-"Vâng thưa bệ hạ".

Thái Bạch cung kính hành lễ xong liền quay người chuẩn bị rời đi thì Hình Thiên đã đưa tay ngăn cản và nói.

-"Thôi khỏi đi Ngọc Đế, lúc này chúng ta đâu có ai có tâm trạng mà ăn uống chứ cho nên để dành bữa tiệc này cho việc ăn mừng chiến thắng đi".

-"Còn bây giờ thì hãy nói cho bọn ta biết cần làm gì để giúp cho các người là được rồi".

Ngọc Đế im lặng nhìn Hình Thiên 1 lúc rồi gật nhẹ đầu, sau đó ông vung tay lên và bắn 1 tia sáng lên trần nhà.

Từ trên trần nhà dát vàng của điện Linh Tiêu, 9 con rồng vàng vốn là vật trang trí phía trên đó bỗng uốn lượn như rồng thật và bay múa khắp trần cung điện, đánh tan các cụm mây lành vốn đang bao bọc xung quanh.

Rồi chúng đồng loạt mở miệng để lộ ra những viên ngọc trai to như quả bóng trong miệng.

Tiếp đó các viên ngọc trai bắt đầu tỏa sáng rực rỡ rồi chiếu xuống mặt đất 1 sa bàn 3D có độ chi tiết cao đến đáng sợ.

-"Nếu ngươi đã nói vậy thì trẫm sẽ trực tiếp vào việc chính vậy".

Ông nói rồi đưa tay chỉ vào 1 nơi trên sa bàn, tại đó hàng tấn thông tin từ tên người, chủng tộc, số lượng binh lính, nhu yếu phẩm, tình trạng chiến trường, v..v...

-"Đây là chiến trường phía đông do Câu Trần dẫn dắt quân Tây Thiên Cung của cậu ta cản lại đợt t·ấn c·ông từ Quảng Thành Tử và đám phản quân Đông Thiên Cung của hắn".

-"Nhờ sự góp mặt của Long Hổ Huyền Đàn Chân Quân cùng với Tam Tiêu Tiên Tử, nên Câu Trần đã thành công đánh tan quân của Quảng Thành Tử và trong 1 thời gian ngắn thì chúng sẽ khó lòng mà tiến hành t·ấn c·ông lại được".

Đoàn người quan sát các số liệu được hiển thị trên sa bàn 1 lúc, sau khi làm rõ tình trạng của chiến trường phía đông thì họ đều âm thầm gật đầu đồng ý với những gì Ngọc Đế vừa nói.

Tiếp đó Ngọc Đế chỉ vào hướng nam của sa bàn nơi cũng đang có 1 chiến trường khác và nói.

-"Đây là chiến trường phía nam do Xích Cước Đại Tiên làm chủ soái cùng với Ôn - Hỏa 2 bộ làm phụ tá, đi theo họ là 3/10 quân lực của trẫm tầm 150 triệu thiên binh".

-"Kẻ địch của họ gồm quân của Nam Thiên Cung, Nam Cực Tiên Ông, Ngọc Đỉnh và tên phản bội Lôi Trạch".

Vừa nghe tên của Ngọc Đỉnh Chân Nhân thì cơ thể của Dương Tiễn thoáng run lên 1 cái, thấy vậy Ngọc Đế đưa tay lên vỗ vai anh ta nhằm trấn an.

Còn Bạch Trạch thì kinh ngạc hỏi.

-"Lôi Trạch, ý bệ hạ nói là đại thần của Lôi Trạch nằm tại phía đông Tiên Giới sao" !?

-"Theo lão phu nhớ thì hắn vốn là thuộc hạ của ngài và đã được ngài giao cho quản lý vùng đất khai sinh của ngài là Đông Hoa rồi mà ! Sao bây giờ hắn ta lại dám quay mũi giáo về phía ngài chứ" !?

Ngọc Đế hừ lạnh 1 tiếng rồi mới trả lời.

-"Trẫm cũng không biết lý do vì sao hắn lại phản bội, cũng như không biết được Đạo Môn cùng với Nữ Oa rốt cuộc đã hứa hẹn cho hắn những gì. Nhưng trẫm tuyệt đối sẽ đưa con c·h·ó phản chủ đó lên Trảm Tiên Đải" !!

Đè xuống cơn tức của mình Ngọc Đế tiếp tục nói với những người khác.

-"Xích Cước hiện tại đã bị Lôi Trạch kéo lại, dù cho Ôn Bộ cùng Hỏa Bộ có hợp sức cũng khó mà cản lại được Ngọc Đỉnh cùng với Nam Cực Tiên Ông. Cho nên chiến trường phương nam này hiện đang dần trở nên nguy hiểm và có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào".

Rồi ông chỉ về khu vực chiến trường cuối cùng trên sa bàn.

-"Còn đây là chiến trường phương bắc nơi 7/10 q·uân đ·ội của trẫm đang hợp sức với Lôi Bộ và 1 bộ phận thành viên của Đấu Bộ để chống lại những đợt t·ấn c·ông liên miên của đám phản quân".

-"Đây cũng là chiến trường nguy hiểm nhất và có nguy cơ sụp đổ cao nhất vì bên phía Đạo Môn không những có Đấu Mẫu Nguyên Quân cùng Cửu Thiên Huyền Nữ mà còn mời được thượng cổ long thần Chúc Long gia nhập nữa".

Nghe vậy Ngưu Ma Vương liền tặc lưỡi nói.

-"Mẹ nó, không những Lôi Trạch Đại Thần mà ngay cả Chúc Long cũng theo phe Đạo Môn nữa sao" ?

-"Chưa kể 70% tiên nhân gia nhập Thiên Đình đa số đều có liên quan đến Đạo Môn hoặc tu luyện tiên thuật Đạo Môn mà thành tiên, xem chừng bọn họ cũng đã lựa chọn đứng đội rồi đúng không Ngọc Đế bệ hạ" ?

-"Đúng như Ngưu Ma Vương khanh đã nói, ngoại trừ các tiên nhân thành đạo thuộc Thượng Thanh Phái các ngươi chiếm tầm 20% ra thì đám tiên nhân còn lại đều đã gia nhập Xiển Giáo".

Ngọc Đế cũng thở dài và trả lời Ngưu Ma Vương.

-"Cũng may mắn là Bát Tiên cùng Tứ Đại Thiên Sư đều là những tiên nhân hiểu lý lẽ nên đã không gia nhập bè lũ phản bội kia, họ hiện tại dẫn dắt các tiên nhân trung thành liên tục chạy giữa các chiến trường tiến hành hỗ trợ".

Nói rồi Ngọc Đế nhìn quét những người xung quanh rồi hỏi ra.

-"Các ngươi hãy đến phía đông hỗ trợ cho Câu Trần đi, trẫm sẽ đích thân xử lý phía bắc và nam".

Ngay khi Ngọc Đế vừa dứt câu thì Hình Thiên đã cười hì hì rồi tiến lại gần và khoác tay lên vai của Ngọc Đế.

Sau đó Hình Thiên không thèm nhìn ánh mắt như muốn phun lửa của Ngọc Đế mà nhe răng cười nói.

-"Ta nói này Ngọc Đế lão nhi, ngươi nói vậy là quá xem thường bọn ta rồi đó".

Lông mày Ngọc Đế giật giật và hỏi.

-"Cho nên" ?

-"Cả 3 chiến trường bọn ta sẽ bao hết".

Chương 168: Trước thềm đại chiến