Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 170: Song thần phản bội và kiếm tiên

Chương 170: Song thần phản bội và kiếm tiên


Tại 1 nơi bí mật nằm trong Thái Cực Mông Ế Thiên, 2 gã đạo sĩ đã lén rời khỏi buổi tiệc mà không ai biết đã đến nơi đây.

-"Tào Bảo đạo huynh thật sự địa chỉ được ghi trong bức mật thư là nơi này sao" !?

Đạo sĩ áo đỏ nhìn dãy núi khổng lồ dưới dưới chân mình 1 lúc rồi nghi ngờ hỏi tên đạo sĩ áo xanh tên Tào Bảo kia.

-"Chắc chắn mà, bây giờ chúng ta hạ xuống để tìm kiếm lối vào đi đã".

Nói rồi Tào Bảo liền lái mây hạ xuống giữa lưng chừng núi, ông ta đưa tay bấm quyết rồi ném bức thư trong tay mình lên không và ngay lập tức bức thư liền tự động lơ lửng giữa không trung đồng thời phát ra ánh sáng trắng dịu nhẹ.

Tiếp đó bức thư nhắm về 1 nơi nằm sâu bên trong hốc núi mà bay đi vào, 2 đạo sĩ Tiêu Thăng, Tào Bảo thấy vậy liền lái mây chậm rãi bay theo bức thư vào trong đó.

Sau khi xuyên qua 1 màn sáng vô hình thì cả 2 ngay lập tức giật bắn cả mình khi thấy được khung cảnh bên trong đó.

Trong hốc núi tưởng chừng như không lớn mà cả 2 vừa bay vào hóa ra lại là 1 động thiên phúc địa được che dấu rất kỹ, vô số thiên binh thiên tướng, tiên nhân phản loạn đều đang tụ tập tại đây để sinh hoạt và trước mặt họ là hàng ngàn thiên binh đang đề phòng mà chĩa v·ũ k·hí vào họ.

Tào Bảo ngay lập tức đưa tay chỉ lá thư đang lơ lừng trên đầu để nó bay về phía đối diện và hét lên.

-"Đừng t·ấn c·ông, đừng t·ấn c·ông ! Bần đạo là Nạp Trân Thiên Tôn Tào Bảo còn đây là Chiêu Bảo Thiên Tôn Tiêu Thăng, cả 2 bọn tôi đem tin tức đến cho Quảng Thành Tử đạo hữu" !!

Tên đội trưởng dẫn đầu sau khi xem bức thư liền ra hiệu xác nhận để những thiên binh xung quanh hạ v·ũ k·hí, tiếp đó gã liền cung kính hành lễ và nói với 2 tên đạo sĩ.

-"Thất lễ rồi 2 vị thiên tôn, tại vì đám người Tây Thiên Cung cùng lũ yêu quái vẫn còn đang rà soát bên ngoài nên bọn tôi phải cẩn thận đề phòng".

-"Bần đạo hiểu mà, các hạ không cần phải nói xin lỗi".

Tào Bảo thở phào 1 hơi rồi cười cười đáp lại.

Tiếp đó tên đội trưởng liền dẫn cả 2 người đi vào trong 1 cái lều quân sự to lớn.

Bên trong đó là 1 thanh niên đạo sĩ cùng 1 đạo nhân trung niên có gương mặt nghiêm khắc, cả 2 vốn đang bàn bạc với đám thiên tướng xung quanh họ thì thấy Tiêu Thăng cùng Tào Bảo bước vào liền phất tay cho đám thuộc hạ lui xuống, rồi đầy mặt vui vẻ tiến lại và ôm quyền hành lễ.

-"Tiêu Thăng đạo huynh, Tào Bảo đạo huynh, lâu lắm không gặp cả 2 vị vẫn khỏe cả chứ" !?

Gã đạo sĩ trung niên tiến lên và chắp tay chào hỏi họ.

-"Bần đạo rất khỏe, đa tạ Quảng Thành Tử đạo huynh đã hỏi thăm".

-"Bần đạo cũng khỏe, đa tạ đạo huynh".

Tào Bảo cùng Tiêu Thăng cũng vội vàng đáp lại.

Tiếp sau đó Quảng Thành Tử liền ân cần tiếp đãi cả 2, sau khi ăn uống no nê thì 2 tên đạo sĩ cũng bắt đầu kể cho Quảng Thành Tử cùng Huyền Đô tình hình hiện tại đồng thời chỉ ra các điểm phân bố quân lực cũng như kho v·ũ k·hí của quân Thiên Đình.

-"Rất tốt, nhờ có 2 vị mà Đạo Môn chúng ta có thể tiến hành phản kích rồi" !

Quảng Thành Tử vui vẻ nói.

-"Sau khi kết thúc thì bần đạo sẽ bẩm báo cho ân sư cùng đại sư bá về công lao của 2 vị đạo huynh, ân nghĩa của 2 vị Đạo Môn sẽ luôn luôn ghi nhớ" !!

Nghe vậy cả 2 gã đạo sĩ liền không che dấu được sự vui sướng của mình mà liên tục cảm tạ Quảng Thành Tử, nhưng rồi Tào Bảo bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt căm hận và tức giận nói.

-"Đạo huynh, thật không dám dấu diếm bần đạo đã sớm không chịu được tên Triệu Công Minh đó nữa. Sự tức giận khi bị hắn g·iết năm xưa vẫn luôn cháy rực trong lòng bần đạo mà không thể làm gì được" !!

-"Cho nên không biết đạo hữu có thể cho 2 người bần đạo gia nhập với các vị trong lần phản kích này không" ?

-"Cả 2 người bần đạo sẽ âm thầm ẩn núp rồi bất ngờ dùng Lạc Bảo Kim Tiền đánh rơi bảo bối của tên Triệu Công Minh để giải mối hận trong lòng".

Nghe vậy Quảng Thành Tử cùng Huyền Đô liền vội vàng gật đầu đồng ý, tiếp đó cả bọn liền thương thảo suốt nhiều ngày liền nhằm lập ra kế hoạch phản kích.

---------------------------------

Vài ngày sau khi các khán giả đang theo dõi các chiến trường khác thì 1 Pop-up mới xuất hiện nhằm thông báo cho các khán giả.

Và khi họ ấn vào đó thì ngay lập tức vô số tiếng la hét và nổ tung được phát ra từ trong màn hình của các thiết bị mà họ đang xem.

Trong màn hình hằng hà sa số thiên binh, thiên tướng, tiên nhân đạo sĩ đang ồ ạt bay đến 1 khu doanh trại q·uân đ·ội khổng lồ.

Đi kèm với chúng là vô số v·ũ k·hí hạng nặng đi phía sau cũng đã chỉ vào khu doanh trại đó mà bắn xuống.

Trên bầu trời các khẩu xe bắn nỏ cùng với các khẩu pháo hình hổ liên tục trút những quả đ·ạ·n pháo rực lửa và những mũi tên khổng lồ xuống mặt đất.

Còn tại trong doanh trại kia thì các thiên binh, thiên tướng đầu cột khăn vàng kia cũng đều ngạc nhiên vì cuộc tập kích bất ngờ, và trong lúc nhất thời đã lâm vào hỗn loạn mà chỉ có thể trơ mắt nhìn mưa tên bão đ·ạ·n dội thẳng xuống đầu của họ.

Tầm vài phút sau cơn mưa bom mới qua đi và khói lửa cũng giảm bớt, để lộ ra 1 dải đất to lớn cháy đên thay thế cho doanh trại q·uân đ·ội bề thế khổng lồ khi nãy.

Và theo BB-CHANNEL chiếu ra, các khán giả có thể thấy được không chỉ khu doanh trại đó bị t·ấn c·ông bất ngờ mà là toàn bộ các khu vực quan trọng khác của quân Thiên Đình cũng trải qua đợt pháo kích tương tự vậy.

Tại quân doanh của mình, Triệu Công Minh cắn răng nghiến lợi nhìn gã đạo sĩ Quảng Thành Tử đang dương dương tự đắc bay bổng giữa bầu trời với đám tiên nhân thủ hạ của hắn phía sau đang nhìn xuống ông.

-"Triệu đạo hữu lâu lắm không gặp ! Không biết dạo gần đây sức khỏe của đạo huynh có ổn chứ, bần đạo nghe được đạo huynh đang ra sức tìm kiếm bần đạo nên đã đến đây để thăm hỏi đạo huynh rồi đây" !!

-"Ta tất nhiên là rất khỏe rồi, ta ăn ngon uống tốt đánh đâu thắng đó không giống con rùa đen rút đầu nào đó phải trốn chui trốn nhủi mấy ngày nay".

Triệu Công Minh 2 mắt sắc lạnh và mở miệng giễu cợt đáp trả Quảng Thành Tử.

-"Ngươi...." !!

Quảng Thành Tử ngay lập tức sầm mặt tức tối, nhưng rất nhanh hắn liền đè xuống tức giận mà nói ra.

-"Hừ, ngươi cũng chỉ có thể khua môi múa mép bây giờ mà thôi ! Thất bại của các ngươi đã thành định cục rồi nên bần đạo cũng không cần thiết phải nhiều lời với ngươi làm gì" !!

Triệu Công Minh nhíu chặt chân mày và suy nghĩ về câu nói của Quảng Thành Tử, mất 1 lúc thì ông ta mới giật mình hô lên.

-"Tên c·h·ó c·hết nhà ngươi !! Không lẽ nơi đây không phải là nơi duy nhất bị t·ấn c·ông sao" !!??

Nói rồi Triệu Công Minh đưa tay bấm quyết tạo ra 1 chiếc gương bằng nước, trong gương 2 đệ tử của ông là Chiêu Tài Sứ Giả Trần Cửu Công cùng Lợi Thị Tiên Quân Diêu Thiếu Ti vốn tại 1 quân doanh quan trọng khác cũng đang phải chiến đấu với những cuộc t·ấn c·ông bất ngờ khác.

-"Thế nào hả Triệu Công Minh !? Để bần đạo nói cho mà biết, những nơi quan trọng của các ngươi đều đã bị t·ấn c·ông cả rồi và sớm muộn gì chúng cũng sẽ sụp đổ mà thôi" !

-"Bây giờ mọi nơi đều đã bị t·ấn c·ông thì các muội muội của ngươi, Câu Trần Đại Đế cùng với lũ yêu vương và Ngưu Ma Vương cũng không thể viện trợ cho ngươi được nữa. Cho nên mau ngoan ngoãn chịu trói đi" !

Triệu Công Minh nghe vậy liền phun 1 bãi nước bọt xuống rồi nhanh chóng phân phó cho các thiên tướng bên cạnh để họ chỉnh đốn các binh sĩ còn lại, tiếp đó ông nhảy lên con hổ đen của mình và phóng lên trời.

-"Không biết tốt xấu" !!

Quảng Thành Tử nói thầm 1 tiếng rồi đưa tay rút Tru Tiên Kiếm từ sau lưng ra để lao lên đón đầu Triệu Công Minh.

Đám tiên nhân phía sau hắn ta cũng nhanh chóng kết trận tạo thành 1 trận pháp huyền diệu chờ đợi Triệu Công Minh lao đến.

Chỉ là 1 bóng trắng đột ngột phóng lên từ mặt đất và đâm thẳng vào trong trận pháp của chúng.

-"Chỉ là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận mà thôi, xem bần đạo phá nó đây".

Nói rồi bóng trắng nhanh chóng xẹt qua những nơi hiểm yếu trong trận pháp, tại những nơi mà bóng trắng xẹt qua thì đám tiên nhân đang kết trận gần đó cũng b·ị c·hém đứt cổ họng mà c·hết.

2 khí Âm Dương trong trận chưa kịp hòa hợp với nhau đã b·ị đ·ánh vỡ cân bằng mà trở nên hỗn loạn, khiến cho đám tiên nhân còn lại phun máu bay ngược ra sau.

Rồi 1 bóng trắng khác bỗng xuất hiện đâm vào bóng trắng trước, cả 2 biến thành 2 tia sáng trắng bắt đầu đụng vào nhau và phát ra những âm thanh keng keng của kim loại mỗi khi va phải.

Cả 2 tia sáng đánh từ trên trời xuống dưới đất, đánh từ đông sang tây rồi cuối cùng dừng lại giữa không trung và lộ ra bộ dạng thật của chúng.

1 bên là 1 lão già râu tóc bạc phơ gương mặt hồng hào, mặc đạo bào âm dương, tay ông ta cầm 1 thanh kiếm trong khi chân thì đang đạp lên 1 thanh kiếm khác và nổi lơ lửng giữa không trung.

Bên còn lại là 1 thanh niên đẹp trai tuổi tầm 25 mặc đạo bào trắng tinh, anh ta cũng cầm 1 thanh tiên kiếm trong tay nhưng không dẫm kiếm để bay mà chỉ dựa vào tiên thuật của bản thân để trôi nổi giữa trời.

Lão đạo sĩ già khi thấy chàng thanh niên liền đưa tay ôm quyền và cung kính nói.

-"Bần đạo Trường Mi tham kiến Thuần Dương chân nhân".

-"Thì ra là Trường Mi đạo nhân khai phái tổ sư của Nga Mi Tiên Môn, bần đạo cũng xin chào đạo hữu".

Lữ Động Tân cũng cười cười chào hỏi, hoàn toàn không giống như là đang ở giữa chiến trường mà giống như 2 đạo sĩ bình thường vừa gặp nhau mà thôi.

Sau khi đã chào hỏi thì Lữ Động Tân liền hỏi ra.

-"Có thể nói cho bần đạo biết vì lý do gì mà Nga Mi và Thục Sơn 2 phái lại tham gia vào cuộc phản loạn này của Đạo Môn được không" !?

Trường Mi đạo nhân mặt lộ vẻ khổ sở 1 lúc, tiếp đó ông liền thở dài và nói.

-"Xin lỗi chân nhân, bần đạo cùng với Bạch Mi cũng là thân bất do kỷ, thân là đệ tử thì không dám trái lệnh ân sư" !

Nghe vậy Lữ Động Tân cũng hiểu mà gật đầu.

-"Nếu đây là lệnh từ Thái Thượng Lão Quân cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn thì bần đạo cũng không cần hỏi nhiều, nhưng bần đạo cũng là đệ tử của Thái Thượng nên muốn cho sư đệ 1 câu".

-"Kiếm tiên chúng ta tâm phải thẳng không thẹn với lòng, không vì sợ hãi mà không phân thị phi thì kiếm của chúng ta mới sắc bén được".

-"Trường Mi xin tâm lĩnh" !!

Cung kính cúi đầu 1 cái Trường Mi đạo nhân thở dài rồi hóa thành ánh sáng trắng lao về phía Lữ Động Tân, từ đằng xa 1 ánh sáng xanh tím 2 màu cũng bay sát tới nhắm về phía Thuần Dương chân nhân.

-"Lữ Động Tân xin lĩnh giáo 2 vị".

Lữ Động Tân nói xong cũng nâng kiếm bay tới đón đầu Trường Mi cùng Bạch Mi đạo nhân.

Chương 170: Song thần phản bội và kiếm tiên