Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 172: Yêu vương hiển uy

Chương 172: Yêu vương hiển uy


Tại 1 dãy chiến trường khác, Ngưu Ma Vương đang cùng 5 người anh em kết nghĩa của ông chỉ huy quân đoàn yêu quái chống đỡ lại cuộc tập kích bất ngờ của bè lũ thiên binh và tiên nhân thuộc Đạo Môn.

Chỉ vừa lúc nãy bọn họ vẫn còn đang bàn bạc với nhau về những vị trí chưa được dò tìm cẩn thận nhằm tìm ra tung tích lũ phản bội, nhưng chỉ chớp mắt thì bọn chúng đã đột ngột t·ấn c·ông tới mà không có lấy 1 chút tín hiệu nào.

Dù vậy Ngưu Ma Vương cùng các huynh đệ của ông ta cũng đã kịp phản ứng lại và ra tay bảo vệ các nơi quan trọng tránh khỏi cuộc pháo kích bất ngờ của bè lũ phản bội, đồng thời chỉ huy hàng triệu yêu quái cùng thiên binh trung thành tiến hành phản công.

Bên trong lều chỉ huy nằm ở hậu phương chiến trường, Mi Hầu Vương, Ngu Nhung Vương không giỏi chiến đấu cho nên họ đã nhận trách nhiệm cùng các thiên tướng có chức vụ cao dưới trướng của Câu Trần Đại Đế tiến hành thu tập thông tin cùng với đưa ra ra các quyết định về việc điều phối và chi viện cho các quân doanh lân cận.

Tại các quân doanh khác nhau vô số thiên binh, thiên tướng, yêu quái, yêu soái ăn mặc chỉnh tề, xếp hàng ngay ngắn và tiến hành đánh trả dựa theo những mệnh lệnh mà bộ chỉ huy gửi cho họ thông qua 1 loại tiên thuật đặc biệt.

Các yêu quái voi thì nâng cao cờ của 7 đại yêu vương rồi khua chiêng gõ trống giương vòi hú vang nhằm nâng cao sĩ khí, đám khỉ thành tin thuộc hạ của Mi Hầu Vương cùng lũ khỉ của Hoa Quả Sơn thì thân mặc giáp tay cầm s·ú·n·g ống vừa gào thét kêu to vừa liên tục bóp cò bắn ra hàng loạt cơn mưa đ·ạ·n về phía kẻ địch.

Còn đám hổ yêu, báo yêu, gấu yêu cùng các loài mãnh thú thành tinh thì dựa vào bản năng chiến đấu cùng kinh nghiệm sa trường mà nhận nhiệm vụ t·ấn c·ông tầm gần đồng thời bảo vệ cho toán quân phía sau lưng.

Giữa chiến trường chiến kỳ có tên cùng danh hiệu của 7 yêu vương đều được giương lên và tung bay phấp phới xen kẽ giữa chiến kỳ của các tiên nhân đắc đạo như Câu Trần Đại Đế, Chính Nhất Như Ý Long Hổ Huyền Đàn Chân Quân, Tam Tiêu Tiên Nữ, v.v.....

Do Ngưu Ma Vương quản lý chặt chẽ cũng như dạy dỗ cẩn thận nên các yêu quái dưới trướng của 7 người bọn ông đều đã lột bỏ thú tính của mình mà 1 lòng tu đạo, đồng thời ông còn dạy họ Nho Học của Khổng Tử nhằm bồi dưỡng đạo đức tránh cho rơi vào kết cục vàng thau lẫn lộn, nhân quả dây dưa như Tiệt Giáo năm xưa.

Cho nên tuy là yêu quái nhưng yêu khí tỏa ra từ họ dù ma mị và thần bí nhưng lại trong suốt thuần khiết vô cùng, dù cho đứng trong hàng ngũ hàng triệu thiên binh thì yêu khí tỏa ra từ họ hoàn toàn không làm cho các đồng minh của mình cảm thấy khó chịu cũng như không chịu ảnh hưởng từ tiên khí lẫm liệt mà các thiên binh phát ra.

Nhờ đó mà yêu, tiên và thần có thể phát huy ra 100% sức mạnh của mình, yêu khí, tiên khí hòa lẫn với sát khí xông thẳng tầng mây nhuộm đỏ toàn bộ vùng trời.

Còn về phần 4 yêu vương còn lại thì họ đều đang mặc sức mà tung hoành giữa chiến trường, lấy sức của 1 người mà địch cả vạn người.

Bị bao vây giữa vạn quân địch, Sư Đà Vương dùng phép [Pháp Thiên Tướng Địa] biến cơ thể mình trở nên khổng lồ đầu chạm tới cả mây trời.

Vị ma vương này mở cái miệng to lớn đầy răng sắc nhọn của mình ta rồi gầm lớn khiến cho những dãy núi xung quanh rung chuyển dữ dội, giơ tay nhấc chân bước đi cũng có thể khiến cho mặt đất chấn động thành thị sụp đổ.

Đám thiên binh đang bay gần ông ta cũng bị tiếng gầm làm cho đau đớn ôm tai mà rớt xuống đụn mây, dù cho không c·hết thì máu cũng liên tục chảy ra từ mắt, tai, mũi và miệng của chúng cho thấy uy lực từ tiếng gầm của Sư Đà Vương không chỉ có thể lay động núi non mà còn có thể t·ấn c·ông vào cả tinh thần nữa.

Sau khi gầm xong ông ta đưa tay và nhẹ nhàng nhấc bổng vài ngọn núi gần đó lên, tiếp đó Sư Đà Vương nắm chặt rồi ném những quả núi trong tay mình lên đầu đám thiên binh dưới chân.

Cứ thế trong tiếng reo hò của các yêu quái và thiên binh trung thành, Sư Đà Vương vừa đi vừa vác núi mà chọi hoặc trực tiếp cầm núi mà đập lũ thiên binh, thiên tướng phản bội của Đạo Môn như cầm dép đập gián, không thể đếm được đã có bao nhiêu kẻ đã bị ông đập c·hết tại những nơi vị yêu vương đáng sợ đi qua.

Tại 1 bên khác thì Hỗn Thiên Đại Thánh Bằng Ma Vương cũng đang chứng minh bản thân mình mới là chủ của bầu trời.

Đôi cánh đen to lớn của Bằng Ma Vương mở to ra và che phủ hàng ngàn mét, phủ bóng tối xuống mặt đất bằng đôi cánh khổng lồ của mình.

Phía dưới đôi cánh khổng lồ đó là hàng trăm, hàng ngàn cơn lốc sắc như dao cắt đang liên tục xuất hiện sau mỗi lần vỗ cánh và càn quét khắp nơi cuốn bay mọi thứ từ lều bạt, binh khí, cung nõ, tiên pháo cho đến đám thiên binh lên không rồi xoắn nát.

Dù cho các cơn lốc và bão tố liên tục được tạo ra dưới đôi cánh khổng lồ của Bằng Ma Vương nhưng các yêu binh thuộc họ chim và thiên binh bay gần đó hoặc ngay dưới đôi cánh của ông lại không chịu ảnh hưởng quá nhiều từ chúng.

Nhờ vào bản năng, kinh nghiệm cũng như 1 chút thiên vị từ Bằng Ma Vương mà họ có thể tìm được các vùng lặng để tránh gió rồi dùng s·ú·n·g, cung tên, nõ và giáo trong tay thu gặt lấy sinh mạng của lũ phản bội bị cuốn lên bởi lốc xoáy nhưng còn may mắn sống sót.

Xa xa tại 1 chiến trường khác nữa Giao Ma Vương 1 thân 1 mình xông thẳng vào trận địa của địch.

Thân hình của Giao Ma Vương tựa như 1 con rồng đen luồn lách giữa hàng vạn quân thù, đánh bay hoặc nghiền nát bất cứ kẻ nào dám cản đường rồi thoải mái lấy mạng lũ chỉ huy trước mặt đám thuộc hạ đã bị đông cứng thành những bức tượng băng hoặc b·ị đ·ánh cho tàn phế của chúng.

Trong khi 5 người em kết nghĩa đang thỏa sức tung hoành tại các chiến trường khác thì Ngưu Ma Vương đang phải đối mặt với đám chỉ huy thật sự của lũ thiên binh phản bội.

Đứng chắn trước mặt ông là 3 người đàn ông, gã đầu tiên là 1 yêu quái đáng sợ với 1 chiếc sừng lớn giữa trán cao hơn 2m da thịt màu tím đậm đầy lông lá màu xanh, miệng rộng đầy máu còn răng thì ố vàng.

2 bên của hắn ta là 2 thanh niên song sinh đẹp trai dung mạo không hề thua kém Nhị Lang Thần.

1 tên mặc giáp trụ màu vàng với thái cực đồ ngay trước giáp ngực, tay phải của hắn cầm quạt ba tiêu đỏ chót như lửa, tay trái nâng 1 chiếc bình ngọc mỡ dê còn eo thì đeo 1 sợi dây thừng vàng.

Tên còn lại thì mặc giáp thuần bạc sáng bóng như gương, tay cầm kiếm Thất Tinh và giắt 1 cái hồ lô màu đỏ tỏa ánh sáng màu tím vàng.

Gã yêu quái 1 sừng lườm mắt nhìn Ngưu Ma Vương rồi mở miệng phát ra giọng nói ồm ồm của hắn.

-"Khuê Ngưu, niệm tình ta cùng ngươi đều thuộc Đạo Môn và là tọa kỵ của 2 vị giáo chủ thì ngươi hãy buông tay chịu trói đi, ta hứa sẽ tha mạng cho ngươi cùng các huynh đệ của mình".

-"Đúng vậy đó Khuê Ngưu sư huynh, ngươi không có lý do gì để giúp cho Ngọc Đế cả không phải sao" ?

-"Nể tình đồng môn nên bọn ta sẽ không làm khó làm dễ gì sư huynh cùng các yêu vương khác nếu chịu rời đi ngay lúc này".

2 gã thanh niên cũng nhanh chóng phụ họa theo lời tên yêu quái.

Nghe vậy Ngưu Ma Vương liền nhổ 1 bãi nước bọt xuống đất rồi nói.

-"Đồng môn cái c·h·ó gì ! Lão gia nhà ta từng khuyên sư huynh đệ bọn ta rằng [Hoa hồng(Hoa đỏ) bạch ngẫu(ngó sen trắng) thanh liên diệp(lá sen xanh) tam giáo nguyên bản là 1 nhà] ý chỉ Đạo Môn dù chia làm 3 nhưng vẫn là huynh đệ 1 nhà".

-"Nhưng trong Phong Thần đại chiến, Đạo Giáo các ngươi cùng đám đạo đức giả Xiển Giáo hợp lực lại tàn sát đồng môn sư huynh đệ của mình mà nay còn dám gọi bọn ta là đồng môn sao hả" !!??

-"Để lão Ngưu ta nói cho mà biết, Tiệt Giáo bọn ta giờ đây đã không còn là đồng môn với các ngươi nữa nên đừng có mà gọi ta là sư huynh".

-"Còn muốn bọn ta rút quân hả !? 3 tên nô lệ của Thái Thượng các ngươi có đủ sức làm được điều đó không hả Độc Giác Hủy, Kim Giác đồng tử, Ngân Giác đồng tử" ?

-"TÌM C·H·Ế·T" !!!!

Cả 3 tên yêu quái ngay lập tức gầm lên phẫn nộ vì bị sỉ nhục, chúng nâng v·ũ k·hí rồi cùng xông về phía của Ngưu Ma Vương.

Chương 172: Yêu vương hiển uy