Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 173: Ngưu Vương hiển thần thông, bồ tát giúp cứu người

Chương 173: Ngưu Vương hiển thần thông, bồ tát giúp cứu người


Tên yêu quái tên Độc Giác Huỷ này bản thể là 1 con thú giống trâu có 1 sừng tên Hủy được ghi lại trong Sơn Hải Kinh, sau khi được Đạo Đức Thiên Tôn thu phục thì từ đó về sau hắn đã trở thành thú cưỡi cho ông ta và 1 lòng tu hành tại cung Đâu Suất.

Hắn ta từng chở chủ nhân mình trên lưng xông phá trận Tru Tiên, cũng từng hóa thành trâu xanh hạ phàm cùng hóa thân Lão Tử của Đạo Đạo Đức Thiên Tôn dẫn Đa Bảo ra Hàm Cốc Quan để tạo nên cái truyền thuyết giáo hóa rợ Hồ thành Phật.

Tại núi Kim Đâu hắn là Độc Giác Tỷ đại vương từng làm khó làm dễ đoàn người Đường Tam Tạng, 1 chiếc vòng Kim Cương thu hết bảo bối của chư tiên thần phật TQ và chỉ khi Thái Thượng Lão Quân ra tay thì hắn mới chịu quy phục.

Dù cho chiến tích không nhiều nhưng khi hắn nâng thương lao tới thì Ngưu Ma Vương cũng không dám sơ suất mà chỉa s·ú·n·g ra rồi bóp cò liên tục.

Những viên đ·ạ·n to lớn được bắn ra từ khẩu s·ú·n·g ngay lập tức p·hát n·ổ khi chạm vào cơ thể to lớn của Độc Giác Hủy, lửa, khói và nhiệt độ cực cao đi kèm vô số t·iếng n·ổ vang lên nuốt trọn gã yêu quái vào bên trong.

Ngưu Ma Vương cũng không vì thế mà ngừng bắn, ông liên tục bóp cò và xả hàng loạt viên đ·ạ·n vào trong đám khói.

Tiếp đó Ngưu Ma Vương đột ngột nâng s·ú·n·g lên để ngang trước mặt làm tư thế phòng thủ, và quả nhiên thân hình khổng lồ của Độc Giác Hủy đã lao ra khỏi màn khói với mũi thương nhắm thẳng vào thân khẩu s·ú·n·g.

Tuy mũi thương đâm chỉ đâm vào phần thân s·ú·n·g nhưng theo 1 tiếng gầm lớn vang lên, toàn bộ cơ bắp trên người của Độc Giác Hủy nhanh chóng căng phồng và hiện rõ các thớ cơ gân guốc.

Và Ngưu Ma Vương ngay lập tức đã bị Độc Giác Hủy nhấc bổng lên không, tiếp đó hắn vu·ng t·hương đập mạnh Ngưu Ma Vương xuống mặt đất.

Ngưu Ma Vương cũng không vừa khi ông đã kịp mượn thế lộn ngược ra sau tránh đi cú đập thương kinh hồn của Độc Giác Hủy.

Ngay khi Ngưu Ma Vương vừa tránh thoát thì 1 giọng nói phẫn nộ lập tức vang lên từ sau lưng ông ta.

-"Nạp mạng vì sự vô lễ của ngươi đi Khuê Ngưu" !

Hóa ra Kim Giác không biết khi nào đã chạy đến sau lưng của Ngưu Ma Vương.

Hắn nắm chặt quạt Ba Tiêu trong tay và quạt mạnh 1 cái, tức thì ngọn lửa Lục Đinh bừng lên rồi hóa thành bão lửa nuốt chửng lấy Ngưu Ma Vương cùng hàng ngàn Km xung quanh.

Trong bão lửa do quạt Ba Tiêu của Kim Giác tạo ra, Ngưu Ma Vương đưa tay nắm lấy cặp chuông nhỏ c·ướp được từ Xích Tinh Tử và liên tục lắc nó.

Theo những tiếng leng keng thánh thót vang lên thì ngọn lửa Lục Đinh cũng theo đó tách ra làm 2.

-"Thủy Hỏa Phong !? Tên khốn nhà ngươi !! Tại sao bảo bối của Xích Tinh Tử sư huynh lại trong tay ngươi chứ hả" !!??

Kim Giác kinh hãi nhìn ngọn lửa bị tách làm đôi và để lộ Ngưu Ma Vương đang cầm và cặp chuông nhỏ trong tay rồi khó tin hét to rặn hỏi.

-"Ai mà biết".

Ngưu Ma Vương cười nhạo 1 tiếng tiếp đó liền nở liền nhiều phát s·ú·n·g vào tên Kim Giác đang sững sờ tại chỗ.

Nếu không phải Độc Giác Hủy kịp đưa tay nắm lấy cổ áo của hắn mà kéo về phía sau thì tên Kim Giác đã b·ị b·ắn thành cái rổ.

Cùng lúc 1 giọng thanh niên khác cũng vang lên.

-"Ngưu Ma Vương" !!

-"Ngưu cái mả cha nhà ngươi !! Làm như lão Ngưu ta ngốc đến độ đã biết công dụng bảo bối của các ngươi mà còn nhảy vào tròng hay sao" !?

Nghe được có người đang gọi tên mình, Ngưu Ma Vương không đáp lời mà chỉ quay nòng s·ú·n·g về nơi phát ra giọng nói rồi bóp cò đồng thời mắng thầm trong đầu.

Theo những tiếng ầm ầm vang lên thì gã Ngân Giác cũng chật vật ôm đầu lăn khỏi đám khói, bình hồ lô màu đỏ ánh vàng tím cũng rơi khỏi tay mà rơi lông lốc dưới đất rồi bị Ngưu Ma Vương nhanh tay lẹ mắt âm thầm c·ướp đi và lén bỏ vào không gian chứa đồ của mình.

Hóa ra là tên Ngân Giác cầm trong tay món bảo bối Tử Kim Hồng Hồ Lô định hút Ngưu Ma Vương vào trong đó, món bảo bối này 1 khi bị hút vào thì dù cho thân thể có luyện thành kim cương bất hoại thì trong 1 thời gian nhất định cũng sẽ hóa thành máu loãng.

Mạnh thì mạnh nhưng yếu điểm của nó cũng không nhỏ vì để kích hoạt được hiệu quả này của nó thì cần người sử dụng gọi tên người mà hắn muốn hút, nếu đối phương trả lời thì nó mới hút được còn không thì vô dụng.

Chính vì thế nên Ngưu Ma Vương mới không đáp lời tên Ngân Giác mà thay vào đó là tặng hắn vài viên kẹo nổ.

-"Không hổ là đại ca của Thất Đại Thánh, kinh nghiệm cùng thực lực của ngươi thật không thể coi thường" !

Kim Giác Hủy cười lớn rồi vu·ng t·hương tiến đánh Ngưu Ma Vương, chỉ trong vòng vài giây cả 2 đã liên tục chuyển đổi công thủ và giao chiến không dưới vài trăm lần.

Cuộc chiến giữa họ cũng khiến cho các khán giả theo dõi cảm thấy máu nóng bốc lên, mồ hôi chảy ròng vì kích động và nhiệt huyết sôi trào.

-"Ngưu Ma Vương cùng Độc Giác Hủy đánh nhau đều có lực vô cùng, xem mà đã con mắt".

-"Ông nói đúng thật, nhưng điều khiến tôi tò mò là Ngưu Ma Vương lấy đâu ra cây s·ú·n·g hiện đại kia cơ !? Không phải ông ta nên dùng gậy sắt như tiểu thuyết miêu tả hoặc cầm rìu như trên phim hay sao" ?

-"Quan tâm cái đó làm gì chúng ta cũng không thể tự mình đi hỏi ! Đám người bình thường chúng ta cứ việc theo dõi chiến cuộc và ra sức luyện tập, trao dồi pháp thuật của mình, trước sau gì cũng có ngày chúng ta có thể sánh vai với họ không phải sao" ?

-"Ờ, ông nói cũng phải".

Trở lại vòng chiến.

Sau khi đã giao chiến vài trăm hiệp mà bất phân thắng bại Độc Giác Hủy liền lui về phía sau, Kim Giác vội vàng đổ ra tay những hạt đậu từ trong bình ngọc rồi ném chúng ra phía trước và niệm chú.

Tức khắc đám đậu đó chạm đất liền hóa thành hàng vạn binh lính võ trang đầy đủ, tay cầm đủ loại binh khí tiến lên đánh chặn Ngưu Ma Vương.

-"Rải đậu thành binh sao ? Trò đùa trẻ con" !!

Lẩm bẩm 1 câu Ngưu Ma Vương liền bật người ra sau rồi đưa tay vào túi quần lấy ra 1 tấm kính nhỏ, ông vừa ném tấm kính lên không thì ngay lập tức nó đã đón gió mà hóa to rồi bay lơ lửng trên đỉnh đầu của ông.

-"Âm Dương Kính" !!!

Độc Giác Hủy, Kim Giác, Ngân Giác kinh hãi hét to ngay khi thấy chiếc kính đang xoay tròn giữa trên đỉnh đầu Ngưu Ma Vương kia.

-"CẨN THẬN" !!

Kim Giác hoảng sợ hét lên và nhanh chóng vung tay ném 1 vật lên không.

Cùng lúc này Âm Dương Kính cũng chiếu ra tia sáng màu trắng c·hết chóc về đám binh lính do đậu biến thành cùng 3 sư huynh đệ cung Đâu Suất.

Ánh sáng trắng mà Âm Dương Kính chiếu ra chỉ đảo qua 1 cái, hàng vạn binh lính đậu lập tức gục xuống và hóa thành tro bụi.

Chỉ có 3 sư huynh đệ Độc Giác, Kim Giác cùng với Ngân Giác là còn may mắn sống sót vì do 1 lá cờ màu đỏ rực như lửa trên đầu đã rũ xuống màn hào quang màu đỏ cam bảo vệ bọn chúng.

Cột của cây cờ trên đầu của chúng cao khoảng 3m, còn mặt cờ là 1 tấm lụa đỏ rực với phần viền được bao bọc bởi ngọn lửa đang cháy đỏ.

Trên mặt cờ có quẻ [☲] Ly nằm ở giữa, phượng hoàng cùng với hàng trăm loại chim khác nhau đang bay múa như sinh vật sống trên mặt cờ.

Còn hào quang mà nó tỏa ra xung quanh tạo thành những đóa hoa sen lửa dập dờn xung quanh bảo vệ chủ nhân khỏi mọi nguy hại.

-"Ly Địa Diễm Quang Kỳ sao" ?

Khi Ngưu Ma Vương vẫn còn đang kinh ngạc thì Độc Giác Hủy đã cởi chiếc vòng sắt trên cổ tay rồi ném nó lên không.

Chiếc vòng sắt chớp mắt đã hóa to còn Độc Giác Hủy cũng bấm quyết và lẩm bẩm.

-"Thu".

-"Đừng có hòng".

Ngưu Ma Vương thấy chiếc vòng Kim Cương Trạc trên không liền đoán được ý định của Độc Giác Hủy, ông há miệng rồi phun ra 1 thanh kiếm cổ xưa bắn về phía chiếc vòng.

Thanh kiếm từ 1 món trang sức nhỏ chớp mắt đã hóa thành 1 thanh tiên kiếm cổ xưa với 2 chữ Lục Tiên được khắc trên đó.

Lục Tiên Kiếm vừa ra thì sát khí từ nó đã nhuộm đỏ bầu trời, thanh kiếm 1 đường đâm thẳng không hề e ngại chút nào món bảo bối có thể thu phục các loại bảo bối khác tên là Kim Cương Trạc kia.

Kim Cương Trạc chỉ vừa mới bắt đầu phát huy công dụng định đem Âm Dương Kính hút đi thì Lục Tiên Kiếm đã chống đỡ ngay trên miệng vòng của nó và đánh tan lực hút vừa mới xuất hiện.

Rồi thanh kiếm vô cùng hung bạo mà liên tục t·ấn c·ông chiếc vòng làm cho Kim Cương Trạc phải quay đầu bỏ chạy, vừa chạy thụt mạng nó cũng vừa ra sức hút thanh tiên kiếm Lục Tiên kia nhưng hoàn toàn vô dụng.

-"Kim Giác, Ngân Giác, Độc Giác Hủy".

Trong khi cả 3 tên đều đang kinh hãi khi nhìn thấy thanh tiên kiếm Lục Tiên kia thì tiếng kêu của Ngưu Ma Vương đã vang lên.

-"Cái gì...." !?

Độc Giác Hủy hốt hoảng ngậm chặt miệng đồng thời vươn tay định che lại miệng của Kim Giác cùng Ngân Giác, nhưng đã quá trễ vì chúng đã theo bản năng mà đáp lời.

Ngay lập tức cả 2 tên đồng tử đã bị hút đi trước mắt Độc Giác Hủy, ngay cả các món bảo bối chúng mang trên người là Hoàng Kim Thằng, Dương Chi Ngọc Tịnh Bình, Thất Tinh Kiếm cùng với quạt Ba Tiêu đều đồng loạt bị hút vào chiếc bình hồ lô màu đỏ trong tay của Ngưu Ma Vương.

-"2 đứa ngu xuẩn" !

Sau khi Tử Kim Hồng Hồ Lô đã hút 2 tên đồng tử vào trong thì Ngưu Ma Vương đã ngay lập tức đóng miệng bình lại, rồi tiếp tục nâng s·ú·n·g bắn liên tiếp vào tên Độc Giác Hủy đang hốt hoảng.

Tên Độc Giác Hủy biết nếu hắn không nhanh lên thì 2 sư đệ sẽ bị cái hồ lô hóa thành máu loãng, cho nên hắn gầm lớn 1 tiếng rồi hiện ra bản tướng là 1 sinh vật tựa như con trâu màu xanh dài hàng ngàn mét với duy nhất 1 chiếc sừng trên đầu.

Trên người con Hủy đeo đầy các miếng giáp tấm phủ kín toàn bộ cơ thể gân guốc của nó, trước cổ thì có treo 1 tấm Thái Cực Bát Quái Đồ.

Con Hủy đạp mạnh bốn vó xuống đất rồi kêu to làm cho đất đai rung chuyển, rồi nó nâng sừng đâm về phía của Ngưu Ma Vương.

-"Muốn so đấu bản tướng sao ? Vừa đúng lúc ta cũng vừa được con khỉ Lục Nhĩ kia truyền cho 1 môn thần thông nhằm chứng minh bản thân nó là đệ tử của Như Lai, để ta dùng nó hàng phục ngươi vậy" !

Nói rồi Ngưu Ma Vương đưa tay kết ấn Kim Cương và trì tụng thần chú.

-「Om。ya-ma-da-ka。hum-pei。om。chu-li。ka-la-lu-pa。hum-kan。so-ha。」

Tức thì toàn thân Ngưu Ma Vương tỏa ra ánh sáng màu vàng kim rực rỡ và thân hình của ông cũng biến mất trong vầng sáng đó.

Vầng sáng tiếp đó cũng nhanh chóng phình to và ngay trước khi sừng của con Hủy đâm tới thì vầng sáng đã to đến hơn 3.000m.

Tiếp đó 1 bàn tay vạm vỡ màu đen vươn ra nắm lấy sừng của con Hủy và đồng thời ánh sáng cũng thu nhỏ lại rồi hóa thành 1 vầng hào quang rực lửa treo sau đầu hình dạng mới của Ngưu Ma Vương.

Sau khi thấy bộ dạng mới của Ngưu Ma Vương thì con Hủy ngay lập tức lộ ra ánh mắt sợ hãi và điên cuồng vùng vẫy nhằm tránh thoát bàn tay tựa kềm sắt đang giữ chặt sừng mình lại.

Hình dáng của Ngưu Ma Vương giờ đây kinh khủng tột bậc, đầu của ông ta đã biến thành 1 cái đầu trâu màu đen tuyền với mái tóc đỏ dựng đứng tựa như ngọn lửa đang rực cháy.

Xung quanh cái đầu trâu là 8 gương mặt tu la ác quỷ kinh tởm và không kém phần khủng kh·iếp, răng nhọn lởm chởm miệng như bồn máu đang nở những nụ cười dữ tợn.

Thân hình của ông ta cũng trở nên cường tráng hơn nữa và có thêm 32 cái tay cơ bắp cầm đủ loại binh khí tại phía sau 2 cánh tay chính, chân của ông ta thì có đến tận 16 cái đang dẫm mạnh xuống mặt đất khiến cho đất đai rạn vỡ, núi non sụp đổ.

Trên cái đầu trâu của Ngưu Ma Vương thì đội 1 cái mão được làm từ 5 cái đầu của nhân loại được xếp chồng lên nhau, cổ thì đeo 1 chiếc vòng được kết từ 50 cái đầu lâu còn tươi nguyên của nam, nữ, già, trẻ đang nhỏ máu ròng ròng xuống đất, còn thân thể cường tráng thì hoàn toàn lỏa lồ chỉ có 1 miếng vải trắng quấn ngang eo.

Rồi 9 cái đầu của Ngưu Ma Vương đồng loạt mở miệng.

-"Đây vốn là thuật pháp tướng kim thân của Phật Môn, nhưng đã được đức Bồ Tát Văn Thù thật sự sửa lại rồi truyền thụ cho Lục Nhĩ, sau đó con khỉ đó đã truyền lại cho ta".

-"Hình tướng này của ta chính là hóa thân phẫn nộ của Bồ Tát Văn Thù tên là Đại Uy Đức Kim Cương, chuyên hàng phục c·ái c·hết và yêu ma tà quái".

-"Ngươi không phải muốn đấu sức hay sao ? Lão Ngưu ta chơi với ngươi" !

Dứt lời 34 cánh tay của Ngưu Ma Vương đồng loạt vung ra đánh vào người con Hủy phát ra những tiếng thình thịch và con Hủy cũng lập tức kêu lên đau đớn.

Các món binh khí trong tay của hóa thân cũng liên tục vung chém xẻ thịt, lột da, rút gân của con Hủy khiến cho máu chảy ròng ròng tạo thành 1 hồ nước lớn.

Dù cho tiếng kêu của con Hủy đã nhỏ dần nhưng Ngưu Ma Vương vẫn không hề ngừng tay, ông ta vẫn liên tục t·ấn c·ông nó và có dấu hiệu gì là sẽ ngừng.

Các khán giả đang quan sát BB-CHANNEL cũng bị bộ dạng kinh khủng hiện tại của Ngưu Ma Vương làm cho kinh hãi, nhưng rồi họ nhớ ra đây chính là hình tướng của Đại Uy Đức Minh Vương thì đều đồng loạt chắp tay và niệm.

-"Nam Mô Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát".

-"Nam Mô Đại Uy Đức Minh Vương".

---------------------------------

Cùng lúc đó tại 1 vùng biển phía nam Tiên Giới, cách xa khỏi Nam Thiệm Bộ Châu có 1 tòa đảo tiên đẹp đẽ vô cùng.

Trên đảo có núi non trùng trùng, suối chảy róc rách, tiên thú thần điểu thỏa sức bay lượn.

Đảo này có tên là đảo Lạc Già, ngọn núi cao nhất và linh thiêng nhất tại đây tên là núi Phổ Đà, dưới chân núi Phổ Đà có 1 rừng trúc tía và 1 hồ sen lớn vốn là đạo trường của Từ Hàng Đạo Nhân.

Nhưng giờ đây đã có vài vị khách không mời xâm nhập vào nơi đây và đánh ngã vị thần giữ trách nhiệm bảo vệ đảo Lạc Già này.

-"Con ơi" !!

1 thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần có dung mạo lai giữa đông và tây đang vừa khóc vừa ôm lấy 1 đứa bé trai tầm 13 tuổi trong lòng.

-"Mẹ ơi" !

Đứa bé đầu đội vòng kim cô, tứ chi cũng đeo 4 cái vòng sắt siết chặt vào da thịt cũng khóc như mưa ôm chặt lấy người phụ nữ.

Bên cạnh đó là 1 con yêu quái gấu đen đầy người v·ết t·hương đang nằm gục trên đất.

-"Hắc Hùng Tinh hãy đứng dậy đi".

1 giọng nam vang lên và 1 thanh niên người mặc thiên y, đeo đầy vòng vàng trang sức quý giá bước tới, trên tay anh ta cầm 1 nhành dương liễu phất nhẹ vẩy nước vào người của con yêu quái.

Các giọt sương ngay khi rơi lên người của Hắc Hùng Tinh liền tan biến, v·ết t·hương của gã yêu quái cũng nhanh chóng biến mất và hắn cũng đứng bật dậy.

Rồi gã yêu quái đưa tay lên sờ đầu và nhận ra chiếc vòng kim cô siết c·hặt đ·ầu của mình đã biến mất, nên hắn ta vui sướng quỳ xuống đất và bái lạy trước người thanh niên.

-"Đa tạ bồ tát" !!

Vị bồ tát trẻ tuổi cũng mỉm cười nhẹ rồi đưa tay phất nhánh dương liễu 1 lần nữa, tức thì 5 chiếc vòng trên người đứa bé cũng biến mất.

Người phụ nữ ôm đứa bé đến trước mặt rồi cùng quỳ lạy và liên tục nói cảm ơn.

-"Đa ta bồ tát đã giúp đỡ, Thiết Phiến cùng Hồng Hài Nhi tuyệt đối sẽ không quên ơn nghĩa của bồ tát".

Vị bồ tát liên tục nói không cần rồi đưa tay nâng họ dậy, 2 mẹ con Thiết Phiến đều đứng dậy nhưng Hắc Hùng Tinh thì vẫn quỳ mọp dưới đất và thành tâm dập đầu.

-"Thưa bồ tát, Hắc Hùng thành tâm hướng Phật nhưng chẳng may bị Từ Hàng đạo nhân lừa dối nên mới gia nhập Phật Môn".

-"Nay đã được gặp chân chính Quán Thế Âm Bồ Tát nên Hắc Hùng bạo gan xin bồ tát nhận con làm đồ đệ, Hắc Hùng nguyện làm trâu làm ngựa chỉ xin bồ tát truyền cho chính pháp".

-"Ngươi hãy đứng dậy đi, nếu ngươi đã thành tâm hướng Phật thì bần tăng cũng không ngại mà đem giáo pháp truyền dạy cho ngươi".

-"Hơn nữa bần tăng là người xuất gia tứ đại giai không thì cần gì trâu ngựa chứ".

Nghe Quán Thế Âm Bồ Tát nói vậy thì Hắc Hùng Tinh mới vui sướng bái tạ rồi đứng người lên.

Sau đó Quán Thế Âm Bồ Tát, Hắc Hùng Tinh cùng 2 mẹ con Thiết Phiến, Hồng Hài Nhi đồng loạt biến mất khỏi đảo Lạc Già.

Chương 173: Ngưu Vương hiển thần thông, bồ tát giúp cứu người